Diệp Kiến Bân thấy lúc này Trương Khác vấn không chịu hé răng thì cay cú lắm, tuy không rõ y có âm mưu quỷ kế gì, nhưng chắc chắn là y đang đào một cái hố lớn, rồi đứng nấp một bên cười trộm, đợi đám Cát Minh Tín, Tạ Kiêm Nam dẫm vào.
Tạ Kiếm Nam đứng ở đằng xa nhìn thấy Trương Khác và Diệp Kiến Bân cười nói với nhau, trong lòng khá khó chịu, mặc dù hợp tác với điện tử Gia Tín có hi vọng thành công lớn, nhưng nụ cười tà khí của y làm Tạ Kiếm Nam không yên tâm.
Thi thể của Cát Cảnh Thành tạm thời bảo quản trong nhà tang lễ, đợi mộ hoàn thành sẽ an táng, nghi thức xong, Cát Ấm Quân đi tới bắt tay Tạ Hán Tĩnh, khoác vai Tạ Kiếm Nam, nói:
- Ngoài nghĩa trang bị phóng viên vây kín rồi, một lát nữa chúng tôi mới về, anh có đi cùng chúng tôi không?
Chiếc xe thùng Bentley đen đi tới, loại xe này ngồi cả chục người vẫn rộng, Tạ Hán Tĩnh, Tạ Kiếm Nam đương nhiên mong muốn lập tức bàn sâu hơn chuyện hợp tác với cha con Cát Minh Tín.
Cát Minh Tín thời trẻ là một tay ăn chơi đàng điếm khét tiếng Hong Kong, dù là bây giờ cũng không kém năm xưa bao nhiêu, những nữ minh tin đồn đại có quan hệ với ông ta không biết bao nhiêu mà kể.
Hiện tóc mai Cát Minh Tín đã điểm sương, cũng không thèm nhuộm, trông khá có khí độ, nhưng vẫn còn chút vẻ phù phiếm, không so được với khí độ ung dung trấn định của Tạ Hán Tĩnh tay trắng lập nên cơ đồ.
Tạ Kiếm Nam chẳng đánh giá Cát Minh Tín cao mấy, nhưng cũng cho rằng Cát Minh Tín sáng nghiệp không đủ, giữ cơ nghiệp có dư, Cát Ấm Quân ở mức độ nào đó còn kém hơn cha.
Cát Minh Tín ý thức được trong gia tộc mình bị cô lập rồi, dễ dàng bị Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức vốn thường ngày ông ta không để vào mắt dồn tới khốn cảnh, đó là do thường ngày không đủ xem trọng bọn họ, ông ta cũng có kiểm điểm vè việc này.
Đám anh chị em khác muốn chia tách, hiện giờ đành tách thôi, không thể để mâu thuẫn gia tộc dây dưa mãi không dứt. Cát gia không phải không có kẻ thù, nếu để họ thừa cơ thì được không bằng mất.
Nhưng đối với Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức kẻ đầu tiên dám nhảy ra đâm sau lưng ông ta, Cát Minh Tín tuyệt đối không mềm lòng, các ngươi muốn dựa vào thị trường ĐNÁ để trở mình sao? Vậy ta cho các ngươi biết sự hung tàn và máu lạnh của thị trường.
Cát Minh Tín không phải không có hứng thú với Khoa Vương, chỉ là không cần vội, doanh nghiệp lớn có cách làm việc của doanh nghiệp lớn.
Chủ quản nghiên cứu của điện tử Gia Tín từng đưa lên báo cáo, kiến nghị lập hạng mục chíp điều khiển, bất kể là đầu đĩa VCD hay DVD đây đều là thị trường có tiềm lực.
Nhưng Điện tử Gia Tín không chỉ muốn làm mỗi chip điều khiển, mà muốn dùng kỹ thuật, tài chính, nhân lực để nâng cao sức cạnh tranh của Khoa Vương trên thị trường đầu đĩa.
Giá trị của Tiêu Vương sớm được sự thành công lớn của Ái Đạt năm ngoái khẳng định, về mở rộng thị trường, dẫn tới hiệu ứng xấu về mắt xích quản lý, những người học quản lý nước ngoài như Tạ Kiếm Nam, Cát Ấm Quân tự tin có thể khống chế.
Ngày 7 tháng 12, Cát Ấm Quân tới Kiến Nghiệp gặp mặt Tạ Kiếm Nam là để đàm phán sâu hơn vấn đề này, không ngờ ông nội hắn qua đời, so với tranh đoạt khống chế gia tộc, hợp tác với Khoa Vương căn bản không là cái gì.
Chẳng may mù quáng lập hạng mục có gì sơ xuất thành cớ cho người khác công kích.
Nhưng hiện giờ tình huống khác rồi, hợp tác với Khoa Vương đã liên quan tới mâu thuẫn nội bộ gia tộc, Cát Minh Tín muốn mượn sự hợp tác này thoát khỏi khốn cảnh hiện nay.
Trần Tĩnh ngồi ở ghế phụ lái, Tạ Kiếm Nam, Tạ Hán Tĩnh và cha con Cát Minh Tín ngồi ở khoang sau, huyên thuyên vài câu rồi đi thẳng vào vấn đề:
- Đầu đĩa VCD ở trong nước phát triển lắm sao?
Trước đó Cát Minh Tín không để tâm lắm vào thị trường đầu đĩa nội địa.
- Hong Kong có rất nhiều người mua VCD, theo con số tháng 11, lượng tiêu thụ VCD ở Hong Kong đã vượt quá cả Thâm Quyến.
Tạ Kiếm Nam trả lời:
- Đương nhiên thị trường Hong Kong không phải là trọng điểm, thị trường đang phát triển ở ĐNÁ chưa phổ cập VCD mới là mục tiêu của chúng tôi.
- Ừm...
Cát Minh Tín gật gù:
- Ấm Quân đã nói với tôi vài việc rồi, tôi đã nghĩ tới chuyện hợp tác giữa điện tử Gia Tín và Khoa Vương, hiện giờ chỉ nghĩ có thể hợp tác lớn hơn một chút hay không thôi?
- Tất nhiên có thể.
Tạ Hán Tĩnh nói:
- Lần này tôi tới đây là muốn kết tình hữu nghị với Cát gia, tiện cho sau này triển khai hợp tác mật thiết, rộng lớn hơn. Ông Cát tin thành ý chúng tôi như thế, chúng tôi tất nhiên hết sức ủng hộ.
Tạ Hán Tính biết nguyên nhân Cát Minh Tín cấp thiết như thế, thứ nhất ông ta rất muốn phản kích Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức; thứ hai cần hành động lớn phấn chân nhân tâm, di chuyển hướng chú ý của giới truyền thông.
Hạng mục chỉ vài chục triệu không đạt được hiệu quả ông ta muốn.
Tạ Hán Tín ung dung, Cát Minh Tín vội vàng như thế càng có lợi cho Tạ gia.
~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
Diệp Kiến Bân nhìn thấy đám Tạ Kiếm Nam chui vào xe Cát Minh Tín, lấy cùi chỏ huých sườn Trương Khác:
- Xong, có người tội nghiệp rơi vào hố của cậu rồi.
Trương Khác cười khẽ, xe bọn họ đỗ bên ngài, đợi Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức đi tới rồi cùng rời nghĩa trang.
Tôn Thượng Nghĩa cũng nhìn thấy Tạ Kiếm Nam vào xe Cát Minh Tín, lo lắng nói:
- Khoa Vương nói chung vẫn có uy hiếp nhất định với Ái Đạt, bọn họ liên kết với nhau khai thác thị trường ĐNÁ có ảnh hưởng tới thực nghiệp Gia Tín.
Trương Khác dửng dưng:
- Thị trường đầu đĩa ĐNÁ thế nào cũng có người tới khai thác, không thêm một năm nữa thì chưa bão hòa được, cho nên tạm thời chưa có cạnh tranh trực tiếp, ngược lại bọn họ ra sức khai thác thị trường, làm nhu cầu tăng lên, còn có lợi cho chúng ta.
Tôn Thượng Nghĩa vẫn lo:
- Thời gian đầu mượn sức là tốt, có điều sau đó vẫn phải cạnh tranh..
- Cạnh tranh thì cạnh tranh, không có cạnh tranh, doanh nghiệp không giữ được sức sống.
Cát Minh Đức cầu mà không được, mấy năm qua hắn nhịn Cát Minh Tín đủ rồi.
Tôn Thượng Nghĩa chỉ còn biết lắc đầu, trừ ông ta ra tất cả là thành phần hiếu chiến, đã trở mặt rồi, vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa cũng tới Ảnh Loan Viên ở luôn, có điều Cát Minh Ngọc còn tới đại trạch xử lý vài việc.
Dùng xong bữa tối, Tôn Thượng Nghĩa nhận được điện thoại của vợ nói Cát Minh Tín triệu tập người của phòng ba, trao đổi chuyện chia tài sản, nghe khẩu khí thì thái độ của Cát Minh Tín mềm xuống, dù là cổ phần công ty có tên trên thị trường chứng khoán cũng có thể thương lượng.
*** phòng ba: Là con cháu của vợ thứ ba Cát Cảnh Thành.
Trương Khác bình luận:
- Cát Minh Tín hiện đã biết phải dứt điểm nhanh gọn rồi, tránh tiếp tục khiến lòng tin của nhà đầu tư vào tập đoàn Gia Tín đi xuống, lại thành mục tiêu chung của mọi người. Nhưng muốn chấn hưng thị trường một cách hữu hiệu, Cát Minh Tín còn phải cần thủ đoạn khác, xem ra Khoa Vương đã giúp ông ta một việc lớn.
- Vậy quy mô hợp tác giữa họ và Khoa Vương không nhỏ được.
Tôn Thượng Nghĩa suy đoán.
- Chắc thế, từ biểu hiện hôm nay của thị trường chứng khoán với thực nghiệp Gia Tín mà xét, nghiệp vụ đầu đĩa ở ĐNÁ được gửi gắm lòng tin rất lớn.
Buổi sáng cổ phiếu thực nghiệp Gia Tin dao động mạnh, tới chiều liền ổn định tăng lên, xem ra chuyện tuyên bố mạo hiểm buổi sáng có thành công sơ bộ, Trương Khác hỏi:
- Cát Minh Tín đồng ý phân chia tài sản xong ông ta còn nắm được bao nhiêu cổ phần?
- Vốn Cát Minh Tín có 6% cổ phần ở điện tử Gia Tín, sau khi phân chia, ông ta sẽ nắm chừng 20%, đại hội cổ đông điện tử Gia Tín trao quyền ban quản trị quyết định hạn ngạch đầu tư 200 triệu đô la Hong Kong, hạng mục quá con số này thì mở đại hội cổ đông lâm thời bỏ phiếu quyết định...
Tôn Thượng Nghĩa cười khổ:
- Hiện giờ tôi và Minh Đức thành phái thiểu số rồi.
Cát Minh Đức cười thản nhiên:
- Vậy khi chia tài sản, nhà anh đứng lấy cổ phiếu của điện tử Gia Tín nữa.
- Đương nhiên, Cát Minh Đức cũng chẳng phân chia cho tôi.
Cát Minh Đức, Tôn Thượng Nghĩa tới Cát gia đại trạch mau chóng có tin về: Cát Minh Tín muốn điện tử Gia Tín hợp tác toàn diện với Khoa Vương, cung cấp viện trợ về kỹ thuật, tài chính, nhân lực để nâng cao sức cạnh tranh của Khoa Vương ở thị trường ĐNÁ, điện tử Gia Tín it nhất có được 40% cổ phần của Khoa Vương.
Cát Minh Tín đồng ý phân chia tài sản, nhưng muốn phòng hai, phòng ba đồng ý với kế hoạch của ông ta, cùng chấn hưng lòng tin của thị trường vào tập đoàn Gia Tín.
Mặc dù kế hoạch này tạo thành áp lực rất lớn cho Gia Tín, nhưng chính như Tôn Thượng Nghĩa nói, ông ta và Cát Minh Đức đã thành phái thiểu số rồi.
Trương Khác nghe được tin này thì lại rất hưng phấn, không kìm được vỗ tay ăn mừng với Diệp Kiến Bân, cười lớn:
- Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của tôi, Tạ gia muốn vứt bỏ Cẩm Thành rồi, đây mới là tác phong nhất quán của bọn chúng.