Trương Khác chấm nước viết một con số, Ngải Mặc nhìn xong kích động đứng bật dậy, gân xanh trên trán nổi hết lên, như khó khăn lắp mới áp chế được lửa giận vậy:
- Cậu đừng có lấn tới nước, ở Bắc Mỹ lập một trang web như vậy không tốn tới 20 triệu USD.
- Ông học tiếng phổ thông ở đâu thế, đây là được nước lấn tới, không phải lấn tới nước, khi nói câu này còn phải nhấn mạnh trọng âm.
Trương Khác cười tít mắt nhìn Ngải Mặc.
Đường Thanh nghe vậy phì cười, cô được chứng kiến kỹ thuật đàm phán kiểu hư tương thanh thế này của Ngải Mặc, nếu không đã sợ hết hồn.
Trương Khác đưa tay lên áp xuống:
- Nào nào, nồi xuống nói chuyện, C-Cube bỏ tiền ra đầu tư vào mạng âm nhạc trực tuyến lấy 10%, chứ không phải là Cẩm Hồ đem 10% bán cho C-Cube.
- Như vậy cũng là được nước lần tới.
Ngải Mặc nhấn mạnh hai chữ "được nước":
- Uổng cho tôi đảm bảo với BQT, nói với nhân phẩm Khác thiếu gia nhất định sẽ cho chúng ta một cái giá hợp lý.
- Cẩm Hồ cấp quyền kỹ thuật Iplayr cho C-Cube với giá quá thấp, nên phải bù vào ở phương diện khác. Vả lại mạng internet hiện nay không lo không kiếm được vốn đầu tư. Thời gian qua các quỹ đầu tư tiếp xúc với chúng tôi ra giá còn cao hơn.
Trương Khác gõ tay lên mặt bàn:
- Lần này ông đích thân tới Hong Khong chắc không phải chỉ vì mạng âm nhạc này chứ hả?
Nghe thế Ngải Mặc yên tĩnh lại.
- Chắc ông hiểu ý tôi, tôi sao để ông mất mặt trước BQT được, hơn nữa C-Cube hợp tác với Cẩm Hồ nhiều năm qua đã bao giờ bị thiệt thòi chưa?
- Ồ.
Ngải Mặc vỡ lẽ, ghé đầu tới háy mắt nói nhỏ:
- Nhát đao này chém lên người đám tiểu quỷ Đông Dương chứ gì, có điều cậu chắc là sẽ không làm tôi phải mất mặt chứ?
*** với người TQ Đông Dương là chỉ Nhật, ĐNÁ là Nam Dương.
Vẻ mặt Ngải Mặc khoa trương tới mức nếu không có Đường Thanh thân mật ngồi bên Trương Khác, người bên cạnh nhìn thấy nhất định cho rằng hai nam nhân này có vấn đề.
Chỉ cần C-Cube chấp nhận cái giá Cẩm Hồ đưa ra, không gian để Toshiba đàm phán rất hữu hạn.
Trước mặt Toshiba to lớn, Trước Khác thà tuyển chọn đứng cùng một chiến tuyến với C-Cube, y nghĩ nếu BQT C-Cube đầu óc bình thường chắc cũng suy nghĩ như mình, mỉm cười nói:
- Ông phải tin tôi chứ.
Ngải Mặc quả nhiên bỏ đề tài này đi không nói tới nữa, chỉ cần bù đắp lại được ở phương diện khác, cái giá Cẩm Hồ đưa ra có thể chấp nhận được:
- Chúng tôi dán mác tiêu thụ USB, mặc dù lượng bán ra không như ý muốn, nhưng kỹ thuật USB vẫn làm chúng tôi động lòng, đây cũng là mục đích chuyến đi của tôi.
Usb được chính thức xuất hiện ở triển lãm điện tử Nga vào tháng 6, tháng 7 Cẩm Hồ đưa sản phẩm ra thị trường, chủ yếu vẫn là tại các khu kinh tế phát triển như Nhật Hàn, Singapore.
Usb chính thức được người trong nghề coi trọng vào tháng 8 khi Toshiba đưa ra sản phẩn vào tháng 8, sức ảnh hưởng của Toshiba trên thị trường điện tử tiêu dùng thế giới thì Cẩm Hồ sách dép cho cũng không xứng.
Toshiba là một trong cự đầu điện tử toàn cầu, sớm có thương hiệu toàn cầu rồi, năm 98 giá trị thương hiệu của Toshiba hơn 20 tỷ USD, có thể nói nghiệp vụ hải ngoại của Cẩm Hồ tăng mạnh trong tháng 9, 10 chủ yếu được lợi từ Toshiba.
Đem so với công năng lưu trữ của Iplayr thì kết cẩu của USB đơn giản hơn nhiều, trừ mấy kỹ thuật phần mềm ra, chip điều kiền cùng kỹ thuật cổng giao tiếp đều thể hiện trên Iplayr hết rồi, nhưng không có nghĩa được cấp quyền sản xuất Iplayr là có thể sản xuất USB, vấn đề cấp quyền kỹ thuật USB phải đàm phán tiếp.
- Điều này tôi nhận lời với ông, cụ thể cứ tìm lão Trần đàm phán.
Trương Khác sảng khoái đồng ý:
- Tôi còn mang cho ông một món quà đây.
Lấy trong túi ra một chiếc Iplayr đặt lên bàn.
- Tôi cần cậu tặng cái này à?
Ngải Mặc nghi hoặc nhìn Trương Khác, đưa tay cầm lấy chiếc Iplayr nhìn, lấy mọt hộp công cụ bằng hộp thuốc lá trong túi ra, cầm tô vít tháo chiếc Iplayr ngay trước mặt mọi người.
Khách khứa ăn cơm ở đây đa phần là khách tham gia triển lãm điện tử ngày mai, hành vi của Ngải Mặc trong mắt bọn họ cũng không có gì là quái dị.
Ngải Mặc mở chiếc Iplayr ra, kinh ngạc thốt lên:
- Nhà máy tinh viên dùng một năm mà có sản phẩm rồi? Kỷ lục này chỉ có Intel và TI sáng tạo ra được, chẳng trách buổi sáng gặp Delfassy, sắc mặt hắn rất quái dị.
Ti là một trong số cổ đông chủ yếu của Trung Tinh Vi Tâm, Delfassy đương nhiên sớm biết tin tức nhà máy thuận lợi đi vào sản xuất và Cẩm Hồ hấp thụ kỹ thuật Flash Memory một cách thuận lợi.
Quan trọng nhất vẫn là Cẩm Hồ hấp thụ được kỹ thuật Flash Memory, điều đó có nghĩa là chip lưu trữ chiếm hơn nửa giá thành sản xuất Iplayr có khả năng giảm mạnh.
Ngải Mặc hết sức thần bí ghé đầu tới hỏi:
- Cẩm Hồ sẽ không thành lập đồng minh giá với Toshiba và Samsung chứ?
Ông ta đương nhiên không thể không nhớ C-Cube, TI, Ái Đạt vẫn đang phân chia lợi nhuận lũng đoạn chip giải mã SVCD, tuy nói năm 98 thị trường đầu đĩa tăng trưởng chậm lại, bọn họ chủ động giảm giá chip giải mã, để nhà sản xuất đầu đĩa thêm đất sống, nhưng C-Cube vẫn kiếm được hơn 160 triệu USD, Cẩm Hồ cũng kiếm được không ít hơn 80 triệu USD.
Trương Khác lắc đầu:
- Không đâu.
Ngải Mặc thực sự sợ Trương Khác gật đầu nói:" Tất nhiên", như thế nói không chừng C-Cube là xí nghiệp đầu tiên đứng ra nộp đơn tố cáo.
- Như vậy xem ra chúng tôi phải chuyển đơn đặt hàng từ Toshiba sang Cẩm Hồ rồi.
Ngải Mặc cẩm bảng điện lên nhìn thật kỹ:
- Chỉ có 32 M thôi à?
Trương Khác mỉm cười:
- Cơm phải ăn từng miếng, tôi cũng biết bộ nhớ 64 M được khu vực Bắc Mỹ hoan nghênh hơn, nếu như không chú trọng tới ngoại hình thì C-Cube thử lắp hai thẻ nhớ vào Iplayr xem...
- Tôi đâu có dễ bị lừa như thế?
Ngải Mặc cười hăng hắc:
- Không biết tôi chơi với cậu bao nhiêu năm rồi à?
Cẩm Hồ lấy kỹ thuật di động hạng hai của TI thu được thành công trong nước, nói cho cùng là chú trọng chất lượng sản phẩm và công nghệ thiết kế, chuyện này Ngải Mặc biết rõ.
Tuy bị Ngải Mặc vạch trần, mặc Trương Khác cũng chẳng đỏ lên, y không thực sự hi vọng C-Cube làm như thế.
- Dù vậy cũng đủ làm người ta hưng phấn rồi.
Ngải Mặc hào hứng nói:
- Đợi qua triển lãm điện tử, tôi theo cậu về Kiến Nghiệp, được không?
- Tuy Trung Tinh Vi Tâm đã có thể làm ra sản phẩm, nhưng tỉ lệ sản phẩm chất lượng tốt rất thấp, muốn có được sản lượng ổn định, cần 3-5 tháng quá độ.
Trương Khác mặt tỉnh queo nói:
- Mấy tháng nữa ông hãy đặt hàng cũng chưa muộn.
Ngải Mặc thực sự muốn cắn Trương Khác một cái, ông ta biết y có ý đồ gì.
Trương Khác muốn trì hoãn thêm 3-5 tháng tất nhiên là không muốn hạ giá quá nhiều để còn kiếm một mớ nữa. Với lượng tiêu thụ 4 vạn chiếc mỗi tháng như hiện nay, trì hoãn thêm 5 tháng, Cẩm Hồ kiếm thêm được 10 triệu USD mà thôi, nhưng Cẩm Hồ nhường không gian lợi nhuận cho các nhà sản xuất Iplayr khác, để bọn họ ra sức khái thác thị trường sản phẩm cho Cẩm Hồ.
3 -5 tháng là đủ để nghiệp vụ hải ngoại của Cẩm Hồ thăng liền hai cấp, Ngải Mặc đã nhìn thấu, lần này Cẩm Hồ tham gia triển lãm điện tử là nhắm vào các đại lý tiêu thụ điện tử Châu Âu, Bắc Mỹ.
Toshiba đưa ra Iplayr được hai tháng đã chiếm 40% thị trường toàn cầu, nhưng không gian thị trường của Cẩm Hồ và C-Cube không hề bị chèn ép, ngược lại sự tham gia của Toshiba khiến phe DMP tiến bộ mạnh, lượng tiêu thụ của Cẩm Hồ tăng lên rõ rết là nhờ Toshiba thúc đẩy.
Giống như thế, nếu sản phẩm của Cẩm Hồ thành công tiến vào thị trường Châu Âu và Bắc Mỹ, cũng có tác dụng xúc tiến với Toshiba và C-Cube.
Ngải Mặc đoán ra kế hoạch ác độc của Cẩm Hồ, nghiến răng nghiên lợi biểu thị bất bình, nhưng cái bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi của Trương Khác làm ông ta chịu thua, chỉ biết nói:
- Cậu không lo Toshiba có ý kiến à?
- Toshiba có ý kiến gì được, chẳng lẽ bọn họ hi vọng Iplayr của bọn họ mới bán chưa được ba tháng cho người dùng đã giảm mất 1/3 giá à?
Trương Khác cười gian manh:
- Tôi nghĩ Toshiba càng cần thời gian này hơn chúng tôi, tất nhiên chúng tôi sẽ trao đổi với họ, C-Cube kiên nhân đợi thêm vài tháng nữa đâu có muộn, chúng ta có cùng đối diện với một cường địch là Sony, trao đổi kỹ càng với nhau là cần thiết mà.