- Giấu cái gì?
Trương Khác khoanh tay mỉm cười:
- Tôi đứng đây nghe anh đoán đây.
- Tôi không cần đoán, tôi có thể khẳng định rồi.
Diệp Kiến Bân nói chắc nịch, thấy mắt Trương Khác có vẻ hoải nghi, kéo y ra chỗ vắng người nói:
- Mục đích lớn nhất của cậu là nhanh chóng phổ biến Siêu cấp VCD để ngăn chặn DVD xuất hiện, nhưng tình thế ở ĐNÁ đang lo ngại, cậu không muốn chúng tôi mạo hiểm, nên trăm phương nghìn kế kích thích Khoa Vương liên hợp điện tử Gia Tín đi khai thác thị trường ĐNÁ. Tên tiểu tử cậu không làm cái chuyện hại người không có lợi cho mình, nhưng Khoa Vương khai thác thị trường ĐNÁ thì có lợi gì cho cậu? Khoa Vương lại không mua mắt đọc của Ái Đạt, mà chip điều khiển thì lợi nhuận không cao...
Tới đây hắn cười gằn:
- Khai ra đi, Ái Đạt được chia bao nhiêu lợi nhuận từ chip giải mã?
Trương Khác cười lớn:
- Không đơn giản, không đơn giản, ít nhất đám Cát Minh Tín, Tạ Hán Tĩnh, Tạ Kiếm Nam không thể đoán ra dụng ý của tôi, nhưng không phải Ái Đạt mà là viện nghiên cứu Cẩm Hồ được lợi.
- Bọn chúng đoán không ra là vì bọn chúng không coi trọng bài viết của chú Hai.
Diệp Kiến Bân thấy Trương Khác thừa nhận, cao hứng cười:
- Bọn chúng chỉ cho rằng Ái Đạt không đủ sức khai thác thị trương ĐNÁ.
Lúc này nói ra cũng không sao, Diệp Kiến Bân đáng tín nhiệm.
Đná định sẵn không thoát khỏi kiếp nạn này, Trương Khác không thể để thực nghiệp Gia Tín đi mạo hiểm, nhưng chuyện phổ biến VCD, Siêu cấp VCD không thể để sau khi nguy cơ kinh tế qua đi mới làm, tới lúc đó siêu cấp VCD sẽ triệt để mất đi thị trường mới nổi này, phương pháp tốt nhất là để điện tử Gia Tín làm thay.
Bất kể là từ quy mô hay sức ảnh hưởng, điện tử Gia Tín đều có năng lực mau chóng khai thác thị trường ĐNÁ, Trương Khác lại ghét cha con Cát Minh Tín, không hại chúng thì hại ai.
Còn về phần Tạ gia, có lẽ kiếm được lợi ích trong đó, đương nhiên rồi, nếu không liên kết với điện tử Gia Tín hạ giá thành sản xuất tới, cơn bão tài chính sẽ cho bọn chúng chết rất khó coi, nhưng để Khoa Vương bên mép vực sinh tồn mới càng phù hợp với tình thú thẩm mỹ độc đáo của Trương Khác.
~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~
Trong mục tin tức buổi tối của ĐTH TW có đưa tin sự ra đời của Siêu cấp VCD, đương nhiên vì quan hệ tốt đẹp giữa ĐTH TW và Ái Đạt, nên tin tức nhấn mạnh tác dụng của Ái Đạt trong việc phát triển đầu đĩa mới, đồng thời cho đăng Ái Đạt huy động được 20 triệu USD.
Còn trong mắt người trong nghề, tác dụng của Ái Đạt nhỏ hơn một chút, nhưng nhận thấy tin tức này cùng tin tức hơn hai mươi tờ báo nhận lời mời tới Hải Châu của Khoa Vương, chắc chắn đã tăng cường thêm sức ảnh hưởng của Ái Đạt, đồng thời giảm bớt sức ảnh hưởng của quảng cáo Tiêu Vương.
Gần như không một ai quan tâm tới tin tức Khoa Vương đầu tư 50 triệu đô la Hong Kong vào trung tâm nghiên cứu, hoạt động Tạ Kiếm Nam dày công chuẩn bị đều biến thành làm nền cho Ái Đạt, làm hắn rất uấn hận.
Đương nhiên hắn không còn nhiều thời gian điều chỉnh lại tâm tình, Ái Đạt liên hợp TI, C-Cube, Phillips chính thức đưa ra lời mời doanh nghiệp đầu đĩa tham gia thử nghiệp đầu đĩa Siêu cấp VCD, Khoa Vương bị gạt ra khỏi danh sách.
Trần Gia Thiện đề nghị để Chu Phú Minh ra mặt gây áp lực với Ái Đạt, Tạ Kiếm Nam cảm thấy khả năng Trương Khác nhượng bộ là rất nhỏ, y hoàn toàn có thể lấy TI, C-Cube ra làm lá chắn, nếu như thế, Khoa Vương tự chuôc nhục vào thân. Có điều nếu Chu Phú Minh sẵn lòng ra mặt thì thử một chút cũng không sao, nhưng Khoa Vương tập trung tinh lực tìm chỗ đột phá khác.
Úc Bình gọi điện cho Chu Phú Minh nhắc tới chuyện này, ông ta do dự một lúc mới gọi điện cho Đương Học Khiêm.
Chu Phú Minh không tự tin khiến Trương Khác nhận lợi, nếu trực tiếp để cập với y mà bị từ chối ngay trước mặt thì bí thư thành ủy ông ta còn mặt mũi nào nữa? Nguy hiểm qua lớn, tên nhóc đó dám làm thế lắm, thư ký trưởng chính phủ tỉnh có tỉnh trưởng đứng sau mà y còn dám mỉa mai ngay trước đám đông thì có ngán gì kẻ đang thất thế như ông ta.
Thông qua Đường Học Khiêm thì không có mấy vấn đề, ít nhất về chức vụ trong đảng, Đường Học Khiêm phải tôn trọng ông ta.
Đường Học Khiêm tất nhiên không tiện trực tiếp từ chối, lý do của Chu Phú Minh hết sức quang minh chính đại: Thêm một doanh nghiệp điện tử Hải Châu tham gia thử nghiệm, là có lợi cho kinh tế Hải Châu.
Nếu như Chu Phú Minh không mặt mũi nào chỉ đích danh Khoa Vương, Trương Khác được Đường Học Khiêm chuyển lời liền sảng khoải đồng ý:
- Đúng thế, thêm một doanh nghiệp điện tử Hải Châu tham gia thử nghiệm, đúng là có lợi cho kinh tế Hải Châu. Hải Châu có hơn 20 doanh nghiệp điện tử, Ái Đạt vì đại cục, sẽ thuyết phục TI và C-Cube, Phillips đồng ý cho một doanh nghiệp tham gia thử nghiệm.
Đường Học Khiêm chuyển lời cho Chu Phú Minh, ông ta càng nghiền ngẫm lời Trương Khác càng thấy ý tứ không ổn, nhưng lúc này ông ta không thể chường cái mặt ra nữa, ông ta làm thế là đủ rồi, đem nguyên văn nhờ tiểu tình nhân Úc Bình chuyển cho đám Tạ Kiếm Nam.
Tạ Hán Tĩnh nghe được lời Trương Khác truyền qua mấy cái miệng, tức tới khí huyết trong lồng ngực nhộn nhạo, ý của Trương Khác quá rõ rồi, không chỉ không cho Khoa Vương tham dự, còn nâng đỡ một doanh nghiệp điện tử khác ở Hải Châu cạnh tranh với Khoa Vương.
Địa vị của Ái Đạt trên thị trường đầu đĩa đã được củng cố, dù Tân Khoa, Bộ Bộ Cao, Ái Đa... Đều không có năng lực đi lay chuyển được.
Ái Đạt muốn nâng đỡ một doanh nghiệp điện tử ở Hải Châu, cũng chỉ thu hẹp không gian thị trường của đám doanh nghiệp cấp hai bọn họ.
Lời của Trương Khác không phải là dọa dẫm, như thế ở Hải Châu, Khoa Vương không phải chỉ chống lại Ái Đạt, còn phải trực tiếp cạnh tranh với một doanh nghiệp nữa, chưa kể các đối thủ rất mạnh như Tân Khoa, Bộ Bộ Cao, Ái Đa đang đợi chúng.
Toàn bộ tầng quản lý của Khoa Vương ngay trong đêm thương lượng đối sách, cách giải quyết tận gốc là phải nhanh chóng xoay chuyển thế yếu về kỹ thuật và giá cả, yêu cầu điện tử Gia Tín lập tức đưa lượng lớn nhân viên kỹ thuật tới chi viện cho Khoa Vương.
Trái lại tin tức một hạn ngạch thử nghiệm dành cho doanh nghiệp điện tử Hải Châu được đưa ra, hơn 20 doanh nghiệp điện tử Hải Châu tức thì trở nên phấn khích.
Trước mặt Ái Đạt và Khoa Vương thì thực lơn hơn 20 doanh nghiệp kia thực lực không bằng được, dù bọn họ thời gian làm đầu đĩa có lâu hơn Khoa Vương một chút, nhưng không có ưu thế tài chính, cho nên trong thời gian ngắn khó mở rộng quy mô thành lập nên được mạng lưới tiêu thụ của mình.
Nhưng không thể phủ nhận hai đại hội nhà phân phối quy mô lớn ở Hải Châu cho doanh nghiệp này lợi ích không nhỏ, không phải nhà phân phối nào cũng đáp ứng được yêu cầu tiền đảm bảo của Ái Đạt, Khoa Vương nên những doanh nghiệp kia thành lựa chọn thay thế, xúc tiến lượng tiêu thụ của họ.
Tháng 12 năm 96 lượng tiêu thụ của Ái Đạt giữ ở mức 23 vạn chiếc, Khoa Vương tăng lên mức 6 vạn chiếc, các doanh nghiệp khác cũng chừng 3 vạn chiếc, tốc độ tăng trưởng cực nhanh.
Những doanh nghiệp này chi phí marketing thấp hơn hẳn Khoa Vương, Ái Đạt nên cho dù chi phí chế tạo hơi cao, nhưng lợi nhuận thu được cũng rất khá.
Có người giàu lên thì hài lòng, có người thích mạo hiểm, càng theo đuổi nhiều tài phú hơn nữa, nhưng Ái Đạt có sức mạnh tuyệt đối, Khoa Vương không phải là đối thủ mà doanh nghiệp thường có thể cạnh tranh trực tiếp, các doanh nghiệp điện tử Hải Châu không có cơ hội và không gian.
Hiện không ngờ có tin một doanh nghiệp Hải Châu có cơ hội tham gia thử nghiệm máy mới, mà tín tức này truyền ra từ miệng Hứa Thụy Bình, như vậy tất nhiên không phải là giả.
Các doanh nghiệp vất vả tìm kiếm cơ hội kia tức thì sôi sùng sục, đặc biệt là những người có tham vọng làm lớn, đây đúng là cơ hội trời ban.
Trong những doanh nghiệp này có nhà máy trước kia cung cấp linh kiện cho Ái Đạt, bọn họ tiếp xúc gần gũi với người của Ái Đạt, nên biết sớm tin tức ngành đầu đĩa.
Một trong số đó là Đinh Văn Tường giám đốc nhà máy Tân Nguyên.
Đinh Văn Tường biết được tin tức từ chỗ đứa cháu ngoại làm việc từ văn phòng chính phủ, lúc đó ông ta đang ở nhà ở huyện Đông Nguyên, lập tức cầm lấy áo khoác nói với vợ một tiếng rồi xuống lầu, vừa đi vừa gọi:
- Lỵ Hoa, Lỵ Hoa, đã ngủ chưa? Mau xuống đây chúng ta tới thành phố.