Trời hôm nay âm u, lại tối nhanh, tới hoàng hôn đèn đường ở ngõ Học Phủ đã bật lên, trong ngoài ngõ đầy không khí ngày tết, người đông như chảy hội, tựa hồ sinh viên các trường xung quanh đều tràn ra vậy, đặc biệt là những đôi yêu nhau, cứ như đêm nay không ra ngoài hoạt động là bị trời phạt.
Mục tiêu của Thời Học Bân hôm nay là một cô gái thổi sáo của Học viện Âm nhạc, hai người đã quen nhau một thời gian, chỉ là Thời Học Bân quá bận rộn, chưa có tiến triển thực chất, muốn mời con gái nhà người ta đi chơi riêng đêm Thiên Hỉ, cô gái trả lời đã hẹn bạn trong phòng cùng qua đêm Thiên Hỉ rồi. Thời Học Bân liền hạ thấp mục tiêu, tổ chức đám độc thân của Sáng Vực Đông Đại lại cùng các cô gái Học viện Âm nhạc tổ chức liên hoan.
Nhận được điện thoại của Trương Khác, Thời Học Bân cũng thấy tổ chức một đám nam nữ ra ngoài ngồi ăn uống đánh bài cũng rất chán, hiếm khi vị tài chủ này đồng ý tài trợ toàn bộ, làm chuyện thú vị ý nghĩa, đúng là dễ khiến các cô gái động lòng.
Ban đầu tổ chức tham gia liên hoan chỉ có 15 người, nếu đi ra đường Tân Thị, Khổng Miếu, phủ Thanh Hà những nơi tụ tập đông người mua hoa hồng, còn phải chuẩn bị quà cho đứa bé ăn xin, lang thang trên phố bán hoa trong đêm Thiên Hỉ, sau đó chuyển hoa hồng lên núi tặng các cô gái, khẳng định không đủ người.
Chỉ có điều Thời Học Bân vừa mới bắn tin ra, những người có kế hoạch đêm nay đều thay đổi tham dự vào, Lệnh Tiểu Yến, Chu Tiểu Quân, Thi Tân Phi, Mã Lực, Lâm Băng, Dương Vĩ Nghị, Tô Nhất Đình, Hà Huyền đều kéo người tham gia. Tới ngay cả Diêu Văn Thịnh vừa đón Dịch Hinh ở sân bay, nghe được tin tức này cũng lập tức lái xe tới, Lục Kiện và bạn gái cũng có mặt, đang chuẩn bị chuyển món quà như găng tay, mũ len vào xe.
Diêu Văn Thịnh đứng ở bên hút thuốc với Chu Tiểu Quân, Lục Kiện. Dịch Hinh hỏi Lệnh Tiểu Yến: - Khác đại thiếu gia đâu, động tĩnh lớn như thế này sao không thấy cậu ấy xuất hiện.
- Ai mà biết cậu ấy rơi vào cái ổ ôn nhu nào không thoát ra được chứ? Lệnh Tiểu Yến cười: - Nhưng mọi người rất nhiệt tình giúp Khác đại tài chủ tiêu tiền.
Hiện trường riêng xe hơi đã tụ tập được 16 chiếc, xét thực tế nam nữ hôm nay tới Yến Quy Hồ, Yến Quy Sơn rất nhiều, mua hoa hồng từ đứa bé bán hoa là không đủ, còn mua sạch hết cả hoa hồng ở những cửa hàng hoa xung quanh.
- Làm thanh thế lớn như vậy, có lẽ giúp được xã hội chú ý hơn tới những đứa bé lang thang, thất học. Diêu Văn Thịnh vứt mầu thuốc xuống, lấy chân di lên: - Nhưng tên đó quá tệ tới giờ không thò mặt ra, chúng ta phải dứt khoát không thừa nhận là chủ ý của y, nếu không vinh quang bị y cướp mất hết..
Đám Chu Tiểu Quân, Lục Kiện đều đồng thanh phụ họa: - Đặc biệt là không để các cô bé đầy ảo tưởng biết được, đây chẳng khác nào độc dược tinh thần.
Chuẩn bị thỏa đáng xong, mọi người tụ tập ăn cơm tối xong rồi rầm rộ nhổ trại chia quân ba đường tới đường Tân Thị, phủ Thanh Hà, Khổng Miếu.
Đth, báo chí đều có phóng viên phỏng vấn ngày vui tưng bừng này ở các khu trung tâm, bên này mua hoa hồng, phát quà cho đứa bé lang thang tất nhiên mau chóng khiến phóng viên chú ý. Mọi người đều rất ăn ý không nói tên người quyên tặng, được tin tức thời sự buổi tối lan truyền, càng khiến ảnh hưởng lan rộng, rất nhiều người biết bọn họ sẽ phát hoa hồng ở Yến Quy Hồ, Yến Quy Sơn, những người vốn không định ra khỏi nhà tối này, xem thời sự cũng cảm thấy trong đêm Thiên Hỉ ý nghĩa phi phàm này phải đi một chuyến. Những đôi tình nhân vốn định chơi cả đêm ở các khu trung tâm miệng truyền miệng, bắt đầu di chuyển về phía Yến Quy Hồ, nơi đó như trở thành thánh địa của những đôi lứa. Sinh viên các trường xung quanh vốn chẳng có việc gì làm trong kỳ nghỉ này, nghe được tin tức, bất kể có bạn trai bạn gái hay không, cũng mang tâm tư tham gia náo nhiệt, gần như không thiếu một ai.
Tình hình này tất nhiên khiến chi cục cảnh sát khu cao tân chú ý, ngày lễ thế này, cảnh sát quá nửa không có cơ hội nghỉ ngơi, nhanh chóng phái cảnh sát tới ven Yến Quy Hồ duy trì trị an, đây là thời cơ tốt nâng cao địa vị trung tâm thành phố khu đông hồ trong lòng người dân thành phố.
Đám Thời Học Bân không một ai ngờ được biến thành động tĩnh lớn như thế, tưởng rằng có thể tạo thành oanh động như sự kiện hoa hồng quảng trường cũng là được rồi, bọn họ phát quà xong, mười mấy cỗ xe chở đầy hoa quay về Yến Quy Hồ còn chưa tới 9 giờ, thấy bốn xung quanh chật kín người, đều trố mắt.
Diêu Văn Thịnh tìm được Hà Kỳ Vân trực hiện trường, nghe hắn nói số người đổ tới ven Yến Quy Hồ có khả năng hơn 30 vạn, há hốc mồm không nói được câu nào, tìm Thời Học Bân, Chu Tiểu Quân tới thương lượng: - Bà nội nó, lớn chuyện rồi, giờ kiếm đâu ra mười mấy chục vạn bông hoa hồng nữa. Bọn họ mới chỉ thu gom được được chừng ba bốn vạn bông hoa hồng mà thôi, tưởng là đủ dùng rồi, dè đâu được Thời sự loan tin ảnh hưởng lớn tới mức này?
Lâm Băng, Tô Nhất Đình, Hà Huyền tới hỏi khi nào phát hoa hồng, Thời Học Bân gãi đầu không biết giải quyết thế nào, Trương Khác trước đó sai người đưa tới 50 vạn đồng, giờ đã lương cạn đạn hết rồi. Cho dù có đủ tiền thì hiện đã 9 giờ, các cửa hàng hoa gần như đã bán hết, hơn nữa một khi bắt đầu phát hoa, khả năng còn kéo thêm nhiều người hơn nữa tới bên Yến Quy Hồ.
Đám Diêu Văn Thịnh khẩn cấp thương lượng xem có nên gọi điện cho Trương Khác hay không.
Diêu Văn Thịnh nói: - Dù Trương Khác có thêm một cái đầu nữa cũng chẳng có cách nào ứng phó với vấn đề trước mắt, chúng ta tự vắt óc vậy.
Lệnh Tiểu Yến đề xuất. - Trước tiên cho một số người đem số hoa hồng này lên núi phát đã, xem xem có lấy hoa hồng từ nơi khác tới được hay không, thanh thế lớn như thế này rồi, không thể để nó chết yểu được, cũng chẳng sợ tên tiểu tử kia cuối cùng quịt nợ không cấp tiền.
- Di động của anh đang kêu đấy. Tả Tiểu Thanh từ tối tới giờ rơi vào trạng thái phấn khích, giật tay áo Thời Học Bân.
Đám Thời Học Bân đang đau đầu không biết giải quyết vấn đề thiếu hoa ra sao, không chú ý điện thoại kêu, được Tả Tiểu Thanh nhắc mới lấy ra. Lệnh Tiểu Yến thuận mắt nhìn thấy số của Đỗ Phi, kỳ quái hỏi: - Đỗ lão đại trốn về Hải Châu tiêu diêu tự tại rồi, sao lúc này lại nhớ tới gọi điện thoại cho cậu? Chẳng lẽ nghe được chuyện này qua thời sự? Cậu ấy mà rảnh rỗi xem TV sao?
Thời Học Bân nhận điện trước. Đỗ Phi giọng đều giả vang lên: - Nghe nói tên tiểu tử anh hiến hoa hồng cho toàn bộ thiếu phụ thiếu nữ ở Kiến Nghiệp à?
Thời Học Bân mặt mày nhăn nhó nhìn Tả Tiểu Thanh nói: - Thực ra anh chỉ muốn tặng hoa hồng cho một mình em thôi, nhưng sợ em không nhận, mới nghĩ ra chủ ý xấu này.
Tả Tiểu Thanh đỏ mặt xấu hổ, mặc dù biết chuyện không phải như vậy, nhưng trong lòng vẫn ngọt ngào.
Lệnh Tiểu Yến không chút nể nang nói: - Đúng là mặt dầy! Được, nếu như cậu lấy lòng Tiểu Thanh, vậy là không còn liên quan gì tới chúng tôi nữa.
Thời Học Bân vội chắp tay cầu xin: - Dù có nhổ hết lông trên người tôi biến thành hoa hồng cũng không đủ phát tối nay. Lại vội vàng trả lời Đỗ Phi: - Câu nghe ai nói đấy hả, tôi lấy đâu cái gan dám tặng hoa toàn bộ thiếu nữ, thiếu phụ trong thành phố? Chuyện kiểu này, chẳng cần tôi nói, cậu phải nghĩ ra được ai mới có thể làm chứ, cậu đang ở đâu đấy, tôi đang sầu thối ruột vì thiếu hoa đây.
- Tôi sắp tới ngõ Học Phủ rồi, vừa mới đi qua đường phía đông Yến Quy Hồ.
- Hả? Thời Học Bân sửng sốt, bịt ống nghe nói với đám Diêu Văn Thịnh: - Đỗ Phi nói cậu ấy sắp tới rồi, đã qua đường phía đông Yến Quy Hồ.
- Mau bảo cậu ấy tới chỗ chúng ta. Diêu Văn Thịnh giục:
Thời Học Bân nhớ ra bọn họ đang ở ngay đường phía đông Yến Quy Hồ, vội nói Đỗ Phi quay lại tìm.