Nếu trước kia, Hạ Lực có thể nhận được cuộc điện thoại này, nhất định sẽ kích động không biết thành ra bộ dạng như thế nào.
Chỉ có điều hiện giờ, mặc cho điện thoại vang lên hồi lâu, Hạ Lực lại thực lòng không muốn nghe.
Nhưng không nghe lại không được, Hạ Lực đành bất đắc dĩ phải cố gắng lấy lại tinh thần nghe cho xong cuộc điện thoại này.
Không đợi anh ta nói trước, từ bên kia truyền đến giọng nói thân thiết mà ôn hoà hiền hậu của Thủ tướng.
- Hạ Lực, sắp tới tôi có lẽ sẽ đến tỉnh Tề thị sát. Đến lúc đó, anh hãy bố trí chút thời gian, chúng ta cùng gặp mặt...
Theo lý thuyết, lấy thân phận đường đường là một Thủ tướng, thân phận cao quý như vậy lại tự mình gọi điện thoại cho anh ta, chính là vinh hạnh lớn cho anh ta, nhưng hiện tại Hạ Lực, sau khi suy nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, anh ta đột nhiên bình tĩnh như nước thất vọng về một vài người và việc.
- Chào mừng Thủ tướng đến tỉnh Tề thị sát, mọi việc sẽ nghe theo chỉ thị của Thủ tướng.
Lễ tiết nên có thì phải có, Hạ Lực lập tức nhiệt tình mà kính cẩn đáp lại.
- Bộ máy tỉnh Tề, khẳng định sẽ có thay đổi. Về bước tiếp theo của anh, tôi thấy rất lo lắng.
Lời nói Thủ tướng trước sau như một đầy hàm súc,
- Cố gắng công tác tốt, bao giờ gặp lại nhớ mặc quần áo đơn giản mà tới, không, chạy bộ tới đi, ha ha... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Sau khi cắt điện thoại, tiếng cười của Thủ tướng dường như còn văng vẳng bên tai. Tâm tình Hạ Lực cũng không chút gợn sóng, mặc dù anh ta biết, tỉnh Tề khẳng định phải có một trận biến đổi lớn. Với cái chết của Lỗ Thành Lương, Hạ Tưởng khẳng định sẽ không thu tay lại. Không thu tay nghĩa là hắn sẽ tiếp tục điều tra, sẽ càng ngày càng nhiều tin tức liên quan tới công nghiệp muối.
Mà Thủ tướng cuối cùng cũng không thể ngồi yên, bất ngờ tự mình tới tỉnh Tề thị sát, thật sự khiến người khác phải kinh ngạc. Phải biết rằng, thân là Thủ tướng, không dễ dàng đến thị sát tại một tỉnh. Phía sau mỗi lần thị sát, đều có một ý nghĩa chính trị không tầm thường.
Vấn đề công nghiệp muối, liên quan đến rất nhiều người và nhiều sự việc, đề cập đến lợi ích của vô số người. Bí thư Hạ - Hạ Tưởng, thực sự có can đảm đối đầu với một sự va chạm? Chỉ sợ là Thủ tướng lấy danh nghĩa thị sát đến chỉnh đốn hắn một trận?
Tỉnh Tề, sau thời gian hai năm yên ổn... cuối cùng muốn nổi cơn sóng dữ. Có lẽ Hạ Tưởng đụng tới gậy sắt sẽ đúng lúc mà thu tay lại, nhưng sự kiện Lỗ Thành Lương lại dẫn tới đợt sóng thứ nhất, hình thành cơn thủy triều lớn, để lại di chứng đầu tiên!
... Việc điều chỉnh nhân sự ở Ngũ Nhạc lần này sẽ mở màn cho việc điều chỉnh nhân sự của toàn tỉnh.
Không đơn giản, cũng vẫn là không đơn giản. Trước mắt, sự kiện Lỗ Thành Lương đã trở thành sự kiện chính trị lớn nhất của tỉnh Tề. Cái chết của Lỗ Thành Lương không ngờ dẫn ra hai cuộc đấu tranh chính trị vô cùng to lớn.
Nhân vật chính trị, đều có thủ đoạn cay độc.
Tuy nhiên, Hạ Lực vẫn rất khâm phục Hạ Tưởng. Bởi vì sau khi Hạ Tưởng đến, Khâu Nhân Lễ như hổ thêm cánh. Không có chiếc cánh Hạ Tưởng, Khâu Nhân Lễ ở tỉnh Tề, có lẽ cũng chẳng có chút tiếng tăm gì.
Mặc dù khâm phục Hạ Tưởng, trong lòng Hạ Lực lại rùng mình một cái, bởi vì suy nghĩ trước sau một hồi, anh ta mới ý thức được sự đáng sợ của Khâu Nhân Lễ.
Cho tới nay, Khâu Nhân Lễ khẳng định đã biết tâm tư anh ta đang dao động, nhưng lại không nói ra, còn tỏ thái độ rất trọng dụng anh ta. Khâu Nhân Lễ dụng tâm sâu không lường, khiến anh ta bây giờ nhớ tới, bỗng nhiên cảm thấy kinh hãi, mới cảm giác tới đã sợ...
Hạ Lực suy nghĩ một hồi, lại cầm lấy điện thoại, gọi điện cho Hạ Tưởng.
- Bí thư Hạ, tôi là Hạ Lực. Buổi tối anh có thời gian không, tôi muốn gặp anh một lát?
Hạ Tưởng đang ở trong văn phòng cùng Ngô Thiên Tiếu thương lượng công việc, lại nhận được điện thoại của Hạ Lực. Hắn cảm thấy hơi bất ngờ, bất ngờ không phải Hạ Lực chủ động gọi điện thoại tới, mà là việc anh ta đề xuất gặp mặt riêng vậy hẳn là có hàm ý sâu xa.
Trầm tư một lát, Hạ Tưởng mới đáp ứng:
- Được, anh cứ thu xếp trước đi, sau đó gọi điện thoại lại cho tôi.
Hạ Tưởng không biết cuộc gặp mặt giữa hắn và Hạ Lực đêm nay, khiến hắn phải sớm chuẩn bị tâm lý, dưới sự trợ giúp của Hạ Lực, nhanh chóng kịp thời phản ứng, mới tránh tạo ra sai lầm nghiêm trọng trong sự kiện trọng đại sắp tới.
Hạ Tưởng đặt điện thoại xuống, trầm tư một lát, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Ngô Thiên Tiếu đang tươi cười chờ đợi, Hạ Tưởng mới nhớ tới sự việc mà hắn vừa bàn với Ngô Thiên Tiếu, khẽ gật đầu nói:
- Chủ tịch tỉnh Lý gần đây tâm tình có vẻ không tốt. Mặc dù ý tưởng của Lã Vệ Đông có chút liều lĩnh, nhưng...
Mới nói một nửa, Hạ Tưởng đã khoát tay:
- Anh và Lã Vệ Đông tự mình quyết định là được rồi.
Lã Vệ Đông là thư ký của Lý Đinh Sơn. Gần đây Lã Vệ Đông và Ngô Thiên Tiếu rất thân nhau, hai người gần như mỗi ngày đều gặp nhau, đã là bạn tốt thì hiện tại cũng không có gì phải giấu nhau.
Đương nhiên, trong lòng Lý Đinh Sơn rất không vui. Cái chết của Lỗ Thành Lương đối với ông ta là một đả kích rất lớn, chủ yếu là cảm thấy lương tâm khó yên ổn. Ông ta đã vài lần đến nhà Lỗ Thành Lương để an ủi, khiến mọi người trong nhà Lỗ Thành Lương đều vô cùng cảm động.
Lã Vệ Đông rất kính nể Lý Đinh Sơn, thấy Chủ tịch tỉnh Lý không vui, cũng biết nguyên nhân, đang tính cùng Ngô Thiên Tiếu chuẩn bị làm một việc gì đó.
Ngô Thiên Tiếu không dám tự tiện hành động, nên đã kín đáo xin chỉ thị của Hạ Tưởng.
Bởi vì sự tình không tiện bàn tới, Hạ Tưởng không muốn hỏi đến, nhưng đây quả thật là một chuyện tốt, đành phải nói lấy lệ mà thôi.
Ngô Thiên Tiếu là một trong những thư ký thông minh tài giỏi lại có nhiều kế sách nhất của Hạ Tưởng, bây giờ đối với ý đồ Hạ Tưởng anh ta đã lĩnh hội, ngầm hiểu được.
Tuy nhiên anh ta ngoại trừ việc báo cáo về kế hoạch của Lã Vệ Đông, còn có chuyện khác cũng cần phải báo cáo:
- Lãnh đạo, hôm nay tôi có gặp Thị trưởng Lý, Thị trưởng Lý còn nói muốn mời tôi ăn cơm...
Ngô Thiên Tiếu đang nói chuyện đầy ẩn ý. Không sai, Lý Đồng - Thị trưởng thành phố Lỗ là đồng hương của Ngô Thiên Tiếu. Ngô Thiên Tiếu là thư ký của nhân vật số 3 ở Tỉnh ủy cũng không phải là giả, nhưng lại không đáng để một người đường đường là Thị trưởng thành phố Lỗ mời anh ta ăn cơm.
Lý Đồng làm Thị trưởng thành phố cấp phó tỉnh, là cán bộ cấp phó tỉnh, tuy không phải là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng với thân phận là Thị trưởng của tỉnh lị, khiến quyền lực của y lại lớn hơn quyền lực của một Phó chủ tịch tỉnh bình thường.
Lý Đồng nhiệt tình như vậy, Hạ Tưởng sẽ không đơn thuần cho rằng y muốn dựa vào anh ta, bởi vì lấy cấp bậc của Lý Đồng, hoàn toàn không cần phải ân cần quá mức đối với anh ta. Hơn nữa, anh ta lại không quyết định được tiền đồ Lý Đồng.
Đây là lần thứ hai Lý Đồng cố ý tiếp cận, Hạ Tưởng không thể cự tuyệt người ở xa ngàn dặm, đành nói:
- Được rồi, đừng quanh co mãi, anh xem rồi thu xếp một chút. Mặt khác, tôi cũng nhắc nhở anh một chút, thời gian sau này, làm việc phải vững vàng một tí, đừng để người khác nắm được tật xấu của mình.
- Vâng, lãnh đạo, tôi sẽ nhớ kỹ.
Ngô Thiên Tiếu nghiêm túc đáp lại.
Ưu điểm của Ngô Thiên Tiếu chính là lúc nên vui cười thì vui cười, còn lúc cần nghiêm túc lại vô cùng nghiêm túc. Bởi vậy Hạ Tưởng rất yên tâm về anh ta.
Ngô Thiên Tiếu vừa mới xoay người đi, Liêu Đắc Ích đã vào báo cáo công tác.
Bởi vì cái chết của Lỗ Thành Lương khiến cho không khí ở Tỉnh ủy vài ngày gần đây hơi trầm lắng. Bình thường, Liêu Đắc Ích có thể thoải mái nói giỡn, hiện giờ lại cười không ra tiếng, cũng mang vẻ mặt nghiêm nghị khó có được, gọn gàng dứt khoát để báo cáo.
- Bí thư Hạ, đồng chí Lỗ Thành Lương bất hạnh qua đời, người chết cũng đã lâu rồi, nhưng công tác tại Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước cần được tiếp tục, Tổ chức cán bộ đã nghiên cứu thông qua, quyết định lại đề danh đồng chí Trần Thu Đống đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước...
Liêu Đắc Ích bởi vì bình thường luôn tươi cười, hiện tại không cười, ngược lại khiến bộ dáng của anh ta có chút không thật, hơn nữa nói chuyện nghiêm trang tới quá mức, khiến cho người ta cảm giác không được thoải mái.
Hạ Tưởng đâu chỉ không thoải mái, quả thực muốn phẫn nộ rồi.
Hắn vốn nghĩ có thể bình tĩnh, chịu đựng tất cả, dù sao cái chết của Lỗ Thành Lương và hắn cũng không liên quan nhiều, hắn cũng từng tự trách mình rất nhiều, bởi vì trước sau hắn đều cảm thấy không thể coi thường sinh mạng.
Hắn chưa từng phẫn nộ bởi vì Lý Đinh Sơn đã gánh chịu bi thương, nên hắn càng phải lý trí mà đối diện với tất cả, đòi lại công đạo Lỗ Thành Lương.
Không ngờ trước tiên Hà Giang Hải tiếp tục lôi ra vấn đề Lỗ Thành Lương nhận tham ô hối lộ không chịu buông tha, nhất định không chịu để Lỗ Thành Lương chết được yên ổn. Sự việc còn chưa có kết luận, Liêu Đắc Ích lại đại diện ban Tổ chức cán bộ đến đề danh, hơn nữa người đề danh vẫn là Trần Thu Đống!
Hạ Tưởng lửa giận lại không những không thể kìm chế được, mà còn ngút trời.
Nếu Lý Đinh Sơn nói Trần Thu Đống chơi gái, như vậy Trần Thu Đống khẳng định có chơi gái. Hiện tại, Hạ Tưởng rất tin tưởng vào nhận định của Lý Đinh Sơn. Sở dĩ hắn vẫn chưa lấy Trần Thu Đống khai đao, là bởi vì còn có rất nhiều việc, còn chưa có kịp ra tay, nếu không với thủ đoạn của Hạ Tưởng, kẻ từng đảm nhiệm qua chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thì việc bắt Trần Thu Đống dễ như trở bàn tay.
Được, tốt lắm, rất tốt. Trong lòng Hạ Tưởng trầm trồ khen ngợi, thật sự chán sống rồi, đang muốn thu thập ngươi, thì ngươi lại khẩn cấp lúc ẩn lúc hiện trước mắt ta, không tiễn ngươi một đoạn đường, ngươi còn nghĩ rằng tỉnh Tề thực sự là tỉnh Tề của Hà Giang Hải sao?
Hạ Tưởng cố gắng kìm chế tức giận, không tỏ thái độ nói:
- Được, tôi không có ý kiến.
Liêu Đắc Ích còn cho rằng Hạ Tưởng sẽ khó dễ nói vài câu, không ngờ Hạ Tưởng trực tiếp buông tay cho qua. Thật là một bất ngờ quá lớn. Liêu Đắc Ích sửng sốt một lát mới nói:
- Vậy tôi sẽ chuẩn bị một chút, báo cáo lên hội nghị công việc bí thư?
Hạ Tưởng gật gật đầu:
- Được, cứ theo thủ tục mà làm.
Liêu Đắc Ích còn chưa đi, nói tiếp:
- Còn về điều chỉnh nhân sự ở thành phố Ngũ Nhạc, Bí thư Hạ không biết có tinh thần chỉ thị cụ thể nào không?
Hạ Tưởng khoát tay:
- Chờ ban Tổ chức cán bộ đưa ra phương án rồi hẵng nói.
Liêu Đắc Ích rầu rĩ không vui trở lại văn phòng. Bí thư Hạ không biểu lộ thái độ gì, khiến anh ta rất khó xử lý.
Việc của Trần Thu Đống cũng không tồi, chắc sẽ rất dễ dàng được thông qua, dù sao cũng là đã thuận tiện nhặt được vị trí này. Việc điều chỉnh nhân sự trong phạm vi toàn tỉnh, tinh thần chỉ thị của Khâu Nhân Lễ trước tiên lấy Ngũ Nhạc để mở đầu, nhưng Hạ Tưởng lại một chút ám chỉ đều không có, anh ta sẽ rất khó đưa ra phương án.
Liêu Đắc Ích đang lo lắng thì Hà Giang Hải gọi điện thoại tới:
- Đắc Ích, buổi tối cùng gặp nhau đi, tôi có chuyện trước tiên muốn trao đổi với anh, việc điều chỉnh bộ máy Ngũ Nhạc, vị trí Cục trưởng Cục công an thành phố thành phố, lưu lại cho tôi, tôi muốn nắm lấy vị trí này.
Một miếng ăn cả gió xoáy —— giọng điệu thật lớn! Tuy rằng quan hệ giữa Liêu Đắc Ích và Hà Giang Hải không tồi, nhưng đối với giọng điệu của Hà Giang Hải cũng cảm thấy rất bất mãn, đang muốn nói vài câu, thì Giang Hải lại nói tiếp một câu, lập tức khiến anh ta phải ngậm miệng, hơn nữa còn mừng rỡ như điên.
- Còn có một việc anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Sắp tới, Thủ tướng muốn tới tỉnh Tề thị sát, sẽ mang đến ảnh hưởng không nhỏ đối với thế cục tỉnh Tề!
Liêu Đắc Ích bỗng chốc ngừng thở, Thủ tướng thật sự muốn đến tỉnh Tề?
Nếu là thật, vậy ý nghĩa giá trị của việc điều chỉnh nhân sự lần này tại tỉnh Tề tuyệt đối không tầm thường.
Chuyện tốt, quả nhiên là chuyện tốt, giai đoạn hiện nay là điều chỉnh nhân sự bên trong tỉnh Tề, bước tiếp theo, chính là điều chỉnh bộ máy tỉnh Tề...
Vẻ tươi cười của Liêu Đắc Ích lại trở lại trên khuôn mặt, Viên Húc Cường bị ép phải lui, chiếc ghế Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ, là một vị trí tốt mà Hạ Lực đã thèm nhỏ dãi từ lâu.
Buổi chiều cùng ngày, Phó chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kỷ luật tỉnh kiêm Giám đốc Sở giám sát Lệnh Truyền Chí, cùng với Phó giám đốc Sở Đường Trịnh Kiệt khởi hành tới Ngũ Nhạc. Sự kiện Lỗ Thành Lương chẳng những tạo hố sâu, hơn nữa khiến thế lực khắp nơi tại tỉnh Tề một lần sắp xếp lại đội ngũ, một trận hỗn loạn từ ba phía bắt đầu trình diễn.