Trì Tá Tú Tàng từ tháng 3 đã có quyết định tới Trung Quốc nhậm chức, nhưng tới tháng 5 mớTiêu Thụy Dân cũng tham gia hội thảo này, chỉ nghe thấy bên cạnh thì thầm không rõ cái gì, một lúc sau Tôn Thượng Nghĩ chủ động bắt chuyện:
- Lần này Hoa Hạ hợp tác với NEC, đại khái đầu tư vào xí nghiệp như Liên Tín bị dàn mỏng đi rất nhiều phải không?
Tiêu Thụy Dân cười khổ, Cẩm Hồ nắm rõ tình hình của Hoa Hạ như lòng bàn tay.
Hoa Hạ chỉnh hợp các xĩ nghiệp phía dưới còn chưa hoàn thành, chưa thu được hết quyền nhân sự và tài chính, muốn hợp tác với NEC sẽ cần khoản tiền khổng lồ, mặc dù có thể giải quyết đại bộ phận qua ngân hàng, nhưng vẫn phải chuẩn bị ít tài chính khởi động, "ít" ở đây cũng phải 2 tỷ.
Cát Kiến Đức lần này kéo hết người phụ trách các xí nghiệp có tài chính dư dả tới, chính là muốn bọn họ lấy danh nghĩa xí nghiệp thành viên đầu tư.
Tiêu Thụy Dân hiểu quá rõ Hoa Hạ, nếu không ỷ vào thân phận quốc xĩ, có bộ thông tin hỗ trợ chính sách đã chẳng chịu nổi một đòn của Cẩm Hồ, từ kỹ thuật, nhân tài, marketing, tiêu thụ, thương hiệu đều thua kém quá xa.
Liễu Chí Thành cũng quay sang hỏi:
- Giám đốc Tiêu có cái nhìn thế nào về vụ hợp tác này.
Tiêu Thụy Dân vẫn chỉ có thể cười khổ, trước mặt người trong nghề nói lời đường hoàng giả dối chỉ là vô nghĩa, nhưng ý nghĩ chân thực sao có thể nói cho đối thủ cạnh tranh biết, thậm chí cảm giác Liễu Chí Thành đang chế nhạo mình.
Buối tối cùng quan viên nội bộ của Hoa Hạ và bộ thông tin tập trung lại cùng thảo luận về cuộc hợp tác này, Tiêu Thụy Dân mới nói ra suy nghĩ của mình:
- Toàn bộ quản lý kỹ thuật đều do bên Nhật chịu trách nhiệm, không hề có điều khoản bồi dưỡng nhân viên kỹ thuật trong nước, cái gọi là cung cấp kỹ thuật chế tạo hoàn chỉnh là lời vô nghĩa, một khi phía nhật rút hết nhân viên về nước, để lại một mớ giấy tờ kỹ thuật có tác dụng gì? Ngoài ra tiêu thụ do NEC phụ trách, mà NEC có nhà máy tinh viên ở Nhật, tức là hai bên cạnh tranh nhau, chúng ta có thể hi vọng bọn họ công bằng được không?
Nghe thấy có người đề xuất ý kiến bất đồng, trong lòng Cát Kiến Đức cực kỳ bực bội, đó là bệnh chung của quan lão gia, mặt trầm xuống:
- Đừng chỉ nhìn vào phương diện xấu, TW đã ba lần lập hạng mục nhà máy tinh viên đều thất bại, nhưng TW vẫn không tiếc tiền lập hạng mục vì sao? Chẳng lẽ ba lần thất bại chúng ta không tiếp thu được bài học, không nhìn ra khó khăn à? Mặc dù lần hợp tác này có chỗ chưa hoàn toàn như ý muốn, nhưng so với trước kia đã có tiến bộ lớn rồi.
Càng nói càng hăng, như chỉ hận không thể đấm vào mặt toàn bộ kẻ phản đối:
- Cơ hội này không dễ có, nếu không vì chuyên án 516, Mitsui đã không chủ động lấy lòng, chúng ta phải nắm lấy. Tw lập ra Hoa Hạ là vì muốn chúng ta gánh trọng trách thúc đẩy sản nghiệp thông tin phát triển, không thể vì khó khăn mà sợ hãi, mắt chỉ thấy chỗ không hay.
Tiêu Thụy Dân liếc nhìn liếc nhìn khuôn mặt không rõ vui buồn của Cảnh Trọng Dương, có điều lời chỉ trích của Cát Kiến Đức làm ông ta rất khó chịu, hơn nữa trong đó toàn lời màu mè chung chung, không nói được cách giải quyết khó khăn, nói thẳng luôn:
- Trong nước đã có Trung Tinh Vi Tâm, chúng ta lại dẫn tiến nhà máy tinh viên 0.35 micron vào là đầu tư trùng lặp. Ngoài ra, với tình hình hiện thời mà xét, điều kiện phát triển của Trung Tinh Vi Tâm hơn chúng ta rất nhiều, bọn họ có hơn 200 nhân viên kỹ thuật và kỹ sư cao cấp, đảm bảo nhu cầu khởi công nhà máy, Nec chỉ phải 50 người. Trung Tinh Vi Tâm cùng lúc xây nhà máy còn lập Vườn Sồi đầu tư tạo nên nền tảng nghiên cứu thực nghiệm kỹ thuật hàng đầu Châu Á, chiêu mộ rất nhiều tiến sĩ, thạc sĩ bồi dưỡng lực lượng kế cận, NEC chỉ đồng ý cung cấp cho chúng ta kỹ thuật, còn phát triển bồi dưỡng nhân viên kỹ thuật không nói tới. Cẩm Hồ có quan hệ mật thiết với TI, đảm bảo sau khi nhà máy xây xong có thị trường nhất định. Còn chúng ta tối đa là nhận đơn gia công, tiêu thụ bị NEC không chế, quốc gia muốn phát triển sản nghiệp tinh viên, ngả chính sách cho Trung Tinh Vi Tâm càng thích hợp hơn.
- Chẳng lẽ ông muốn bộ thông tin bị đám xí nghiệp dân doanh nắm thóp à?
Cát Kiến Đức không chút khách khí quát, ông ta biết đó là nỗi đau trong tim Cảnh Trong Dương, còn liếc mắt sang, thấy Cảnh Trọng Dương hơi nhướng mày lên không tỏ ý gì.
- Để doanh nghiệp dân doanh trong nước nắm thóp hay là để người Nhật nắm thóp đây, chà chà, khó chọn lựa thật đấy nhỉ?
Ngay cả Tôn Chí Cương của Liên Tấn cũng không nhịn nổi ngọt nhạt một câu, làm Cát Kiến Đức thì nổi khùng.
Trong các thành viên của Hoa Hạ, thì Liên Tấn có thực lực mạnh nhất, Hoa Hạ muốn hợp tác với NEC, Liên Tấn phải gánh phần lớn tiền đầu tư, Tôn Chí Cương không coi trọng tiền đồ hạng mục này.
Nhưng thân ở trong thể chế, Liên Tấn cuối cùng có bỏ tiền không, bỏ bao nhiêu không phải do ông ta vỗ bàn quyết định được, mà là ở bên trên, bụng chứa đầy ấm ức không biết phải làm sao, thấy Tiêu Thụy Dân chống đối liền lên tiếng hỗ trợ, nguyên nhân sâu hơn là ông ta hoàn toàn xem thường Cát Kiến Đức.
Cát Kiến Đức biết mình khống chế nội bộ Hoa Hạ còn xa mới tới mức mong muốn, Cảnh Trọng Dương ở đây, ông ta không tiện lên mặt quá mức, cố dồn nén lửa giận xuống:
- Tôi đã trao đổi với thị trưởng Tiêu, hạng mục này sẽ đặt ở Kiến Nghiệp, địa phương sẽ hỗ trợ đất đai, cơ sở hạ tầng, còn có thể suy tính bỏ một phần tài chính, như thế có thể san sẻ giúp chúng ta một phần áp lực...
Cảnh Trọng Dương khép mắt lại suy nghĩ, một lúc lâu mới nói:
- Cứ chuẩn bị tiền kỳ đi, cố gắng tranh thủ thêm điều kiện có lợi...
Thái độ vẫn ngả về phía liên doanh.
Nội bộ bộ thông tin tranh cãi mãi tới gần sáng mới giải tán, từ hội trường đi ra, Tôn Chí Cương muốn gọi Tiêu Thụy Dân, vừa vặn Tiêu Thụy Dân nhận được điện thoại, Liêu Hồng Lôi của Đông Hưng, lấy khuỷu tay huých ông ta bảo tìm chỗ nói chuyện.
Trước kia Đông Hưng, Liên Tấn đấu đá nhau không ai chịu ai, giờ bị sát nhập vào Hoa Hạ, đều thành phê thiểu số, trong đấu tranh nội bộ liền đứng vào cùng một chiến tuyến, qua lại dần trở nên mật thiết.
- Tiêu Thụy Dân hôm nay uống nhầm thuốc à? Trong bộ ai cũng biết Dịch Vân Phi công khai ngả về phía Cẩm Hồ, bộ trưởng Cảnh không cho Dịch Vân Phi tham dự, thái độ đã rất rõ ràng... Hay là Tiêu Thụy Dân bị Cẩm Hồ mua chuộc rồi?
Liêu Hồng Lôi cảm thấy rất lạ, vào xe nói:
- Còn anh nữa, sao cứ nhất định phải làm mất mặt Cát Kiến Đức trước mặt mọi người.
- Họ Cát làm gì nổi tôi? Không cho ở Hoa Hạ nữa thì tôi về địa phương.
Tôn Chí Cương nhướng mày lên:
- Tiêu Thụy Dân muốn làm vài việc nhưng bị họ Cát ngăn, nghẹn trong lòng không nói không thoải mái được. Chẳng phải nói giúp Cẩm Hồ, nếu họ Cát có thể làm Hoa Hạ mô phỏng được mô hình của Cẩm Hồ, tôi thấy Tiêu Thụy Dân sẽ trung thành với ông ta, quan trọng là họ Cát có cái năng lực này không?
Tiêu Thụy Dân nhờ năng lực nổi bật mà được đề bạt, nhưng không có bối cảnh, rất nhiều việc ở Liên Tín cũng không phải do ông ta phát lệnh, nên Liên Tín làm được tới mức này là giỏi lắm rồi.
Đương nhiên khi thành tựu của Liên Tín trở nên ổn định, người khác theo quán tính coi đó là chuyện đương nhiên, lúc này tính cách không hợp với số đông của Tiêu Thụy Dân trở nên nổi bật.
Liêu Hồng Lôi chẳng quan tâm lắm tới sống chết của Tiêu Thụy Dân, dù sao thường ngày chẳng có liên quan gì, hỏi:
- Vụ đầu tư này trong tập đoàn sẽ để ai cầm đầu, hay là ủy ban kế hoạch chen vào?
- Ai mà biết? Thích ai bảo người đó làm, nếu người quen, tôi sẽ khuyên không nên cho chân vào vũng nước đục này, còn kẻ nào tôi ngứa mắt, tôi sẽ đẩy thêm cho một phát, xem hắn chết trong đống bùn ra sao.
Tôn Chí Cương cười nhạt:
- Anh nói trong bộ ngoài anh tôi và Tiêu Thụy Dân, còn ai hiểu Cẩm Hồ hơn nữa? Họ Cát không đầu nổi thằng nhóc đó đâu, sớm muộn cũng bị nó vờn chết, thái độ Cảnh Trọng Dương không phải sẽ mãi không đổi, càng không chiếm mãi cái ghế đó được.
Liêu Hồng Lôi nghi hoặc:
- Này, anh có nguồn tin khác à?
- Đâu ra nguồn tin nào khác.
Tôn Chí Cương lắc đầu:
- Mâu thuẫn bên trên chúng ta đôi khi chỉ nhìn thấy tập trung ở phương châm, nhìn thấy phương châm biến hóa mà không thấy đấu tranh sau lưng, chuyên án 516 là do quân đội thúc đẩy, anh tin Thôi Văn Nghị vì con trai bị bắt mà làm ầm lên như thế à? Sau bạo loạn bài Hoa ở Indo, TW phải tỏ thái độ "ôn hòa", khiến lập trường một số người bên trên đã âm thầm thay đổi. Hạng mục hợp tác với NEC hiện không thể ngăn cản nữa, nhưng cái này thành công đã đành, nếu lại hỏng nữa thì không thể nói một câu hấp thu bài hỏng kinh nghiệm mà qua được đâu. Anh nói xem tỉ lệ thành công của cái hạng mục này là bao nhiêu?