Lương Quân và Tôn Lệ yêunhau từ thời đại học, chưa bao giờ chia tách nhau, đối với họ mà nói,đính hôn rồi, kết hôn sớm hay muôn không sao cả, chỉ suy tính xem cónên sinh con sớm hay không, dù sao cả hai còn trẻ, Lương Quân mới 25,Tôn Lệ 24, tất cả lấy sự nghiệp làm hàng đầu, nhưng điều này lại mâuthuẫn với gia đình, thôi thì tính sau.
Trương Tri Phi cảm khái đãi ngộ chênh lệch giữa Lương Quân và TrươngDịch, chủ yếu là vì Lương Cách Trân đặc biệt yêu quý con cái của haingười anh trai mình, nhưng Cẩm Hồ nay gia sản lớn như thế, trích ra phần rất nhỏ với người thường là sự giúp đỡ lớn rồi, ông luôn tìm cơ hội nói chuyện Trương Dịch với Trương Khác mà mãi chưa có.
Đợi Tôn Lệ vào bếp, Trương Tri Phi mượn cớ nói:
- Trương Dịch làm việc ở xưởng dệt rất tốt, mới được ba tháng thì vừakhéo thầy của nó sang nhà máy khác, quản đốc nhà máy đưa nó lên làm độitrưởng sửa chữa rồi.
- Ồ...
Trương Khác nhìn chú, thấy chú né tránh cười nói:
- Nếu chúng ta giúp anh ấy, anh ấy có bỏ thể diện xuống để chấp nhận không?
Trương Tri Phi thấy cháu mềm lòng thì mừng thầm, nói trắng ra thì ngaycả vợ chồng Trương Tri Hành cũng thấy con mình thù nhà Trương Tri Vi quá sâu, có điều họ chẳng thiện cảm gì với Trương Tri Vi nên cũng khôngkhuyên con mà thôi, giải quyết được Trương Khác là xong hết, Trương TriPhi tranh thủ nói:
- Nó đã gặp rất nhiều chuyện, hẳn đã nhìn thoáng hơn, lần trước chú uống rượu với nó, thấy nó đã trầm ổn hơn.
Chú trao đổi với Trương Dịch là được rồi, Trương Khác quay sang Hứa Hồng Bá:
- Thầy Hứa, trong bao nhiêu người như thế thì thầy vất vả nhất, cháu để Trương Dịch cho thầy sai vặt được không ạ?
Chỉ có người gặp trắc trở tỉnh ngộ lại rồi mới có thể hiểu sâu sắc cáchlàm việc của Hứa Hồng Bá, để Lương Quân đang hừng hực khí thế làm trợthủ cho ông chưa chắc thích hợp.
Biết Trương Khác tôn trọng Hứa Hồng Bá như thầy, nên nghe y an bàiTrương Dịch làm trợ thủ cho ông, Trương Tri Phi biết cháu mình hoàn toàn bỏ đi hiềm khích cũ với Trương Dịch rồi.
Lo lắng Hứa Hồng Bá từ chối, Trương Tri Phi vội vàng đem chuyện xảy ranhà Trương Tri Vi kể ra, cũng là để hi vọng hóa giải hiềm khích củaLương Quân với Trương Dịch, dù sao trẻ tuổi nông nổi, ai chẳng có chútphạm sai lầm?
- Ra là thế..
Hứa Hồng Bá gật gù:
- Nếu cậu ta đồng ý nghe tôi sai bảo thì tôi cũng không ngại.
Nếu Trương Dịch không trải qua va vấp, chưa phải chịu khổ, không hạquyết tâm làm được chuyện người thường không làm được kia, ông sẽ khôngdậy hắn một điều gì.
Trương Tri Phi không ngờ chuyện dễ dàng giải quyết như thế, trước đó vắt óc suy nghĩ làm sao mở miệng với Trương Khác mới thích hợp, đại khái là do Trương Dịch không chê không bỏ cô gái kia đánh động lòng người, đúng là tái ông thất mã.
Đêm hôm đó sau khi đi gặp Trương Dịch về Trương Khác uống say tới bất tỉnh nhân sự mà.
Trương Khác đem chuyện xảy ra hôm nay kể cho Hứa Hồng Bá và chú nghe,chuyện Lâm Tuyết đóng kịch, cho thấy cô ta không cam tâm từ bỏ hạng mụcngõ Đan Tĩnh, như vậy mối thù này đã kết rồi.
Tôn Tĩnh Mông sinh sự chỉ là chuyện nhỏ thôi, có điều nói không chừng từ chuyện nhỏ này có diễn biến làm người ta mong đợi.
- Nha đầu đó thú vị quá, ha ha ha..
Hứa Hồng Bá cười lớn đầy sảng khoái:
- Tôi cũng rất mong có ngày cậu bị người ta đánh thành cái đầu heo.
Trương Khác cũng cười:
- Phong cách xử sự của chúng ta khác người khác, có thể nói là chặn tài lộ của người ta, nên cháu hơi lo.
- Lo là đúng.
Hứa Hồng Bá gật đầu:
- Kế hoạch Vườn Sồi có La Quân và Vương Duy Quân ủng hộ, nhìn qua đạicục đã định, nhưng La Quân xuống đây là để quá độ, có thể rời đi bất kỳlúc nào, như thế căn cơ của kế hoạch Vườn Sồi như xây thành trên cát.Hiện Kiến Nghiệp trông có vẻ ai ai cũng mong Cẩm Hồ tới đầu tư, nhưngkhi Cẩm Hồ ném khoản tiền lớn vào, bị bắt chết vào Kiến Nghiệp rồi, thái độ bọn họ sẽ thay đổi, bọn họ sẽ không cho phép ai độc quyền đâu.
Trương Khác hiểu điều này:
- Đúng là không thể đem hi vọng gửi hết vào La Quân và Vương Duy Quân,tình hình trở nên ác liệt, Cố gia có thể điều Diêu Văn Thịnh khỏi KiếnNghiệp. Kế hoạch Vườn Sồi muốn cắm rễ ở Kiến Nghiệp cần có một khoảngthời gian, trong thời gian đó phải đảm bảo không bị nhân tố ngẫu nhiênnhư La Quân điều khỏi Kiến Nghiệp làm ảnh hưởng, chúng ta phải còn làmrất nhiều chuyện.
- Nhìn từ góc độ quan trường, tôi không thấy cơ sở chắc chắn nào, mộttấm lưới chắc có thể cung cấp cơ sở tương đối ổn định, chuyện hôm nay,cậu có lẽ sẽ mau chóng cảm thụ được uy lực của tấm lưới đó.
Hứa Hồng Bá phân tích:
- Nếu có một tấm lưới như thế tồn tại, cậu có hạ quyết tâm xé rách nó không?
- Không phá bỏ không lập nên được cái mới.
Nếu có tấm lưới đó, chắc chắn đã liên kết nhân vật nào đó của khu ĐôngHoa và địa ốc Tinh Điển với nhau, Trương Khác nói chắc nịch:
- Cháu sẽ không để cho nhân tố uy hiếp tiềm tàng nằm sau lưng chờ thời cơ.
Cao Chân, Lâm Tuyết đã bắt tay với Tạ gia, tấm lưới của bọn chúng càng dệt càng chắc rồi.
- Đúng là dây dưa mãi không hết.
Hứa Hồng Bá than:
- Cẩm Hồ càng lớn mạnh sẽ càng phát hiện tấm lưới đối phương dệt nêncàng dầy, nếu Liên Tín cũng cảm thấy uy hiếp của Cẩm Hồ, cậu nói bọn họcó liên kết với Khoa Vương không? Chắc chắn có, dù Liên Tín không tìmKhoa Vương, thì Khoa Vương cũng tìm Liên Tín. Tôi đã xem tư liệu củaTiêu Thụy Dân rồi, đó là nhân vật lợi hại, sau lưng còn có một đám quanliêu không cải hóa nổi... Cậu đó, tốt nhất nên giữ tâm thái lạc quanđấu với người lạc thú vô cùng đi.
*** nguyên: Đấu với người lạc thú có hạn, đấu với trời lạc thú vô cùng, Mao thái tổ.
- Hì hì, Cẩm Hồ muốn phát triển tự chủ, sau này sẽ càng ngày càng gặpnhiều cản trở, cháu muốn làm một lần khỏe cả đời là không thể rồi. Cóđiều bọn chúng kết lưới cháu cũng kết lưới, giống hai con nhện cần cù,xem ai kết lưới nhanh hơn, chắc hơn. Phía bên Kiến Nghiệp chúng ta không có căn cơ, đành xé lưới của bọn chúng đã... La Quân hiện dựa vào kếhoạch vườn sồi, chúng ta có thể mượn uy ông ta, mấy ngày này thầy Hứanghỉ chân ở Kiến Nghiệp chút nhé.
Cơm làm xong, hâm một bình rượu, Trương Khác đem những người có thể kếtthành mạng lưới kể ra cho Hứa Hồng Bá xem xét, bao gồm mạng lưới quan hệ của Diệp gia.
Diệp gia cũng đã quyết tâm cắm rễ ở Kiến Nghiệp, quê của Diệp Kiến Bânlà Kiến Nghiệp, nhưng mấy nhân vật trên sĩ đồ của Diệp gia không có aitrưởng thành từ tỉnh Đông Hải, nên căn cơ của Diệp gia ở Kiến Nghiệp rất cạn, không có xung đột lợi ích lớn, thành phố Kiến Nghiệp còn nể mặtDiệp gia, nếu có thì rất khó nói.
Nếu muốn dệt lưới ở Kiến Nghiệp, vậy có thể tính cả mạng lưới của Diệpgia vào, cũng tiện thế lực hai nhà thực sự hòa làm một cùng chung vinhnhục.
Phòng đốc sát sở công an trực tiếp tham gia chuyện đồn công an đường MãLiên thất chức, cục công an Kiến Nghiệp phải ra mặt xử lý, chi cục khuĐông Hoa hoàn toàn không có quyền chủ đạo.
Qua tìm hiểu sở bộ, đồn trưởng đồn công an đường Mã Liên, chỉ đạo viêncùng cảnh sát tiếp nhận vụ án 10 thàng 4, đình chức nhận điều tra, nhưng lửa chưa cháy tới người Ngô Ái Quân.
Đám Tôn Tĩnh Mông ghi lời khai xong rời khỏi đồn cảnh sát thì đã là 9giờ tối, Trần Hiểu Tùng sau khi lái xe đưa các cô về túc xá nữ liền gọiđiện cho Trương Khác thông báo tiến triển:
- Vụ này phòng đốc sát làm tới đây là cực hạn, quyền giáo cho cục công an Kiến Nghiệp.
Trương Khác đã nghĩ tới kết cục này, đám sinh viên thể dục muốn thoátthân hoàn toàn là không thể, nhưng muốn đào sâu thêm chuyện này cũng khó khăn.
- Buổi tối tôi còn có việc, không thoát thân được, lần sau mời anh đi đánh tennis...
Trương Khác cười ha hả, y không muốn xuất hiện, có điều Tiêu Ngọc Sơn là phó trưởng phòng đốc sát, phó cục trưởng cục công an Kiến Nghiệp, không thể không an bài người tiếp đại, che ống nói hỏi chú:
- Chú, chú đi tiếp hộ cháu được không?