Quan Lộ Thương Đồ

Chương 582: Dự Tính Thu Hoạch

Cửa vừa mới đóng lại, tìnhdục trong cơ thể liền bốc cháy dữ dội, Trương Khác đẩy Hứa Tư dựa vàocửa, chống hai tay lên cửa nhìn cô ánh mắt trở nên nóng bóng đầy tínhxâm lược, Hứa Tư đỏ mặt, từ từ nhắm mắt lại:

- Đồ trẻ con hư hỏng.

Nói xong bật cười khúc khích.

Trương Khác cuồng dại hôn lên cánh môi đỏ như máu của cô, tay vuốt vedọc cơ thể mỹ miều, hai tay bấu vào bờ mông tròn của cô xoa nắn thô bạoxốc lên, mặt vùi vào gò ngực cao của cô cắn mút hôn hít, Hứa Tư ngửa cổlên thở hổn hển...

Hứa Tư đang mê đi trong bể dục thì cảm thấy cơ thể mình bị đặt xuốnggiường, lúc này lấy lại chút ý thức, ngăn Trương Khác lại, bảo tắm phảitrước đã, rồi vào nhà tắm xả nước, Trương Khác chịu thua, nằm vật ragiường bảo cô tắm trước.

Qua cửa kính pha lê nhìn thấy cặp thon dài tròn trịa, bờ mông hoàn mĩ,cùng cả bầu vú mẩy mập mờ hiện ra trong hơi nước nóng, càng thêm muônphần kích thích, Trương khác không kiềm chế được, muốn đẩy cửa vào.

Hứa Tư hoảng hốt giữ cửa lại ngăn không cho y vào, lúc này cô chỉ mặcchiếc quần lót ren màu đỏ, bàn chân trần dẫm lên sàn đá trơn, một taycòn phải che ngực, làm sao mà đủ che hết được, làn da như tuyết vì hơinước hoặc là vì thẹn thùng mà ánh lên sắc hồng nồng nàn quyến rũ.

Bầu ngực, vòng eo, cặp đùi, tất cả đều toát lên sức hút gợi cảm thànhthục, Trương Khác làm sao đợi được được Hứa Tư tắm xong, lại còn mìnhtắm nữa, tay lách vào khe cửa, không cho cô đóng lại, nói:

- Không cho em vào, những lời lúc nãy em sẽ không thừa nhận nữa...

- Cậu là đồ vô lại!

Hứa Tư chẳng làm gì được Trương Khác, che ngực quay đi, không ngờ Trương Khác ở đằng sau ôm chầm lấy cô.

- Em muốn.....

Chẳng cần Trương Khác nói hết câu, phần dưới cứng ngắc của y cọ vào mông cô đữa nói hết điều muốn nói, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở gấp gáp phát ra từ hai cơ thể nhấp nhô trong bồn tắm...

Sau vài cuộc triền miên, chiến trường thay đổi mấy lần, hai người lúcnày nằm dựa sát vào vào trên giường, cửa sổ mở rộng, đêm khuya tươi mát, gió mang theo mùi mặn mòi của biển lùa vào khắp phòng.

- Tôi không quen biết mấy, nếu thành lập phòng thiết kế, tôi sẽ để Chu Dật tới giúp.

Chu Dật là cô gái theo Hứa Tư tới Hong Kong ngay từ ngày đầu, một cô gái thanh tú giỏi giang, tính cách mạnh mẽ, đã giúp hứa tư rất nhiều.

Sẵn lòng nhận lấy mộng tưởng của Hứa Tư là một chuyện, nhưng Trương Khác không muốn Hứa Tư quá vất vả, cô không nói, Trương Khác cũng đích thânchọn mấy người có năng lực lại có thể tin tưởng được tới giúp.

Lật xem sách bên giường, toàn là chuyên nghành phương diện thiết kế kiến trúc, nghe Hứa Tư nói, còn muốn tới Đại học Trung văn Hong Kong ôn lạimột phần.

Nói ra thì ở Hong Kong, khoa kiến trúc của đại học Hong Kong mới là tốtnhất, Hứa Tư muốn tránh khả năng gặp phải Đường Thanh, có điều khoa kiến trúc Đh trung văn là thuần thiết kế, bỏ đi phương diện trí thức vật lý, điều này càng hợp với Hứa Tư.

Khi tỉnh lại không thấy Hứa Tư ở bên cạnh, ngửi mùi cháo thơm lừng bayra từ nhà bếp, xem đồng hồ thì ra đã chín giờ rồi, Trương Khác dựa vàothành giường gọi điện cho Tạ Vãn Tình, chuẩn bị nói với cô chuyện an bài nhân sự ở Việt Tú.

- Em gọi điện cho chị ở chỗ Hứa Tư đấy hả?

Giọng nói dịu dàng như nước của Tạ Vãn Tình trong điện thoại truyền tới.

- Á, chị biết số máy bàn ở đây à?

Trương Khác giật thót, sớm biết vậy đã lấy di động gọi rồi.

- Sao chị không biết, Hứa Tư hôm kia về Hong Kong còn dùng máy này gọi cho chị mà, sớm thế này đã gọi cho chị có việc gì?

- Sớm ư?

Trương Khác nghi hoặc nhìn đồng hồ, lại nhìn ánh mặt trời chiếu khắpphòng, chắc chắn là hơn 9 giờ rồi, đột nhiên hiểu ra Tạ Vãn Tình ám chỉđêm qua chắc chắn mình mây mưa vần vũ với Hứa Tư giờ mới bò dậy.

Không rõ trong lòng Tạ Vãn Tình nghĩ gì, nhưng nghe giọng nói của cô cóvẻ không có gì khác thường, Trương Khác cười khan át đi, kể chuyện HứaTư muốn lập phòng thiết kế.

- Chị biết rồi, từ đầu tháng năm Hứa Tư đã nói với chị, chị tưởng nó nói với em rồi chứ... Bên Việt Tú em thấy giao cho ai thì hợp? Chị đã bậntối mặt vì chuyện bên này rồi, không muốn phí hao tâm tổn trí vì bên đónữa, cả chủ tịch gì gì đó, em cũng tìm người làm luôn đi.

Trương Khác không ngờ Hứa Tư sớm đã kể với Tạ Vãn Tình chuyện này, còntưởng cô vẫn khúc mắc trong lòng, không nghĩ hai cô gái đã liên hợp vớinhau trước che dấu mình.

Cầm điện thoại gõ lên trán, nghĩ xem ai thích hợp, thực ra Trương Khácluôn muốn kéo Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức vào, song với kinh nghiêmhai người bọn họ, chỉ đạo nghiệm vụ thì được, mời bọn họ quản lý chuyệnthường nhật thì có chút xem nhẹ họ rồi.

Trước kia Trương Khác định đẩy Lưu Minh Huy sang đây, đương nhiên lúcnày tuyệt đối không thể, còn ai thèm quan tâm hắn sống hết ra sao.

Hứa Tư đi vào, eo quấn tạp dề riềm hoa, còn là loại vải nhuôm đặc thùcủa Hải Châu, buộc chiếc eo nhỏ càng thêm thon gọn, ngực càng nhô caomông càng tròn, vóc dáng yêu kiều, Hứa Tư vốn không phải quá chú ý tớiăn mặc, trước mắt tình nhân ai chẳng muốn mình thật đẹp thật quyến rũ,thấy Trương Khác đang lấy điện thoại gõ đầu, hỏi:

- Nói chuyện với chị Vãn Tình à?

Trương Khác ừm một tiếng:

- Em đang nghĩ ở bên Hong Kong này ai phụ trách thì thích hợp.

Tạm thời không nghĩ ra ai thích hợp, Trương Khác cúp điện thoại, nghĩ việc này sau.

Hứa Tư phần trên mặt một chiếc thun màu trắng, mép áo lồng chun thắt lại ở bên hông, bên trong không mặc áo lót, bầu ngực trình hiện hết đườngcong hoàn mỹ của nó, phía dưới chỉ mặc chiếc quần cộc bằng vải mềm chequa mông một chút, bị chiếc tạp dề che hết đi, chỉ thấy được cặp đùidài, trông cứ như không mặc gì vậy.

Trương Khác cúp điện thoại xong lăn tròn tới cuối giường, ôm lấy eo HứaTư, kéo ngã cô vào lòng mình, tay không chịu an phận vuốt ve cặp da thịt non mịn mép trong đùi, tưởng chừng bóp một cái là có nước chảy ra.

Hứa Tư không chịu nổi ngữa, vùng vẫy muốn thoát khỏi tay y, cái mông vểnh đong đưa, cười rúc rích nói:

- Đừng đùa nữa, tôi nấu cháo xong rồi, cậu mau đi tắm đi.

Trương Khác không chịu, Hứa Tư phải hôn y một cái dỗ ngọt, Trương Khác mới bò dậy đi rửa mặt, vừa đánh răng vừa hỏi:

- Chị nói để ai tới Hong Kong phụ trách thì thích hợp?

- Cậu và chị Vãn Tình chưa thương lượng xong à?

Hứa Tư bê cháo từ nhà bếp vào, tay hơi bỏng, đưa lên xoa xoa tai:

- Vấn đề này tôi mặc kệ.

- Chị nói thử đi, nhưng nói sai là bị đánh hai cái vào mông đấy.

- Cút đi.

Hứa Tư thấy Trương Khác mặc mỗi quần sịp thò đầu ra, còn gồ lên một đống, chun mũi nói:

- Xấu chết đi.

Bước tới đóng cửa phòng vệ sinh lại, cầm bát cháo lên thổi cho nguội,ánh mắt mê luyến nhìn bóng dáng cơ thể hơi gầy gò của Trương Khác.

Trương Khác rửa mặt xong đi ra, ngồi ăn cháo với Hứa Tư, còn nổi tínhtrẻ con nhất định muốn ăn chung một bát, buổi sáng nắng gắt, ra biển làn da như trứng gà bóc của Hứa Tư dễ bị cháy nắng, nên ăn xong cùng Hứa Tư tới công ty đốt thời gian trước.

Buổi trưa Tôn Thượng Nghĩa chạy tới Trung Hoàn, thấy Trương Khác đi déplê, mặc quần đùi, áo phông, trang phục ra biển nghỉ mát, thiếu mỗi điềuvắt chân lên bàn đeo thêm cái kính râm nữa, thật không còn gì để nói,ngay Đỗ Phi thái độ còn nghiêm túc hơn y nhiều.

- Hôm qua cậu bỏ lại một câu rồi chạy mất, hại chúng tôi phải phân tíchtài liệu nửa ngày trời, cuộc họp chiều nay cậu không định vắng mặt chứhả?

Tôn Thượng Nghĩa nhìn Trương Khác với ánh mắt nghi ngờ.

Hứa Tư bê trà tới, Trương Khác nhận lấy đưa cho Tôn Thượng Nghĩa:

- Cháu vừa vặn có việc muốn trao đổi với bác đây.

Vỗ vỗ bên cạnh bảo Hứa Tư ngồi xuống.

Hứa Tư không ăn mặc tùy tiện như Trương Khác, mà trang phục công sở rấtchính quy, tóc buộc gọn gàng, còn đeo một cái kính to xù gọng đen, cheđi ba phần dung mạo hoa nhường nguyện thẹn.

- Có chuyện gì thế?

Tôn Thượng Nghĩa hơi kỳ quái hỏi, hôm nay ông tới đây chỉ là trùng hợp có việc thôi.