Quyền Tài

Chương 924: Đi bờ biển!

Buổi chiều.

Hai giờ đồng hồ, khách sạn.

Bên này nhiệt độ không khí thực thích hợp, mát mẻ, duy nhất chính là có chút ẩm ướt, cảm giác không khí dán trên người thoáng có điểm ẩm ướt. Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan ở khách sạn đại sảnh uống cà phê, chỉ chốc lát sau, đám người Tạ Nhiên Tạ Tĩnh liền bao lớn bao nhỏ quay trở lại.

“Chị, anh rể”.

“Ha ha, chúng em đã về rồi”.

“Nói hai giờ tập hợp, mọi người nhìn xem mấy giờ rồi?”

“Ai da, mới quá mười phút thôi, đến rồi đây, cho anh chị xem đồng hồ và quần áo mới của em này”.

Tạ Hạo khoe khoang quơ quơ cổ tay, còn vỗ vỗ trang phục và đạo cụ trên người, lại nhìn Tạ Nhiên cùng Tạ Tĩnh bên cạnh, cũng là hoàn toàn không giống với lúc trước khi ra cửa, cái quànn dài của Tạ Tĩnh rõ ràng là mới mua, còn có cái túi LV trên tay kia, Tạ Nhiên còn thay đổi giày da, nhãn hiệu quốc tế, nhìn qua sẽ không giống nhau. Chỉ có Tôn Khải một thân trang phục và đạo cụ vẫn là như vậy, chính là hơn cái mũ, tám phần là không muốn dùng chi phiếu của Đổng Học Bân.

Tạ Tuệ Lan híp mắt xem bọn họ, “Không tồi, đúng là người đẹp vì lụa”.

Tạ Hạo đắc ý nói: “Chính thế, cũng không nhìn xem tiên hết bao nhiêu tiền, em đẹp không?”

Tạ Tĩnh cười xấu hổ một tiếng nói: “Chị, anh rể, lại tiêu pha của anh chị rồi, em vốn muốn khống chế, kết quả vừa thấy cái túi này liền không nhịn được”.

Mấy người đều tiêu không ít tiền, chi phiếu kia nhắm chừng đã hết một nửa.

Tạ Tuệ Lan cũng không nghĩ đến ý nói: “Đến đây đi, muốn mua cái gì liền mua cái đó, nhiều năm như vậy cũng không đưa bọn ngươi đi chơi, cũng nên thả lỏng thả lỏng, ai không có tiền thì chỗ anh rể các em vẫn còn có, ha ha, dù sao anh rể các em cái gì cũng thiếu, chính là không thiếu tiền”.

Đổng Học Bân oan uổng liếc mắt nhìn cô một cái, tôi thiếu cái gì? Thiếu bằng mắt? Hiện tại thay đổi thì gọi tôi! Vừa rồi cũng không biết ai ra vào cũng bắt tôi bế đây!

“Được rồi, trở về cất đồ đi” Tạ Tuệ Lan lên tiếng nói:“Thu thập tốt liền chuẩn bị xuất phát”.

***

Mười phút sau.

Mấy người ngồi trên chiếc xe Mec, lái xe đi ra ngoài.

Từ lúc lên phi cơ bọn họ cũng chưa ăn gì, chính là bụng trống rỗng, đi dạo như vậy nửa ngày cũng mệt mỏi đói bụng, Đổng Học Bân liền lái xe tìm được một cái phố ăn vặt của Đài Loan, cùng Tuệ Lan cùng nhau mang theo đệ đệ bọn muội muội đến đây, vừa đi vừa ăn, có điều dù sao nơi này cùng kinh thành văn hóa ẩm thực khác biệt rất lớn, có chút bọn họ ăn rất thơm, có chút mấy người tắc ăn không trôi.

Đi dạo hết phố ăn vặt, mấy người lại trở về xe.

Tạ Hạo ôm bụng kêu to nói: “No chết đi được, no chết đi được!”

Tạ Nhiên cười nói: “Ai bảo em thấy cái gì liền ăn cái đó?” Dứt lời, cậu cũng vỗ cái bụng no.

“Anh còn nói em?” Tạ Hạo cười ha ha nói: “Mọi người cũng ăn không ít!”.

“Bên này khẩu vị cũng được” Tạ Tĩnh cũng vuốt vuốt bụng, “Thật hợp khẩu vị của em, hô, hiện tại em ngay cả buổi tối cơm cũng ăn không vô”.

Lần này chi phí trên phố ăn vặt, chủ yếu là Tạ Nhiên Tạ Tĩnh mời Tôn Khải, bọn họ chết sống không cho Đổng Học Bân bỏ tiền, dù sao cũng là tiền trinh, Đổng Học Bân cũng sẽ không cướp tính tiền.

Tạ Tuệ Lan mỉm cười, “Được rồi, thương lượng chút xem kế tiếp đi chỗ nào đi, còn có thể chơi ba ngày nữa, mọi người đều phát biểu ý kiến đi”.

Đổng Học Bân bổ sung nói: “Chủ yếu là chơi một chút, những việc giống như đi dạo thương trường thì không cần, kinh thành có, không cần thiết tốn thời gian bên này”.

Tạ Hạo lúc này nhấc tay nói: “Báo cáo, em đề nghị đi bờ biển đi!”

“Bờ biển nào?” Tạ Tuệ Lan ừm một tiếng, “Mọi người nói đi?”

Tạ Tĩnh cười hì hì nói: “Bãi biển cũng không tồi, phơi nắng bơi lội, thật nhàn nhã”.

Tạ Nhiên nhìn về phía Tạ Tuệ Lan nói: “Chị, chị đang mang thai, không thể cảm lạnh được?”

Tạ Tuệ Lan cười cười, “Các em không cần quản chị, nếu muốn bơi lội các em cứ bơi, dù sao có Tiểu Bân ở bên bờ phơi nắng cùng chị rồi”.

Đổng Học Bân nói: “Vậy đi bờ biển, quyết định rồi nhé?”

“Em không có ý kiến”.

“Em cũng đồng ý”.

Đổng Học Bân gật gật đầu, thoáng lo lắng một chút, “Có điều bờ biển cách nơi này rất xa, chúng ta hiện tại đi qua, muốn tới cũng là buổi tối, khả năng chơi không được nhiều, chỉ trong chốc lát, bằng không ngày mai lại đi?”.

Tạ Hạo nói: “Anh rể, thế này anh không hiểu rồi, bờ biển buổi tối cũng có thể chơi, nói thêm chúng ta có thể ở nơi đó, ở khách sạn bờ biển, vừa mở cửa sổ ra bốn phía đều là biển, vậy sẽ rất dễ chịu? So với ở nơi này dễ chịu hơn nhiều, hơn nữa lại có thể xem mĩ nữ trong vịnh nha!”

Tạ Tĩnh nói: “Ta nói tiểu tử em như thế nào lại tích cực như vậy, thì ra trong đầu liền nhớ thương mĩ nữ trong vịnh? Còn nhỏ mà như quỷ!”

Tạ Hạo cũng không tức giận, “Hắc hắc, mọi người cảm thấy đề nghị của em thế nào?”

Tạ Tuệ Lan nói: “Đi bờ biển ở khách sạn cũng được, có điều chúng ta không đặt phòng trước, khẳng định không có chỗ”.

Vấn đề này, theo năng lực của Hàn phu nhân, đều chỉ tại trước lúc xuất phát đã đặt cho bọn họ ba phòng thương vụ, vốn muốn đặt phòng tổng thống, có điều cũng không có, càng đừng nói ở những chỗ như bờ biển thế này, thêm cao trào đi du lịch trong lễ mừng năm mới, không nói phòng tốt, phỏng chừng ngay cả phòng trống đều không có.

Tạ Hạo buồn bực nói: “Vậy làm sao bây giờ?”

Đổng Học Bân nghĩ nghĩ nói: “Anh cùng lão Ngô liên hệ một chút? Ông ta làm buôn bán thuỷ sản, khẳng định có nhiều quan hệ ở gần biển, cố gắng quan hệ vậy”.

“Ừm, cũng được” Tạ Tuệ Lan nói.

“Để anh hỏi một chút” Đổng Học Bân cầm ra điện thoại gọi một cuộc điện thoại.

Tít tít tít, điện thoại thông, “Alo, Tiểu Đổng à?”

Đổng Học Bân cười nói: “Chú Ngô, hiện tại chú đang ở chỗ nào vậy?”

“Xuống phi cơ tôi trở về nhà, làm sao vậy? Có việc gì sao?”

“Là như thế này, cả nhà chúng cháu muốn đi bờ biển chơi một chút, có điều hiện tại là cao điểm du lịch, khả năng không có khách sạn, chúng cháu cũng không đặt trước, cho nên muốn hỏi chú một chút”.

“Ha ha, nơi này bờ biển rất nhiều, các cháu muốn đi chỗ nào?”

“Chúng cháu vẫn là lần đầu tiên đến, cũng không quá rõ ràng, nếu không chú đề cử một chỗ đi?”

“Vậy đến chỗ chú đi, nhà của chú ngay tại bờ biển, buôn bán ngay cạnh đó, cách chỗ các cháu xuống phi cơ nơi đó còn không tính là xa, lái xe chưa đến hai giờ, nếu hiện tại các cháu xuất phát đến đây vừa lúc ăn cơm chiều, vấn đề chỗ ở các cháu cũng không cần quản, chú giúp các cháu giải quyết!” Ngô Nhị thống khoái nói.

“Như thế có gây thêm phiền toái cho chú không?”

“Việc nhỏ, ha ha, chú hoan nghênh các cháu còn không kịp đây!”

“Vậy được, vậy cảm ơn chú Ngô?”

“Không cần khách khí, ta ở nhà cũng là nhàm chán, như vậy đi, ta sẽ gửi địa chỉ cho các cháu, cháu theo hướng dẫn tìm một chút, dễ tìm lắm”.

“Được, vậy lát nữa gặp?”

“Lát nữa gặp, trên đường lái xe chú ý an toàn”.

Quả nhiên là nhiều bạn vẫn hơn

Gác máy, Đổng Học Bân liền nói với bọn họ vài câu.

Tạ Hạo nhấc tay hoan hô kêu: “Biển lớn ơi! Tôi tới rồi!”

Tạ Tuệ Lan cười nhìn hắn, “Cái gì biển lớn, em không phải nhớ tiểu mĩ nữ sao?”

Mọi người đều cười ha ha.