Editor: Chi Misaki
"Thực xin lỗi, tôi không thích anh." Vương Giai Tuệ cúi đầu, đầy xin lỗi nói.
Tuy những lời này nói ra, lòng cô cũng bị tổn thương, nhưng cô vẫn không muốn thay đổi chủ ý.
Khi bạn không thích một ai đó, bạn cho họ hy vọng chính là đang đùa giỡn họ.
Cố Nhiên trong phút chốc liền buông Vương Giai Tuệ ra, nhanh chóng khởi động lái xe đi
Vương Giai Tuệ theo khóe mắt nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Cố Nhiên, cô liền biết mình đã làm tổn thương anh rồi.
Đôi bàn tay cô đan chặt vào nhau, hèn mọn buông xuống đôi mắt đẹp: "Kỳ thật, tôi chỉ là một người con gái rất bình thường. Anh hai Cố sẽ tìm được người tốt hơn tôi để làm vợ. Anh... Cố gắng quên tôi đi."
"Sẽ quên!" Cố Nhiên dùng lực nắm chặt tay lái, lạnh lùng nói.
Sau khi đưa cô về đến dưới nhà trọ, anh cũng không hề quay đầu lại liền lái xe rời đi.
Bây giờ, ngay cả những người bạn bình thường cũng không làm được đi?
...
Tiếu Nhiễm nhìn thoáng qua ghế ngồi được trang hoàng đặc biệt trong nhà hàng xa hoa liền tò mò hỏi Cố Mạc: "Hôm nay sao lại ra ngoài ăn cơm vậy?"
"Chúc mừng em trong một tuần đã tiến vào top 100." Cố Mạc cưng chiều nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm.
"Em cố gắng như vậy, phần thưởng chỉ có một bữa cơm thôi sao?" Tiếu Nhiễm cười khẽ nghiêng đầu hỏi.
"Còn chưa có đạt tới mục tiêu của anh." Cố Mạc nhéo nhéo đôi má Tiếu Nhiễm.
"Mục tiêu gì?"Trong nháy mắt tim cô liền đập loạn nhịp.
Cố Mạc vẫn còn đặt mục tiêu cho cô sao?
"Top 10." Cố Mạc trả lời ngắn gọn.
"Top...Top 10?" Tiếu Nhiễm thiếu chút nữa bị dọa cho ho ra máu.
Top 10!
Đó là top của những người thiên tài như Ninh Hạo mới chen vào được đi.
Cô chỉ đáng được 1 nửa của anh, có thể tiến vào top 100 đã phí không biết bao nhiêu công sức bú mẹ rồi.
"Có anh, em sợ cái gì?" Cố Mạc tràn ngập tự tin nói.
"Nếu em kiểm tra không tiến được vào top 10, kia cũng không phải lỗi của em, là do anh phụ đạo không tốt.”Tiếu Nhiễm nghe thấy Cố Mạc nói, lập tức vặn lại anh.
Cô biết trình độ của chính mình, cho nên mới không dám mộng tưởng hão huyền.
Trước cứ tìm lý do thi không tốt, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.
Cô đột nhiên cảm thấy mình thật thông minh!
Nhìn thấy nụ cười tinh quái trên môi Tiếu Nhiễm, Cố Mạc cười cười.
"Nếu không muốn làm tướng quân đích thị cũng sẽ không thể làm một binh lính tốt được."
"Em có thể đào binh đi?" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm thè lưỡi.
"Không có tiền đồ!" Cố Mạc lắc lắc đầu.
"Không tiền đồ không sợ. Có anh yêu thương rồi!" Tiếu Nhiễm kiêu ngạo cười nói.
Nghe thấy lời cô nói, Cố Mạc cũng nở nụ cười.
Ăn xong một bữa tiệc lớn toàn mỹ vị của Pháp, Tiếu Nhiễm ôm lấy cánh tay của Cố Mạc đi ra khỏi nhà hàng: "Hôm nay là thứ sáu, buổi tối chúng ta đi chỗ nào chơi đi?"
"Về nhà!" Cố Mạc lập tức cấp cho Tiếu Nhiễm một câu trả lời ngắn gọn.
"Về nhà?Một buổi tối đẹp như vậy về nhà thì thật phí! Chúng ta đi quán bar có được không?" Tiếu Nhiễm hưng phấn đề nghị.
"Vì mục tiêu top 10 của em, anh muốn thay thầy giáo tại gia phụ đạo cho em." Cố Mạc cười mở cửa xe, đem Tiếu Nhiễm nhét vào trong xe.
"Anh thật biết nói đùa!" Tiếu Nhiễm nhìn Cố Mạc khởi động xe, dẩu môi hờn.
"Anh khi nào thì nói đùa?" Cố Mạc duỗi cánh tay qua, vò rối mái tóc dài của Tiếu Nhiễm."Hãy nghĩ tới Đại học F đang vẫy tay với em."
"Đại học F..." Tiếu Nhiễm cúi đầu, các ngón tay xoắn xuýt lại với nhau, "Kỳ thật em lại càng muốn làm sư muội của anh hơn.”
"Anh đã nhận lời mời của hiệu trưởng trường đại học F, học kỳ sau bắt đầu làm giảng viên.Không làm được sư muội của anh cũng có thể làm học trò của anh." Cố Mạc nhàn nhạt cười nói.
"Thì ra anh muốn em cùng anh chơi trò sư đồ luyến?Thật là một tên gia hỏa phúc hắc!" Tiếu Nhiễm nhảy lên chân Cố Mạc, dùng sức bẹo khuôn mặt anh."Chị đây mới không cùng anh chơi trò ấu trĩ như vậy!"