Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đôi mắt Long Tư Hạo híp lại, ánh mắt thâm trầm liếc nhìn cô, giọng mang đầy thâm ý nói: “Hai người sống chung nhà phải hòa thuận...”
Hạ Lâm có chút nghi ngờ, ngước mắt cười liếc nhìn Long Tư Hạo: “Long tổng có thể nói cụ thể một chút hay không?”
Động tác Long Tư Hạo ưu nhã đem ly cà phê đặt lên bàn, đôi mắt hơi co lại, môi mỏng giương một đường cong cao thâm khó lường: “ Sống chung nhà phải hòa thuận, yêu thương chăm sóc cậu ta, là phương thức là đường tắt đi vào lòng của một người đàn ông...”
Hạ Lâm nghĩ lời Long Tư Hạo nói, cảm thấy có đạo lý, vì vậy coi anh là gia sư trong tình yêu, cẩn thận hỏi ý kiến anh phải làm thế nào mới giành được lòng của Hoắc Vân Hy.
Bây giờ Hoắc Vân Hy đối với cô cực kỳ chán ghét, vừa thấy cô liền nổi trận lôi đình với cô, rống to kêu gào, ngay cả cơ hội để cô đến gần anh cũng không có, nói chi là giành được tim anh.
...
Long Tư Hạo rời khỏi quán cà phê, liền đi thẳng đến công ty.
TE anh để cho Lăng Hàn Dạ ở đó thay anh nắm giữ, chính anh đi đến Hoắc thị.
Anh đang ở trong phòng tổng giám đốc Hoắc thị nhìn những văn kiện trọng yếu, Lạc Thụy cầm một tờ bá́o đi vào.
“Tổng giám đốc, thành phố H tung báo của Lê tiểu thư cùng CEO của tập đoàn AT, có cần lên tiếng chào truyền thông, Lê tiểu thư làm sao lại thành vị hôn thê của CEO tập đoàn AThỏi giá H? Còn... còn thành phố qua loa báo đạo lê tiểu ngay cả đứa trẻ đã có, đây không phải là chửi rủa danh dự của Lê tiểu thư thôi! Nếu Lê tiểu thư có mang thai thì phải là con của tổng giám đốc mới đúng chứ”
Nghe được lời Lạc Thụy nói, Long Tư Hạo buông văn kiện trong tay xuống, đôi mắt hẹp dài híp lại, ánh mắt nhạy bén nhìn về phía anh, môi mỏng mím chặc: “Mang thai cái gì?”
Đôi mày tuấn tú của Lạc Thụy cau lại, đi lên phía trước, đưa phần báo trong ay cho Long Tư Hạo: “Tổng giám đốc, anh nhìn một chút, Lê tiểu thư cùng Hàn Cẩn Hi CEO AT dính scandal cũng bị đăng báo, tuấn mi cau lại hạ, đi lên trước, đem trong tay phần kia báo đưa cho trên mạng còn có video bọn họ bị phóng viên bao vây ở quán bar quốc tế Thụy Dịch.”
“Vị hôn thê thần bí của Hàn Cẩn Hi CEO của tập đoàn địa ốc AT khu Á Châu có thai trước khi kết hôn” Liếc nhìn tựa đề báo chí, ánh mắt Long Tư Hạo trầm xuống, viAT địa ốc tập đoàn môi mỏng mím chặt, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng qua tia nộ khí.
Lạc Thụy thấy Long Tư Hạo liếc nhìn tờ báo trên tay, sắc mặt u ám, anh nhíu mày, dò xét hỏi: “Tổng giám đốc, Lê tiểu thư mang thai thật hay do những ký giả kia viết loạn? Nếu Lê tiểu thư mang thai, đứa bé hẳn là của tổng giám đốc anh mới đúng!”
Long Tư Hạo không trả lời Lạc Thụy, đôi mắt hẹp dài nheo chặt, suy nghĩ chuyện ngày đó anh đi thành phố H đón Lê Hiểu Mạn.
Bởi vì ngày đó ký giả quá nhiều, tuy anh có thể thấy Lê Hiểu Mạn cùng Hàn Cẩn Hi song song xuất hiện ở quán rượu Thụy Dịch quốc tế, nhưng bọn họ nói cái gì, anh nghe không rõ.
Ánh mắt âm trầm, anh lập tức mở máy tính tìm kiếm video Lê Hiểu Mạn và Hàn Cẩn Hi bị ký giả vây lại ở quán rượu Thụy Dịch quốc tế.
“Cám ơn mọi người quan tâm chuyện riêng của tôi như vậy, cô ấy đích thực mang thai, về phần tôi, cô ấy kết hôn, đến lúc đó mọi người sẽ tự biết, ngày cưới không định, không có tiết lộ.” Đây là lời Hàn Cẩn Hi ngày đó nói, lúc này truyền rõ ràng vào tai Long Tư Hạo
Bàn tay trắng nõn của anh siết chặt, đôi mắt nheo lại ánh mắt lẫm liệt, nhìn Hàn Cẩn Hi đứng bên cạnh Lê Hiểu Mạn không chớp mắt, anh có thể nhìn thấy rõ ràng, lúc Hàn Cẩn Hi nói cô mang thai, cô cũng không bác bỏ, giống như Hắn trắng nõn bàn tay hề đất siết chặc, nheo lại âm thầm chấp nhận.
Hàn Cẩn Hi giống như sợ ký giả sẽ xông lên trước, một mực che chở cô, giống như là một người chồng quan tâm che chở người vợ đang thai.
Cô thật sự mang thai?
Đôi mắt hẹp dài u ám của Long Tư Hạo nhíu chặt, nghĩ đến việc gần đây cô thay đổi, nôn mửa, thay đổi khẩu vị...
Còn nữa, chu kỳ kinh nguyệt của cô anh rất rõ ràng, lần này đã qua lâu.
Chẳng lẽ Hiểu Hiểu của anh thật sự mang thai?
Đôi mắt như mực của anh co rú́t nhanh, ánh mắt lúc sáng lúc tối, trong lòng mừng rỡ ngắn ngủi liền bị đau đớn và tức giận thay thế.
Nếu như cô thật sự mang thai nhưng không nói cho anh, còn ngầm thừa nhận người đàn ông khác là ba đứa trẻ, trong mắt cô trong lòng cô có còn anh hay không?
Cô cứ như vậy chán ghét anh sao? Chán ghét đến mức mang thai con của anh cũng không chịu nói cho anh?
Lông mày anh nhíu sâu, sâu thẳm trong đôi mắt trào ra đau đớn, phải tới lúc nào cô mới có thể yêu anh như anh yêu cô đây?
...
Hồng Hoa Uyển
Lâm Mạch Mạch bồi Lê Hiểu Mạn cả ngày, sắp đến tối, cô mới khuyên Lê Hiểu Mạn trở về.
Sau buổi cơm tối, Lê Hiểu Mạn tắm xong mới từ trong phòng tắm đi ra, trời tối Long Tư Hạo mới trở về vừa vặn tiến vào phòng ngủ.
Cô đang dùng khăn lông khô lau chùi tóc, thấy Long Tư Hạo trở lại, cô hơi ngẩn ra, tiếp tục lau tóc ướt, thái độ đối với anh không lạnh không nóng.
Cả ngày hôm nay, Lâm Mạch Mạch nói không ít lời khen về Long Tư Hạo, cô bị hun đúc một ngày, trong lòng ít nhiều cũng có biến hóa, ít nhất không giống như hôm qua đối mặt với anh lạnh lùng như băng.
Long Tư Hạo thấy cô dùng khăn lông lau khô tóc, rảo bước tiến lên, muốn giúp cô lau, Lê Hiểu Mạn liền né tránh, nhíu mày nhìn anh nói: “Không cần làm phiền, em lấy máy sấy được.”
Ngay sau đó cô đang muốn đi lấy máy sáy tóc, liền bị Long Tư Hạo nắm ở cổ tay mảnh khảnh của cô.
Đôi mày thanh tú của cô hơi cau lại, ngước mắt có chút không rõ nhìn Long Tư Hạo, mà đôi mắt Long Tư Hạo co lại, ánh mắt thâm trầm liếv nhìn chiếc bụng bằng phẳng của cô.
Cô nhẹ nhàng vùng vẫy, muốn tránh khỏi bàn tay anh nắm, nhưng anh lại nắm chặt không buông.
Cô hơi rũ mi mắt, liếc nhìn bàn tay của anh: “Em muốn sấy tóc.”
Long Tư Hạo nheo tròng mắt, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chú cô một hồi, mới buông lỏng bàn tay nhỏ bé của cô, môi mỏng nhẹ mân: “Máy sấy tóc phóng xạ nhiều hơn so với máy vi tính, chẳng lẽ em không biết?”
Lê Hiểu Mạn sợ run lên, đôi mắt như nước trong veo mang vẻ nghi hoặc nhìn Long Tư Hạo: “Anh muốn nói cái gì?”
Anh vô duyên vô cớ, không thể nào cùng cô nói chuyện phóng xạ, trong chuyện này nhất định có nguyên nhân.