Tôi nhìn bạn trai mình chậm rãi trườn vào cái bồn tắm nhỏ xíu. Anh rít khẽ khi làn da trần chạm vào nước nóng nhưng vẫn ngồi xuống đến khi cả người đã ngập trong nước. Tôi quay mặt đi, nhìn vào gương. Tôi-trưởng-thành và tôi-bé-con không khác nhau là mấy. Vẫn mái tóc bạch kim bù xù vì không được bận tâm chải chuốt đàng hoàng. Chỉ có đôi mắt xanh sáng đã nguội lại thành một màu sẫm hơn, lặng hơn.
Cổ tôi có một vết sẹo nhỏ, từ cái lần Joshua quyết định “cắn yêu” tôi. Tay tôi lần qua vết sẹo rồi thả rơi trong nước. Tôi liếc bạn trai mình, cắn nhẹ môi. Mắt anh nhắm hờ, thân hình thả lỏng trong bồn tắm bập bềnh những bọt bóng.
“Sean à.” Tôi gọi khẽ. Anh hé mắt ra nhìn tôi. Điệu bộ lười biếng của anh làm tôi mỉm cười và nói nốt những gì mình định nói. “Em yêu anh.”
Anh cười, nhắm mắt và, thư thả, biếng nhác, đáp lại lời tôi. Tôi lại quay đầu về phía gương, với tay mở tủ lấy lọ thuốc an thần của mình ra như mọi khi.
*************
Rồi thì anh bước chân qua khỏi thời kỳ dở dở ương ương, lột xác trở thành một người đẹp đẽ. Joshua ấy. Sở dĩ tôi nói vậy là vì tôi đang ngắm anh ngồi hút thuốc trên bệ cửa sổ. Anh quả thật đẹp vô cùng. Tôi từ từ trườn ra khỏi giường và đến bên anh.
Anh không quay đầu lại khi tôi tựa vào vai anh và lần tay xuống ngực. Anh lờ tôi đi, rít thêm một hơi thuốc dài.
“Josh.” Tôi hôn nhẹ cổ anh, thầm thì. “Mình làm gì đi.”
Anh nghiêng người, dụi điếu thuốc lên tường cho đến khi nó tắt ngúm mới đứng dậy, lừng lững 195 cm từ đầu đến chân. Tôi phải ngóng cổ lên nhìn anh vì tôi chỉ cao vỏn vẹn 155 cm.
Joshua lại gần tôi nhưng vẫn cố ý chừa một khoảng cách ở giữa. Tôi nhăn mặt và nắm áo anh kéo về phía mình, vòng tay ôm anh, ngước lên chờ đợi. Anh khum lấy mặt tôi trong đôi bàn tay dài mảnh khảnh như nghệ sĩ, cúi xuống hôn tôi nhẹ nhàng nhưng tôi đã kịp đưa tay lên ghì cổ anh xuống.
Nụ cười của anh nở trên môi tôi, rồi anh dứt ra. Vài lọn tóc nâu hung hung sắc đỏ vương trên gương mặt góc cạnh. Mắt anh xanh biếc, sáng lên tinh nghịch.
Anh cúi đầu, hôn phớt một cái rồi dịu dàng nói. “Anh yêu em, Eden.”
Tim tôi hẫng một nhịp trước khi kịp đáp lại.
“Anh yêu em nhiều lắm.” Anh đi về phía giường, vẫn ôm chặt tôi trong tay. Anh đỡ tôi lên giường, rưới lên môi tôi những cái hôn nho nhỏ ngọt ngào.
Tôi xỏ tay qua mái tóc mềm mại, giữ yên anh để hôn sâu hơn. Lưỡi anh dễ dàng lướt qua môi tôi.
Chúng tôi cứ hôn như vậy nhưng anh đã kịp ranh mãnh luồn tay vào áo tôi. Tôi dứt môi ra, hơi ngả về phía sau và kéo áo qua khỏi đầu. Joshua chậm rãi mơn trớn tôi bằng ánh mắt, rồi anh bắt đầu cởi nút áo. Tôi rướn người lên giúp anh. Chiếc áo tuột xuống sàn, chịu chung số phận với áo tôi.
“Anh yêu em.” Anh lại thì thầm, đẩy tôi nằm ngửa ra trên chiếc giường bệnh cũ kỹ.