Editor: Quỷ Quỷ
“Ừm.” Cố Mạc gật đầu. “Mấy ngày nay em không quan tâm đến anh anh đã tự nhìn lại bản thân mình, cảm thấy ký ức về những chuyện đã xảy ra với Y Nhiên đã làm tổn thương em.”
“Cho nên…” Tiếu Nhiễm nhảy xuống bàn, ôm cổ Cố Mạc, cảm động hỏi, “Anh đã cất giấu chị ấy đi rồi?”
Cố Mạc nắm bàn tay Tiếu Nhiễm, đặt lên môi hôn một chút:”Phải ‘dọn dẹp’ trái tim để đặt em vào đó.”
Anh không phải là kẻ bạc tình, nhưng anh không thể sống mãi trong quá khứ. Đối với tình cảm dành cho Y Nhiên, cô sẽ mãi là hoài niệm trong anh. Nhưng hiện tại, anh chỉ có thể cất giấu hoài niệm đó đi, nhường chỗ cho tình yêu với Tiếu Nhiễm.
“Cố Mạc, anh làm em muốn khóc.” Tiếu Nhiễm mắt ướt sũng, ngẩng đầu nhìn Cố Mạc.
“Anh vốn muốn làm cho em cười mà.” Cố Mạc ảo não bĩu môi.
“Là nước mắt hạnh phúc!” Tiếu Nhiễm vừa lau nước mắt vừa cười nói. Cô chọt chọt vào ngực Cố Mạc, tươi cười thỏa mãn:”Cố Mạc, nơi này của anh có anh, em rất vui!”
Cố Mạc xoa đầu Tiếu Nhiễm, nhìn nụ cười rạng rỡ cả trời đất của cô, tràn ngập yêu thương ôm cô vào lòng.
Cố Tương gõ cửa hai cái, dường như sợ mình phá đám bọn họ, chỉ dám đứng ở ngoài cửa la lớn:”Anh, chị dâu nhỏ, cùng đi xem pháo hoa thôi! Bọn em chờ hai người dưới nhà!”
“Biết rồi! Bọn anh xuống ngay!” Cố Mạc buông Tiếu Nhiễm ra, lớn tiếng trả lời.
Tiếu Nhiễm hưng phấn gạt tay anh ra muốn đi ra ngoài, lại bị anh túm trơ lại phòng.
“Bên ngoài lạnh lắm. Mặc nhiều một chút!” Cố Mạc cười dịu dàng, trong mắt toàn bộ đều là yêu chiều.
“Không phải anh lại muốn biến anh thành cái bị bông chứ?” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm lè lưỡi.
“Chuẩn rồi.” Cố Mạc lấy ra một cái áo lông choàng lên người Tiếu Nhiễm, lại tìm thêm một cái mũ lên đội lên đầu cô, rồi mới nắm tay cô xuống lầu.
Cố Nhiên nhìn thất bọn họ xuống lầu,liền cầm cái chìa khóa nói với Cố Tương:”Nhóc Tương, em lái xe đưa anh và chị dâu nhỏ đi trước, anh đi đón một người bạn.”
“Đón một người bạn? Ai?” Cố Tương lập tức tỉnh táo tinh thần, tò mò cười hỏi.
“Lát nữa chẳng phải em sẽ biết sao?” Cố Nhiên ra vẻ thần bí chớp mắt, gợi lên sự hiếu kì cho Cố Tương, lại chết cũng không nói cho cô nghe đáp án. Nhìn Cố Tương nghiến răng hậm hực, anh cười lớn đi ra ngoài nhảy lên con BMW rời đi.
Cố Tương khoác cánh tay Tiếu Nhiễm, thần bí cười hề hề:”Hai người chắc biết anh hai đi đón ai?”
“Chắc là bạn gái rồi!” Tiếu Nhiễm cười trả lời. Nhớ tới hành động của Cố Nhiên và Giai Tuệ hôm qua, môi cô tự động nhếch lên tươi cười ngọt ngào.
“Còn phải nói sao?” Cố Tương đảo mắt, “Giao thừa, anh ấy không có khả năng mang một người đàn ông đến để ngắm pháo hoa. Anh ấy cũng không phải GAY.”
TIếu Nhiễm bị Cố Tương làm cho bật cười, cười đến nhào vào lòng Cố Mạc.
Hai người đàn ông cùng ngồi một chỗ ngắm pháo hoa đúng là rất kỳ quái.
Cố Mạc trừng mắt nhìn Cố Tương liếc mắt một cái:”Em chìm đắm trong đống tiểu thuyết đam mĩ đó còn chưa đủ sao?”
“Anh, làm sao anh biết em thích tiểu thuyết đam mĩ?” Cố Tương làm mặt quỷ với Cố Mạc.
“Em đừng cho làm hư Tiếu Nhiễm!” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.
“Anh, Tiếu Nhiễm không phải trẻ con, em muốn làm hư thì sẽ hư hay sao?” Cố Tương cười kháng nghị.
Cố Mạc ném chìa khóa xe cho Cố Tương:”Dùng xe của anh!”
“Ok!” Cố Tương nhận lấy chìa khóa, hưng phấn chạy đến trước chiếc Maybach, mở cửa xe ra, rồi như đứa bé cúi người xuống làm động tác mời với hai người.