Editor: Puck -
Hồi lâu, Thẩm Cảnh Nhiên cảm giác mình hôn đủ rồi, mới dừng nụ hôn điên cuồng này lại, lau tơ máu trên môi, dư vị vô cùng cười lạnh, “Hi Nhi, em đổi thân thể, vẫn ngọt ngào như vậy.” Lòng bàn tay anh chống ghế, nửa người dưới đè lên người cô.
Lửa giận bùng lên trong lòng, cô nhíu chặt chân mày, “Thẩm Cảnh Nhiên, anh cho rằng tôi không dám ra tay với anh sao?”
“Em đánh không lại anh.” Thẩm Cảnh Nhiên phách lối cười, “Trước kia thân thể chúng ta hòa hợp như thế nào, hiện giờ em đổi thân thể, anh nghĩ, thân thể chúng ta vẫn hòa hợp như cũ.”
Cô nhất thời nổi đóa, đúng vậy, cô đánh không lại Thẩm Cảnh Nhiên, “Cho nên, bây giờ ý của anh là, anh định dùng sức mạnh?”
“Không phải dùng sức mạnh, là anh tình em nguyện.” Thẩm Cảnh Nhiên vuốt ve mặt cô, khuôn mặt vô cùng điển trai vặn vẹo, trong mắt là say mê thật sâu, “Quên sao? Trước kia em ở dưới người tụi anh hưởng thụ dường nào. Năm năm anh chưa chạm vào em, chắc hẳn em cũng nhớ nhung anh đấy.”
Nếu như có một trai đẹp biến thái nói vài lời mập mờ trước mặt bàn, bạn sẽ làm như thế nào?
Phản ứng của cô chính là đập chết anh ta, bệnh thần kinh, những chuyện kia đều là quá khứ, cứ thích nói đi nói lại trước mặt cô.
Liếc mắt nhìn tải xế phía trước vẫn vểnh tai lên nghe lén, cô đen mặt lại, cắn răng, “Anh nói là trước kia.”
Toàn thân Thẩm Cảnh Nhiên đè lên trên người cô, lồng ngực chạm đến mềm mại của cô thì băng lạnh trên người cũng tản đi, “Nếu không có người ngoài, anh nhất định sẽ muốn em.”
Cô tức giận vì bị anh ta đối xử như thế, đùi phải hết sức căng thẳng, nâng lên, chuẩn bị hung hăng tới một cước, để cho anh ta trở thành thái giám, “Anh đi chết đi.” diee ndda fnleeq uysd doon
Tốc độ của Thẩm Cảnh Nhiên nhanh hơn cô, hai chân buông lỏng một lần nữa ép chặt lấy chân cô, hành động của cô không thể chọc giận anh, anh nhạo báng nói, “Hi nhi, đây chính là liên quan đến cuộc sống tính phúc nửa người dưới của em, cẩn thận chút.”
“Thẩm Cảnh Nhiên, anh đồ biến thái chết tiệt.” Không thể thành công, cô cực kỳ tức giận.
“Chỉ cần có thể lấy được em, anh biến thái thì như thế nào.”
“Tôi thật sự hối hận lúc trước không một đao làm thịt anh.” Nếu thời gian có thể quay lại, người đầu tiên cô muốn làm thịt nhất định là anh ta.
“Thời gian sẽ không quay lại, thế gian cũng không có thuốc hối hận.” Hơi thở của Thẩm Cảnh Nhiên trở nên nặng nề, phun lên mặt cô, “Anh thật sự vô cùng muốn về nhà nhanh lên một chút, yêu thương em một phen thật tốt.”
Dùng sức nhéo thịt trên bả vai anh ta, cô tức giận đùng đùng nhìn anh ta chằm chằm, “Anh đồ biến thái chết tiệt.”
“Suỵt, Hi Nhi, đừng náo loạn.” Thẩm Cảnh Nhiên cúi người, nhẹ nhàng nói bên tai cô.
“Anh cách xa tôi một chút.” Anh ta đến gần, cô vô cùng khó chịu.
Thẩm Cảnh Nhiên chậm rãi ngồi ngay ngắn, cũng buông cô ra, đuôi mắt nhảy lên, “Hi Nhi, ngoan, đừng náo loạn, chúng ta về nhà.”
Bị anh ta thân thiết ôm lấy, cô đủ loại không thích ứng, nhíu đôi mày thanh tú, “Thẩm Cảnh Nhiên, anh định làm gì?”
“Về nhà cùng với anh.”
“Buông ra.” Hơi sức nam nữ có chênh lệch trời sinh, khi Thẩm Cảnh Nhiên dùng toàn bộ sức lực, cô giãy giụa nhiều hơn nữa cũng chỉ phí công.
“Rất nhanh chúng ta về đến nhà, chúng ta sẽ giống như trước đây.” Những ngày ngọt ngào kia nổi lên trong lòng, trong lòng của anh rất ngọt cực kỳ ngọt. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Trợn mắt hung hăng nhìn Thẩm Cảnh Nhiên chằm chằm, giờ phút này cô không thể giãy giụa chỉ có một ý niệm, chính là bóp chết tên Thẩm Cảnh Nhiên bệnh thần kinh này.
Tài xế phía trước vẫn lái xe vững vàng, tình cờ trộm liếc nhìn kính chiếu hậu, khi thấy sắc mặt đại thiếu gia nhà mình, không dám thở mạnh.
Vẫn bị người ôm, còn là tư thế ngồi bị chiếm tiện nghi, cô chỉ đành phải nhíu mày nhìn anh ta chằm chằm, trong xe thu hẹp, cô không thể nhúc nhích tay được, uất ức!
“Hi Nhi vẫn nhạy cảm như trước đây.” Tay Thẩm Cảnh Nhiên lướt lên cổ có đường cong xinh đẹp của cô, đầu ngón tay lạnh như băng nhẹ nhàng lướt qua.
Da gà của cô đã nổi lên, tức giận gầm nhẹ, “Thẩm Cảnh Nhiên.”
Thời gian không ngừng trôi đi, Thẩm Cảnh Nhiên không để ý tới cô trợn mắt, tiếp tục chiếm tiện nghi, mà cô bị chọc tức gần chết.
Bất tri bất giác, đã đến nhà họ Thẩm.
“Hi Nhi, xuống xe.” Sau khi Thẩm Cảnh Nhiên xuống xe, dịu dàng săn sóc mở cửa xe nói với cô.
Cô bị buộc không thể không xuống, cau mày ghét bỏ nhìn sân nhà họ Thẩm.
“Đây là nhà chúng ta, thích không?” Trên khuôn mặt Thẩm Cảnh Nhiên đều mang nụ cười.
Gạt tay phải của Thẩm Cảnh Nhiên định ôm vai cô ra, sắc mặt cô lạnh lẽo nhìn thẳng anh ta, “Năm năm trước tôi đã nói rất rõ ràng rồi, hy vọng anh nhớ, bây giờ chúng ta không hề có một chút quan hệ nào.”
“Năm năm trước anh không buông tay, năm năm sau, anh cũng thế sẽ không buông tay.” Sắc mặt Thẩm Cảnh Nhiên nặng nề.
“Tùy anh.” Cô xoay người, định rời khỏi chỗ này.
“Em định trở về nhà họ Quyền sao?” Thẩm Cảnh Nhiên ngăn cản đường đi của cô, vẻ mặt tàn nhẫn. di1enda4nle3qu21ydo0n
“Nếu biết cần gì hỏi nhiều.”
“Em không đi được.”
“Thử mới biết.” Cô không đánh lại Thẩm Cảnh Nhiên, đây chỉ là vấn đề thể lực, nhưng ở phương diện kỹ xảo cô chưa chắc sẽ thua, huống chi người nhà họ Thẩm không dám làm tổn thương cô.
“Hi Nhi.” Thẩm Cảnh Nhiên ôm chặt cô, hôn lên mặt cô, khí nóng mập mờ phun ra, “Em không thể rời đi.”
“Thẩm Cảnh Nhiên, anh kẻ điên này.” Cô kinh hãi.
“Suỵt, chừa chút hơi sức, đợi lát nữa kêu.” Khóe môi Thẩm Cảnh Nhiên nâng lên độ cong cực kỳ mê người, ôm ngang cô lên.
Thình lình bị ôm lấy, cô bị sợ đến ôm cổ anh ta, “Thẩm Cảnh Nhiên, anh đây là cường bạo.”
“Anh sẽ phục vụ em thoải mái dễ chịu.” Thẩm Cảnh Nhiên xấu xa cười một tiếng, trong giọng nói ám chỉ chút tin tức mập mờ, “Anh thiếu chút nữa đã quên rồi, không chỉ có một mình anh.”
“Thẩm Cảnh Nhiên, anh buông ra.” Vừa nghĩ tới cảnh tượng đó, đã cảm thấy kinh khủng. Cô không để ý sẽ ngã xuống hay như thế nào, dùng sức giãy giụa.
“Không buông, em nhất định là của tụi anh.” Thẩm Cảnh Nhiên ôm cô thật chặt, đi lên lầu.
“Biến thái.” Cô gào lên giận dữ.
Thẩm Cảnh Nhiên cười đến rất vui vẻ, giơ chân đá văng cửa phòng, đặt cô lên giường, nhiều hứng thú nhìn cô chằm chằm.
Chống lại tròng mắt đen của cô, anh liếm liếm môi dưới, yết hầu không tự chủ động đậy, lửa nóng trong cơ thể lên cao, “Hi Nhi, cách năm năm gặp lại, chúng ta sẽ rất vui sướng. Thoạt nhìn thân thể của em rất đẹp đó, đẹp đến anh muốn một ngụm nuốt trọn.” Hai chân của anh quấn lấy chân thon dài của cô, dộng tác như thế, giống như trở lại trước kia, cô luôn chủ động như vậy, nhiệt tình như vậy, giống như yêu tinh câu hồn, chỉ cần hưởng thụ mùi của cô sẽ bị hãm sâu trong đó.
Chuyện như vậy cô bằng lòng cũng không có vấn đề, chỉ khi nào không muốn chính là dùng sức phản kháng, “Thẩm Cảnh Nhiên, anh vốn không thiếu đàn bà, tại sao phải quấn lấy tôi?” Người giống như Thẩm Cảnh Nhiên vốn không thiếu phụ nữ, lúc trước muốn giải quyết nhu cầu sinh lý, ngoắc ngoắc tay thì có một đống lớn người đẹp dính tới đây.
“Hi Nhi, anh nói rồi, đời này anh chỉ muốn một mình em, em chạy không thoát.” Tay Thẩm Cảnh Nhiên cầm tay của cô, dùng tay của cô chạm lên môi cực nóng của anh, một luồng điện truyền qua, khoái cảm cực hạn trải rộng toàn thân, ánh sáng tình dục trong mắt càng đậm.
Lửa giận của cô bùng lên, “Bệnh thần kinh, tôi và anh không hề có quan hệ gì, muốn tôi qua một đời với anh, không có cửa đâu!”
“Hi Nhi giống như tinh lực rất tràn đầy.” Thẩm Cảnh Nhiên ôm nửa người cô lên, tư thế hai người ôm lẫn nhau, “Một lát nữa, em sẽ không còn hơi sức.”
“Đi tìm chết.” Bị buộc ép sát lồng ngực anh ta, cô giận dữ, mặt không vui, vung tay dùng sức đánh lưng anh ta, “Anh thử đụng tôi coi, tôi tuyệt đối khiến cho anh thành thái giám.”
Đột nhiên, cửa bị mở ra, Thẩm Cảnh Kỳ vui mừng nhìn hai người trên giường, hai mắt tỏa sáng, “Anh, anh thật sự mang Hi Nhi đến rồi.”
Khi nhìn thấy Thẩm Cảnh Kỳ thì một trận cảm giác choáng váng đánh tới, cô nhìn thẳng mắt. Lần này phải trốn như thế nào?