Xe đi rất êm, ngồi trong xe có thể nghe thấy tiếng mưa bên ngoài, Trương khác gọi điện cho Diêu Văn Thịnh.
Ở đầu bên kia điện thoại Diêu Văn Thịnh vừa ngáp vừa uy hiếp:
- Nếu không có chuyện gì khẩn cấp thì cứ đợi tới Kiến Nghiệp ăn đòn đi.
Trương Khác chẳng sợ, cười lớn:
- Chỉ có lòng tốt nhắc anh nửa đêm thức dậy đi vệ sinh khỏi đái dầm thôi...
Chuyện báo cáo cho Vương Duy Quân, La Quân tất nhiên Trương Khác giao cho La Văn Thịnh đi làm, trước kia hắn làm việc ở bộ bưu điện, Trương Khác hơi lo hắn không rõ tầm quan trọng của nhà máy tinh viên, còn đặng biệt dặn Triệu Bằng đang ở Kiến Nghiệp phụ trách chuẩn bị kế hoạch Vườn Sồi phối hợp với hắn.
Trở về Ảnh Loan Viên, Trương Khác tắm rửa xong là cắm đầu ngủ vùi, cho tới 10 giờ sáng mới tỉnh, trước đó Triệu Bằng gọi điện tới, bọn họ đang làm thủ tục, sẽ bay tới Thâm Quyến trước, tranh thủ trước khi trời tối tới được Hong Kong.
Tôn Thượng Nghĩa, Trần Tín Sinh, Tương Vi đã tiến hành tiếp xúc sâu hơn với Liễu Chí Thành, đề xuất rõ ràng muốn đặt hạng mục ở nội địa, cũng mong muốn tiếp xúc thêm với nhà đầu tư khác.
Liễu Chí Thành trước đó không nghĩ tới việc đưa hạng mục tới nội địa, dù sao thiết kế ban đầu của nó là đo ni đóng giày cho hành lang đa phương tiện siêu cấp của Malaysia.
Đột nhiên quyết định chuyển hạng mục tới nội địa, các nhà đầu tư người Hoa trước tới giờ vẫn chưa rút khỏi hạng mục khả năng sẽ không còn hứng thú với hạng mục này nữa.
Liễu Chí Thành thấy bản thân Trương Khác không ra mặt, mặc dù trong lòng rất nghi hoặc nhưng nếu đám Trần Tín Sinh, Tôn Thượng Nghĩa đều thừa nhận y mới là người định đoạt cuối cùng thì không cần hoài nghi thân phận của y nữa, nói:
- Đầu tư xây nhà máy ở Cát Long Pha tựa hồ điều kiện thích hợp hơn, Khác thiếu gia hôm nay có chuyện khác sao?
Trần Tín Sinh không chắc Trương Khác giờ này đã tỉnh chưa, gọi điện thoại tới hỏi thì nghe Phó Tuấn nhận máy, còn thấy tiếng sóng vỗ bở, đành xin lỗi Liễu Chí Thành:
- Khác thiếu gia đúng là đang bận chuyện khác... Hạng mục chuyển vào trong nước sẽ tăng thêm khó khăn vì nhân tố chính trị, nhưng cơn bão tài chính sẽ còn tiếp tục lan đi, sản nghiệp điển tử ở ĐNÁ sẽ suy thoái tới mức độ nào, tới bao giờ mới có thể hồi sinh? Đây đều là những điều không sao dự đoán được, hệ thống tài chính khép kín cùng lượng dự trữ ngoại hối sung túc ở nội địa có thể đảm bảo không bị tác động bởi nguy cơ tài chính, thị trường 1,3 tỷ dân trong nước mới là đối tượng thực dự đáng dựa vào...
Hôm nay nắng to, các cô gái trốn hết trong phòng, chỉ có một mình Trương Khác ra biển tập lướt sóng.
5 giờ chiều, Diêu Văn Thịnh, Triệu Bằng cùng Chu Tiểu Quân mới tới Hong Kong, Diêu Văn Thịnh tới là đại biểu chính phủ tiếp xúc với Liễu Chí Thành, bày tỏ chính phủ sẽ ra mặt hiệp trợ giải quyết một số khó khăn.
Diêu Văn Thịnh tới Hong Kong gặp mặt Trương Khác xong liền liên hệ với Vương Duy Quân, trong điện thoại Vương Duy Quân nói với hắn, cuộc họp thường ủy đột xuất vừa quyết định cho hắn làm cục trưởng cục xúc tiến đầu tư, cấp bậc hành chính không đổi, nhưng từ cấp phó lên chính chức là sự tiến bộ thực sự.
Lệnh bổ nhiệm phải đợi hắn về Kiến Nghiệp mới có, nhưng ngay bây giờ hắn có thể lấy chức vụ mới triển khai công tác rồi, xem tình hình tiến triển, Vương Duy Quân cũng sẽ tới Hong Kong.
Ý nghĩa của hạng mục nhà máy tinh viên, thành ủy Kiến Nghiệp hiểu rất rõ.
Ngày 23 Tôn Tĩnh Hương, Giang Đại Nhi, Hứa Duy kết thúc hành trình tuyên truyền trở về Hong Kong, nhưng ngựa không ngừng vó tới Hải Châu chụp quảng cáo cho chiếc di động đầu tiên của Ái Đạt, Hứa Tư cũng đi theo bọn họ về Hải Châu.
Bắt đầu từ ngày 25, bão nhiệt đới đổ bộ vào Hong Kong, mấy ngày liên mưa không ngừng, phảng phất cả tòa thành đều bị ngâm trong nước mưa, cái nóng nực của mùa hè Hong Kong bị quét sạch.
Trương Khác chẳng thể ra biển học lướt sóng, đành nhốt mình trong căn phòng chật hẹp làm việc.
Vì bão sân bay phải đóng cửa, Vương Duy Quân phải đi xe tới Hong Kong.
Người khởi xướng kế hoạch nhà máy Tinh Viên, Quách Tùng Duyên cũng tới Hong Kong trong ngày hôm đó.
Quách thị là tập đoàn thương nhân người Hoa đời hai ở Malaysia, đầu thập niên 90 đã tới nội địa tiến hành đầu tư, năm 95 lập một công ty dầu ăn ở Kiến Nghiệp, Quách Tùng Duyên rất hiểu thị trường ngày càng phát triển của nội địa.
Bị ảnh hưởng bởi cơn bão tài chính, tài sản của Quách thị từ 4,1 USD giảm xuống còn chưa tới 3 tỷ USD, cơn bão tài chính vẫn còn xu thế phát triển.
Ban đầu Quách Tùng Duyên định bỏ 300 triệu cho hạng mục nhà máy tinh viên, lúc này mặc dù chưa hoàn toàn từ bỏ, nhưng quy mô đầu tư đã giảm xuống còn 60 triệu, ông ta phải đảm bảo xí nghiệp của Quách thị vượt qua được cơn bão chưa biết còn kéo dài bao lâu này.
Liễu Chí Thành cũng hiểu, kinh tế tiếp tục xấu đi, thì kiên trì xây dựng nhà máy ở Malaysia là không thực tế.
Chính phủ Kiến Nghiệp cũng tỏ ra rất có thành ý, Vương Duy Quân tới là để mời ông ta và Quách Tùng Duyên tới Kiến Nghiệp khảo sát hoàn cảnh đầu tư.
Do tránh phía Đài Loan cảnh giác, danh nghĩa là do tập đoàn Ái Đạt gửi lời mời chính thức tới tổng bộ Đài Tích Điện.
Tập đoàn Ái Đạt trong hai năm qua quần khởi thần tốc, thành xí nghiệp dẫn đầu sản nghiệp đầu đĩa trong nước, hiện lại năm giấy phép sản xuất điện thoại di động, trở thành doanh nghiệp điện tử mà bất kỳ doanh nghiệp hải ngoại nào muốn khai thác thị trường trong nước đều không thể bỏ qua.
Ngày 28, Vương Duy Quân cùng Trần Tín Sinh, Tôn Thượng Nghĩa tháp tùng Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành đi đường vòng qua Quảng Châu rồi tới Kiến Nghiệp.
Trương Khác cũng cùng Đỗ Phi, Thịnh Hạ quay về Kiến Nghiệp.
Tối ngày 28, La Quân, Tiêu Minh Kiến tổ chức tiệc chiêu đãi hai người Quách Liễu.
Kết thúc bữa tiệc, Trương Khác cùng La Quân đi gặp Lý Viễn Hồ.
Lâu lắm rồi không tới Tân Mai Uyển, nơi ở của Từ Học Bình tối om, nơi đó tới nay vẫn chưa có người vào ở, bất kể thế nào Từ Học Bình không thể về Đông Hải được nữa, trừ khi hoàn toàn nghỉ hưu tới Đông Hải định cư.
La Quân nhìn thao ánh mắt của Trương Khác, ông ta điều tới Kiến Nghiệp không lâu thì Từ Học Bình bị điều khỏi Đông Hải, tuy tiếp xúc không nhiều, nhưng biết Từ Học Bình là quan viên tinh cách rõ ràng, hoàn toàn không hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh.
Xe dừng lại trước nhà Lý Viễn Hồ, Cao Chân đi ra mở cửa, Trương Khác không có thiện cảm gì với tên thư ký này, chỉ lạnh nhạt chào hỏi một tiếng, Lý Viễn Hồ đã xuống phòng khách đợi hai người bọn họ.
Trương Khác lần đầu tiên tới chỗ ở của Lý Viễn Hồ tại Tân Mai Uyển.
Vào thư phòng của Lý Viễn Hồ, La Quân không quá khách khí, mắt nheo lại đợi Cao Chân ra ngoài rồi mớ nói, Trương Khác tất nhiên không nói gì, có thể nhìn ra La Quân cũng không ưa gì Cao Chân.
La Quân tới ngay cả Lý Viễn Hồ cũng chẳng quá nể nang, tất nhiên không cần phải lịch sự với thư ký của ông ta.
Đợi Cao Chân đi ra khỏi thư phòng, Trương Khác mới báo cáo cho Lý Viễn Hồ:
-... Trong nước luôn muốn thành lập nhà máy tinh viên, nhưng không có được kỹ sư trình độ cao, mặc dù hiện giờ khó khăn còn rất nhiều, song đây là cơ hội hiếm có trong mấy năm gần đây...
Đầu tư xây dựng nhà máy tinh viên trong phạm vi thế giới không phải là chuyện gì đáng kể, nhưng đối với Kiến Nghiệp mà nói, đặc biệt là với hành lang số, ý nghĩa không hề tầm thường.
Tiễn La Quân và Trương Khác đi, Lý Viễn Hồ đứng trong thư phòng nhìn căn biệt thự không sáng đèn phía trước mặt, nhớ lại những việc làm của người tiền nhiệp trong thời gian chấp chính.
Tháng 7, nguy cơ tài chính bùng phát ở Thái Lan, TW liền hạ văn kiện yêu cầu các tỉnh thanh tra tài vụ của các công ty đâu tư cấp tỉnh thành.
Không tra không biết, tra rồi mới giật nảy mình, chỉ tập đoàn đầu tư quốc tế Quảng Đông thôi đã nợ nước ngoài với quy mô hơn 3 tỷ USD, TW lập tức lệnh chính phủ Quảng Đông áp dụng biện pháp xử trí, lập tức phái tiểu tổ công tác tới các công ty đầu tư cấp tỉnh tra sổ sách.
Vấn đề rất nghiệp trọng, các công ty đầu tư quốc hữu lợi dụng chính phủ hỗ trợ điều kiện vay vốn nước ngoài, quản lý lại hết sức hỗn loạn, dự tính chỉ riêng quy mô nợ xấu của các công ty đầu tư của tỉnh duyên hải Đông Nam tới hơn 30 tỷ USD.