Rõ ràng là nắng sớm tươi đẹp vậy mà trong ánh mắt nam nhân chỉ có một tia sáng duy nhất chính là khuôn mặt kia, rõ ràng đang cười nhưng lại có thể từ sâu trong đáy mắt ấy nhìn ra vô hạn bi thương.
Nam nhân nhìn y không biết nên hình dung nội tâm vô thố của mình như nào, ấp a ấp úng hồi lâu cũng chỉ có thể khô cằn nhả ra một câu: “Bé ngoan, ta….”
Hắn không biết nên nói như nào bởi ở trong nội tâm của hắn thiếu niên chỉ cần yêu hắn là đủ, chưa từng hy vọng xa vời là có thể nồng cháy thậm chí không màng tất cả.
Tuy rằng hắn rất yêu rất yêu y thế nhưng hắn vẫn chưa từng chân chính vì y mà làm ra bất cứ chuyện gì, thậm chí trong lòng còn tồn tại giấu giếm, cho dù có một ít chuyện là vì nguyên nhân không thể nói ra, nhưng giấu giếm là giấu giếm không nên dùng bất kỳ nguyên nhân gì để biện luận cho điều đó.
Nội tâm của hắn tràn ngập thấp thỏm, hắn càng lúc càng sợ bản thân sẽ phụ lòng phần tình cảm này, như vậy hậu quả chính là mọi thứ sẽ bị huỷ diệt, mà kết quả đó hắn nhận không nổi.
Một người yêu càng hồn nhiên thì càng không chấp nhận một tia tạp chất, lúc yêu đối phương sẽ nhiệt tình cuồng cháy, không màng tất cả tựa như một con thiêu thân, thế nhưng vào lúc rời đi cũng sẽ giống nhau quyết đoán, sạch sẽ lưu loát không hề cho phép bản thân quay đầu.
Mỗi lần hắn nghĩ đến chuyện Trường Tư sau này sẽ coi hắn như một người xa lạ hắn liền cảm thấy trái tim của hắn bị áp bức đến vô cùng khó chịu, hắn gần như không thể hít thở.
Thiếu niên vẫn luôn chú ý nét mặt của hắn tự nhiên có thể nhìn ra hắn đang khó xử cùng rối rắm, từ trước đến nay nam nhân luôn luôn làm việc sạch sẽ lưu loát, có thể vì y mà làm ra dao động này, đoán chừng cảm xúc của quân cờ lúc này đã không thể dễ dàng, y không nghĩ sẽ làm hắn khó xử.
Y duỗi tay che miệng hắn lại: “Chú hai, em biết chú có nỗi khổ tâm, chờ sau này chú muốn nói thì nói, em chờ.”
Y nói, còn hướng về phía Lâm Thiên Lí nở nụ cười, nụ cười sáng lạn kia lại lộ ra một chút đau khổ, Lâm Thiên Lí cảm thấy trái tim mình tựa như co rút lại một trận, rất đau, hắn nhịn không được xoay người đè y xuống thân mình, hung hăng hôn lên môi y.
Xin lỗi Trường Tư, tạm thời đáp án câu hỏi này ta không thể nói cho em biết, có lẽ mục đích trước đây ta cưới em không hề đơn thuần, nhưng mà bây giờ mục đích duy nhất của ta chỉ có yêu em.
Em chờ, ta sẽ không để em chờ lâu đâu chờ ta xử lý xong mọi chuyện ta sẽ nói cho em biết, cho dù em không thể tha thứ cho ta, ta cũng chấp nhận.
Tình yêu ngọt ngào có thể khiến người như nếm hũ mật triền miên si ngốc; tình yêu chua chát lại có thể làm người rơi xuống vực sâu lạnh lẽo thấu xương.
Nam nhân dùng hết sức hôn lên cơ hồ là muốn dùng loại sức lực này kể ra nội tâm chua xót của hắn, thẳng thắn mọi chuyện, mà thiếu niên cũng cam tâm tình nguyện thừa nhận sức lực hung mãnh này của hắn, đối với nam nhân mở rộng mọi thứ của mình.
“Trường Tư, Trường Tư…..” Nam nhân ở khe hở môi hôn không ngừng thấp giọng nỉ non, trong miệng không ngừng nhắc đến cái tên hắn khắc cốt ghi tâm, phảng phất làm như vậy là có thể truyền đi hết thảy mọi thứ suy nghĩ trong lòng hắn cho người này.
Giọng nói thâm tình bất lực tựa như trong lúc chết đuối giãy giụa bắt được một khúc gỗ đã khiến cho nội tâm của Lâm Trường Tư một phen bừng tỉnh, sau đó càng thêm dùng sức hôn nam nhân.
Bên trong không khí nụ hôn kịch liệt đều là tiếng nước dính nhớp ɖâʍ mĩ, môi của nam nhân không ngừng ở trên cổ y tàn sát bừa bãi, tay cũng sờ vào trong áo quần của y, không quá vài cái là đã lột sạch sẽ quần áo đêm qua chính mình mặc cho thiếu niên.
Nắng sớm vàng nhạt soi rọi vào người thiếu niên, ở dưới tia sáng sáng ngời thân thể thiếu niên càng thêm xinh đẹp đến khó thể tưởng tượng.
Y không mảnh vải che thân, cơ thể trần trụi trắng nõn như ngọc, thân thể mềm dẻo tứ chi thon dài, trước ngực là hai điểm đỏ bừng ở dưới ánh mắt như lửa của nam nhân chậm rãi gượng đứng lên.
Ánh sáng sáng ngời như vậy làm y không có chỗ che thân cứ thế mà triển khai toàn bộ ở trước mặt nam nhân, sắc mặt y trở nên ửng đỏ cơ hồ xấu hổ đến mức muốn bốc khói, thân thể không tự chủ được muốn rút lại tránh đi tầm mắt nóng bỏng của nam nhân.
“Bé ngoan, thân thể em thật đẹp.” Nam nhân nhìn chằm chằm vào thân thể trần trụi dưới thân mình, tay thì nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa hai điểm trước ngực y.
Như vậy chạm nhẹ đã khiến cho thiếu niên không kiềm được nổi lên một tầng da gà, trong miệng tràn ra vài tiếng rên rỉ thật nhỏ, thân thể y đánh lên một cái rùng mình, y nhịn không được nghiêng mặt vùi đầu vào gối.
Tay nam nhân ở trên thân thể y du tẩu, vuốt ve khắp nơi trên cơ thể y, môi lưỡi đi theo dấu vết di động của bàn tay, nhất nhất ɭϊếʍƈ hôn lưu lại một chuỗi hôn ngân, ở trên cơ thể trắng nõn của y tựa như những đoá hoa nở rộ.
Nam nhân cũng không hề xem nhẹ hai điểm hồng anh kia, môi lưỡi ɭϊếʍƈ láp, ngón tay khảy khảy xoa bóp, trên đầu ɖú đều toát ra điểm điểm nho nhỏ, thiếu niên cũng theo động tác của hắn mà không ngừng thở dốc rên rỉ.
Nam nhân nhìn y chôn đầu vào gối, vì hít thở không thông mà nghẹn đến mức đỏ bừng khuôn mặt còn có đôi môi đỏ hồng khẽ nhếch, hắn nhịn không được bẻ mặt y qua cúi đầu hôn lấy y, môi lưỡi giao hoà tương thân tương ái.
Tay nam nhân lần mò xuống dưới dọc theo đường cong cái eo sờ đến nơi riêng tư của thiếu niên, rồi hắn lại dùng khớp xương thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve hạ thể của y.
“Ưm….A….” Thiếu niên không chịu nổi kích thích như vậy, trong miệng phun ra một chuỗi thở dốc nóng rực, âm thanh vô cùng ɖâʍ mĩ khiến cho thiếu niên cảm thấy xấu hổ lỗ tai cũng nổi lên một mảng đỏ bừng, hàm răng trắng tinh nhịn không được cắn chặt môi dưới, đôi tay cũng nâng lên gắt gao che lại cái miệng của mình, ngăn cản bản thân phun ra những thanh âm như vậy.
Nam nhân nhìn động tác của y cười khẽ một tiếng, ngón tay linh hoạt ở trên trụ thể của y trêu đùa hoặc tuốt lộng hoặc vuốt ve, sắc mặt thiếu niên bị nghẹn đến đỏ bừng đôi tay che lại càng chặt, ức chế bản thân không vì động tác kịch liệt của nam nhân mà tràn ra những tiếng rên rỉ.
Đối với việc nam nhân cố ý trên mặt y lộ ra cảm xúc buồn bực xấu hổ, nâng mắt trừng nam nhân một cái, nghiêng người đôi chân thon dài khép lại, nhìn nam nhân tươi cười y nhịn không được nâng chân đá lên người nam nhân.
Đá xong thân mình cũng bắt đầu chuẩn bị bắt chăn che khuất thân thể, nam nhân nhanh chóng nắm lấy mắt cá chân của thiếu niên, mạnh mẽ kéo ra ngăn cản động tác của y.
Chân bị nam nhân kéo lên cao, dưới tia nắng mặt trời soi chiếu hoàn toàn bại lộ nơi tư mật không chút che giấu, này rõ như ban ngày không hề cảm thấy xấu hổ mà bại lộ, khiến cho Lâm Trường Tư cảm giác vô cùng ɖâʍ uế, y mạnh mẽ né tránh hành động của hắn thế nhưng nam nhân cũng không buông tay, ngược lại còn thuận thế kéo căng, y xấu hổ che mặt lại gần như nức nở mà nói: “Không ….
Không cần….
Buông ra….
Thật mất mặt.”
Nam nhân nhìn nơi tư mật dưới thân y, dưới ánh nắng soi chiếu vào địa phương tư mật kia đã hoàn toàn bày ra trước mặt hắn, người này ở trước mặt hắn lộ ra toàn bộ nơi riêng tư, thậm chí hắn còn có thể hoàn toàn thấy rõ các dấu ấn trên người y, trong bầu không khí hết sức kiều diễm này càng làm lửa nóng dưới thân nam nhân tăng cao.
Nam nhân mê muội nhìn hình ảnh hấp dẫn trước mắt lại nhìn thiếu niên đang xấu hổ mơ hổ muốn khóc, hắn nhẹ nhàng thở dài một tiếng ôm y vào trong lồng ngực rồi vỗ vỗ lưng y: “Ngoan, một chút cũng không mất mặt, em và ta là người thân thiết nhất cho nên ở trước mặt ta lộ ra hết thảy cũng không cần cảm thấy xấu hổ, ta yêu em, như vậy đối mặt thân thể triền miên giao hoà là đều đương nhiên, bởi em là của ta mà ta cũng là của em.”
Thiếu niên nghe vậy thì ở trong ngực hắn lộ ra đôi mắt nhìn hắn, nam nhân trông thấy bộ dáng này của y thì ở trên trán y đặt một nụ hôn: “Tuy rằng em không thích ta nói em là vợ của ta, bởi vì em là nam nhân còn vợ là xưng hô với phụ nữ.
Nhưng ở trong lòng ta từ vợ này không liên quan đến nam hay nữ, em đã gả cho ta, ta yêu em, em chính là vợ của ta.
Lúc ta còn sống đi khắp tứ phương thường nghe dân chúng gọi vợ là vợ bé nhỏ, trước đó ta còn cảm thấy phu nhân chính là phu nhân, vợ chính là vợ gọi vợ bé nhỏ không khỏi quá mức thô tục, hiện tại thì không phải vậy, cùng em ở bên nhau ta mới chân chính hiểu rõ vì sao bọn họ lại thích gọi vợ là vợ bé nhỏ, bởi vì muốn yêu, bởi vì muốn nuông chiều, bé ngoan, vợ bé nhỏ, ta thật yêu em.”
Thiếu niên nhìn gương mặt ôn nhu của hắn xì cười một tiếng: “Chú hai, miệng chú càng lúc càng ngọt dỗ em càng ngày càng vui vẻ, thưởng chú nè.”
Y nó rồi ôm lấy cổ nam nhân ở trên mặt hắn hôn một cái chụt, hôn xong y còn cười tủm tỉm nhìn nam nhân.
Khoé miệng nam nhân gợi lên ý cười tà nắm lấy cằm y: “Dám chế giễu chú hai của em, một cái hôn này còn chưa đủ đâu.” Hắn nói rồi hung hăng hôn lên.
Thiếu niên trần trụi thân mình ngồi ở trong lòng nam nhân, nam nhân đè lại cái ót của y làm cho thiếu niên chỉ có thể vô lực thừa nhận nụ hôn này, trong nháy mắt nam nhân rời đi rồi lại tiếp tục quấn lên.
Thân mật khắng khít.
“Ưm….A…..A….” Một chuỗi rên rỉ kéo dài, vòng eo thiếu niên rùng mình tê dại, y tựa như thống khổ tựa như vui sướng than nhẹ một tiếng, thân thể kích động nghênh chiến rồi lại vô lực rơi xuống.
Trong không khí truyền đến tiếng nước dính nhớp cùng với thanh âm thân thể va chạm đầy ɖâʍ mĩ, ngoài ra còn có tiếng hít thở thô nặng của nam nhân và tiếng rên rỉ đầy áp lực của thiếu niên.
Trong nhà sáng ngời, đệm giường hỗn loạn.
Thiếu niên bị đè ở trên giường dưới thân lót gối ngủ, hai mắt cá chân đặt trên vòng eo của nam nhân bị kéo căng ra, đôi tay nam nhân đặt lên vòng eo nhỏ gầy của y, lửa nóng dưới thân không ngừng ở trong chỗ tư mật thọc vào rút ra.
Trên mặt thiếu niên ửng hồng hai mắt khép hờ, khoé mắt hồng hồng nhỏ xuống vài giọt nớc mắt, vòng eo tránh động nghĩ tránh thoát trói buộc của nam nhân, đôi tay nam nhân gắt gao chế trụ vòng eo của y làm y không thể mảy may nhúc nhích, y càng cố gắng tránh thoát hạ thân nam nhân càng thêm tăng tốc đâm thọc, thiếu niên vất vả mới có thể tích được một chút sức lực lại bị hắn vô tình đâm tan, đến cuối cùng thiếu niên chỉ có thể vô lực xụi lơ ở trên giường tuỳ ý nam nhân lăn lộn trước sau.
“Ưm…..Không…..
Từ bỏ…..” Giọng nói thiếu niên mang theo nồng đậm nức nở, nơi tư mật phía dưới bị va chạm mãnh liệt đến mức không còn cảm giác chỉ còn vô hạn tê dại rùng mình, đôi tay y vô lực tránh thoát khoái cảm tràn ngập mơ hồ khiến y đánh mất lý trí, không chịu nổi mà cầu xin.
Nam nhân hôn lấy môi y không cho thanh âm cầu xin của y tràn ra ngoài, bàn tay to thô ráp men theo gót chân của y sờ lên trên, sờ đến đùi trong thì đôi tay dùng một ít lực bẻ mở hai chân y, vòng eo càng ra sức thọc vào, làm cho lửa nóng đi vào càng sâu.
“Ưm a…..
Á….Không…..Thật sâu…..
Ứm……Không cần.” Cái đầu thiếu niên vô lực lắc lư phải trái, tay cũng đi xuống nắm lấy tay nam nhân, thân mình dùng sức rút lên trên, khóc thút thít cầu xin: “Hức hức… Chú hai….hức”
Y đã bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ tra tấn đến thần trí mơ hồ, cũng đã quên người lăn lộn chính mình chính là chú hai mà mình đang kêu gọi, trái lại còn đem tên này tựa như thảo dược cứu mạng mà kêu lên.
Nam nhân lấp kín miệng y môi lưỡi không ngừng ở trong khoang miệng y tàn sát bừa bãi, làm cho đôi môi của y không thể khép lại tràn ra một mảng chất lỏng trong suốt, nước mắt phân bố trên khoé mắt cũng đã làm ướt hai hàng lông mi rồi lại ở trên đầu mi tan chảy, mở mắt rồi rũ mắt, đôi mắt tràn ngập ȶìиɦ ɖu͙ƈ kia giống như bị nước dội rửa qua vậy vô cùng sáng ngời và dụ hoặc.
Nam nhân ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ lông mi y, đôi mắt thiếu niên khẽ mở hai mắt mê mang nhìn hắn, nam nhân khẽ hôn lên cái mũi rồi đến cánh môi của y: “Bé con, chú hai ở đây.”
Thiếu niên nức nở, đôi tay nhấc lên gắt gao ôm lấy cổ hắn: “Hu hu….
Chú hai….
Từ bỏ….Chịu…..
Chịu không nổi…..
Tha em được không.”
Thiếu niên vặn vẹo ôm lấy cổ hắn, nam nhân bị y vặn đến hít sâu một hơi suýt chút nữa không kiềm được mà bắn ra, hắn có chút buồn bực dừng lại động tác, đánh một phát lên mông y: “Thành thật chút.”
Thiếu niên bị đánh mông xấu hổ đến đỏ mắt, đôi mắt ngập nước hiện lên một tia uỷ khuất.
Nam nhân nhìn dáng vẻ này của y thì cười khẽ, được rồi, hẳn là chịu không nổi nếu không dáng vẻ làm nũng như hiện tại cũng không có xuất hiện.
Nam nhân hôn y: “Nhịn một chút, rất nhanh sẽ xong.”
Nói, liền nhanh chóng đem thiếu niên đè ở trên giường, môi ấn đi lên lửa nóng dưới thân không ngừng thọc vào rút ra, kia tốc độ thọc rút đều đã mang ra bọt biển màu trắng ɖâʍ mĩ, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy mị thịt đỏ bừng ở bên trong.
Môi thiếu niên bị ép đến gắt gao, thân thể ở trên giường không ngừng giãy giụa vặn vẹo, lại như thế nào cũng không thể thoát khỏi đôi môi cùng cánh tay nắm lấy eo y của nam nhân.
Không thể phát tiết thở dốc đều nhất nhất biến thành từng giọt nước mắt không ngừng từ trong hốc mắt chảy xuống, yết hầu của thanh niên cũng chỉ có thể phát ra vài tiếng thở dốc kêu rên.
Động tác nam nhân càng lúc càng nhanh, lửa nóng thô dài không ngừng ma sát với tư mật cọ qua điểm mẫn cảm, nam nhân chỉ cảm thấy ngày càng mềm, càng chặt càng nóng, nam nhân càng ngày càng hít thở thô nặng, động tác dưới thân cũng càng lúc càng nhanh, cơ thể thiếu niên bị va chạm, cái đầu cơ hồ sắp sửa đụng phải thành giường.
Nam nhân nắm lấy vòng eo thiếu niên đôi tay dùng một chút lực, hạ thân hung hăng đĩnh tiến vào nơi mềm mại sâu nhất trong cơ thể, gầm nhẹ một tiếng chất lỏng nóng rực ở trong vách tường phun vãi ra.
Gần như trong cùng một cái chớp mắt, nam nhân rời khỏi đôi môi thiếu niên, thiếu niên cao giọng rên rỉ một tiếng, thanh âm uyển chuyển dài lâu, một hồi lâu sau mới dừng lại, vòng eo của y cũng đi theo nâng lên rồi lại vô lực mềm xuống.
Thiếu niên mệt mỏi không ngừng thở dốc sắc mặt đỏ bừng cũng chậm rãi khôi phục thành trắng nõn, nam nhân ngồi xổm ở trên giường nhìn y hồi lâu, không nhịn được ở trên mặt y hôn hôn hai cái rồi mới xoay người rời phòng.
Nhìn dáng vẻ mọi chuyện còn muốn nhanh hơn tiến độ, một lần rồi lại một lần thách thức giới hạn nhẫn nhịn của hắn, ha, là vì hiện tại hắn sẽ không đối với gã ra tay sao?
Từ khi hắn đóng lại cánh cửa đôi mắt thiếu niên cũng lập tức mở to, đôi mắt thiếu niên thanh tỉnh không hề có chút buồn ngủ..