Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1346: Người không biết xấu hổ nhất thiên hạ (4)

Editor: QR - diendanlequydon

Lúc đầu Lăng Trần còn định rời khỏi nơi này trước, ai bảo phủ Châu chủ người đông thế mạnh, gây tranh cãi với những người này chắc chắn không có nào chỗ tốt.

Bây giờ nghe được lời nói ủy khuất đáng thương này của Hạ Sơ, lửa giận trong lòng lại lần nữa bộc phát.

Xem đi, đây là nữ nhân mà hắn yêu thương, tốt đẹp và thiện lương biết bao nhiêu.

Trong những lúc như thế này còn tính toán cho hắn.

Mà hắn sao có thể nào mềm yếu chứ?

Thân là nam nhân, nếu không thể ra mặt thay cho nữ nhân của mình, vậy hắn còn có tác dụng gì nữa?

“Sơ nhi, nàng không cần nhiều lời. Hôm nay, ta nhất định phải đòi lại công đạo cho nàng!” Lăng Trần nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, hướng về phía cửa phòng la lớn: “Vân Lạc Phong, ngươi lăn ra đây cho ta!”

Vừa dứt lời, cửa phòng mở ra, một người mặc bạch y bồng bềnh bước ra.

Thiếu niên mặc y phục trắng như tuyết, tuấn mỹ vô song, giống như thiên thần, cao cao tại thượng.

“Là ai ở bên ngoài sủa bậy?”

Là ai ở bên ngoài sủa bậy?

Giọng nói của thiếu niên cũng không cao ngược lại lại lộ ra lạnh nhạt nhưng mà bất cứ ai cũng nghe ra sự ngạo nghễ trong giọng nói của nàng.

Sủa bậy là có ý gì?

Chỉ có tiếng chó mới có thể gọi là sủa.

Tên tiểu tử thúi này lại dám vũ nhục hắn là chó?

Lăng Trần nắm chặt nắm tay: “Vân Lạc Phong, ngay cả nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám phi lễ, quả thực là to gan lớn mật. Hôm nay không người nào có thể bảo vệ ngươi được!”

Vân Lạc Phong nhướng mày lên, nhìn về phía nữ nhân đang rúc vào trong lồng ngực của Lăng Trần, mỉm cười nghiêm nghị: “Ngươi cho rằng ánh mắt mọi người đều giống như ngươi sao?”

“Ngươi…” Lăng Trần lửa giận công tâm.

Tên tiểu tử thúi này muốn nói ánh mắt của hắn quá kém, ‘hắn’ chướng mắt nữ nhân như Hạ Sơ sao?

“Vân công tử.” Hồng Lăng nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Vân Lạc Phong: “Có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì không?”

“Lúc trước nàng ta không mời tự đến, đầu tiên là nói cho ta biết Hồng Loan và Lăng Trần đang bắt tay thông đồng với nhau, lại nói muốn vượt qua một đêm với ta, sau đó… Ta lập tức đạp nàng một cước nhưng mà không biết vì sao nàng lại xé nát y phục của mình chạy ra ngoài.”

Vân Lạc Phong không cho là đúng nói.

Hồng Loan trừng lớn đôi mắt, tức giận nói: “Khi nào thì ta muốn bắt tay thông đồng với ngươi? Đừng trợn tròn mắt nói dối!”

“Ngươi nói bậy!”

Ngay khi Hồng Loan vừa nói xong câu nói phẫn nộ kia, bên cạnh lập tức truyền đến giọng nói của Hạ Sơ.

Thân thể của nàng giống bị tức giận đến run rẩy, căm tức nhìn Vân Lạc Phong: “Y phục của ta rõ ràng là bị ngươi xé nát! Ngươi là đồ háo sắc, căn bản không xứng với Hồng Loan cô nương! Hồng Loan cô nương đã bị ngươi lừa gạt nên mới tiếp nhận ngươi!”

Không thể không nói, tâm cơ của Hạ Sơ này thật sự rất sâu.

Nàng biết nên nói như thế nào, mới có thể làm người phủ Châu chủ đứng ở cùng một trận chiến tuyến với nàng.

Bởi vậy, trong giọng nói của nàng không có bất cứ chữ nào vũ nhục Hồng Loan ngược lại tuyên bố Hồng Loan đã bị Vân Lạc Phong che dấu.

Cứ như vậy, người phủ Châu chủ tất nhiên sẽ đồng lòng liên thủ đối phó với Vân Lạc Phong!

Quả nhiên, mọi người bên trong phủ Châu chủ ngoại trừ phụ tử Hồng Lăng, những người khác đều căm tức nhìn Vân Lạc Phong, rõ ràng Vân Lạc Phong đã làm chuyện người thần đều phẫn nộ.

“Phụt.”

Cuối cùng Hồng Loan không nhịn được, cười ra tiếng: “Lăng Trần, lúc trước nha hoàn nói cho ta biết, Hạ Sơ lén lút tiến vào trong phòng Vân Lạc Phong. Ngươi có biết vì sao ta không có vội vàng đến ngăn cản không?”

Mọi người đều khó hiểu nhìn Hồng Loan, ngay cả Hồng Lăng cũng như thế.

Hắn hiểu rõ tính cách nữ nhi nhà mình, vô cùng xúc động. Nếu như nó đã sớm biết, nhất định sẽ tiến đến.

Chẳng lẽ nó muốn khảo nghiệm Vân Lạc Phong?

Nhưng xem biểu tình nó giống như cũng không phải là như thế.