Quyền Tài

Chương 1010: Ngồi bàn thứ nhất!

"Sao cậu không nói sớm "

Hùng phó tư lệnh một câu nói khiến cho người nhà của ông và Nghiêm chính ủy đều ngẩn ra.

Bởi vì bọn họ ai cũng không ngờ rằng tại trường hợp này, Hùng Lịch Bình tự nhiên phát hỏa.

Nghiêm chính ủy rơi vào tình huống khó xử, "Cái này, tôi thấy hắn không mang thiệp mời, chỉ là trong miệng báo số thiệp mời, cho nên nghĩ có thể không phải người được mời, cũng chưa kịp báo cáo cùng ngài " Thật ra trong lòng hắn cũng oan uổng lắm, thiệp mời là Hùng tư lệnh gửi, người ngài mời ngài còn không nhận ra sao? Hơn nữa ngài cũng không nói người gì đến phải báo cáo cùng ngài? Bất quá Nghiêm chính ủy không thể nói như vậy, thân là hải quân chính ủy, còn là chính ủy biên chế, cũng là thân tín của Hùng phó tư lệnh, cho nên lúc này cho dù thấy oan uổng hắn cũng không có phản bác.

Lãnh đạo nói bạn sai thì bạn cũng là sai.

Không sai? Ừm, không sai cũng là sai.

"Cậu cậu cậu" Hùng phó tư lệnh chỉ chỉ hắn.

Nghiêm chính ủy xin lỗi nói: "Xin lỗi Hùng tư lệnh "

Không nói hai lời, Hùng phó tư lệnh mang theo tức giận đứng lên.

Bên kia, Đổng Học Bân còn đang giằng co cùng Lưu Hải Tân Vương Dược mấy người, liên quan còn có người nhà của mấy người bọn họ, trong lúc nhất thời đầu mâu đều hướng về phía Đổng Học Bân, dù sao ở đây phần lớn là người của quân đội, mọi người vẫn rất bao che khuyết điểm, tự nhiên có chút ý thức bài ngoại, cho nên cho dù có người nghĩ chuyện này thuần túy là Lưu Hải Tân mấy người bọn họ khơi ra, không trách Đổng Học Bân, nhưng bọn họ cũng không nói, chỉ là ở một bên nhìn.

Hùng phó tư lệnh đứng lên, ánh mắt của mọi người đều chú ý tới, khi thấy vẻ tức giận trên mặt Hùng phó tư lệnh, trong lòng đều rõ ràng.

Hùng phó tư lệnh đây là nổi nóng?

Trách cứ Đổng Học Bân phá hủy bầu không khí thọ yến của mình?

Trách cứ Đổng Học Bân được lý không buông tha người??

Lịch Phong phát hiện trước tiên, lập tức vội vàng dùng chân đá nhẹ Đổng Học Bân.

Bên cạnh mấy người cán bộ của huyện Đại Phong cũng nhanh chóng thấp giọng nhắc nhở nói: "Đổng chủ nhiệm Hùng tư lệnh … "

Nhưng Đổng Học Bân hình như hồn nhiên không phát giác ra, học theo Tuệ Lan chân bắt chéo, thản nhiên nhìn Lưu Hải Tân bọn họ, "Rốt cuộc uống hay không uống hả?"

Lịch Phong trong lòng kêu khổ, trong lòng nói thằng nhãi này thật đúng là không sợ trời không sợ đất.

Thấy Hùng phó tư lệnh tức giận, Lưu Quốc Vĩ trong lòng cũng kiên định, lo lắng nhất thời, quát với Đổng Học Bân: "Tiểu Đổng ngày hôm nay là đại thọ của Hùng tư lệnh, cậu có thôi hay không?"

Đổng Học Bân cười nói: "Bọn họ không uống, vậy tôi thật đúng là sẽ không thôi, tôi vừa uống bảy tám ly cũng không thể uống không được, tiểu Vương uống rồi, bây giờ còn sáu ly"

Nghe vậy, rất nhiều người đều có chút mơ hồ, trong lòng nói ngài có chút ánh mắt được chứ?

Mà theo Đổng Học Bân xem ra ai muốn đâm hắn thì hắn phải trả lại gấp trăm lần, cái gì mà Hùng phó tư lệnh? Kệ con mẹ ông ta là ai! Hai cha con Lưu Hải Tân và Lưu Quốc Vĩ Đổng Học Bân đã nhịn bọn họ vài ngày, xé rách mặt thì thế nào? Dù sao là các người không biết xấu hổ trước.

Hùng phó tư lệnh nhìn Đổng Học Bân, bước chân khẽ động, từ chỗ ngồi đi tới hướng hắn.

"Hùng tư lệnh tới" Lịch Phong nhắc nhở nói: "Học Bân à, cậu thật là được, cậu cùng mấy đứa nhỏ tính toán cái gì chứ"

Đổng Học Bân cũng nhìn về phía Hùng Lịch Bình.

Bao gồm Lịch Phong và Lưu Quốc Vĩ đám người ở bên trong phần lớn đều cho rằng Hùng phó tư lệnh là giận hành động của Đổng Học Bân, đây là muốn tới đuổi người, nhưng mà chuyện tình phát triển nằm ngoài dự liệu của mọi người, khi Lưu Quốc Vĩ và Lưu Hải Tân mấy người lộ ra biểu tình có chút hả hê, Hùng Lịch Bình bỗng nhiên nói vài câu khiến cho tất cả mọi người sững sờ, chỉ thấy Hùng Lịch Bình biểu tình biến đổi, bỗng nhiên thay đổi thành mặt cười ha ha, cười to sang sảng nói: "Ha ha ha, Học Bân, ngày hôm nay chú cuối cùng nhìn thấy tên nhóc con, quả nhiên danh bất hư truyền "

Đổng Học Bân ngẩn ra "Hùng tư lệnh?"

Hùng Lịch Bình làm ra vẻ thật cao hứng, đi tới thân thiết vỗ vai Đổng Học Bân một chút "Chuyện của con chú đã sớm nghe nói, lần kia con đi đảo F ngồi thuyền trở về cũng là thuyền chú điều đi "

Chiến thuyền quân hạm đi trao đổi con tin với?

Thì ra là thế, Đổng Học Bân lộ ra biểu tình chợt hiểu, "Lần trước thêm phiền phức cho ngài "

Hùng Lịch Bình lắc lắc tay, "Nói cái gì thế, là con giúp bọn chú đại ân mới đúng, ừm, Tuệ Lan thế nào?"

Đổng Học Bân cười nói: "Cũng tốt, ở nhà thoải mái như lão Phật gia, mang thai mấy tháng, việc gì cũng không làm, mỗi ngày con đều hầu hạ cô ấy, ha ha "

Hùng Lịch Bình bị hắn chọc cười, "Đàn ông cả, chiếu cố vợ mình cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, được rồi, con cũng đừng ngồi chổ này, đi bàn của chú"

Đổng Học Bân vội nói: "Đừng đừng, con ngồi chổ này là được "

"Tên nhóc con đây là trách chú không chu toàn hả?" Hùng Lịch Bình cười ha ha nói: "Lúc con tới cũng không ai báo với chú, chú còn tưởng rằng con không tới, nếu như biết con sớm tới, chú còn có thể cho con ngồi ở đây sao? Con là khách quý mà, mau tới đây chú đem con trai và con gái chú giới thiệu cho con"

Người ta đã đều nói như vậy, Đổng Học Bân cũng không thể từ chối.

Hùng Lịch Bình cũng rất nhiệt tình kéo Đổng Học Bân đi bàn thứ nhất, tự mình giới thiệu cho hắn, "Đây là con con tiểu Phi, tiểu Phi, sau này con tiếp xúc nhiều với Học Bân, tuy rằng Học Bân tuổi nhỏ hơn con một chút, bất quá bản lĩnh trên người người ta, con vẫn phải học nhiều "

Đổng Học Bân nhanh chóng khiêm tốn nói: "Đừng đừng đừng, con có bản lĩnh cái gì, Hùng tư lệnh quá tâng bốc "

Hùng Lịch Bình cười ha ha, "Khiêm tốn? Không nói cái khác, chỉ với tửu lượng một hơi có thể uống xong bảy tám cân, cũng tính là một cái, ai có thể so với con?"

Hùng Phi thấy thế, cũng rất có ánh mắt, biết phân lượng của Đổng Học Bân trong lòng cha tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh, có thể ở trong trường hợp này khiến cho cha tự mình giới thiệu, hiển nhiên là cực kỳ quan trọng, trong lòng hắn tự nhiên đều biết, vì vậy lập tức đứng lên nói: "Học Bân, xin chào, sau này chúng ta liên hệ nhiều, cứ nghe ba tôi nhắc tới cậu, tôi cũng đã sớm muốn nhận thức" Đây là nói tràng diện mà thôi, thật ra có thể là bởi vì chế độ bảo mật, cha chưa từng nói với hắn qua về sự tích của Đổng Học Bân, cho nên Hùng Phi chỉ nghĩ tên này rất quen tai, hình như trước đó nghe trong nhà có người đề cập qua một lần, nhưng thật không biết Đổng Học Bân là thần thánh phương nào.

Đổng Học Bân cũng cùng Hùng Phi nắm tay, đơn giản hàn huyên vài câu.

Thấy cảnh tượng như vậy, Lịch Phong và mấy người cán bộ huyện Đại Phong thiếu chút nữa từ ghế ngã xuống đi, tình huống gì đây?

Lưu Quốc Vĩ Lưu Hải Tân và tất cả quân nhân khác trong lúc nhất thời cũng cả kinh như cái gì, Hùng tư lệnh không phải tức giận sao? Nhưng sao đối với Đổng Học Bân lại khách khí như vậy?

Lưu Quốc Vĩ tâm đều lạnh, ông ta thật không nghĩ tới Hùng Lịch Bình đối với Đổng Học Bân sẽ là thái độ như thế.

Thấy Hùng phó tư lệnh kéo Đổng Học Bân ngồi xuống bàn thứ nhất, rất nhiều quan quân đều nhìn nhau, trong lòng cũng có suy nghĩ, ánh mắt nhìn Đổng Học Bân đều lộ ra một suy nghĩ.

Người này rốt cuộc là ai?