Quan Lộ Thương Đồ

Chương 807: Đi trước một bước

- Cẩm Hồ có thể đầu tư vào Thần Hi, hoặc tiến thêm một bước là mua Thần Hi.

Trương Khác nói ra ý nghĩ thực sự của mình:

- Cẩm Hồ không dám hứa nhiều, chỉ hưa sau khi đầu tư vào Thần Hi, lập tức đóng cửa giây chuyền làm bột giấy gây ô nhiễm nhất, đồng thời tiến hành cải tạo kỹ thuật toàn bộ giây chuyển làm giấy. Đảm bảo không xả một giọt nước ô nhiễm nào vào Ẩm Mã Hà, toàn bộ công nhân viên và quản lý trung tầng sẽ được Cẩm Hồ tiếp nhận, còn quản lý cao tầng, cấp bậc hành chính của họ quá cao, Cẩm Hồ là miếu nhỏ không chứa nổi bổ tát lớn.

Lương Vĩ Phát chăm chú nhìn thanh niên trước mắt, Cẩm Hồ trước đó hoàn toàn không để lộ ra chút nào, kế hoạch này đúng là quá kinh người, nhìn vẻ mặt của y thì đây là kế hoạch tính toán từ lâu, chỉ thiếu thời cơ thích hợp để đề xuất ra.

Nói chính xác là không có đối tượng thích hợp.

Xí nghiệp tiến bộ tới mức độ nhất định sẽ bị hạn chế bởi kỹ thuật, nhân lực, thị trường. Muốn tiến thêm một bước là cực khó.

Cẩm Hồ sau khi mua Thân Hi sẽ chỉ cần thời gian cực ngắn để hình thành quy mô sản nghiệp lớn nhất vùng Hoa Đông, nếu không phải tốn 3-4 năm hoặc hơn nữa để đạt thành mục tiêu này.

Tân Quang sẽ có toàn bộ thị trường giấy thương phẩm của Thần Hi, cùng với lực cản việc trồng rừng sẽ giảm đi rất nhiều.

Lợi ích không chỉ có thế, tỉnh Giang Nam là một chiến trường hoàn toàn mới, nơi Cẩm Hồ ở vào thế yếu, mua được Thần Hi, Cẩm Hồ sẽ có căn cứ chắc chắn tiến hành cuộc chiến.

Đối với tỉnh Giang Nam mà nói, triệt để giải quyết được vấn đề ô nhiễm Ẩm Mã hà, thuế thu không bị ảnh hưởng, Cẩm Hồ tăng đầu tư còn xúc tiến kinh tế phát triển, quan trọng nhất tỉnh có thể bán Thần Hi dùng làm tài chính xoay vòng trong lúc đang cạn kiệt này.

Xét từ góc độ hiện thực, đây là hành động đôi bên cùng có lợi.

Song Lương Vĩ Pháp nhíu chặt mày, vấn đề quan trọng nhất là bán đi tài sản quốc hữu cỡ lớn, không phải là bước đi đơn giản, nó định sẵn sẽ gây nên sóng gió lớn.

Trên cầu lớn Ẩm Mã Hà, Trương Khác, Diệp Kiến Bân và Lương Vĩ Phát đứng dựa vào lan can nói chuyện tới tận khuya, không chỉ vấn đề giấy Thần Hi, còn chi nhánh Vườn Sồi, Thịnh Hâm đầu tư ba siêu thị cỡ lớn.

Lương Vĩ Pháp mang theo sự trầm tư rời đi.

Nhìn đèn xe của Lương Vĩ Phi tới lúc nó trộn lẫn vào đèn đường tới mức không còn nhận ra được nữa Diệp Kiến Bân cảm khái:

- Mua Thần Hi tốn ít nhất từ 2.5 - 3 tỷ, cậu định kiếm đâu ra?

Trương Khác trả lời:

- Quy mô quản lý không đổi, có điều tôi định tách tài vụ giấy Tân Quang ra khỏi Cty lâm nghiệp Tân Quang, trồng rừng tiếp tục Cẩm Hồ phụ trách, có điều sự phát triển gần đây của Tân Quang rất đáng kỳ vọng. Tân Quang nắm 30% cổ phần của giấy Vân Nguyên - Malaysia, chúng ta phải khải thác triệt để sản năng của nó, cung cấp bột giấy cho Thần Hi, đồng thời cho phép tập đoàn Vân Nguyên đầu tư nắm cổ phần Tân Quang. Sau khi tập đoàn Vân Nguyên gượng lại được, Quách Tùng Duyên không chỉ một lần ám thị hứng thú với ngành giấy trong nước, có điều ông ta không tán thành mô hình trồng rừng của Tân Quang lắm, cho nên tôi mới phải tách nghiệp vụ hai bên ra.

Rồi giở giọng dụ dỗ:

- Nếu như anh có hứng thú, tôi sẽ không đóng cửa từ chối đâu.

- Nói thực tình nếu việc trồng rừng tiến hành được 6 - 7 năm rồi thì tiềm lực của lâm nghiệp Tân Quang còn kinh người hơn giấy Tân Quang.

Diệp Kiến Bân tư lự nói:

- Cậu có suy nghĩ của cậu, nhưng vẫn còn liên tục đấu tư trong vòng 5 - 6 năm nữa, khó mà làm người ta xem trọng được.

- Vài năm nữa lâm nghiệp Tân Quang mới nở hoa cũng có sao đâu.

Trương Khác nhe răng cười:

- Tiền hiện đã không còn phải là vấn đề khiến tôi suy nghĩ nữa.

Diệp Kiến Bân đấm vào vai Trương Khác:

- Để tên tiểu tử cậu kiêu ngạo rồi! Có điều vấn đề Tân Quang tôi sẽ suy nghĩ, có nói cho bác Tôn chứ?

- Có chuyện tốt sao quên cha vợ của anh được.

Trương Khác trêu:

- Tân Quang muốn mau chóng có tiếng nói ở thị trường trong nước chỉ dựa vào Cẩm Hồ là không đủ, dù Chính Thái tới đầu tư tôi cũng không từ chối.

- Ha ha ha, cho dù cậu mở toang cửa ra bọn họ cũng chẳng dám vào, sợ cậu đóng cửa làm thịt.

Diệp Kiến Bân cưới ha hả:

- Có điều chuyện mua Thần Hi dù có được tỉnh trưởng Lương ủng hộ cũng không phải là chuyện đơn giản.

~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~

Bị Trương Khác giáo huấn ngay trước mặt đám đông, với Cát Minh Tín mà nói, tuyệt đối không phải trải nghiệm thú vị, tiệc tan từ lâu, phẫn hận trong lòng ông ta vẫn chưa giảm đi chút nào.

Trong căn phòng xa hoa tầng trên cùng khách sạn Kim Sơn, Chu Cẩn Du, Cát Kiến Đức, Cát Minh Tín, Cát Âm Quân, Tạ Hán Tĩnh, Tạ Kiếm Nam, Lâm Tuyết, Vương Hải Túc cùng Tạ Hán Minh thường ngày rất ít xuất hiện trước công chúng và truyền thông, dù đêm đã khuya, "liên minh chống Cẩm Hồ" này vẫn tụ tập ở quần bar cỡ nhỏ, không biết tên nhóc đáng ghét đã mật đàm với Lương Vĩ Phát được ba tiếng.

- Đúng là tức chết thôi...

Cát Minh Tín uống ực một ngụm rượu, tới giờ nghĩ lại vẫn chưa nguôi.

Tạ Hán Tĩnh cúi đầu suy nghĩ ông ta có tiêu chuẩn cân nhắc của mình, không hưởng ứng Cát Minh Tín.

Tạ Kiếm Nam thì liếc nhìn Cát Kiến Đức, tình hình hiện này, trừ doanh nghiệp nước ngoài, chỉ có tập đoàn Hoa Hạ là có thể áp chế Cẩm Hồ thôi, đương nhiên hắn cũng không hoàn toàn đủ tự tin.

Có điều hắn cũng nghĩ tới một khả năng khác, với năng lực sản xuất mạnh mẽ của Gia Tín, cùng thương hiệu của Khoa Vương, nếu liên kết lại càng có thể có hành động lớn hơn nữa, nhưng đám Cát Kiến Đức ở đây, hắn không nói ra.

Vương Hải Túc lúc nãy còn chưa có tư cách tham gia bữa tiệc nhỏ đó nghe Trương Khác giáo huấn Cát Minh Tín, nhưng cứ nhìn cái vẻ mặt hầm hầm của ông ta lúc này là đoán ra được lời của Trương Khác xóc óc ra sao.

Trước đó nghe nói Cát Kiến Đức có thể nắm tập đoàn Hoa Hoa thì hắn có chút do dự, nhưng lúc này thấy những nhân vật thường ngày hắn phải ngước nhìn chỉ dám đóng cửa phát tiết phẫn hận với Trương Khác mới nhận ra quyền thế của y mạnh tới mức nào.

- Bất kể thế nào thì thằng nhãi đó cũng không thể gây sóng gì ở Kim Sơn được.

Tạ Hán Minh lên tiếng an ủi:

- Nhìn tình hình hôm nay thì có vẻ bọn chúng câu kết với Triệu Hữu Luân, có điều ở Kim Sơn thì Triệu Hữu Luân cũng không có căn cơ gì, chỉ cần khu công nghiệp điện tử làm ra thành tích là được, không cần tức giận thằng nhóc đó.

Nghe thế Cát Minh Tín cũng chỉ đành nuốt hận, đợi khu công nghiệp điện tử dựng lên rồi mới có thể đáp trả.

Cả nhà Chu Cẩn Du rời đi, để biểu thị quan hệ thân thích thân mật, còn mời Tạ Hán Tĩnh tới nhà bọn họ ở.

Trên đường đi Tạ Kiếm Nam mới nói suy nghĩ của mình:

- Trương Khác chọc giận Cát Minh Tín rất có lợi cho chúng ta, chỉ dựa vào gia công cho doanh nghiệp nước ngoài đúng là xem thường bản thân, lấy ưu thế thương hiệu của Khoa Vương kết hợp thực lực sản xuất của Gia Tín, sẽ có sản phẩm phong thú hơn, tiêu thụ nhiều hơn. Điện tử Gia Tín cũng có thể trực tiếp cạnh tranh với Cẩm Hồ, chắc ông ta cũng muốn thấy cục diện này.