Editor: Quỷ Quỷ
“Nhưng giết người là phương pháp trực tiếp nhất! Dù sao ta cũng không sống được bao lâu nữa, bắn chết nó trước rồi nói sau!” Hoắc Tra Bố đẩy Trác Liệt ra, lạnh lùng nói.
Cứ nghĩ đến con gái bảo bối bị người đàn bà ác độc kia cướp mất chồng, lại còn bị bắt nạt, ông hận không thể lập tức lôi súng săn ra.
“Ông, hãy nghĩ đến Tiểu Nhiễm, cô nhất định không muốn ông bị kích động như vậy.” Trác Liệt không biết phải làm sao, đành nói đến Tiếu Nhiễm để khuyên nhủ Hoắc Tra Bố.
“Có chuyện gì vậy?” Tiếu Bằng Trình mang hoa quả bước vào thì nhìn thấy Hoắc Tra Bố đang khó thở, ngã quỵ trên giường.
Trác Liệt xoa bóp cho ông, liền cùng với Tiếu Bằng Trình dìu Hoắc Tra Bố nằm lên giường.
Chị Lâm chạy đến bên giường, kéo Tiếu Bằng Trình và Trác Liệt qua một bên, nóng nảy nói:”Hai người đừng che phía trước giường, không có chút gió đối với ông Hoắc càng không tốt.”
Nói xong, chị Lâm ra sức ấn vào huyện nhân trung của Hoắc Tra Bố.
Hoắc Tra Bố từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Tiếu Bằng Trình lập tức tức giận ngùn ngụt, chỉ vào ông mắng to:”Anh dám phụ lòng con bé! Anh cút đi cho tôi! Con gái bảo bối của tôi mắt bị mù mới có thể coi trọng anh!”
Tiếu Bằng Trình bị mắng lại không hiểu vì sao”Ba?”
“Đừng gọi có gọi tôi là ba!” Hoắc Tra Bố phẫn nộ quát.
Trác Liệt đẩy Tiếu Bằng Trình ra khỏi phòng bệnh:”Dượng, dượng hãy tránh mặt đi một chút, ông đang rất tức giận.”
“Là ai đã chọc ông? Sáng nay lúc dượng rời đi, ông còn nói chuyện cười với dượng mà.” Tiếu Bằng Trình không hiểu hỏi.
Ba vợ không phải hai ngày trước đã muốn tha thứ cho mình sao?
Làm sao có thể tức giận đến mức muốn ông cút đi?
“Vợ và con gái dượng vừa mới đến đây, ông biết được việc dượng ờ ngài có con gái riêng, phẫn nộ vô cùng.” Trác Liệt thở dài, trong giọng nói có chút trách cứ.
Hôm nay anh mới biết Tiếu Bằng Trình lại là người đàn ông như vậy, không biết an ủi thế nào.
Lúc trước ông không cho phép cô gả cho Tiếu Bằng Trình có lẽ là đúng, mặc kệ ông ta có bao nhiêu tiền, bỏ rơi vợ nuôi dưỡng tình nhân bên ngoài, chính là bất trung. Cuộc hôn nhân như vậy, cô làm sao có thể hạnh phúc được?
“Sao bọn họ lại đến được đây?” Tiếu Bằng Trình ngẩn ra.
Việc ông và Tiếu Nhiễm đến Hắc Hà trừ thư ký và các quản lý cấp cao, thì không ai biết cả.
Không ngờ Dương Nguyệt Quyên có thể mò đến đây.
Xem ra bà ta còn có tay trong trong công ty.
Ông phải tiếp tục rà soát, nhổ bỏ hết rất cả các cơ sở ngầm của bà ta.
“Cái này phải hỏi dượng mới đúng. Dượng, một nhà còn quét không sạch làm sao có thể chinh phục được thế giới?” Trác Liệt nói xong, liền bỏ lại Tiếu Bằng Trình đi vào phòng bệnh.
Hoắc Tra Bố nhìn thấy Trách Liệt vào một mình lập tức hỏi:”Tiếu Bằng Trình đi rồi à?”
“Tạm thời ông ta sẽ không quấy rầy ông đâu. Ông à, ông dưỡng bệnh cho tốt đi. Ba cháu nói muốn lên núi chuẩn bị cho ông mấy món ăn thôn quê để bồi bổ sức khỏe.” Trác Liệt nhanh chóng trấn an Hoắc Tra Bố, sợ ông lại tức muốn hộc máu.
Cố Mạc đã tiêu tốn bao nhiêu để mổ cho ông, trăm ngàn không thể vì người vợ kế độc ác kia làm hỏng.
Bệnh nhân ung thư kị nhất chính là tức giận.
Ông vừa mới khôi phục một chut, liền lập tức bị chọc giận.
Làm sao mà khỏe lại được đây?
Nếu vừa rồi anh không đi cùng chủ nhiệm Phùng thảo luận phương án trị liệu, có lẽ đã có thể ngăn lạ những chuyện vừa rồi.
Trác Liệt vô cùng ảo não tự trách.
“Giờ trên núi đang có bão tuyết, cháu bảo ba cháu đừng lên núi cho phí công. Ông tự biết sức khỏe của mình, ăn cái gì cũng kkhoong thấy ngon.” Hoắc Tra Bố ho khan đau yêu nói.
“Vâng! Chỉ cần ông đừng tức giận nữa, dưỡng bệnh thật tốt, cháu lập tức gọi cho cha cháu.” Trác Liệt trả lời thật nhanh.
“Tiếu Bằng Trình nhất định vẫn ở bên ngoài. Cháu bảo nó cút đi! Không cần đến thăm ông!” Hoắc Tra Bố tàn khốc ra lệnh nói.