Tiêu Minh Kiến không xác định được Vương Duy Quân chỉ trùng hợp hay là tính đúng thời gian đột kích, nhận lấy tài liệu, cố trấn tĩnh nhìn La Quân, thấy ánh mắt ông ta bất thiện, giật mình nghĩ:" Ông ta biết chuyện Nghiêm Văn Giới tạo thế ở kinh thành."
Nói thực chuyện Nghiêm Văn Giới tạo thế không thể ảnh hưởng tới La Quân, nhưng Tiêu Minh Kiến giở trò sau lưng, La Quân hết sức khó chịu, ít nhất nói rõ Tiêu Minh Kiến có tâm tư lật đổ mình.
Có lẽ Tiêu Minh Kiến căn bản không có ý định lật đổ La Quân, nhưng ông ta không thể tự giải thích được.
Đấu tranh chính trị chưa bao giờ có chuyện ôn hòa, La Quân vốn rất cảnh giác với Tiêu Minh Kiến, chuyện này làm vết rách càng sâu.
Tiêu Minh Kiến thấy sống lưng ớn lạnh, lúc này đương nhiên không thể cự tuyệt La Quân, cự tuyệt vô ích, các thường ủy khác sẽ không phản đối.
Hồ Tôn Khánh chưa trao đổi trước với Tiêu Minh Kiến, không hiểu ẩn tình đằng sau, còn hưng phấn hỏi Vương Duy Quân:
- Cục trưởng Diêu chưa tới, hay là làm phiền bí thư Vương giới thiệu tình hình cho chúng tôi?
~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
Hoa Hạ và NEC liên hợp đầu tư vào Khoa Vương hỗ trợ chế tạo CRT, Trương Khác cho rằng Khoa Vương vớ được cọng cỏ cứu mạng, Tạ Kiếm Nam lại không nghĩ thế.
Tạ Kiếm Nam vì điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của Khoa Vương, đầu năm mua lại nhà máy TV Tam Nguyên tiến hành quản lý chỉnh đốn, khôi phục lợi nhuận không tệ, nếu được NEC hỗ trợ mấy kỹ thuật quan trọng, hắn tin không gian lợi nhuận sẽ càng lớn.
Điều này không thể trách Tạ Kiến Nam tầm nhìn hạn hẹp, đó là giới hạn của thời đại, như có một lớp sương mù che phủ trước mắt, tuyệt đại đa số nhà quản lý xí nghiệp với cạnh tranh thị trường, đầu óc dừng lại ở việc ra sức hạ giá và quảng cáo thật nhiều.
Quan trọng là lúc này Tạ Kiếm Nam còn sự lựa chọn nào khác sao?
Công nhân của khu công nghiệp điện tử Kim Sơn đang bỏ đi, còn trì hoãn, chi phí chiêu mộ công nhân mới cùng bồi dưỡng lại tốn một khoản tiền lớn nữa, tới lúc đó thì hết thuốc chữa thật rồi.
Ngày 29 ở Hải Châu, Tạ Kiếm Nam đón Trì Tá Tú Tàng cùng Chu Hưng Đông, Trung Thôn Dụ Chi giám đốc NEC tại Trung Quốc, đi tham quan cơ sở chế tạo của Khoa Vương ở khu công nghiệp điện tử Cẩm Hồ Hải Châu.
Khu công nghiệp điện tử Cẩm Hồ khí thế phí phàm, làm nhân viên Nhật Bản cũng phải thì thầm thảo luận, Chu Hưng Đông nhớ tới chuyện không vui ở Bắc Kinh, thầm căm hận, hôm đó sau khi cúi mặt bỏ đi hắn giận bản thân:" Sao phải sợ thằng đó như thế, đúng là mất hết mặt mũi?"
Nam Phương là công ty cấp ba dưới cờ Hoa Hạ, sau khi Tiêu Thụy Dân chỉnh đốn hệ thống marketing của Liên Tin, Chu Hưng Đông không kiếm chác được mấy nữa, bày đủ mọi trò chen vào tổng bộ làm phó giám đốc phòng chủ tịch, thực tế được thăng lên nửa cấp.
Ngày 26 tới Thúy Viên là để chúc mừng hắn điều về Bắc Kinh, không ngờ gặp phải tên sát tinh kia.
Ở phòng chủ tịch thường mà nói chẳng có gì để kiếm chác, nhưng đó là đội ngũ dự bị kế cận cho tầng quản lý, đối nội đối ngoại có hạng mục gì đều ưu tiên điều người từ đó ra, Chu Hưng Đông mới tìm cách chui vào đó.
Ai cũng biết hiện Cẩm Hồ ở Hải Châu một tay che trời, bất kể Tạ Kiếm Nam, Trì Tá Tú Tàng, Cát Kiến Đức hay những người kẹp ở giữa đều không mong Trương Khác biết chuyện hợp tác này quá sớm.
Trì Tá Tú Tàng tham quan Khoa Vương không kinh động tới thành phố, thậm chí không bay trực tiếp từ Bắc Kinh tới mà qua Kiến Nghiệp rồi mới lái xe đến Hải Châu.
Ngày tham quan đầu tiên qua đi, sau tiệc tối Trì Tá Tú Tàng, Đại Dã Tín Hành, Trung Thôn Dụ Chi không tham gia hoạt động tiếp theo, mà quay về khách sạn, tổ chức cuộc họp bí mật trong phòng trà kiểu Nhật của khách sạn Tây Thành.
- Ngài Trung Thôn, ngài có đánh giá gì về sự hợp tác với Khoa Vương? Nếu NEC thấy khó khăn, tôi có thể nhờ Tùng Đảo của Sharp...
Trì Tá Tá Tù chỉ biết qua về trà đạo, ngồi nhìn Đại Dã Tín Hành pha trà.
- Vì sao lại lựa chọn xí nghiệp này?
Trung Thôn Dụ Chi ngồi thẳng lưng, nói:
- Tôi thấy NEC và Sharp đều có nhiều lựa chọn họ, xí nghiệp này đang lâm vào khốn cảnh, khó mà được địa phương hỗ trợ.
- Điện tử Hoa Hạ tham gia cổ phần sẽ làm Khoa Vương biến đổi về chất, có thể đường hoàng yêu cầu chính phủ địa phương cho vay vốn hỗ trợ.
Trí Tá Tú Tàng giải thích:
- Ngoài ra Hoa Hạ có thể cung cấp tín dụng đảm bảo cho Khoa Vương, huy động vốn không phải là vấn đề. Còn về phần hỗ trợ chính sách, bất kể cơ sở chế tạo ở bên này hay nhà máy ở Kim Sơn mà chúng ta nhìn trúng, đều liệt vào khu công nghiệp đặc biệt, những chính sách hỗ trợ nó đều đã được hưởng thụ rồi... Thực chất, đối tượng chúng ta hợp tác vẫn là Hoa Hạ.
- Liên doanh sản phẩm đầu cuối thị tôi hiểu, nhưng vì sao còn liên doanh thành lập một loạt nhà máy linh kiện?
Trung Thôn Dụ Chi hỏi tiếp:
- Đối với sách lược đích thân dùng sản phẩm của mình tiến vào thị trường TQ của Samsung, tôi có kiến giải bất đồng, hợp tác với thương hiệu Trung Quốc, hình thành đầu nguồn ở Nhật, trung hạ du ở TQ, từ trên xuống dưới chúng ta dần giảm bớt tỉ lệ cổ phần.
Trì Tá Tú Tàng được đặc phái tới TQ tất nhiên có tài của hắn:
- Như thế chúng ta vừa có thể chia nhỏ sản phẩm điện tử Nhật thẩm thấu vào thị trường TQ, nếu như tất cả linh kiện đều từ Nhật đưa sang, với Khoa Vương mà nói chi phí quá cao, sẽ làm bọn chúng vì muốn thoát khỏi khống chế của chúng ta mà chọn một nhà cung ứng linh kiện khác, để bọn chúng hưởng lợi nhuận từ nhà máy linh kiện, khiến bọn chúng luôn bị gắn vào móc câu của chúng ta. Ngoài ra ở thị trường đầu cuối, dùng thương hiệu TQ, có thể giảm bớt tâm tình bài xích của người TQ tăng lực độ thẩm thấu thị trường. Đương nhiên đó chỉ là nhắm vào thị trường tầm trung và thấp thôi, còn thị trường cao cấp là chuyên môn dành cho chúng ta.
Trì Tá Tú Tàng nói xong liền đợi Trung Thôn Dụ Chi đáp lại, dù Trung Thôn Dụ Chi vẫn không hiểu vì sao hắn chọn Khoa Vương, nhưng cũng tán đồng sách lược này, nghĩ một lúc lâu mới gật đầu:
- Bất kể tương lai có thuộc về LCD hay không, thì TV CRT đã không theo kịp thời đại nữa, tôi nghĩ tổng bộ NEC sẽ nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của ngài...
~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~
Tạ Kiếm Nam cùng Chu Hưng Đông tới CLB kiểu Nhật ở đường Thanh Niên uống rượu, bên cạnh là hai cô gái tiếp rượu khuôn mặt xinh đẹp, đám Trì Tá Tú Tàng rời đi trước làm hoạt động bên này an bài không dùng được, nhưng hắn không dám qua loa với Chu Hưng Đông, loại người này không thể mong mỏi giúp được gì nhưng phải đề phòng chúng phá đám.
Tạ Kiếm Nam đang đợi điện thoại của Trì Tá Tú Tàng, trước đó hắn đã gặp mặt bí mật đàm phán xong với Trì Tá Tú Tàng, mặc dù Mitsui có sức ảnh hưởng và khống chế lới với xí nghiệp trong hệ thống tập đoàn, nhưng không thể ra lệnh trực tiếp.
Tạ Kiếm Nam lúc này do dự lựa chọn của mình có phải là chính xác không?
Ép điện tử Gia Tín phải chấp nhận sự thực chấp nhận tổn thất ở nhà máy Kim Sơn, mua lại sát nhập vào Khoa Vương với giá thấp, sau đó liên hợp với NEC, thu hẹp tỉ lệ cổ phần của Gia Tin, đảm bảo Hoa Hạ và Tạ gia là đại cổ đông, trong liên doanh nhà máy linh phụ kiện thì vứt bỏ hoàn toàn Gia Tín.
Chỉ cần NEC chấp nhận phương án đầu tư, Tạ Kiếm Nam cũng có thủ đoạn bắt cha con Cát Minh Tin phải chấp nhận, nhưng giao tình trước kia không còn nữa.
Tạ Kiếm Nam rất nhớ thời kỳ du học cùng Cát Ấm Quân say sưa săn gái, có điều so với tình nghĩa, thì sinh tồn còn quan trọng hơn.
Ngoài ra, Tạ Kiếm Nam còn giao ước với Lâm Tuyết cùng chèn ép quyền lợi của Gia Tín ở địa ốc Cẩm Thành, lấy phần lợi ích đó đi lấy lòng con cá sấu tham lam Hoành Tín, giảm thiểu tổn thất của bọn chúng khi giao dịch với Hoành Tín.
Nghiêm Văn Giới khá rộng rãi, đồng ý cho Tạ Kiếm Nam và Lâm Tuyết lấy cổ phần ở Cẩm Thành thế chấp ở Tín Thông lấy tiền giải cơn khát trước mắt, đương nhiên có một điều khoản bí mật kèm theo là cho Hoành Tín mua cổ phần của bọn chúng tại Cẩm Thành.
Đó mới chính là thương trường.