Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1204: Chăm sóc

Editor: Quỷ Quỷ

Ninh Hạo chọn một nhà hàng nướng Hàn Quốc, lái xe đưa các cô đến đó.

Nhận ra biển hiệu thịt nướng, Tiếu Nhiễm lập tức hưng phấn cười nói:”Thịt nướng Hàn Quốc! Tớ thích!”

Nghe thấy vậy, Ninh Hạo hài lòng nở nụ cười.

Vương Giai Tuệ cũng nói một câu:”Đúng là tâm hồn ăn uống!”

“Phải, là tớ tâm hồn ăn uống! Đi thôi!” Tiếu Nhiễm cười ôm cánh tay Vương Giai Tuệ, kéo cô đi vào.

Chọn một vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, gọi mấy món ăn xong, Ninh Hạo quan tâm hỏi:”Giai Tuệ, tớ không biết cậu thích ăn gì. Nhưng cậu cứ ăn thử một chút nhé.”

“Cái gì tớ cũng ăn được.” Vương Giai Tuệ cười trả lời.

Chắc Ninh Hạo và Tiếu Nhiễm lớn lên cùng nhau?

Cho nên món ăn ưa thích của Tiếu Nhiễm anh đặc biệt quen thuộc, lúc hai người cầm thực đơn gọi món giống hệt nhau.

Cô có chút hâm mộ Tiếu Nhiễm, nhưng không phải là ghen tị.

Ninh Hạo vốn không thuộc về cô.

Hơn nữa Tiếu Nhiễm đáng yêu như vậy, có ai mà không thích cậu ấy chứ?

Đồ ăn được bưng lên, Ninh Hạo nhận vai đầu bếp, im lặng nướng thịt, không tham dự vào hai cô gái đang nói chuyện phiếm.

Vì chưa từng ăn thịt nướng Hàn Quốc nên Vương Giai Tuệ có chút lúng túng, sợ mất mặt trước mặt Ninh Hạo, cho nên khi anh gắp thịt nướng cho mình thì chưa ăn ngay, mà lặng lẽ nhìn Tiếu Nhiễm. Thấy cô ấy cầm một lá xà lách, cô cũng cầm một lá xà lách, thấy Tiếu Nhiễm chấm thịt vào nước tương rồi dùng là xà lách gói lại, cô cũng bắt chước y như vậy.

“Ngon quá! Lớp trưởng nướng thịt siêu ngon!” Tiếu Nhiễm giơ ngón cái lên, chân thành khen ngợi.

“Ngon thì ăn nhiều một chút. Hôm nay không cần làm bài tập, chúng ta uống một chút rượu được không?” Ninh Hạo cười dịu dàng đề nghị.

“Tiếu Nhiễm không thể uống rượu.” Giai Tuệ lập tức nhắc nhở Ninh Hạo.

Nghe Cố Nhiên nói Cố Mạc rất rất muốn có một đứa nhỏ, phụ nữ muốn mang thai không nên uống rượu.

“Bia chắc là không sao đâu.” Tiếu Nhiễm cười nói. Cô không muốn có đứa nhỏ, Cố Mạc cũng luôn phòng tránh, uống chút bia hẳn là không có việc gì.”

“Giai Tuệ nói đúng, là tớ sơ sót. Để tớ hỏi xem còn đồ uống gì.” Ninh Hạo gọi phục vụ, cẩn thận hỏi một chút, cuối cùng gọi 2 cốc trà sữa, một cốc bia cho mình.

“Hai người này đúng là…Tớ không phải là phụ nữ đang mang thai.” Tiếu Nhiễm nhìn cốc trà sữa trước mặt, dở khóc dở cười.

“Chờ mang thai cũng không thể uống rượu.” Vương Giai Tuệ vô cùng nghiêm túc nói xong, an ủi xoa đầu Tiếu Nhiễm, “Ngoan! Trà sữa ngon lắm.”

Tiếu Nhiễm bị Vương Giai Tuệ làm cho bật cười:”Cậu muốn tớ không uống rượu cả đời sao?”

“Đợi cậu sinh đủ rồi, làm anh Cố vừa lòng, cậu mới có thể uống rượu.” Vương Giai Tuệ ra vẻ đứng đắn trả lời.

Tiếu Nhiễm thiếu chút nữa thì phun hết trà sữa trong miệng ra.

Ninh Hạo mỉm cười nhìn Vương Giai Tuệ.

Anh không ngờ cô cũng có những lúc hài hước như vậy.

Vương Giai Tuệ bưng trà sữa lên, nói với Tiếu Nhiễm:”Để cảm ơn Ninh Hạo đã giúp chúng ta ôn tập, hai ta lấy trà sữa thay rượu mời cậu ấy một ly.”

“Đúng.” Tiếu Nhiễm gật gật đầu, cũng nâng cốc trà sữa lên, nhìn Ninh Hạo cười, “Lớp trưởng, nếu không có cậu, tớ nhất định sẽ rất thảm.”

“Hai người các cậu muốn tớ không ra được khỏi đây sao?” Ninh Hạo thản nhiên cười nói.

“Cậu xứng đáng mà. Không cần phải ngượng.” Tiếu Nhiễm khẽ cười giơ ngón cái lên.

Mấy năm nay, thật sự cảm ơn Ninh Hạo đã kèm cặp, giúp đỡ cô. Tuy cô thực sự cảm ơn tình bạn này, nhưng cô không có cách nào báo đáp bằng thứ tình cảm mà anh muốn được. Tình bạn này cô sẽ ghi lòng tạc dạ.

“Vốn thành tích học tập của tớ rất bình thường, hiện giờ kiểm tra đột xuất cũng được điểm gần tuyệt đối. Cuộc thi này đề nào cũng làm được. Đây là công lao của cậu.” Vương Giai Tuệ vô cùng cảm kích nhìn Ninh Hạo.

Sự nổi trội xuất sắc của Ninh Hạo đã không thể có ngôn từ nào hình dung nổi.

Người con trai có thể làm cô thầm mến 3 năm, tất nhiên không phải tầm thường.