Quay về biệt thự Bán Sơn
Bảo Bảo và Tiểu Trân Châu gần đây được Cố Minh Thành trông coi.
Khương Thục Đồng cả ngày không có ở nhà, Cố Minh Thành tính khí càng ngày càng dễ nổi nóng, hàng ngày trông giữ hai con chó.
Cố Vi Hằng vừa về đến, ông liền chau mày hỏi lão nhị một câu, " anh cả ngày lo hai con chó là ra làm sao? Một con còn chưa đủ sao?"
Cố Vi Hằng hôm nay tâm trạng cũng không tốt, “cha nhớ mẹ thì nói thẳng ra đi!”
Lên lầu đi ngủ thôi.
Cố Minh Thành ở dưới lầu nhìn theo bóng dáng Cố nhị đi lên lầu, nói một câu, "tiểu tử thối, muốn ăn đòn hả!"
Chuyện Cố Vi Hằng tâm trạng không vui, Triệu Thế Tổ cũng sớm biết điều đó.
Tuy nhiên anh ta đã từng nói muốn tuyệt giao, nhưng anh cũng nói qua, mâu thuẫn của anh và Cố nhị là kiểu người “bất hoà nhưng vẫn cùng đi đêm”, tâm trạng Cố nhị không vui là rất kì lạ, giống y như phụ nữ, mỗi tháng đều có mấy ngày như vậy.
Triệu Thế Tổ tâm lý dằn xé mấy ngày, mới đi đến nhà Cố nhị.
Cố nhị đang ở biệt thự Bán Sơn, ở trong phòng của mình và lên mạng đánh cờ.
Nhìn thấy Triệu Thế Tổ đến, vốn không ngoài dự đoán của Cố nhị.
Xét cho cùng từ bé đến lớn, thằng bé này cũng khoảng chục lần như thế này rồi.
"Cố nhị, đi chơi không?" Triệu Thế Tổ nói thêm câu,"Hai ngày nữa tôi đi thi đấu rồi, nên đến gặp anh."
"Lại chơi cái gì? Chơi gái nữa hả?" Cố nhị vuốt cằm nói.
"Anh xem xem, Cố nhị, anh lại nghĩ gì vậy, cả ngày cứ nghĩ đến đàn bà, đàn bà. Cái đó tôi từ sớm đã không chơi nữa rồi, ý tôi là tôi sắp đi rồi, rất nhiều người đến chia tay, mọi nguời cùng nhau ăn bữa cơm, đánh mạt chượt. Kiểu chơi không thua tiền, nên không gọi là đánh bạc. Có được không?" Có vẻ như vài ngày trước người ở trên thân người đàn bà nọ không phải là anh ta.
Hơn nữa, mấy ngày nay, anh ta vô cùng thận trọng, nịnh nọt Cố nhị, ngộ nhỡ Cố nhị đem video của anh ta đưa lên mạng, để bố mẹ anh ta xem được, thì không biết được họ sẽ nổi cơn thịnh nộ như thế nào.
"Khi nào?"
"Tối nay, đi không?"
Cố nhị nghĩ trong lòng, đằng nào tối nay anh ta cũng không có việc gì, đi thì đi.
Quả nhiên có rất nhiều nguời đến, thái độ của Cố nhị vẫn luôn lạnh lùng, không nói năng gì, nếu không phải là Triệu Thế Tổ sắp đi, anh ăn xong cơm là muốn nhấc chân đi rồi.
Hơn nữa, người đến lần này còn có cô bạn thân của Miêu Doanh Cửu——Từ Dương, và bạn trai của cô ta.
Sau đó, Cố Vi Hằng thông qua nhóm bạn của Từ Dương nhìn thấy tấm hình của khách sạn lần trước Từ Dương up lên rồi.
Đó chính là cái khách sạn mà Từ Dương đã ở qua, chính là nơi mà Triệu Thế Tổ và Hứa Thái Vi hẹn xem mắt.
Cho nên, Từ Dương đưa tấm hình này lên để cho ai xem, thì không cần nói cũng tự hiểu.
Cô đang nhắc nhở Cố Vi Hằng, sau này bớt bớt lại, đừng có mà cứ đi chơi đùa phụ nữ.
Ngẩng đầu ba thước là trời cao, đừng cho rằng Tiểu Cửu ở Mỹ thì không kiêng nể gì cả.
Cố Vi Hằng xem như là hiểu rồi, hôm đó nhất định là Từ Dương đã nói cho Miêu Doanh Cửu, nói chuyện anh ta chơi đùa phụ nữ, cũng không phân rõ là chuyện gì, mù quáng mách lẻo lung tung.
Đối với mấy kiểu mách lẻo sau lưng anh vốn dĩ cảm thấy rất phản cảm.
Hơn nữa, Cố nhị bẩm sinh cao ngạo, tâm lý nổi loạn cao, đến Doanh Doanh còn nhượng bộ anh ba phần.
Vẫn nhìn anh trừng trừng.
Được, không phải muốn nhìn sao, cho ngươi nhìn.
Bắt đầu đánh mạt chượt rồi, Cố Vi Hằng kỹ thuật đánh không chỉ cao siêu, mà khả năng nghe xúc xắc cũng là tuyệt vời, là người có khả năng làm bất cứ điều gì, anh ta vốn dĩ chính là nguời thông minh tuyệt đỉnh, bất cứ thứ gì cứ học là biết, hơn nữa học xong rồi thì tuyệt đối không phải là kiểu học để chơi chơi.
Trình độ đánh mạt chượt của Cố nhị cao siêu, đến nỗi mọi người cảm thấy không có gì đáng xem hơn nữa.
Triệu Thế Tổ cũng vì có người bạn như thế này nên cũng nở mày nở mặt.
Bên cạnh Triệu Thế Tổ có một mỹ nữ, mặt cười hớn hở hỏi Cố Vi Hằng:"soái ca, anh làm thế nào làm được như vậy?"
Cố Vi Hằng nhìn Từ Dương một cái.
Anh biết Từ Dương cứ nhìn anh ta chằm chằm, anh cố ý nháy mắt một cái, nói một cách trêu ghẹo với cô gái kia, "muốn học không?"
Đây chính là dáng vẻ làm điên đảo chúng sinh.
Chỉ với ba chữ này thôi, thì cô gái ấy sẽ đổ ngay rồi.
Từ Dương thật sự không thể chấp nhận đuợc.
Lúc sau cô ấy liền nói với Miêu Doanh Cửu, Cố Vi Hằng ở Trung Quốc vô pháp vô thiên rồi.
Anh ta muốn dụ dỗ tất cả phụ nữ của Hải Thành rồi.
Cô gái kia quả nhiên gật gật đầu, "muốn học, muốn học"
Cố nhị bắt đầu giải thích một cách tường tận.
Triệu Thế Tổ không rõ mối quan hệ của Từ Dương và Miêu Doanh Cửu, "Cố nhị, nếu muốn nói chuyện với người đẹp thì đi qua một bên, đừng có cản anh bốc bài, anh kia, anh qua đây thay thế anh ta!"
Cố nhị quả nhiên cùng với nguời đẹp đi lên trên.
Cố nhị nói hai ba câu, thì đi theo rồi.
Lần này, anh nói trước với Doanh Doanh, để tránh bị Từ Dương mách lẻo.
Quả nhiên, Từ Duơng chưa kịp cáo tội anh ta.
Thật sự mà nói, Miêu Doanh Cửu nghe xong, trong lòng vô cùng buồn, người đàn ông này tại sao lại như vậy, sao cứ đi với người phụ nữa khác.
Lại còn nổi nóng với Từ Duơng.
Sao nghe cứ giống như phụ nữ vậy.
"Anh giận gì một nguời phụ nữ chứ? Cô ấy kể chuyện của anh, em không phải là chưa từng nghe sao?"giọng Miêu Doanh Cửu có chút oan ức.
"Anh rất ghét người khác nói xấu sau lưng anh! Uy hiếp anh! Vô cùng căm ghét!" Cố nhị nói một cách kiêu ngạo.
"Vậy lát nữa khi cô ấy nói với em, em sẽ nói với cô ấy sau này đừng nhìn anh nữa, vậy là được rồi ha? Cũng không phải em bảo cô ấy nhìn anh." Miêu Doanh Cửu biết, cô ấy đang từng bước từng bước rơi vào vòng xoáy của Cố Vi Hằng, nhưng cô ấy không có cách nào tự mình dứt ra.
Quả nhiên trong tình yêu, ai yêu nhiều một chút, thì người đó thiệt nhiều hơn.
Sự tin tưởng của Cố nhị trước mặt cô, thực sự không có một chút nào!