Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
“Chủ nhân, người thật là làm loạn đó, nếu không phải nhờ ta tỉnh lại kịp thời thì chỉ sợ hôm nay người đã phải bỏ mạng ở đây rồi.”
Một giọng nói êm ái truyền vào trong đầu Vân Lạc Phong, rồi sau đó trong đầu nàng liền trống rỗng, đến sau khi nàng hồi phục lại tinh thần thì phát hiện đang ở bên trong một vùng nhỏ hẹp…
Đứng trước mặt nàng là một tiểu nam hài toàn thân mặc y phục màu trắng, phấn điêu ngọc mài* giống như tiên đồng, đương nhiên, giọng nói vừa xuất hiện trong đầu Vân Lạc Phong là đến từ tiểu nam hài ở trước mặt.
*phấn điêu ngọc mài: gương mặt đẹp như tượng điêu khắc, da mịn như viên ngọc đã mài giũa.
“Chủ nhân, đã lâu không gặp, ta nhớ người muốn chết.”
Nhìn thấy Vân Lạc Phong xuất hiện, tiểu nam hài đáng yêu kia liền nở nụ cười, lộ ra hai chiếc răng nhanh, vui vẻ nhào về phía nàng.
“Vù…!”
Ai ngờ nữ tử thấy động tác của hắn thì vội vàng nghiêng người tránh khỏi.
Tiểu nam hài chưa kịp dừng bước, lảo đảo một cái rồi nhào xuống đất ngã soãng soài, sau đó cơ thể nhỏ bé lại bò dậy, dùng ánh mắt hờn giận nhìn Vân Lạc Phong: “Chủ nhân, người thật độc ác mà…”
“Đợi một chút!” Vân Lạc Phong cắt đứt lời nói của tiểu nam hài, nàng nhíu mày thật chặt rồi hỏi: “Ngươi là ai? Đây là đâu? Chúng ta có quen biết sao?”
“Chủ nhân, người quên ta rồi sao?” Tiểu nam hài vừa nghe thấy lời của nàng thì miệng liền mếu lại muốn khóc thành tiếng: “Nếu như không phải chủ nhân nhặt ta từ thư viện về thì chỉ sợ ta không có cách nào biết người đâu, thật không nghĩ tới chỉ mới nửa tháng mà chủ nhân đã quên ta rồi?”
Thư viện sao?
Vân Lạc Phong hoàn toàn bối rối, người này đang nói gì vậy? Thư viện gì chứ?
“Chủ nhân, ta là tinh linh thủ hộ Y học Thần điển, là chủ nhân nhặt được ta ở thư viện của Đại học Trung Hoa.”
Y học Thần điển!
Đùng!
Dường như có một tia sét giáng xuống khiến Vân Lạc Phong ngây người đứng yên một chỗ.
Đây là Y học Thần điển mà nàng vô tình nhặt được ở thư viện trường học, vì trong tiệm sách lại không có ghi chép gì về cuốn sách này nên thầy giáo quản thư viện đã đưa nó cho nàng.
Nhưng chẳng biết tại sao không có cách nào mở được cuốn Y học Thần điển này, tất cả biện pháp nàng dùng đều không hiệu quả.
Không nghĩ tới sau khi xuyên qua, Y học Thần điển cũng theo nàng tới đây, hơn nữa còn có một tiểu nam hài tự xưng là tinh linh thủ hộ Y học Thần điển?
“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?” Vân Lạc Phong hồi phục tinh thần rồi hỏi người trước mặt.
Nàng càng muốn hỏi vì sao mình lại xuyên không đến đại lục này?
Vân Lạc Phong tin rằng, nhất định chuyện này có liên quan đến tiểu tử kia!
“Chủ nhân, lúc trước người làm thí nghiệm trong phòng thí nghiệm, cuối cùng lại bị nổ tung, là nhờ ta đưa người tới đại lục Long Khiếu này, nếu không thì người đã chết rồi.” Tiểu nam hài kiêu ngạo ngẩng đầu, bộ dạng giống như đang kể công, rồi sau đó dường như hắn nhớ tới chuyện gì đó, lại uể oải nói: “Đáng tiếc là Trung Hoa kia không tồn tại linh khí, đừng nói việc tu luyện, ngay cả năng lực dẫn người vào thế giới của Thần điển mà ta cũng không có, nếu không, người cũng sẽ không vì trận nổ nhỏ kia mà tàn phá cả cơ thể.”
Vân Lạc Phong nhíu mày, bên môi lại cong lên nụ cười tà khí: “Nghe thấy ý tứ trong câu nói của ngươi, ngươi cũng không thuộc về Trung Hoa?”
Tiểu nam hài gật đầu một cái rồi nghiêm túc trả lời: “Ta thuộc về đại lục Long Khiếu, là do một lần ngoài ý muốn mới lạc tới Trung Hoa, trong lúc vô tình lại được người nhặt được, nhưng mà, chủ nhân à, vừa rồi thật sự người đã rất nguy hiểm đó, nếu như không phải ta ngăn người lại thì chỉ sợ người đã chảy máu quá nhiều đến chết rồi.”