Diêu Văn Thịnh rất rõ ràng tâm tính của La Quân, Vương Duy Quân. Hai người này hận không thể trong hai ba năm liền thấy được tư tưởng hành lang số xây nên hình thức ban đầu.
Kế hoạch này của Thế Kỷ Cẩm Hồ có thể được La Quân, Vương Duy Quân thích hay không, trong lòng Diêu Văn Thịnh quá rõ ràng. Đương nhiên, miếng thịt béo bở như vậy, khẳng định sẽ có những người khác tới tranh, những lời vừa rồi của Trương Khác mới là then chốt để quyết định thắng bại.
****
Có xe đưa Hứa Tư về căn nhà ven hồ trước, Trương Khác còn đang ở 1978 uống rượu, sau đó mới thong thả đi qua.
Đêm nay xem như là tỏ thái độ rồi, Hội nghị Ban giám đốc của Thế Kỷ Cẩm Hồ ngày mai còn phải tiếp tục, Trương Khác có thể lười biếng không tham gia.
Đêm hôm qua có mưa và tuyết rơi, ngày hôm nay lại trăng sáng sao thưa, Trương Khác cùng Hứa Tư làm một chai rượu đỏ. Hai người ngồi trên căn gác, nhìn hồ nước lấp lánh ngoài cửa sổ, cùng với bóng dáng đen ngòm của núi Yến Quy xa xa.
- Thật sự không thể, để chị rút khỏi Thế Kỷ Cẩm Hồ cho xong...
- Chị sợ em sẽ cảm thấy phiền phức sao?
Trương Khác cười hỏi, lại lắc đầu nói:
- Em không cảm thấy như thế, Thiệu Chí Cương có câu vẫn rất hợp tâm ý của em, rơi vào trong tay người khác, còn không bằng rơi vào trong tay Thế Kỷ Cẩm Hồ.
- Bọn họ cũng rõ ràng, kế hoạch này không có sự ủng hộ của cậu, căn bản không thể được, nhưng cậu đứng ra ủng hộ, sẽ khiến người khác hướng đầu mâu vào Cẩm Hồ...
- Không sao, em cũng không phải là người sợ trêu chọc phiền phức.
Trương Khác cười cười:
- Lo trước lo sau cũng làm không được sự tình gì, có chút hung hiểm không phải muốn tránh thì tránh được đâu. Mặc kệ như thế nào, La Quân, Vương Duy Quân vẫn là đứng cùng trận doanh với chúng ta. Cho dù La Quân thăng chức đến nơi khác, em cũng sẽ không để cho Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh có cơ hội nhằm vào Cẩm Hồ...
Thấy trên mặt Hứa Tư còn lo lắng Trương Khác đưa tay vuốt ve gương mặt trắng mịn hơi lạnh của chị, cười nói:
- Cho dù chị rời khỏi, nếu có thể hỗ trợ thúc đẩy một phát, em cũng không thể khoanh tay đứng nhìn Thế Kỷ Cẩm Hồ mà. Mặc dù em ở Thế Kỷ Cẩm Hồ không có cổ phần gì, nhưng cho tới bây giờ em cũng không xem Thế Kỷ Cẩm Hồ là xí nghiệp nằm ngoài hệ thống của Cẩm Hồ. Vả lại, em cũng có một số ý nghĩ có thể sẽ vô cùng lý tưởng hóa, hy vọng có thể thông qua Thế Kỷ Cẩm Hồ để thực hiện, còn có mộng tưởng của chị...
"..." Hứa Tư đưa tay nắm bàn tay Trương Khác đang sờ mặt mình, mười ngón giao nhau, con ngươi trong suốt nhìn Trương Khác, chị vui thích nghe lời y nói.
- Diệp gia, Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức còn có chú ba, họ đều hy vọng Thế Kỷ Cẩm Hồ có thể đứng lên một cái sân khấu càng cao hơn. Thiệu Chí Cương có trình độ, cũng phải cho hắn một sâu khấu để hắn phát huy...
Cuối những năm 90, thị trường bất động sản có tính khu vực rất mạnh. Trong cùng một khu vực, những xí nghiệp quốc hữu lại chiếm cường thế,. Thế Kỷ Cẩm Hồ không phải là xí nghiệp bản địa của Kiến Nghiệp, càng không phải là xí nghiệp quốc hữu, hơn nữa mượn Vườn Sồi kế hoạch tiến nhập Kiến Nghiệp mới hơn nửa năm.
Nếu như để cho một xí nghiệp như thế nuốt vào khối thịt màu mỡ nhất trong tư tưởng hành lang số, cho dù Thiệu Chí Cương kéo lấy Diệp gia, kéo lấy Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, trở lực cùng nghi vấn cũng sẽ ùn ùn kéo đến. Dù sao địa đầu xà không phải dễ ức hiếp.
Kế hoạch của Thế Kỷ Cẩm Hồ cho dù có hoàn mỹ đi nữa, nếu như không có thư xác nhận của Trương Khác, La Quân và Vương Duy Quân sẽ không bỏ qua cái kế hoạch phía sau còn chất chứa phiêu lưu này. Có thư xác nhận của Trương Khác rồi thì hoàn toàn bất đồng, chí ít không cần đi nghi vấn Thế Kỷ Cẩm Hồ có năng lực đi thực thi kế hoạch khai phát khổng lồ này hay không.
Hội nghị Ban giám đốc của Thế Kỷ Cẩm Hồ thứ ba kết thúc. Tuy nhiên Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức đều không vội mà rời khỏi Kiến Nghiệp, Tôn Thượng Nghĩa còn đảm nhiệm chủ tịch của Trung Tinh Vi Tâm, Trung Tinh Vi Tâm thì đang khẩn trương lên kế hoạch. Tôn Thượng Nghĩa phải tại Kiến Nghiệp bận rộn cũng rất nhiều việc.
Mặc dù Thiệu Chí Cương lấy ra kế hoạch khai phát làm cho Tôn Thượng Nghĩa rất tâm động, thế nhưng then chốt còn phải xem trong thành phố có ủng hộ hay không. Hứa Tư mang theo trợ thủ trở về Hải Châu trước. Bản thiết kế của xã khu quốc tế Cẩm Hồ, Trương Khác xem thì đã xem qua, còn phải cầm lại Hải Châu cho những người khác xem.
Chuyện kế hoạch khai phát, cũng không phải Trương Khác tỏ thái độ là có thể rảnh rỗi được.
Thứ năm Thiệu Chí Cương tìm Vương Duy Quân nói chuyện kế hoạch khai phát của Thế Kỷ Cẩm Hồ, Vương Duy Quân nghe xong tìm La Quân báo cáo việc này. Khi La Quân gọi điện thoại mời Trương Khác qua, vẫn là Vương Duy Quân nhắc nhở, mới mới cả Thiệu Chí Cương, Trương Tri Phi đến Thành ủy -- Trương Tri Phi là chủ tịch của tập đoàn địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ, Thiệu Chí Cương là tổng giám đốc của tập đoàn địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ.
- Anh thấy kế hoạch khai phát của Thế Kỷ Cẩm Hồ thế nào?
Vừa mới được gọi điện thoại mời qua, Trương Khác cùng Thiệu Chí Cương, Trương Tri Phi tới đây còn một đoạn thời gian, La Quân trầm ngâm chốc lát, quyết định trước khi họ chạy tới, cùng Vương Duy Quân thảo luận trước một chút.
- Thế Kỷ Cẩm Hồ đề xuất loại diện tích lớn thế này, quy mô và hình thức quy hoạch vẫn tương đối sang tân, mà khu cao tân muốn tại bờ đông hồ Yến Quy hình thành trung tâm thành thị phụ, cũng yêu cầu hai xí nghiệp mới đến kéo theo toàn bộ tốc độ cùng quy mô kiến thiết...
Vương Duy Quân nói không nhiều lắm, La Quân vẫn có thể nghe ra khuynh hướng trong ý kiến của hắn. La Quân ngồi ở sau bàn công tác, gõ ngón tay lên bàn, híp mắt, khiến người nhìn không ra hắn đang suy nghĩ cái gì.
Vương Duy Quân ít nhiều có thể đoán được, hình thức khai phát mà Thế Kỷ Cẩm Hồ đề xuất, nói sang tân cũng được, nói cực độ mạo hiểm cũng được. Cái đó phải xem ai nói.
Bọn Trương Khác tới đây, cũng là giải đáp một số nghi hoặc của La Quân đối với kế hoạch khai phát. Trương Khác cũng minh xác biểu thị, Cẩm Hồ sẽ mua về toàn bộ nhà ở cao cấp trong kế hoạch khai phát này, làm nơi an cư lạc nghiệp cho nhân viên hải ngoại trở về. Khu chung cư Thanh niên hiện tại chỉ là nơi ở tạm thời của họ.
Những nhân viên trung cao cấp này từ hải ngoại trở về, đại đa số đều dẫn theo người thân, gia nhân tại hải ngoại cũng sẽ rất nhanh đến Kiến Nghiệp đoàn tụ, giải quyết vấn đề nhà ở cho họ là lời hứa hẹn của Cẩm Hồ cùng Phủ thị chính Thành ủy Kiến Nghiệp.
Tựa như lần này khu cao tân chuẩn bị liên hợp Cẩm Hồ cùng các xí nghiệp khác thành lập một quỹ khuyến khích nhân viên lưu học hải ngoại về nước sáng nghiệp, giải quyết vấn đề sinh hoạt cho họ là điều kiện cơ bản nhất.
Trương Khác cùng Thiệu Chí Cương tường tận giải thích điểm đáng ngờ của La Quân, Vương Duy Quân. La Quân trầm ngâm chốc lát mới nói:
- Kế hoạch này còn phải đem thảo luận trên hội nghị Thường ủy...
Hạng mục quá lớn, hơn nữa khai phát bất động sản là sản nghiệp tương đối mẫn cảm, có thể sẽ đưa tới nhiều chê trách cùng nghi vấn. La Quân cũng không thể một lời quyết định. La Quân cũng không minh xác biểu thị hắn là ủng hộ hay là phản đối, then chốt vẫn là muốn nhìn mức độ phản ứng của các Thường ủy khác đối với kế hoạch khai phát này.