- Trước kia đã dùng, súng lục không thành vấn đề.
Lý Cường tin tưởng mười phần.
- Tốt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Diệp Phàm nói,
- Tuy nhiên không cần giết người, bắn gãy tay chân không việc gì, bị thương tôi sẽ đến xử lý.
- Tôi hiểu rồi, không đến lúc bất đắc dĩ sẽ không dùng súng lục.
Lý Cương nói.
Không lâu sau Lý Cường đến, Diệp Phàm lấy khẩu súng mới nhất Báo Săn trang bị đưa cho anh ta. Dài hơn ngón tay một chút, nhét vào đâu cũng được. Mặc dù là Lý Cường có chút bất ngờ, Diệp Phàm đợi Lý Cường đi cũng đi.
Không lâu sau Diệp Phàm đến thuyền trên sông Áp Tử.
Vào phòng Vi Minh Phi, Vương Triều, Lỗ Đông Phong, Điền Thất Hòa đều ở đây. Bốn người này đều là thành viên tổ phá án của Diệp Phàm ở Cục công an thành phố Ngư Đồng.
- Chuyện công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng điều tra thế nào?
Diệp Phàm ngồi xuống liền hỏi luôn.
- Đã điều tra ra một số manh mối, Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng trước kia có cạnh tranh một dự án với Công ty xây dựng Kim Kỳ Ngư Đồng. Không lâu sau Chủ tịch Công ty xây dựng Kim Kỳ Phạm Tiếu Lâm đã thành người tàn phế.
Việc này rất lạ, chúng ta đã điều tra chứng cứ, lúc đó Phạm Tiếu Lâm có chút băn khoăn không dám nói, sau đó em trai ông ta là Phạm Tri Phong nói ra sự thật. Nói anh ông ta là bị Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng sai người đánh cho tàn phế.
Lúc đó tổng giám đốc Đới mang theo đám người Thanh Lang đánh cho tàn phế. Mà bà xã Phạm Thiếu Lâm cũng bị tổng giám đốcc Đới đạp cho một cước hôn mê bất tỉnh, đến bệnh viện kiểm tra mới phát hiện là xuất huyết não.
May mà cấp cứu đúng lúc nếu không thì đã mất mạng tại chỗ. Hơn nữa, tổng giám đốc Đới tuyên bố muốn làm cho Phạm Tiếu Lâm tuyệt hậu.
Cho nên, Phạm Tiếu Lâm sợ, đưa hai người con đến chỗ họ hàng xa ở Bắc Kinh học. Vợ chồng sau vụ đấy cũng lo lắng đề phòng, Công ty xây dựng Kim Kỳ kinh doanh cũng xuống dốc.
Căn bản là không có công trình để làm, có thể nhận lại của công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng cũng là công trình không được bao nhiêu.
Đội trưởng cảnh sát hình sự Điền Thất Hòa vừa lấy ra tài liệu vừa nói.
- Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ hết sao?
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Điền Thất Hào hỏi.
- Chứng cứ là lời nói của Phạm Tri Phong. Phạm Tiếu Lâm và Trương Mai không để ý đến chúng ta, chủ yếu là quan tâm đến an toàn của các con nên không dám nói thật.
Chúng tôi bí mật hỏi nhân viên Công ty xây dựng Kim Kỳ, cũng có mấy người quản lý dũng cảm đứng ra làm chứng, nói Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng căn bạn là một kẻ ngang ngược.
Thị trường xây dựng thành phố Ngư Đồng đều bị bọn họ chiếm hết. Có công trình xây dựng không đem cho bọn họ thể nào tổng giám đốc Đới cũng nghĩ cách gõ một phen.
Cuối cùng là hù dọa, các công ty cuối cùng vẫn phải đem công trình cho Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng. Nói công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng nghèo chỉ là ăn nói lung tung.
Bọn họ chiếm lấy một nửa số công trình toàn thành phố, giàu nứt đố đổ vách, tiền này đều được tổng giám đốc Đới mang đi tiêu sài…
Điền Thất Hòa nói, có chút phẫn nộ.
- Không có phát hiện không ngờ nào?
Diệp Phàm nhíu nhíu mày.
- Có, gần đây phát hiện một việc hết sức kỳ lạ, trước kia khi Lý Nguyệt công tác ở Cục công an Dương Điền Đới Chí Quân lúc đó vẫn tán tỉnh cô. Tuy nhiên Lý Nguyệt không để ý đến anh ta vì Lý Nguyệt đã có bạn trai là Thôi Dũng. Người này là giáo viên trung học ở Dương Điền. Sau Thôi Dũng không ngờ thăng chức đến phòng giáo dục huyện Dương Điền làm quản lý. Hình như đá Lý Nguyệt, từ đó về sau Lý Nguyệt có chút lặng lẽ.
Điền Thất Hòa nói.
- Sau đó Đới Chí Quân có tán tỉnh Lý Nguyệt nữa không?
Diệp Phàm hỏi.
- Có, tuy nhiên Lý Nguyệt vẫn không để ý đến y và càng chán ghét người này, có một lần Đới Chí Quân muốn dùng lực ép Lý Nguyệt bị Lý Nguyệt cho một cái bạt tai. Lúc đó Đới Chí Quân còn chỉ dấu tay trên mặt mình cười nói: con gái đánh có nghĩa là yêu thôi! Người này thật là đểu.
Điền Thất Hòa khinh thường nói.
- Chẳng lẽ Đới Chí Quân trong lòng bất mãns cho nên tức giận cả lên người nhà Lý Nguyệt. Cho nên cả nhà Lý Nguyệt ba người đều chết?
Lỗ Đông Phong bỗng nhiên nói.
- Sẽ không phải đơn giản như vậy, chuyện này rõ ràng Đới Chí Quân là một cao thủ trên thương trường sao có thể phạm sai lầm như thế, chỉ sợ việc này còn có một điều khác mà chúng ta chưa điều tra được mắt xích.
Vi Minh Phi lắc lắc đầu.
- Ừ, mặc kệ, tôi đợi, các anh làm việc suốt đêm. Đem cả nhà Phạm Tiếu Phong đến gặp tôi, tôi muốn đích thân thẩm vấn. Lấy được bằng chứng lập tức ra tay, có thể từ chỗ Đới Chí Quân mở ra một lỗ hổng. Tôi không tin, gây ra một vụ án lớn như vậy có thể không có chút kẽ hở nào, người không phải thần tiên.
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng ra lệnh. Điền Thất Hòa vùng Vi Minh Phi lấp tức xuất phát đi dẫn người.
Hai vợ chồng Phạm Tiếu Phong đều được đưa đến tuy nhiên ban đầu mặc kệ Diệp Phàm nói thế nào hai vợ chồng đều không muốn làm chứng báo án.
- Trừ phi các anh đem bắt Đới Chí Quân trước chúng tôi mới có thể suy nghĩ.
Phạm Tiếu Phong thái độ kiên quyết, không nhả ra.
- Chỉ cần anh đồng ý đứng ra làm chứng, chúng tôi lập tức có thể bắt người. Chẳng lẽ anh chịu đựng để Đới Chí Quân đánh mình tàn phế, vợ con mỗi ngày đều chịu tra tấn đau đớn. Mấy đứa nhỏ mỗi ngày sống thiếu sự quan tâm của cha mẹ?
Diệp Phàm nhìn hai vợ chồng như chim thấy cung tên một cái lạnh lùng nói.
- Nếu Cục công an các anh có khả năng, cũng sẽ không ngay cả khoản tiền xây nhà của mình cũng không lấy lại được.
Phạm Tiếu Phong là chưa yên tâm, xem ra đúng là bị đe dọa.
Diệp Phàm thiếu chút nữa nghẹn thở.
Đập bàn quát:
- Vương Triều và Điền Thất Hòa sáng mai dẫn người đến Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng, BMW kia cũng phải trả về. Phản thiên, thật lấy công an không phải lo công an có phải không?
Quay sang hai vợ chồng Phạm Tiếu Phong nói:
- Chúng tôi quyết tâm rất lớn, vì sự an toàn của vợ chồng anh, tôi sẽ cử vài cảnh sát bảo vệ hai người.
- Nếu Bí thư Diệp đã quyết tâm lớn như vậy, chúng tôi bất cứ giá nào tố cáo anh ta! Mẹ, là súc sinh không phải là người.
Phạm Tiếu Phong cuối cùng cũng nổi lên một chút khí thế đàn ông.
- Tố cáo ông ta, tôi muốn đá chết ông ta, đồ chó.
Bà xã ông ta Trương Mai nghĩ đến cơ thể mình thường xuyên đau đớn, cũng tức giận mắng.
Tuy nhiên Phạm Tiếu Phong vẫn khá cẩn thận, vẫn cứ muốn đến Cục công an mới đồng ý làm chứng. Diệp Phàm buộc lòng chờ trời sáng. Vừa trở lại phòng thì nhận được điện thoại của Đổng Oanh Oanh, nói:
- Bí thư Diệp, anh đến đây một chút, tôi phát hiện một chút đồ vật.
- Được, tôi lập tức đến đây.
Diệp Phàm thay một bộ màu đen, theo đường ống nước đi ra ngoài. Như một con mèo, không lâu lại theo đường nước đi vào biệt thự nhà Đổng Oanh Oanh.
Từ khi Mai Hồng bị giết, Đổng Oanh Oanh dùng một khoản tiền, nhờ Diệp Phàm tìm vài trinh sát xuất ngũ trông coi biệt thự.
Nhà họ Đổng đã thành mục tiêu hết sức rõ ràng. Diệp Phàm đi gặp Đổng Oanh Oanh, đương nhiên là bí mật. Nếu không sẽ truyền ra ngoài Bí thư Đảng ủy công an cùng người thừa kế tập đoàn lớn làm gì buổi tối. Tin tức như vậy không thể là tin tức chính xác.
Anh trai Đổng Oanh Oanh Đổng Nhiên là thư ký Tỉnh ủy, vẫn chưa được ai nhìn trúng, hiện tại vẫn ở Tỉnh ủy xử lý việc vặt.
Kỳ lạ chính là Đổng Nhiên không có hứng thú với kinh doanh buôn bán, cha để lại tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô đã bị anh ta lấy tình thế pháp luật giao toàn quyền cho em Đổng Oanh Oanh. Chính mình hàng năm chỉ hưởng lợi nhuận từ cổ phần khống chế. Mà Đổng Oanh Oanh dù sao cũng chiếm tám phần.
Hai anh em đưa đẩy vài ngày, cuối cùng Đổng Nhiên bỏ mặc, thấy thái độ kiên quyết của anh trai, Đổng Oanh Oanh cũng không có cách nào một người con gái phải gánh vác sản nghiệp hàng trăm triệu. Tuy nhiên, Đổng Oanh Oanh hiện tại cũng không quá tốt, hiện tại nợ đến sáu mươi triệu, Hoàng Triều Đế Đô vì phòng trống nhiều đã sắp tới mức phá sản.
Mới hai tháng, Oanh Oanh đã từ một cô nàng trẻ con trở thành một người vì tập đoàn mà nhận chức Chủ tịch.
Cay đắng ngọt bùi chua xót trong đó chỉ có cô mới hiểu được. Mỗi buổi tối ôm di ảnh cha mẹ khóc chính là Đổng Oanh Oanh. Vì điều tra rõ cái chết của cha mẹ cô sẽ kiên trì bằng bất cứ giá nào.
Trước kia Đổng Oanh Oanh ăn mặc như thiên thần, buổi tối Đổng Oanh Oanh thay đổi, khiến Diệp Phàm thiếu chút nữa không nhận ra.
Một căn phòng tiếp khách ở tầng hai có mấy ngọn đèn mờ, có một bộ sô pha, còn bố trí một gạt tàn cổ bằng bạc. Đó là đặc biệt chuẩn bị cho Diệp Phàm, tuy trong lòng Đồng Oanh Oanh rất buồn bực, nhưng vẫn khắc chế được, không giống như những phụ nữ khác tìm đến thuốc lá để hại sức khỏe của mình.
Sô pha bốn chân đồng, xứng với bàn trà gỗ lim vừa vẻ cổ kính lại hiện đại, cả căn phòng như tràn ngập hơi thở ấm áp.
Vì giữ bí mật Đổng Oanh Oanh một lần nữa mời chuyên gia đến bố trí một phòng trên tầng hai, cửa số và tường đều cách âm tốt. Thiết bị hiện đại.
Cửa chính mở ra, Đổng Oanh Oanh biết Diệp Phàm mỗi lần đến đều đi đường ống nước lên, cho nên, đã chuẩn bị một cửa ở đó.
Tiếng cửa vang lên nhẹ nhàng, Diệp Phàm biết chắc chắn là Diệp Phàm đến rồi, cô nhẹ nhàng đứng dậy, vén bức màn lên, bên ngoài rốt cuộc khó nhìn thấy một chút gì của tầng hai.
Đã đến ba lần Diệp Phàm cũng là ngựa quen đường cũ. Trang trí vẫn giống như trước không có gì thay đổi.
Chỉ có điều nhìn thấy Đổng Oanh Oanh, Diệp Phàm lập tức có chút ngẩn người.
Bởi vì, buổi tối Đổng Oanh Oanh ăn mặc rất mỏng manh. Toàn thân khoác một bộ đồ ngủ mỏng màu trắng, áo ngủ kia ông trời tự nhiên lại để hở.
Đưa mắt nhìn một cái, thấy hai ngọn núi cao vểnh và khe sâu rõ ràng. Dưới ánh đèn màu hồng, đôi mắt ưng của Diệp Phàm cũng có thể nhìn thấy màu phớt đỏ của quả dâu tây chạm vào áo ngủ mỏng.
Đổng Oanh Oanh duyên dáng ngượng ngùng tươi cười đi tới, đám cây cỏ ở giữa dường như đều chui ra chỗ hở.
"Mẹ nó, chẳng lẽ bên trong thật sự là trống" Diệp Phàm trong lòng run lên, cảm thấy tối nay khả năng phát sinh chuyện gì.
Bởi vì, rất khác thường. Vài lần đến trước, Đổng Oanh Oanh tuy đều mặc áo ngủ nhưng áo ngủ đều là vải bông, không nhìn thấy gì.
Sự khác thường tất có chủ ý.
Diệp Phàm sau lúc sửng sốt tự nhiên quay người muốn chạy thoát thân. Tình ngay lý gian, dù sao cũng phải trốn tránh.
- Nếu anh dám đi, ngày mai mời anh đến đây nhặt xác.
Giọng Đổng Oanh Oanh tuyệt vọng vang lên trong phòng.