Trương Khác mỉm cười nói:
- Bảo vệ phồn vinh ổn định của Hong Kong mới là chủ yếu nhất, còn kinh tế tự do vốn là để đặt dưới chân dẫm đạp mà chú..
Diệp Trăn Dân bật cười:
- Cháu nói phải, đôi khi không thể sợ trước sợ sau được... Còn cóchuyện nữa nói với hai đứa đây, hai đứa cũng tham gia đi săn phải không?
Trương Khác nhún vai, ý bảo mình mới tới Hong Kong, không liên quan tới mình.
Diệp Kiến Bân gãi đầu:
- Bọn cháu sẽ rút tài chính ra khi đợt tấn công vào đồng Bạt tới giaiđoạn kết thúc. Nhưng đám ngân hàng đầu tư nước ngoài chỉ sợ thiên hạkhông loạn, cháu thấy phía phía bên Hong Kong nên đề phòng bị những ngân hàng này đâu sau lưng.
Diệp Trăn Dân không muốn hỏi sâu hơn, chỉ nói:
- Nơi khác hai đứa đục nước béo cò chú không quản được, nhưng ở Hong Kong thì đựng đụng chạm vào, nếu không sau này lắm rắc rối.
- Bọn cháu tuyệt đối không đụng vào.
Trương Khác cười ha hả:
- Có điều nên bên này phản kích thì bọn cháu có thể giúp một tay, lúc đó bọn cháu đàng hoàng ra tay đấy nhé.
- Tới lúc đó hẵng nói.
Diệp Trăn Dân không cự tuyệt.
Từ chỗ Diệp Trăn Dân về thì trời đã khuya lắm rồi.
- Những nhân vật lớn đêm đêm ăn chơi kia chắn chắn đem nay sẽ mất ngủ rồi.
Không vội bắt xe, Trương Khác cùng Diệp Kiến Bân, Đỗ Phi đi bộ trên phốtán gẫu, Diệp Kiến Bân vội về khách sạn theo dõi thị trường giao dịchngoại hối New Yord, bị Trương Khác ngăn lại:
- Vội cái gì, giờ cứ đợi Thái Lan triệt để từ bỏ kháng cự, mọi ngườicùng nhau ùa lên chà đạp, anh có nóng vội cũng chẳng được...
Diệp Kiến Bân chịu thua, nếu đổi lại là người khác lúc này cho dù có đủ10 phần tự tin thì trong lòng cũng hồi hộp căng thẳng, y lại cứ nhở nhơnhư không.
Quay trở về khách sạn Bán Đảo thì đã là 1 giờ sáng rồi, Đường Thanh vàTịnh Hạ tắm táp xong chưa đi ngủ, đang bày y phục thay đổi mua giúpTrương Khác và Đỗ Phi lên bàn thảo luận.
Trương Khác nhìn bầu trời đên bên ngoài, Hong Kong long lanh lộng lẫy,không biết bao nhiêu con cá mập há miệng đỏ lòm thèm khát mai phục xungquanh.
Hiện đám cá mập mới hàm răng sắc nhọn dính máu tươi, đang từng giây từng phút nhắm vào NH TW Thái Lan, nhắm vào lượng dự trữ ngoại hối ước đạtmấy chục tỷ USD của chính phủ Thái Lan.
Đây là trò chơi tài chính, cần phải ép chính phủ Thái Lan hoàn toàn từbỏ kháng cự, lúc đó mới thực sự được gọi là yến tiệc linh đình.
Ở chuyện này Trương Khác chẳng hề xuất sắc hơn người khác, y chỉ có lòng tin kiên định, lúc này lòng tin cũng chẳng phải quá cần thiết nữa, vìchẳng ai dễ dàng bỏ bữa tiệc thịnh soạn như vậy.
- Đồng Bạt phá giá 26.94 rồi!
Diệp Kiến Bân đẩy cửa đi vào, giọng cố áp chế, không che dấu được tâm tình hưng phấn.
Đợt công kích thứ hai của quỹ đầu cơ quốc tế khiến tỉ giá đồng Bạt sovới USD rơi xuống mức điểm 26.94, có thể nói đây là phòng tuyến tâm lýcuối cùng của nhà đầu tư vòa đồng Bạt, NH TW Thái Lan không giữ được mức này, đồng Bạt sẽ bị bán ra càng điên cuồng hơn.
Nhưng cho dù hôm nay cầm cự được thì sao? Trương Khác đặt Nhật báo Kinh tế Hong Kong xuống bàn, cầm cốc ca phê lên hỏi:
- Làm cốc cà phê cho tỉnh táo chứ?
Trong mắt Diệp Kiến Băn có vài tia máu, xem ra đêm qua hắn không ngủngon, hoặc căn bản không hề ngủ cả đêm trong phòng Nick Leeson theo dõithị trường chứng khoán.
Diệp Kiến Bân bật cười, cái tính của Trương Khác đúng là làm người gấp cũng chẳng nổi.
- Đợi lát nữa NH TW Thái Lan đưa ra hành động, tỉ giá sẽ lên lên xuống xuống, anh rúc ở trong đó tim có chịu nổi không?
Trương Khác thong thả nhấp một ngụm cà phê nói:
Diệp Kiến Bân vỗ ót, nghĩ cũng phải, chuyện dự liệu được cả, đâu cầnhưng phấn như thế, ở lại trong phòng Nick Leeson lại gây trở ngại chobọn họ, tới bên quầy bar tự rót cho mình một cốc cà phê.
Lấy một nửa số báo của Trương Khác, Diệp Kiến Bân lật xem tin tài chính, có đưa tin tức điện tử Ái Đạt công bố qua Nhật báo Kinh tế Hong Kong.
Thực nghiệp Gia Tín sau khi tăng cổ phần sát nhập đổi tên thành điện tửÁi Đạt, hội đồng quản trị và quản lý công ty đều tổ kiến lại.
Ba nhà Diệp, Tôn, Cát giảm cổ phần, tạm thời coi như thoát ly quan hệvới điện tử Ái Đạt, muốn quay lại tham gia vận hành cũng phải đợi quacơn bão tài chính Châu Á.
Hiện giờ bình thường Diệp Kiến Bân không chủ động hỏi tới chuyện củađiện tử Ái Đạt, xem tin thấy công bố vì dự đoán tương lai thị trường ĐNÁ sẽ thu hẹp trong khoảng thời gian dài, điện tử Ái Đạt sẽ thu bớt nghiệp vụ đầu đĩa ở ĐNÁ, vì thế hạ dự đoán lợi nhuận nửa cuối năm.
- Hả, tự vạch cái xấu ra.
Diệp Kiến Bân chỉ tin tức trên báo:
- Cậu muốn kéo cổ phiếu điện tử Ái Đạt xuống hay là muốn nhân cơ hội này nhắc nhở một số người?
- Nhân lúc đám cá mập tài chính chưa vào Hong Kong, trước tiên kéo cổ phiếu xuống, sau này tổn hại không quá lớn nữa.
Trương Khác từ tốn nói:
- Chủ động hạ xuống, khác với bị đám cá mập kia đánh cho thê thảm rớtgiá. Có thể dự kiến cổ phiếu Hong Kong sẽ tụt giảm trong thời gian dài,hiện cổ phiếu giá cao vút kia chỉ là một mộng đẹp dễ vỡ mà thôi, nhưngai làm người phá vỡ giấc mộng đẹp này chỉ sợ bị dân cổ phiếu Hong Konghận suốt đời... Cho nên cái chủ ý xấu này hôm qua tôi không nói với chú Hai.
Diệp Kiến Bân thở dài:
- Chính phủ HK mà can dự vào cổ phiếu chỉ sợ bị ném đá, càng chẳng nóitới ban liên lạc TW, cậu không đề xuất ra là tốt, nói ra chỉ khiến chúHai khó xử.
- Tôi an bài như vậy để cho những nhà đầu tư nhạy cảm cảnh giác, khôngchỉ đồng Bạt bị tấn công, mà cả nền kinh tế Châu Á đang đối diện vớinguy cơ kinh tế... Nên lui thì lui, còn luyến tiếc nói không chừng tớimẩu xương cũng chẳng còn.
Trương Khác cảm khái, thời buổi này muốn làm người tốt một lần thật khó.
- Nếu các công ty đầu tư nội địa có tên trên thị trường chứng khoán Hong Kong đồng loạt phát ra thông báo thì chậu nước lạnh này có hơi lớnkhông?
Diệp Kiến Bân hơi ái ngại.
- Anh thấy dấu vết thao túng có lộ quá không?
Trương Khác do dự:
- Cái này thì không sợ, để các doanh nghiệp có nghiệp vụ ở ĐNÁ công bốsẽ hợp lý hơn, mà không cần phải công bố trong vòng một ngày, tranh thủhất nước lạnh trong vòng một tuần. Khả năng sẽ có vài lời ra vào, nhưngmuốn làm việc sao có thể sợ người ta nói này nói nọ?
Ở phương diện này Diệp Kiến Bân dứt khoát khí phách hơn Trương Khác, dù sao giữa hắn và Diệp Trăn Dân không có trở ngại gì:
- Để tôi nói với chú Hai trước, xem chú ấy có ý kiến gì.
Diệp Kiến Bân lấy di động ra gọi điện, điện thoại thông rồi, che ống nói, bảo Trương Khác:
- Chú Hai xem báo rồi, bảo cậu tập kích bất ngờ...
Trương Khác cười khổ, y không có ý đột kích Diệp Trăn Dân, vì địa vị khá khó xử của văn phòng liên lạc TW, chỉ có thể tính là vai trò cố vấn,cho nên khi kiến nghị với Diệp Trăn Dân, y nghĩ tới hoàn cảnh của ôngta, không đưa ra kiến nghị quá kịch liệt.
Y chỉ muốn cố gắng hết sức mình làm chút gì đó.
Chứng khoán Hong Kong từ trung tuần tháng ba tới nay tăng vọt kỳ thực là do nhà đầu tư lợi dụng tâm lý Hong Kong quay trở về, giá trị tăng nàylà cơn sốt ảo, không tương ứng giá trị tài phú thực tế, trước khi quỹđầu cơ tràn vào thị trường chứng khoán Hong Kong, phải hất một chậu nước lạnh, để chứng khoán Hong Kong hạ nhiệt, giảm bớt sức phá hoại siêucường ẩn chứa trong đó.
- Chú Hai sẽ thảo luận trong văn phòng liên lạc TW, có điều cuối cùngphải đánh tiếng với người cầm quyền ở Hong Kong rồi mới thực thi...
Diệp Kiến Bân đặt di động xuống, nói: