Nguyên nhân chính là vì sau đó Thiệu Chí Cương tường tận giải thích chi tiết của kế hoạch, cùng suy đoán trước đó của Trương Khác có mức độ phù hợp rất cao, mới hoàn toàn hấp dẫn sự hứng thú của ba người Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Diệp Kiến Bân.
Thịnh Thanh lúc này đã hiểu vì sao Thiệu Chí Cương kiên trì muốn Trương Khác tham gia.
Chính diện đi hình dung kế hoạch của Thiệu Chí Cương, nó rất to lớn rất khổng lồ rất có lực mê hoặc, nhưng cực độ mạo hiểm. Công ty địa ốc quy mô tổng tài sản chưa đến 300 triệu, chính thức thành lập cũng không đủ một năm, đột nhiên đề xuất muốn đưa vào kế hoạch thương nghiệp khổng lồ như thế, ít nhiều làm cho người ta có cảm giác quá xa vời.
Ba người Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Diệp Kiến Bân đều là tay già đời trong thương trường, mỗi người đều là nhà đầu tư thành thục, đã hình thành lý niệm đầu tư riêng biệt của mình, đều sẽ xác định cho bản thân một con đường, bảo thủ cũng không thể nói là phẩm chất không tốt.
Bất kể Thiệu Chí Cương có nói ba hoa thiên địa đến đâu, Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Diệp Kiến Bân đối với kế hoạch khổng lồ như vậy đều sẽ tự nhiên có sự cẩn trọng cùng mâu thuẫn.
Đừng đánh giá thấp lực ảnh hưởng của Trương Khác đối với ba người họ, có suy đoán trước đó của Trương Khác, Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Diệp Kiến Bân đều rất có hứng thú đối với việc phân tích tường tận kế hoạch kế tiếp của Thiệu Chí Cương. Cẩn thận là hiển nhiên, nhưng không có một chút mâu thuẫn, cũng không có hoài nghi Thế Kỷ Cẩm Hồ có năng lực thao tác kế hoạch khổng lồ này. Một buổi chiều chỉ là thảo luận chi tiết của toàn bộ kế hoạch.
Trương Khác không chỉ có thể ảnh hưởng đến bọn Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Diệp Kiến Bân, lực ảnh hưởng đối với La Quân, Vương Duy Quân trong TP.Kiến Nghiệp cũng không phải chuyện đùa. Không cần Cẩm Hồ trực tiếp tham dự, chỉ cần y có thể khẳng định hạng mục kế hoạch này có thể tại trình độ nhất định ảnh hưởng đến các nhân vật thực quyền như La Quân, Vương Duy Quân.
Cẩm Hồ phát triển cho tới hôm nay, trong thời gian ba năm ngắn ngủi, cũng đã xuất hiện vài nhân tài, như trên quản lý có Triệu Bằng, Diêu Kiên, trên kỹ thuật có Đinh Xuân Kiện, Vu Bác Dương, bọn họ cùng như Lương Quân, đều còn rất trẻ, đi ra xã hội công tác chưa được mấy năm, nhưng lại có được ngộ tính cùng tài hoa cực kỳ xuất sắc. Đương nhiên, họ có thể xuất đầu, cũng có quan hệ với chế độ dùng người cực kỳ bao dung của Cẩm Hồ, rất khó tưởng tượng trong xí nghiệp truyền thống, họ có thể nhanh chóng như vậy đi lên cương vị như bây giờ hay không.
Có quái thai như Trương Khác ở đây, bọn Triệu Bằng, Diêu Kiên, Đinh Xuân Kiện, Vu Bác Dương xuất đầu, trong nội bộ Cẩm Hồ cũng trở nên rất dễ lý giải.
Trương Tri Phi, Thiệu Chí Cương, Thịnh Thanh đối với điểm này cũng không có chỗ nào khó hiểu, không chỉ nói Lương Quân, cho dù Đỗ Phi hiện tại xuất thủ cũng cầm cả 10 triệu đi mở công ty đầu tư, khoản hạng mục đầu tư đầu tiên chính là 6 triệu mở tiệm Internet, họ cũng không có đi nghi vấn Đỗ Phi có năng lực này hay không.
Tác dụng kiểu mẫu thực sự rất quan trọng. Mặc dù Triệu Bằng, Diêu Kiên, những thanh niên này đã đi lên chức vụ quan trọng, có đôi khi bởi vì kinh nghiệm không đủ khó tránh khỏi sẽ phạm một số khuyết điểm nhỏ, nhưng bọn họ mang cho toàn bộ hệ thống Cẩm Hồ sức sống cùng tinh thần phấn đấu vượt xa rất nhiều các xí nghiệp cùng ngành.
Khi đến phòng bao, bọn Thiệu Chí Cương lại bắt đầu vội vã thảo luận.
Đả động Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Diệp Kiến Bân, bọn họ có thể bỏ ra 300 triệu tài chính, hơn nữa vốn lưu động của bản thân Thế Kỷ Cẩm Hồ có thể có hơn 400 triệu tài chính đi khởi động hạng mục này. Cũng coi như gần đủ dùng. Then chốt họ muốn du thuyết TP.Kiến Nghiệp cùng khu cao tân đều ủng hộ kế hoạch của họ, còn muốn bài xích người cạnh tranh có khả năng ra ngoài, độ khó cũng không phải lớn thông thường.
- Trương Khác, cậu nói thời cơ nào thì tìm Vương Duy Quân, La Quân nói chuyện việc này thích hợp?
Vừa mới ngồi xuống, Thiệu Chí Cương ra chiều khiêm tốn thỉnh giáo hỏi Trương Khác.
*****
Lúc này 1978 có phong cách cá nhân rõ rệt của Tôn Tĩnh Mông, quán bar đậm chất kiểu Anh, loại quán bar phong cách này càng như một khu dân cư thân thiện, mà không phải là nơi chè chén một ly tiếp một ly, thích hợp cho những người thích trò truyện, không xoi mói, một ly bia có thể uống cả đêm, cũng có cung cấp cafe, âm nhạc cũng đều là những bài hát cổ.
Nói chung phong cách của loại quán bar này có chút không hợp với xu thế lưu hành đương thời, cũng rất khó liên hệ nó với dung nhan và trang phục tươi đẹp quyến rũ của Tôn Tĩnh Mông.
Nhưng loại phong cách này Trương Khác lại rất thích, cũng thấy được Tôn Tĩnh Mông có một mặt không thường thấy này.
Ăn xong cơm tối, mọi người đều tập trung tại 1978 là đề nghị của Trương Khác, y cũng không muốn ăn cơm xong còn phải ngồi vào phòng hội nghị ngột ngạt thảo luận kế hoạch của Thiệu Chí Cương.
Trương Khác cũng không nói hoàn toàn không quan tâm, nhưng cũng không muốn tham gia ăn không nói có như thế, lại nói đến 1978, có thể gọi cả Diêu Văn Thịnh cùng đến.
Kế hoạch này của Thiệu Chí Cương đầu tiên là cho TP.Kiến Nghiệp tiếp thu, mới có khả năng cho Thế Kỷ Cẩm Hồ đi thực thi, giai đoạn thảo luận suy nghĩ một chút ý kiến của Diêu Văn Thịnh cũng rất cần thiết.
1978 giữ lại một phòng bida duy nhất, điều này có quan hệ với kỹ thuật bida rất tốt của chị em Tôn Tịnh Hương, Tôn Tĩnh Mông, bằng không thì loại quán bar này chỉ cần đặt một bàn ở góc phòng khách bên ngoài cũng được rồi.
Đối với phòng bida của 1978, Trương Khác có một hồi ức thê thảm, là vào năm ngoái, ở chỗ này bị Tôn Tĩnh Mông hạ đo ván. Hiện giờ người khác đang tụ ở một góc quầy bar ở phòng bida trò truyện, Trương Khác lại rất nghiêm túc chơi bida, y đã bị Tôn Tĩnh Mông gác hơn phân nửa, thua là phải uống rượu.
Diêu Văn Thịnh vừa qua đây, hiển nhiên bị kế hoạch của Thiệu Chí Cương hấp dẫn. Hắn còn tưởng rằng Trương Khác gọi điện thoại chỉ là muốn uống rượu, không nghĩ tới là có việc này. Lúc này, chỉ cần việc của khu cao tân, hắn đều cảm thấy hứng thú, huống chi còn là kế hoạch lớn như vậy.
Tuy nhiên hắn cũng không vội vã phát biểu ý kiến, trước tiên nghiêm túc lắng nghe đám người Thiệu Chí Cương thảo luận, nghe họ nói chuyện hồi lâu, Diêu Văn Thịnh mới phát biểu ý kiến:
- Hồ Yến Quy là một nơi rất tốt, đặc biệt là trong thành phố mỗi năm đều thanh lý ô nhiễm phụ cận hồ Yến Quy, chung quanh hồ Yến Quy liền trở nên trong sạch. Phía tây bắc hồ Yến Quy là khu nội thành cũ, đông nam là núi Yến Quy. Cũng chỉ góc tây nam cùng Đông Bắc mới thích hợp xây dựng khu nhà ở cao cấp. Để ý đến khu vực này, không chỉ một hai công ty địa ốc...
- Cũng không thể nói như vậy, nơi chân chính tốt đẹp, đã bị Vườn Sồi móc đi rồi...
Thiệu Chí Cương lại cố ý thở dài một hơi, tiếc hận nói:
- Thứ tốt đều bị người nào đó chà đạp rồi...
Diêu Văn Thịnh cười ha ha, quay đầu lại nhìn Trương Khác một cái.
Khu vực giữa bờ bắc hồ Yến Quy cùng ĐH Đông Hải, ĐH Sư phạm đều thuộc về Vườn Sồi rồi. Ngoại trừ ngõ Học Phủ, công trình kì I của Vườn Sồi bao gồm hai viên khu sáng nghiệp, đã chiếm hơn 240 mẫu, công trình kì II diện tích còn lớn hơn nữa, có khoảng 400 mẫu.