Cẩm Hồ không đủ to để có tư cách đề xuất điều kiện hà khắc này với cự đầu trong nghành, nhưng với C-cube vừa tiến vào thị trường sản phẩm cả kênh tiêu thụ lẫn kinh nghiệm thị trường đều rất yếu, đối với Cẩm Hồ mà nói không phải phải là đối tác tốt nhất, Cẩm Hồ tìm C-Cube trước không phải là vì ba năm hợp tác vui vẻ chút đó mà là vì C-Cube có khả năng đồng ý điều kiện hà khắc của bọn họ nhất.
Ngải Mặc cảm thấy lúc vừa tới Kiến Nghiệp đã lộ ra C-Cube muốn tiến vào thị trường sản phẩm có chút sai lầm rồi.
Tô Tân Đông, Đinh Hòe đàm phán với Ti nhẹ nhàng hơn nhiều, MP3 vốn dùng kỹ thuật vi xử lý của TI phối hợp kỹ thuật giải mã âm tần của Cẩm Hồ khung cơ bản.
Tiêu điểm đàm phán chỉ là phân phối lợi ích công ty liên doanh ra sao.
Trương Khác không hề muốn chiếm quá nhiều lợi ích từ TI, thậm chí chủ động nhường ra một phần lợi ích, không có TI, Cẩm Hồ không có khả năng độc lập có được kỹ thuật, chỉ cần công ty liên doanh cùng trung tâm nghiên cứu ở Kiến Nghiệp là có thể được TI phải nhân viên kỹ thuật hỗ trợ.
Quá trình đám phán hai bên vui vẻ, chỉ cần đợi tổng bộ TI xác nhận.
Cẩm Hồ đạt thành hiệp nghị với TI, C-Cube càng trở nên bị động.
Được Trương Khác kéo tới hộp đêm phố Tân Thị uống rượu, Ngải Mặc vẫn mặt mày ủ rũ, không còn cả hứng thú chơi trò dụ dỗ các cô gài --- Các cô gái trong hộp đêm không cần phải dụ dỗ.
Ngải Mặc biết C-Cube đã bị ép vào một cái góc không thể xoay mình được rồi.
Cẩm Hồ và TI đạt thành hiệp nghị, tức là dây chuyền sản xuất quy mô đã chuẩn đầy đủ, không cần một tuần chip xử lý ở Dallas sẽ tới được Hải Châu, những linh phụ kiện khác đã chuẩn bị từ trước, đại khái chẳng cần tới 1 tiếng lắp ráp chiếc iplayr đầu tiên có thể phát ra tiếng nhạc du dương rồi, tối đa chưa tới một tuần iplayr sẽ xuát hiện ở thị trường Nhật Bản.
Thậm chí không cần một chiếc iplayr nào xuất hiện, chỉ cần Cẩm Hồ và TI phối hợp tuyên bố đưa ra sản phẩm mới, sẽ có vô số doanh nghiệp tới tìm hợp tác.
Vì mau chóng thu được lợi nhuận từ phần cứng, TI cũng muốn Cẩm Hồ đưa ra sản phẩm, như thế nếu Cẩm Hồ không quá tham lam, TI thậm chí lợi dụng ảnh hưởng của mình trong nghề hiệp trợ Cẩm Hồ phổ biến sản phẩm mới.
Sau khi Cẩm Hồ đạt thành hiệp nghị với TI, C-Cube phải đàm phán với một Cẩm Hồ có TI chống lưng đằng sau.
Căn bản là không có đường lựa chọn.
Ngải Mặc cảm thấy ly rượu trong tay hơi đắng, hỏi Trương Khác:
- Có phải rượu giả không, cảm thấy vị không đúng.
Trương Khác nhấp một ngụm, chép chép miệng, có gì không ổn đâu, với lại y cũng chẳng có nghiên cứu gì rượu tây, quay sang hỏi Diệp Kiến Bân:
- Anh thấy có gì khác thường không?
- Chắc là do lão Ngải đắng miệng rồi.
Diệp Kiến Bân vô tâm chọc vào nỗi đau của Ngải Mặc:
- Bao giờ Cẩm Hồ và TI công bố sản phẩm mới?
Trong tay hắn còn có một chiếc Iplayr, hiện Cẩm Hồ đã chính thức khởi đầu kế hoạch tuyên truyền thị trường, máy mẫu trở nên rất hiếm, muốn có thể phải đợi sản xuất dây chuyền.
- Ở trong nước tuyên bố tin tức ảnh hưởng tương đối yếu, chắc sẽ chọn bừa một ngày rồi tổ chức họp báo, thời gian cụ thể cũng chẳng biết đám Trần Tín Sinh đã quyết định chưa.
Trương Khác thuận miệng nói.
- Điều kiện cầu đưa ra đã vượt quá phạm vi quyền lực công ty cấp cho tôi.
Ngải Mặc oán thán Trương Khác không nể tình nghĩa:
- Phải xem phía công ty quyết định ra sao, đám đó trước giờ làm ăn rất lề mề.
Trương Khác cười thoải mái:
- Không vội, thời kỳ đầu thị trường rất nhỏ, sản lượng Cẩm Hồ lại lớn, có thể lấy một phần hỗ trợ, như thế C-Cube có thêm nhiều thời gian chuẩn bị sản xuất. Đấy, phía chúng tôi chu đáo thế còn gì.
Ngải Mặc chỉ còn biết cười khổ, chơi trò tình cảm với Trương Khác là vô ích, mình tới Kiến Nghiệp chẳng được việc gì, chỉ khiến đám rảnh rỗi ở công ty xem thường.
Diệp Kiến Bân không để ý tới dáng vẻ đau khổ của Ngải Mặc, hỏi Cẩm Hồ:
- Cẩm Hồ định vị thị trường cho iplayr thế nào?
- Tải ca phúc trên mạng, đưa từ máy vi tính vào Iplayr mang theo bên mình, thong thả bước đi trên phố nghe nhạc, chẳng lẽ anh không thấy nó sẽ thành phong cách đi dầu xã hội sao?
Trước Khác đáp, chỉ cần nắm trúng cách thức tiêu thụ và định vị đúng thị trường, công việc cụ thể Trương Khác không hỏi kỹ, nếu không nuôi cả đám tinh anh làm gì?
Diệp Kiến Bân gật đầu:
- Tiếc là phố biến Iplayr phụ thuộc sự phổ cập mạng internet, không biết tới bao giờ mới thành trào lưu trong nước.
- Chắc là tầm ba bốn năm..
~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~
Ngày 06 tháng 1 năm 1998, Cẩm Hồ và TI mở cuộc họp báo về sản phẩm DMP ( digital music player), hôm đó cách ngày Delfassy và Ngải Mặc tới Kiến Nghiệp 10 ngày, một ngày trước đó C-Cube cũng bị ép chấp nhận tất cả các điều kiện của Cẩm Hồ, Ngải Mặc đại biểu ký hiệp nghị hợp tác, có đường quyền sản xuất, tiêu thụ DMP ở Bắc Mỹ.
Cẩm Hồ và TI liên hợp thành lập công ty mới tiếp tục nghiên cứu đưa DMP ra toàn cầu, C-cube là một trong số đối tác.
Vốn phóng viên canh ở khách sạn Hilton đợi tin tức mới của Cẩm Hồ rất nhiều, cuộc họp báo này Cẩm Hồ không chuẩn bị gì đặc biệt, làm phóng viên nghĩ rằng là cuộc họp báo thường lệ sau khi kết thúc một ngày đàm phán, người phụ trách tin tức ba công ty đem giấy chuẩn bị sẵn đọc xong chẳng ở lại nghe phóng viên đặt câu hỏi đã rời đi.
Đã mười ngày rồi, tin tức ba công ty đưa ra rất hữu hạn, giới truyền thông đối với cái gọi là DMP không rõ ràng lắm.
Truyền thông trong nước càng chờ đợi TI đưa ra thiện chí với hạng mục tinh viên, trước đó tin tức từ khu cao tân tiết lộ ra BQT của Trung Tinh Vi Tâm đã tiếp xúc với đoàn người Delfassy, ai cũng nghĩ rằng đây mới là trọng điểm của cuộc đàm phán lần này.
Nên ai cũng nghĩ cuộc đàm phán sẽ còn kéo dài.
Cho tới tận khi nhân viên Cẩm Hồ ở cuộc họp báo nói ngày mai Delfassy và Ngải Mặc sẽ trở về nước, các phóng viên mới ý thức được nội dung cuộc họp bào hôm nay là thành quả trọng yếu nhất của cuộc đàm phán lần này.
Đợi tới lúc phóng viên nhớ ra hỏi DMP thì đại biểu ba phía tham gia đàm phán đã rời khách sạn Hilton rồi, lúc này phóng viên mới nghiêm túc thảo luận DMP là cái gì.
Rất nhiều phóng viên còn chẳng hiểu DMP là viết tắc của cái gì thì làm sao mà hiểu được ý nghĩa của nó?
Khi ánh tịch dương sát núi Hợp Hoan thì có bốn chiếc xe thương vụ nuối đuôi nhau đi vào chung cư Thanh Niên, bảo vệ hôm nay được tăng thêm vài người đề phòng phóng viên nhạy bén trà trộn vào.
Trương Khác quyết định mở tiệc ở nhà mời Delfassy và Ngải Mặc trước khi bọn họ về nước.
Nhìn mấy chiếc xe đi vào Đường Thanh ít nhiều có chút bất an, thấy Trương Khác đang ngoẹo đầu suy nghĩ, hỏi:
- Đang nghĩ gì mà cười thô bỉ thế?
- Hả, thô bỉ lắm à? Có nghĩ gì đâu, bảo bạn đoán một câu đố thôi.
Trương Khác ôm lấy eo Đường Thanh:
- Đoán cái gì?
Đường Thanh tròn mắt.
- Trắng trơn tròn vểnh căng mềm mịn, bạn nói những từ này hình dung cái gì?
- Háo sắc!
Đường Thanh đỏ măt, thấy tay y còn lần xuống mông mình, hung dữ nhéo y một cái đau điếng:
- Đầu óc toàn là cái thứ xấu xa, không được, mình ở cùng bạn sẽ trở nên không thuần khiết mất.
- Bạn vốn đã không thuần khiết rồi, nghĩ đi đâu thế? Mình nói tới bánh trôi mà.
Trương Khác cười ha hả:
Đường Thanh bị trêu ghẹo không chịu, nhất định phải nhéo Trương Khác, y né trai né phải, thiếu chút nữa ngã xuống ghế sô pha, giải thích:
- Mình đang nghĩ tối nay chuẩn bị thêm vài món ăn đặc sắc của Trung Quốc, đang tưởng tượng bộ dạng Delfassy và Ngải Mặc cầm đũa gắp bánh trôi trơn tuột nó ra làm sao...
Triệu Bằng chạy lên báo Trần Tín Sinh đã đưa đoàn người Delfassy, Ngài Mặc vào thang máy, đôi tiểu tình nhân mới chịu ngừng trêu đùa, tới phòng khách chuẩn bị đón tiếp.