Trì Tá Tú Tàng sau khi tới Trung Quốc điều chỉnh sách lược thẩm thấu của xí nghiệp thành viên, đó cũng là tính toán trường kỳ của xí nghiệp Nhật Bản với Trung Quốc gây ra, trừ trực tiếp đưa thương hiệu vào Trung Quốc thì đa phần lấy cung cấp linh kiện tầm trung và thấp thẩm thấu vào thị trường Trung Quốc, đảm bảo lợi ích sản nghiệp điện tử trong nước của Nhật Bản.
Sự tồn tại của hội xúc tiến kỹ thuật này là trở ngại cực lớn cho sách lược của Trì Tá Tú Tàng ở lĩnh vực di động.
Căn cứ vào quan sát thời gian dài của phòng nghiên cứu kinh tế Mitsui với Cẩm Hồ ( bắt đầu từ lúc Trì Tá Tú Tàng tới TQ, do hắn đích thân thúc đẩy), Cẩm Hồ thu được lợi nhuận cực lớn từ sản phẩm điện tử của Ái Đạt và hợp tác với TI, C-Cube, nhưng không hề mù quáng mở rộng đa nguyên hóa, mà tăng cường đầu tư vào nghiên cứu, đảm bảo tiến bộ không ngừng về kỹ thuật.
Nếu mặc thế cục này cứ vậy phát triển, sách lược thẩm thấu của Trì Tá Tú Táng ở lĩnh vực di động sẽ thất bại, tính thông dụng của kỹ thuật thông tin rất cao, nó sẽ lan dần tới lĩnh vực sản phẩm điện tử tiêu dùng khác.
Còn một điểu nữa khiến Trì Tá Tú Tàng rất lo lắng, sau khi được Toshiba gia nhập liên minh, trận doanh của máy MP3 đã phát triển nhanh chóng.
Tuy Cẩm Hồ chuyên môn đăng ký thương hiệu Iplayr, nhưng thị trường quen gọi nó là máy MP3 rồi.
- Giám đốc Cát chắc biết cái này.
Trì Tá Tú Tàng đưa ra một chiếc Iplayr mới nhất mà Toshiba sản xuất.
Cẩm Hồ không tiêu thụ Iplayr ở trong nước, nhưng Cát Kiến Đức vẫn nhận ra được, lão ta nhận lấy cầm trên tay đánh giá, cười khẩy:
- Đương nhiên là nhận ra, nhưng giá bán quá cao, vả lại nó phải dựa vào máy vi tính mới phổ biến được, hoàn toàn không thích hợp với thị trường trong nước, tôi chẳng hiểu sao Cẩm Hồ phát triển thứ sản phẩm này...
Nhưng thấy sắc mặt nghiêm túc của Trì Tá Tú Tàng, cẩn thận hỏi:
- Không biết lượng tiêu thụ ở nước ngoài ra sao?
- Tổng lượng tiêu thụ trên toàn cầu nửa đầu năm chưa tới 8 vạn chiếc.
Trí Tá Tú Tàng ưỡn thẳng lưng lên, nói:
- Nhưng hôm qua tôi vừa mới nhận được con số mới nhất, riêng trong tháng 9 lượng Iplayr bán ra đã hơn 20 vạn chiếc rồi...
- Ồ!
Cát Kiến Đức giật mình, giờ mới hiểu vì sao Trì Tá Tú Tàng lại trịnh trọng nhắc tới Cẩm Hồ như thế, lão ta cũng không phải hạng không có học vấn, biết MD được các cự đầu điện tử Nhật Bản đưa ra có lượng tiêu thụ toàn cầu mỗi tháng là 60 vạn chiếc.
Quan trọng là MD đã có từ năm 92, mà Iplayr mới được Cẩm Hồ sản xuất thương nghiệp hóa vào đầu năm, tuy nói nhân tố quan trọng là do kỹ thuật sản phẩm MD được xí nghiệp Nhật Bản giữ kín không lộ ra ngoài, còn Cẩm Hồ ngay từ đầu đã cấp quyền sản xuất Iplayr rộng rãi trên toàn thế giới, nhưng không thể phủ nhận Iplayr có tiềm lực lớn thành sản phẩm chủ đạo của thị trường máy nghe nhạc cầm tay.
Cát Kiến Đức cũng biết Toshiba đưa ra Iplayr của mình vào tháng 8, nhưng không ngờ sự gia nhập của Toshiba lại có tác dụng lớn như thế.
Trừ Toshiba lấy kỹ thuật lưu trữ bán dẫn ra đổi lấy kỹ thuật hoàn chỉnh của DMP, thì chỉ có Cẩm Hồ là nắm kỹ thuật hạch tâm của nó, có nghĩa là Cẩm Hồ đang sở hữu một sản phẩm hạch tâm của thị trường toàn cầu.
Không cần hỏi trong 20 vạn chiếc máy bán ra kia có bao nhiêu cái của Cẩm Hồ, điều đó là vô nghĩa, vì có thể khẳng định trừ Toshiba, không một xí nghiệp nào cạnh tranh được với Cẩm Hồ, mà trước khi thị trường bão hòa Toshiba có cạnh tranh với Cẩm Hồ không?
Đáp án tất nhiên là không, có nghĩa là Cẩm Hồ có thể lấy Iplayr dựng lên hình tượng thương hiệu tính chất toàn cầu.
Nhưng Cát Kiến Đức chẳng hề vì thế có chút tự hào thương hiệu trong nước vươn ra thế giới, ngược lại sống lưng còn có luồng hơi lạnh chạy thẳng lên đầu.
Trì Tá Tú Tàng nhìn phản ứng của lão ta, khẽ mìm cười, lại lấy một chiếc USB mới nhất của Toshiba ra đặt lên bàn:
- Đây là thiết bị lưu trữ tức thời, Cẩm Hồ đưa ra vào tháng 6, Toshiba có sản phẩm vào tháng 8, hiện trong nghề đánh giá rất cao về nó, đều đánh giá nó sẽ thay thế đĩa mềm trong máy tính.
Đúng là sự thực làm người ta khó tiếp nhận, xí nghiệp chế tạo MVT dưới cờ của Hoa Hạ chỉ xếp sau Liên Tưởng, Thanh Hoa và Phương Chính ở trong nước, nên Cát Kiến Đức hiểu rõ thị trường đĩa mềm lớn thế nào, như thế chiếc USB mà Cẩm Hồ đưa ra này có tiềm lực thế nào không khó tưởng tượng.
Cát Kiến Đức lúc này còn hoài nghi Trì Tá Tú Tàng gọi mình tới là để đùa bớn đả kích, cắn chặt răng nhìn chiếc USB chỉ bằng ngón tay giữa của người trưởng thành, không nói lời nào.
Trì Tá Tú Tàng làm bộ làm tịch thở dài hỏi:
- Có chuyện này tôi muốn thỉnh giáo giám đốc Cát.
Cát Kiến Đức trả lời theo bản năng:
- Mời nói.
- Vì sao Cẩm Hồ lại có quan hệ mật thiết như thế với Trần gia, Mã gia, Cát gia của Indo?
Trì Tá Tú Tàng nhìn Cát Kiến Đức chăm chú:
- À...
Cát Kiến Đức không biết chút nào về nội tình chuyện này, nếu không lão ta tuyệt đối chẳng giữ bí mật cho Cẩm Hồ, dù việc này tổn hại thể diện quốc gia:
- Tôi không rõ lắm, Cẩm Hồ có tiếp xúc với Quách gia của Malysia có lẽ là thông qua họ có được sự tín nhiệm của ba gia tộc kia.
Trì Tá Tú Tàng hơi thất vọng:
- Tôi và ngài Trung Thôn có kế hoạch hợp tác chiến lược toàn diện với Hoa Hạ, mức độ vượt qua bất kỳ tiền lệ nào trong việc hợp tác giữa xí nghiệp Trung Nhật trước kia. Chúng tôi sẽ thúc đẩy thành viên dưới cờ Mitsui chuyển nhượng kỹ thuật cho Hoa Hạ để Hoa Hạ có khả năng vượt qua Cẩm Hồ một cách toàn diện...Hoa Hạ cần gì cứ đưa ra danh sách.
Lời này làm Cát Kiến Đức hưng phấn vô cùng, không ngờ đêm khuya còn nghe được tin tức làm người ta kích động như thế, thầm nghĩ:" Tên Trì Tá Tú Tàng này bị nữ sắc che mờ mắt rồi." Nhớ tới dung nhan tuyệt thế của Lý Hinh Dư, đúng là có thể khiến hắn thù Trương Khác tới tận xương tủy.
Lại trò chuyện thêm chốc lát, Cát Kiến Đức cáo từ rời đi, thư ký của Trì Tá Tú Tàng đi tới, vứt cốc trà của Cát Kiến Đức đi.
Trung Thôn Dụ Chi cứ chăm chú phà trà, nhấm nháp, lúc sau mới nói:
- Ông ta không biết gì cả, ở Nhật Bản, kẻ như thế không đủ tư cách quản lý xĩ nghiệp lớn như thế này.
- Ngài ở đây bao năm còn không hiểu ở Trung Quốc biết làm người còn quan trọng hơn biết làm việc.
Trì Tá Tú Tàng miệng tuy cười, nhưng lo lắng trên mặt chưa tiêu tan:
- Người trong nước cũng cũng không tin mảnh đất Trung Quốc lại có thể sản sinh ra xí nghiệp lớn như thế phải không?
Trung Thôn Dụ Chi cười xấu hổ, tháng trước Trì Tá Tú Tàng tới tìm ông ta trao đổi việc đầu tư vào Khoa Vương, ông ta còn nghi vấn, giờ mới phát hiện ra chỉ đầu tư nâng đỡ Khoa Vương với quy mô này là chưa đủ.
Đầu tháng chín, Trì Tá Tú Tàng nhìn thấy Trương Khác và Lý Hinh Dư nửa khỏa thân ở cùng một phòng, khi đó hắn chỉ hận không thể bóp chết Trương Khác ngay tại chỗ, chính vì phải chôn sâu oán hận trong tim, hắn mới chính thức coi trọng Cẩm Hồ, điều động ban tình báo của Mitsui tìm kiếm tất cả mọi thứ liên quan tới Cẩm Hồ, đồng thời thành lập cơ cấu chuyên theo dõi Cẩm Hồ.
Càng nghiên cứu sâu, Trì Tá Tú Tàng càng nhận ra Cẩm Hồ không đơn giản, khi hắn có được tư liệu cực kỳ hữu hạn về thương vụ Cẩm Hồ, biết được việc Cẩm Hồ chủ đạo việc xây cảng đảo Đông Sơn, cùng năm 12% khoàng nghiệp Hoa Hi đang chỉnh hợp tài nguyên đất hiếm tản mác ở Trung Quộc, hắn nhận ra đó chỉ là bước đầu tiên cho dã tâm cực lớn của Cẩm Hồ.
Cẩm Hồ cứ phát triển theo cách cục này dứt khoát sẽ gây tổn hại cho lợi ích của Mitsui.
Đứng sau dã tâm của Cẩm Hồ là sự ủng hộ kiên định của tư bản người Hoa ĐNÁ, cũng là điều Trì Tá Tú Tàng nghĩ mãi không ra, nhưng hắn biết Mitsui cần có càng nhiều bố cục nhắm vào Cẩm Hồ hơn nữa, đây không còn chỉ là ân oán cá nhân, Khoa Vương tất nhiên là một mắt xích trong kế hoạch của hắn.