Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1418: Kết cục của Âu Nhã (5)

Edit: Sahara 

"Thân thể của ngươi chưa khang phục, đúng là có chút ảnh hưởng với việc truyền thừa, nhưng hiện tại muốn chứng minh ngươi là thật hay giả thì chỉ có biện pháp này." Tộc trưởng hơi dừng một chút rồi nói tiếp: "Người đâu! Đưa Thánh Nữ đi tiếp nhận truyền thừa!"

Truyền thừa chỉ chấp nhận người có huyết mạch Thánh Nữ, nếu có người miễn cưỡng xông vào, sẽ lập tức bị bạo nộ mà chết!

"KHÔNG!"

Mắt thấy hai gã Vu Yêu Tộc đang bước tới, muốn kéo mình đứng dậy lôi đi, Âu Nhã rốt cuộc cũng thấy kinh hoàng hoảng hốt, hét lớn một tiếng chói tai.

"Ta không đi tiếp nhận truyền thừa! Ta không muốn nhận truyền thừa!"

Tộc trưởng vốn dĩ chỉ cảm thấy có chút hoài nghi Âu Nhã, nhưng sau khi nghe thấy lời này, thì sắc mặt liền trở nên lạnh băng.

"Âu Nhã, ngươi thật to gan, dám lừa gạt Vu Yêu Tộc ta! Người đâu! Mau bắt nữ nhân giả mạo Thánh Nữ này lại cho ta, giam lại chờ xử trí!"

Cả người Âu Nhã mền nhũn, tê liệt ngã ngồi xuống dưới chân hai gã thị vệ, hai mắt ngập tràn tuyệt vọng.

Xong rồi! 

Lần này nàng ta thật sự xong đời rồi!

Vân Lạc Phong, đều là tại Vân Lạc Phong! 

Nếu không phải tại ả, mình đã có thể làm Thánh Nữ vĩnh viễn của Vu Yêu Tộc, Hoàng Oanh Oanh sẽ bị mình đánh chết ngoài sơn môn, cũng sẽ không phát sinh ra những chuyện tiếp theo sau đó.

Cho nên, tất cả mọi chuyện, đều là lỗi của Vân Lạc Phong! 

"Vân Lạc Phong, Âu Nhã ta xin thề, cho dù có thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ha ha..."

"Quỷ?" Vân Lạc Phong cong môi cười nhạt: "Ngại quá, ngươi không có cơ hội thành quỷ!"

Đúng ngay lúc này, thân mình Hoàng Oanh Oanh bỗng lảo đảo, ngã xuống đất.

Vân Lạc Phong nhanh tay lẹ mắt đỡ được Hoàng Oanh Oanh, vội vàng kiểm tra vết thương giúp nàng ta.

Đợi sau khi Vân Lạc Phong kiểm tra xong thì sắc mặt liền trầm xuống.

"Thánh Nữ!" Tộc trưởng bước nhanh đến trước mặt Hoàng Oanh Oanh, vẻ mặt vô cùng lo lắng: "Thánh Nữ, người làm sao thế?"

"Hoàng Oanh Oanh tự hạ độc chính mình, muốn cùng Âu Nhã đồng quy vu tận!"

Thì ra Hoàng Oanh Oanh ôm tâm tư như vậy cho nên mới đồng ý thay máu với Âu Nhã, dù bản thân chết cũng không muốn cho Âu Nhã sống.

"Độc?" Hai chân tộc trưởng bủn rủn: "Thánh Nữ còn cứu được không?"

Vân Lạc Phong khẽ gật đầu, lấy một góc dược liệu màu tím từ trong nhẫn không gian ra, nghiền lá cây thành chất lỏng rồi bôi lên miệng vết thương của Hoàng Oanh Oanh. 

"Hoàng Oanh Oanh không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi một chút sẽ hồi phục, tuy nhiên....." Vân Lạc Phong ngẩng đầu lên nhìn tộc trưởng: "Mãn môn Hoàng gia là bị Vu Yêu Tộc diệt!"

Ý chính là, chưa chắc Hoàng Oanh Oanh sẽ chịu nhận lấy thân phận Thánh Nữ này.

Tộc trưởng cũng hiểu được ẩn ý trong đó, ông ảo não cúi đầu.

"Một bước sai, từng bước sai! Nếu không phải do ta quá ngu xuẩn, thì Âu Nhã kia sẽ không thể thừa nước đục thả câu! Thánh Nữ tức giận cũng là việc đương nhiên, ta sẽ tận lực thành tâm làm Thánh Nữ nguôi giận."

"Tiểu Mạch, chúng ta đi thôi!"

Vân Lạc Phong giao Hoàng Oanh Oanh cho người Vu Yêu Tộc, dẫn theo Tiểu Mạch đi ra ngoài.

Trước đó Vân Lạc Phong đã chuẩn bị sẵn sàng nên làm thế nào để vạch trần Âu Nhã. 

Nhưng không ngờ mọi chuyện lại diễn ra dễ dàng như thế.

Đây cũng là do Âu Nhã tự làm tự chịu, nếu không phải nàng ta gấp rút muốn thay máu với Hoàng Oanh Oanh, thì sẽ không kích phát ra lực lượng tiềm ẩn của Hoàng Oanh Oanh, vết thương của Hoàng Oanh Oanh lại càng không thể hồi phục nhanh như vậy, khiến bản thân tự lòi đuôi.

Đúng với một câu nói, không tự tin đường chết thì sẽ không chết!

"Tiểu Mạch, có phải ngươi đã sớm biết Hoàng Oanh Oanh chính là Thánh Nữ Vu Yêu Tộc?"

"Ta không biết!" Tiểu Mạch lắc lắc đầu: "Ta chỉ biết, hình xăm hình trăng non trước ngực Hoàng Oanh Oanh có thể chữa trị thương thế giúp nàng ta!"

Âm thanh trò chuyện của hai người càng lúc càng xa, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

_____

Bóng đêm như nước.

Tộc trưởng luôn canh giữ bên giường Hoàng Oanh Oanh, chưa từng rời khỏi nửa bước.