Nghiêm Văn Giới không che dấu ý đồ của mình, hắn xuất hiện ở Hải Châu chính là vì địa ốc Cẩm Thành, nhắm vào khu thương nghiệp diện tích hơn 20 vạn mét vuông nằm ở trung tâm Hải Châu của địa ốc Cẩm Thành, gặp Tạ Kiếm Nam chỉ là trùng hợp.
Tạ Kiếm Nam không cho rằng đây là chuyện tốt mò tới cửa, sau khi tiếp xúc với Nghiêm Văn Giới, hắn thu thập tư liệu về Hoành Tín, mặc dù không đủ chi tiết, nhưng hắn nhận ra đây là một con cá sấu ẩn rất sâu, rất kiên nhẫn.
Một con cá sấu như thế chủ động mò tới, chẳng phải đề làm từ thiện, Tạ Kiếm Nam thậm chí hoài nghi hắn biết tin Tạ gia chia rẽ, thừa lúc bên này yếu ớt nhất ra tay, mưu đồ dùng giá rẻ nhất nuốt gọn địa ốc Cẩm Thành.
Tạ Kiếm Nam khẩn cấp tới Kim Sơn, cũng mời cả Cát Minh Tín, Lâm Tuyết tới đó. Lúc này bọn họ đều đang vùng vẫy thoát khỏi vũng lầy nên ít nhiều có chút tình nghĩa cùng chung hoạt nạn, cùng tiến cùng lui.
Sau khi mùa mưa kết thúc, công tác gia cố đê mặt bắc hồ Kim Sơn hướng về phía thành phố được khởi động tức tốc, sau khi lũ lui đi, đường xá được khai thông, trung tâm triển lãm quốc tế cũng được đầu tư tu sửa, nhưng khung cảnh vất hết sức thế lương, cây cối hoa cỏ bị nước lũ phá hết, nhà cửa xung quanh đổ sập tan nát.
Khu công nghiệp điện tử vẫn bị nhà phân phố tới đòi tiền bao vây, không có khoản tiền lớn ném vào đó thì cũng khỏi nói tới khôi phục sản xuất, kéo dài thế này, càng không thể thoát khỏi khốn cảnh. Cuộc họp toàn thể tỉnh ủy Giang Nam sắp diễn ra, hào quang chính trị cuối cùng trên người Chu Cẩn Du sắp bị tước mất.
Tạ Kiếm Nam sau khi gặp Cát Minh Tín và Lâm Tuyết mới biết Nghiêm Văn Giới đã tiếp xúc với bọn họ trước rồi.
- Ý đồ của hắn là nuốt trọn địa ốc Cẩm Thành đây mà!
Tạ Hán Minh thở dài:
- Cũng chẳng phải hạng tử tế gì.
- Đối với loại mang ý đồ thừa lúc cháy nhà hôi của, tôi thấy chúng ta dứt khoát từ chối cho xong.
Cát Ấm Quân ở lại khu công nghiệp điện tử, tính khí càng lúc càng nóng nảy, suốt ngày bị đám chủ nợ bao vây, có được tâm tình tốt mới là quái. Cát gia cũng không phải là không tìm được viện trở ở Hong Kong, nhưng đa phần là hạng thừa lúc cháy nhà hôi của, giờ lại thấy nhảy ra một kẻ nửa, càng điên tiết.
- Hoành Tín còn là cổ đông lớn nhất của ngân hàng Tín Thông.
Trong phòng hội nghị khu công nghiệp điện tử, tạm thời đường giây điện mới khôi phục còn chưa đủ cung ứng công suất cao, cả phòng chỉ có mỗi một cái quạt, Lâm Tuyết cảm thấy có mồ hôi chảy từ mũi xuống rồi, lúc này cô ta hiểu ra vì sao Nghiêm Văn Giới gặp Trương Khác lại có thái độ lãnh đạm như thế, vì hắn sớm muốn tiến vào Đông Hải, như thế xung đột là tất yếu, chẳng thèm lịch sự bề ngoài nữa.
Lâm Tuyết không phải chỉ có Hồ Tôn Khánh và Cát Kiến Đức, cô ta còn có nguồn tin khác, nên hiểu sâu hơn về bối cảnh của Hoành Tín, cô ta biết trước mặt con cá sấu tham lam hung dữ này, Tinh Điện ngoan ngoãn làm con cá trê còn kiếm được chút lợi. Hạng người như Nghiêm Văn Giới, từ chối hắn là đắc tội với hắn.
- Đây cũng là điều chúng ta cần suy nghĩ.
Tạ Vãn Sơn hiểu lời nhắc nhở của Lâm Tuyết, người trong nước thích nhất làm hai chuyện: Thêu hoa trên gấm và ném đá xuống giếng. Con đường huy động vốn của bọn chúng ở trong nước bị lấp kín hoàn toàn rồi, thế nên Hoành Tín là đại cổ đông NH Tín Thông là điều bọn họ không thể xem nhẹ.
Tín Thông mặc dù không thể so sánh với bốn ngân hàng quốc hữu lớn, nhưng quy mô tuyệt đối không phải là ngân hàng thương nghiệp địa phương có thể bì được, chỉ cần được Tín Thông hỗ trợ, tin rằng sẽ mau chóng qua được nguy cơ này.
Tạ Kiếm Nam thì lại hoài nghi Lâm Tuyết và Nghiêm Văn Giới thông đồng với nhau, Nghiêm Văn Giới không phủ nhận có tiếp xúc khá mật thiết với Lâm Tuyết, tác phong sinh hoạt của Lâm Tuyết thì hắn có nghe nói, nên càng thêm nghi ngờ, chỉ im lặng không nói.
Cuộc tiếp xúc ban ngày không có được sách lược thống nhất ứng phó với Hoành Tín, Tạ Kiếm Nam lo lắng Tinh Điển sẽ bị Hoành Tín lợi dụng chia rẽ, buổi tối ăn cơm xong cùng cha và Tạ Vãn Sơn tiếp tục nghiên cứu đối sách.
- Mọi người bật TV lên xem đi.
Chu Cẩm Du đi vào cầm điều khiển từ xa bật TV lên, chuyển sang kênh tỉnh Giang Nam đang đưa tin Tân Quang thu mua Thần Hi, nghi thức ký kết được tổ chức vào buổi chiều, phía bọn họ tin tức bị bế tắc rồi, không một ai chủ động báo tin cho nữa.
Trên màn hình xuất hiện bóng dáng của Trương Khác, mặc dù chỉ lộ ra nửa khuôn mặt trong đám đông, nhưng Tạ Kiếm Nam đã đủ nhận ra, cho dù y lộ ra một cái ngón chân thì Tạ Kiếm Nam cũng nhận ra được, thì ra hôm nay y cũng tới Kim Sơn.
Cẩm Hồ không thừa cơ giảm bớt điều kiện mua Thần Hi, bản tin cũng công bố cả điều kiện chủ yếu của hợp đồng, chắc chắn việc Cẩm Hồ mua Thần Hi đã được những công chức phổ thông thông cảm.
Có lẽ người ngoài không hiểu vì sao Cẩm Hồ không thừa cơ ép giá, nhưng Tạ Kiếm Nam tiếp xúc với Trương Khác nhiều năm đoán ra Cẩm Hồ không cần món lợi nhỏ vì gấp rút tiến hành bố cục mang tính toàn quốc cho ngành giấy.
Chuông điện thoại vang lên, Chu Cẩn Du ngồi ngay bên điện thoại, bà ta theo thói quen không bắt máy ngay, Tạ Vãn Sơn ngồi trên ghế sô pha cũng không có động tĩnh gì, bà ta mới nhớ ra mình không còn là là người phụ nữ oai phong trên chính trường nữa, trong lòng có chút ảm đạm, nhấc điện thoại lên nghe, một lúc sau đưa cho Tạ Kiếm Nam:
- Lâm tiểu thư của Tinh Điển.
Tạ Kiếm Nam không hiểu vì sao Lâm Tuyết lại gọi điện vào máy bàn.
- Giám đốc Tạ có xem tin Cẩm Hồ mua Thần Hi không?
- Tôi vừa xem xong.
- Cẩm Hồ lại đánh hạ được một tòa thành nữa, anh có suy nghĩ gì?
Tạ Kiếm Nam sớm đã dứt bỏ tâm tư tranh đấu với Cẩm Hồ, nhưng trước mùa hè, mẹ hắn còn tại chức, bác hắn chưa dính vào vụ án 516, tập đoàn Gia Tín chưa bị tổn thương nguyên khí, Cẩm Hồ có mạnh tới đâu, hắn vẫn nghĩ mình có năng lực tự bảo vệ.
Nhưng hiện giờ tình thế không cho người ta cứng đầu nữa.
Tạ Kiếm Nam không hiểu ý đồ cú điện thoại này của Lâm Tuyết, chẳng lẽ muốn mình thảo luận việc Cẩm Hồ mua Thân Hi thật? Hắn không tin chuyện này có điểm yếu nào cho Lâm Tuyết tóm được, cho dù chuyện thu mua do Từ Học Bình đứng sau tác thành cũng được TW ngầm thừa nhận.
- Tôi cũng vừa xem tin xong.
Lâm Tuyết đợi một lúc không thấy Tạ Kiếm Nam đáp lời, liền hỏi:
- Bây giờ liệu có thể hẹn giám đốc Tạ ra ngoài bàn chuyện không?
Tạ Kiếm Nam nói với những người còn lại một tiếng, rồi lái xe đi gặp Lâm Tuyết, hắn cũng muốn biết rốt cuộc Lâm Tuyết có thông đồng với Nghiêm Văn Giới trước rồi không?
Trong quán cà phê dưới khách sạn Kim Sơn, Tạ Kiếm Nam thấy Lâm Tuyết ngồi cùng với Vương Hải Túc, sau vài lần tiếp xúc với Vương Hải Túc, hắn nhận ra người này chửng hề có năng lực mạnh như trong tưởng tượng, nhưng không hiểu vì sao Lâm Tuyết lại không tiết công sức thúc đẩy hạng mục sản nghiệp phần mềm hai vùng, thấy Vương Hải Túc không hề che dấu quan hệ thân mật với Lâm Tuyết, vờ như không thấy.
- Người Cẩm Hồ cũng ở tại đây, tôi vừa thấy bọn chúng đi vào.
Lâm Tuyết mặc chiếc váy dài lụa màu lam, cổ trễ hở lưng, chiếc cổ trắng muốt buộc một chiếc khăn, trông hết sức cao quý lộng lẫy, mời Tạ Kiếm Nam ngồi xuống nói:
- Hôm nay mọi người đều tới Kim Sơn họp, nhưng cả chiều anh nói rất ít, tôi nghĩ phải chăng anh có điều gì muốn nói riêng với tôi?
- Tôi còn tưởng Lâm tiểu thư không có gì muốn nói riêng với tôi chứ?
Tạ Kiếm Nam mỉm cười:
- Tôi muốn biết anh đánh giá chính diện quan hệ giữa Khoa Vương và Gia Tín ra sao?
Lâm Tuyết mở to đôi mắt mê người nhìn hắn: