(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 21

"Lãnh Duệ, ngài mau nhìn xem đây là kim chủ mới của em."
"Ngài ấy nói ngài ấy muốn bao nuôi em, muốn giúp em nổi tiếng khắp cả nước, thậm chí là nổi tiếng khắp thế giới."


"Đúng rồi, Lãnh Duệ, ngài mau xem bên kia kìa, có một đám nam nhân bên đó nữa." Đường Quả trên mặt mang theo ý cười ngọt ngào, hạnh phúc.


"Bọn họ là những người đang xếp hàng chờ để đến lượt được yêu thương em đó. Chỉ cần ai nói xấu em, ngay lập tức bọn họ sẽ giúp em trả thù. Sẽ không để em phải phiền lòng."


Lãnh Duệ đột nhiên mở mắt ra. Lúc này hắn mới phát hiện nãy giờ chỉ là một giấc mơ. Nhưng đó quả thật là một giấc mơ kì quặc.


Trong giấc mơ, cô gái kia đắc ý dào dạt, vui sướng đứng trước mặt hắn khoe khoang rằng bản thân có rất nhiều người đàn ông mơ ước, có rất nhiều người đàn ông muốn yêu thương bao bọc, muốn che chở cô ta trong lòng bàn tay. Gương mặt nhỏ ấy chân thực đến mức dọa hắn bừng tỉnh khỏi giấc mơ kì lạ.


Hắn ngẩng đầu, nhìn phía trong một góc gần giường. Màn đêm đã buông xuống, bên trong phòng không một ánh đèn khiến Lãnh Dựe không thể nhìn thấy rõ gương mặt của người đang ngủ trên ghế dài. Nhưng dù vậy, hắn vẫn có thể dễ dàng cảm nhận, người con gái đó vẫn đang nằm ở đó.


Cô gái này, quả nhiên đã ảnh hưởng rất nhiều đến hắn.
Nốt ngày mai thôi, chỉ cần kết thúc trận chung kết, cô gái này sẽ phải rời đi!


Sáng hôm sau, Đường Quả đã dậy từ rất sớm. Nhưng khi mở mắt ra, nhìn trên giường lớn kia, kim chủ của cô đã đi từ lúc nào không biết. Nghe những người hầu nói sáng nay anh ta rất vội, chưa kịp ăn sáng đã chạy thẳng đến công ty.


Đường Quả cũng nghĩ nhiều, bởi Vưu Ngọc từ sớm đã đứng đợi ngoài cửa để cùng cô đi đến sân khấu nơi tổ chức trận chung kết.


Vốn dĩ trận chung kết sẽ có hai mươi người tham gia. Những trong sự kiện lần trước, có một thí sinh đã mua thuỷ quân hãm hại Đường Quả nên cô ta đã bị tướt quyền thi đấu. Do đó trên sân khấu hôm nay chỉ còn dư lại mười chín người.


Khác hẳn so với hiện trường trận bán kết, ở bên ngoài khán đài lúc này ngập tràn các fan hâm mộ. Vừa bước khỏi xe bảo mẫu, Đường Quả lập tức rơi vào vòng vây của fan hâm mộ. Ai cũng muốn xông lên ôm thần tượng, muốn được thần tượng kí tên.


Tất nhiên Đường Quả cũng vô cùng sẵn lòng. Tay đẹp tuỳ tiện kí từng chữ, từng chữ lên poster fan đã chuẩn bị. Từng nét chữ viết xuống thật xinh đẹp ngay ngắn. Còn bên trên, gương mặt cô vẫn luôn treo ý cười dịu dàng, ngọt ngào. Nụ cười ấy khiến cho không ít fan nam ngại ngùng đỏ mặt.


Bước dần vào bên trong, Vưu Ngọc bắt đầu thì thầm bên tai Đường Quả.
"Em biết không Lục Kỳ đã ký hợp đồng công ty âm nhạc Tinh Vân rồi đấy."


"Xem ra Lãnh thiếu đúng là đang muốn nâng đỡ cô ta. Theo những gì chị được biết, sẽ có rất nhiều tài nguyên rơi xuống người cô ấy. Với sự nổi tiếng trước mắt, chưa kể danh tiếng sau này, đã có nhiều biên tập viên, đài truyền hình tình đến cô ta rồi đó. Chị nghĩ sau cuộc thi này cô ta sẽ là gương mặt ăn khách, xuất hiện trên hàng loạt gameshow của truyền hình trong nước..."


"Tiểu tổ tông của tôi ơi, lúc chị nói em có thể tỏ ra quan tâm một chút được không?" Vẻ mặt  Vưu Ngọc vô cùng bất đắc dĩ nói.


"Vì em đã thành công bác bỏ các tin đồn thất thiệt, danh tiếng cũng không tồi. Vậy nên những gameshow gì đó sẽ là một cơ hộ tốt. Mặc dù chị biết em chỉ thích ca hát, nhưng hãy thật cố gắng, đừng để sau chương trình trở thành người bị lãnh quên đấy."


"Ở trong cái giới này vô cùng hỗn loạn. Có thể bước vào thì đơn giản, nhưng lúc đi ra lại không hề dễ dàng như vậy. Cũng đã từng có rất nhiều người xuất thân từ《 Động Thính Chi Âm 》Họ cũng là những giọng ca tuyệt vời, tuy nhiên cũng chỉ biết lấy ca hát làm trọng tâm. Kết quả, đa số cũng dần đều biến trong lòng người xem."


"Nếu có thể, trước tiên em hãy cố gắng ghi dấu ấn trong lòng người xem. Việc này rất tốt cho quá trình phát triển sau này đấy."


"Tục ngữ cũng đã từng nói, nếu muốn người ta đến xem mình ca hát, trước hết phải trở thành một con người tốt. Phải khiến họ thích em, từ đó đem em thành idol trong lòng. Vậy thì mới coi như thành công một nửa."
Vưu Ngọc chỉ chỉ chung quanh: "Mau nhìn xem, hôm nay có bao nhiêu người đến vì là fan của Lục Kỳ?"


Đường Quả nhẹ nhàng ngước mắt, quả nhiên ngập tràn hậu trường đa số đều vì cô ta mà đến. Đừng hỏi coi vì sao không biết. Chỉ cần nhìn cái đám người đang hò hét, giơ cao bảng hiệu mang tên Lục Kỳ là đủ rõ rồi.
"Nếu trong trận chung kết ngày hôm nay, em bại dưới tay Lục Kỳ..."


Vưu Ngọc thần sắc lập tức trở nên nghiêm túc: "Vậy sau này mãi mãi em sẽ ở dưới chân cô ấy."
Đường Quả nhìn thấy sự nghiêm túc của Vưu Ngọc, vội bật cười: "Vưu tỷ, chị cho rằng em sẽ dễ dàng bại dưới tay cô ta thế sao?"


Vưu Ngọc bị sự bông đùa của Đường Quả chọc đến mức thở dốc. Bình tâm lại, cô vẫn nhẹ nhàng thấp giọng nhắc nhở.


"Chị nghe cấp trên nói mấy vị giám đốc chương trình sẽ thông qua kết quả của cuộc thi mà cấp tài nguyên cho người đạt giải nhất. Bằng không tại sao đám người Lục Kỳ lại sục sôi tranh giành cái danh hiệu vô địch của cuộc thi nhỏ bé này. Phải nói để có được tấm vé tham gia chương trình kia cực kì đáng giá, đừng nói là một người mới, những lão làng trong nghề, diễn viên kì cựu, ai cũng muốn tham gia gameshow này. Vậy nên em không được phép thất bại."