Sát Thần

Chương 1208: Đốt hồn

Xung quanh Ma Thần Điện.

Mấy ngàn tàu chiến hạm phân tán thả neo, trên mỗi chiếc chiến hạm đều có phần đông võ giả nghiêm túc đứng đợi, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.

Thủ lĩnh thế lực khắp nơi đều tọa trấn chiến hạm của mình, do Phù Vi phân phát âm thạch truyền tin, đợi tin tức mới nhất đến từ chính Ma Thần Điện, cùng quyết định mới của bọn họ, súc thế chờ đợi.

Trong Ma Thần Điện.

Thương Thần cười nói: "Đối phương muốn ngạnh công, tổn thất sẽ cực kỳ thảm trọng, mấy kết giới, cấm chế, kỳ trận các người bố trí kia đều là hung khí đòi mạng, ngay cả ta tới đều cảm giác khó khăn, cũng chỉ có chiến hạm bắn mạnh, liên tục trùng kích, mới có thể từ từ phá nát những phòng tuyển kia".

"Nhưng việc này cần thời gian tương đối dài". Phù Vi cười nhạt một tiếng.

Lực trùng kích của tinh pháo chiến hạm, lệ thuộc vào năng lượng Thần tinh, không thể trùng kích liên tục không ngừng.

Kết giới phòng ngự tầng ngoài cùng chung quanh Ma Huyết Tinh, cũng dùng năng lượng Thần tinh làm cơ sở thôi luyện ngưng kết mà thành, mấy chục tầng kết giới thoáng cái có thể ngăn cản tinh pháo của vạn chiến hạm cùng bắn, nếu tiếp tục bỏ thêm Thần tinh, lại có thể khôi phục lực lượng, một lần nữa có lực phòng ngự cường hân.

Nếu Thần tộc định dùng tinh pháo chiến hạm trùng kích, hai bên sẽ tiến vào giằng co so đấu lượng tồn Thần tinh, không phải là thời gian ngắn là có thể kết thúc.

Chỉ có cường giả đỉnh phong nhất của Thần tộc, ra tay từ chỗ yếu kém, phá đi kết giới, mới có thể chân chính tạo thành uy hiếp với Ma Huyết Tinh.

Đương nhiên, bọn họ cũng sớm có tính toán, ở mấy chỗ yếu của kết giới, thường đầy vật kỳ hung của các tộc, cho dù là Thủy Thần chỉ vừa vô ý, cũng sẽ tan xương nát thịt.

Đây cũng là nguyên nhân Thương Thần vì sao không dám ngạnh xông.

" Nói như vậy, Thần tộc muốn công hãm Ma Huyết Tinh, thật phải trả một cái giá thảm trọng". Thương Thần cười khanh khách, vui vẻ nói: "Đoán chừng bọn họ cũng đang đau đầu ấy chứ".

Đôi mắt Phù Vi lóe sáng, cười mà không nói.

Bên ngoài đủ loại kỳ trận do Khí Các xây dựng thiết kế thành, nàng lại càng là nhân vật linh hồn trong đó, nàng biết rõ sự đáng sợ kiên cố của những phòng tuyển kia, cũng biết các tộc vì đối phó với Thần tộc, cống hiến tất cả thần khí trong tộc ra, những người kia... mạng cũng không muốn, tất nhiên không giữ lại gì nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến phòng tuyến kiên cố.

"Đối phương có Bối Lạc, Bối Lạc làm Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, hắn tu luyện không gian Áo Nghĩa, người này... là một biến số". Phong Hàn đột nhiên nói.

Chiến Minh và u Ảnh tộc ở Ám Ảnh Quỷ Ngục giao chiến nhiều năm, Phong Hàn biết rõ sự đáng sợ thần kỳ của Bối Lạc, với thân phận người không gian Áo Nghĩa của Bối Lạc, Phong Hàn là tối kiêng kỵ, hắn dường như còn từng nếm thiệt thòi, đang lúc mọi người thoải mái nhất vân nhíu mày, đưa ra cách nhìn khác biệt không đúng lúc.

"... Người không gian Áo Nghĩa". Chân mày Thương Thần vừa động, không khỏi nhìn về phía Thạch Nham, "Ngươi thấy thế nào?"

Đang ngồi trong các vị, chỉ có một mình Thạch Nham tu luyện không gian Áo Nghĩa, Trát Đạc... Cũng không có tư cách vào.

" Cảnh giới Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, ta cũng đoán không ra Áo Nghĩa tinh diệu bao nhiêu, có lẽ... thật có năng lực phá vỡ hư không". Trầm ngâm một lát, hắn nói với Phù Vi: "Gọi Trát Đạc tới hỏi thử".

Hắn tiến vào cảnh giới Hư Thần Tam Trọng Thiên mới thời gian ngắn, với rất nhiều tinh diệu của không gian Áo Nghĩa mặc dù có thể ngộ, cũng không đủ bao quát, thời gian Trát Đạc ở cảnh giới này lâu hơn, nói không chừng có giải thích độc đáo.

Trát Đạc tiến vào rất nhanh, cúi người hành lễ với mọi người, nói thẳng cái nhìn của mình: "Nếu Bối Lạc không tiếc bản thân bị thương, từ chỗ yếu kém nhất ra tay, đúng là có khả năng sẽ thành công".


"Yếu kém nhất..." Thạch Nham vẻ mặt ngưng trọng, "Cụ thể là phương vị nào?"

" Góc tây nam, chỗ tiết điểm không gian hỗn tạp, lúc trước bố trí lo lắng hư không lợi hại, không dám phá hư quá, sợ gặp không gian sụp đổ". Trát Đạc trầm giọng nói.

"Ta đi qua xem thử". Thạch Nham đứng dậy, sau khi để lại một câu, năm ngón tay vẽ một cái, trực tiếp mở ra một khe hở xuyên qua, lập tức biến mất.

" Trát Đạc, mang bọn ta qua xem thử". Phù VirCăn dặn.

Trát Đạc nhẹ gật đầu, vận chuyển tế đài linh hồn, âm thầm thôi phát Áo Nghĩa, ngưng luyện lực lượng, hao phí gần năm giây, khó khăn lắm mới mở ra một quang đạo, so với sự thong dong mau lẹ của Thạch Nham, tốc độ và gian nan kia thật khiến người ta kinh ngạc.

Đều là cảnh giới Hư Thần Tam Trọng Thiên, chênh lệch... hình như có hơi lớn.

Anh măt mọi người đêu quái dị.

Trát Đạc cũng không lộ vẻ ngượng ngùng, giải thích: "Thần lực của ta không tinh khiết hùng hậu bằng hắn, Áo Nghĩa không thể thi triển tùy tâm như vậy, cái naỳ... năm giây đã là cực hạn của ta".

Mọi người bừng tỉnh, ngẫm lại biến thái phi nhân loại của Thạch Nham, cũng không cảm thấy Trát Đạc khó coi nữa, đều mỉm cười nhẹ gật đầu.

Chợt mọi người lần lượt bước vào.

Đồng nhất thuấn di ngôi sao sinh mệnh, không phải là một chuyện khó khăn, mọi người từng bước bước vào, trực tiếp hiện ra dưới góc trời xám xịt phía tây nam của Ma Huyết Tinh.

Bọn họ vừa lộ đầu ra, chỉ nhìn thoáng qua Thạch Nham, sắc mặt liền biến đổi.

Trát Đạc lại càng la hoảng lên: "Trong không gian có dao động bất thường!"

Hắn cũng là người không gian Áo Nghĩa, vừa tới vùng này, hắn lập tức phát hiện mấy tiết điểm không gian không ngờ như vật sống ngọ nguậy di chuyển, đây là dấu hiệu có người dùng lực lượng không gian cưỡng chế can thiệp, nếu muốn xé rách hư không tạo thông đạo, xuyên qua hai khu vực, đều cần nhờ biến hóa ở tiết điểm không gian.

Trát Đạc không khỏi ngưng thần nhìn về phía Thạch Nham.

Thạch Nham sắc mặt lạnh lùng, cả người truyền đến dao động lực lượng cực kỳ kinh người, thể thần truyền đến tiếng xoẹt xoẹt, phát sinh biến hóa quỷ dị.

Không lâu sau, Thạch Nham lại biến ảo thành hình thái Bất Tử Chi Thân, một thân gai nhọn dữ tợn, áo giáp chất sừng tự nhiên bao trùm toàn thân, bộ dáng chiến đấu hoàn mỹ, lệ khí ngất trời.

Thương Thần, Huyết Ma, Ba Tư, cổ Đặc, Phù Vi cũng biết thân phận Ma tộc bất tử của Thạch Nham, cũng không ngạc nhiên, Lâm Hinh, Phong Hàn thì lại biến sắc, rõ ràng bị dọa sợ rồi.

Giờ khắc này bọn họ mới biết được, Thạch Nham tuy có bộ dáng nhân tộc, nhưng lại chảy dòng máu cao quý nhất của Ma tộc, huyết mạch thần kỳ nhất trong biến sao mênh mông.

Trát Đạc hít sâu một hơi, cưỡng chế trấn định lại bản thân, nhắm mắt cảm ứng một chút, sắc mặt tái nhợt nói: "Hắn và đối phương tranh tài rồi!"

Thần thức không gian của hắn vừa vào chỗ giao thoa của tiết điểm không gian kia, lập tức phát hiện hai cổ dao động linh hồn mãnh liệt dây dưa với nhau, như hai con cự long đang cắn xé ở chỗ tiết điểm không gian, ý thức linh hồn của hắn lúc này chấn động ầm ầm, thiếu chút nữa không thể thu về.

Trát Đạc hoảng sợ thất sắc.

Huyết Ma, Thương Thần cũng đều sắc mặt ngưng trọng.


Bối Lạc là Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, tinh thông không gian Áo Nghĩa, nổi danh ở Thần tộc, cũng có chút danh tiếng ở trong tinh vực mênh mông, loại người này... Tuyệt không phải chỉ có hư danh.

Đồng dạng tu luyện không gian Áo Nghĩa, Thạch Nham mới vừa đạt tới Hư Thần Tam Trọng Thiên, hơn nữa thời gian tiến giai khá ngắn, chính diện dùng linh hồn giao chiến, há không phải sẽ chịu thiệt thòi?

Mọi người sôt ruột vạn phân.

Bọn họ không cách nào ra tay.

Giao chiến xoay quanh tiết điểm hư không, ở từng khe hở không gian, ý thức linh hồn lóe lên có thể kéo dài qua vô số tinh vực, không hiểu được tinh điệu của không gian Áo Nghĩa, ý thức linh hồn vừa vào trong đó sẽ gặp ngõ cụt, vĩnh viên bơi trong khe hở hư không, cũng không thể thu hồi lại.

Cuộc chiến ý thức linh hồn của người không gian Áo Nghĩa, nếu tiết điểm hư không yếu ớt, chỉ có người đồng dạng tu luyện loại Áo Nghĩa này mới có thể can dự.

Trong mọi người, chỉ có Trát Đạc có lẽ có thể giúp đỡ nổi, bởi vậy tất cả mọi người nhìn về phía hắn.

Đáng tiếc Trát Đạc lại mặt xám như tro, lắc đầu liên tục, nói: "Ta không thể giúp, Bối Lạc ở Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, thần trí linh hồn của ta căn bản không cùng một cấp bậc với hắn, ta vừa nãy thiếu chút nữa bị treo cổ linh hồn, ta... ta không biến thái giống Thạch Nham kia, ta chỉ là người cảnh giới Hư Thần bình thường, ta thật không có biện pháp".

Mọi người nhíu mày, nhìn Trát Đạc thật sâu mấy lần, không khỏi đồng thanh thở dài.

Bọn họ biết Trát Đạc nói chính là tình hình thực tế, một người cảnh giới Hư Thần bình thường, tranh phong với ý thức linh hồn của cường giả Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, căn bản chính là muốn chết.

Bọn họ không trông cậy vào Trát Đạc nữa, đều ngưng thần nhìn về phía Thạch Nham, âm thầm bảo hộ.

Chỗ giao tiết điểm hư không, từng khe hở hư không, chúm sáng phóng qua, như từng ngôi sao băng năm màu.

Ở đây không có một tia năng lượng thiên địa, ở trong từng đám khe hở của thế giới chân thật, ở trong cả đám tinh vực, tiết điểm hư không kia, chính là chỗ giao của thế giới, ẩn chức biến hóa thần kỳ nhất của thế gian.

Hai ý thức linh hồn ở trong hư không cả đám giao thoa lóe ra, phảng phất như hai ngôi sao băng, thỉnh thoảng va chạm ra tia lửa chói mắt, thỉnh thoảng dây dưa như hai con rắn, lôi kéo cắn xé, dùng năng lượng linh hồn ngạnh kích, ý đồ đánh nát thần thức của đối phương, chia tách mà xơi tái.

Thạch Nham vừa tới liền phát hiện một cỗ thần thức rời rạc ở tiết điểm hư không, linh hồn hắn vừa xâm nhập vào đó, đối phương lập tức làm khó dễ dữ dội.

Cuộc chiến linh hồn trong nháy mắt nhen nhóm.

"Ta biết ngươi là ai, ngươi là Thạch Nham, ngươi từ trong đại lục cổ đoạt được Thủy Nguyên Quả! Ha ha ha! Ngươi cũng dám giao chiến với ta ở tiết điểm không gian, ta phải tiêu diệt hồn phách của ngươi, cướp Thủy Nguyên Quả, như vậy u Ảnh tộc ta sẽ trở thành sinh linh lớn thứ 5 trong vũ trụ, sau này mở mày mở mặt!" Ý thức linh hồn của Bối Lạc kêu gào, hưng phấn điên cuồng.

Hắn thật không ngờ lại có kinh hỉ ngoài ý muốn như vậy.

Tin tức Thạch Nham đạt được Thủy Nguyên Quả, lưu truyền ở bên trong thần tộc, Bối Lạc từ trong miệng Phỉ Nhĩ Thổ biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ.

Hắn không ngừng hâm mộ.

Thủy Nguyên Quả là thần khí chấn khởi một chủng tộc, không có bất kỳ chí bảo nào có thể thay thể, đây cũng là nguyên nhân Thần tộc không tiếc phái Hắc Cách, Cáp Sâm, Mễ Á, Phỉ Nhĩ Thổ tới chỗ hoang, Bối Lạc chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, hắn có thể như hiện giờ tiếp cận Thủy Nguyên Quả.

Ở trong mắt hắn, ở tiết điểm hư không phân hóa đốt diệt hồn phách Thạch Nham, liền có thể mạnh mẽ chiếm lấy phó hồn của Thạch Nham, tiến tới cướp lấy Thủy Nguyên Quả, tạo phúc cả u Ảnh tộc.

Bối Lạc đột nhiên cảm thấy chuyện này nếu đạt thành, hắn có thể mang tới biến hóa long trời lở đất cho u Ảnh tộc, khiến u Ảnh tộc đứng vững ở trong thiên địa, có, thể hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của Thần tộc.

" Suy nghĩ không tệ, đáng tiếc... chỉ là ý nghĩ riêng của ngươi". Ý thức Thạch Nham truyền ra, linh hồn như hỏa long kia, bỗng nhiên hiện ra đám lửa cực nóng, đây là hỏa diễm bổn nguyên tới từ đại lục Thần Ân, ẩn chứa khí tức đốt diệt của Cửu u Phệ Hồn Diễm.

Cửu u Phệ Hồn Diễm chuyên phá ý thức linh hồn!

Ý thức linh hồn kia của Bối Lạc đột nhiên đốt cháy, ở dưới ngọn lửa sáng chói hóa thành tro bụi, ý thức Bối Lạc rót vào trong nháy mắt thành hư vô.

Bên ngoài Ma Huyết Tinh.

Bản thể Bối Lạc phát run kịch liệt, huyết châu cả người như mưa rơi xuống, sắc mặt tái nhợt tới cực điểm.

Cả người hắn rơi xuống hư vô, linh hồn gặp trọng thương, ngay cả quyền khống chế với thể thần cũng mất đi.

Người u Ảnh tộc hoảng sợ cực kỳ, vội lao ra tiếp Bối Lạc, trong lòng bị sợ hăi khổng lồ nhồi nhét, hắn nhìn thoáng qua Ma Huyết Tinh, quay đầu bỏ chạy, không dám dừng lại chút nào.