Động tác của Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết rất nhanh, Hải Túc ngừng giao dịch ba ngày liền mở cuộc họp cổ đông tạm thời thông qua quyết định thu mua sản nghiệp quán net của Sáng Vực. Ngày 18 tháng 9, tiến vào giai đoạn giao cắt tài sản mang tính thực chất, trừ cao tầng quản lý như Lệnh Tiểu Yến, Thời Học Bân rút đi, thì toàn bộ thành viên của CLB Côn Trùng cũng rút lui, đội ngũ kỹ thuật và quản lý còn lại do Hải Tục tiếp nhận, Hải Túc thành lập công ty kinh doanh nghiệp vụ quán nét hoàn toàn mới, tiếp tục lấy tên Sáng Vực, tên đẩy đủ là Công ty hữu hạn công nghệ thông tin mới Sáng Vực.
*** chú: Mình sẽ dịch là Tân Sáng Vực cho gọn.
Vương Hải Túc lần này cuối cùng cũng có được thực quyền trong nội bộ Hải Túc, đảm nhận tổng giám đốc công ty mới, có 200 triệu tiền đầu tư phát triển.
Cho dù thêm vào mấy chữ "công nghệ thông tin mới" thì cũng chẳng thể xoay chuyển được một sự thực là sản nghiệp quán nét có hàm lượng khoa học công nghệ rất hữu hạn, chỉ có điều TTCK dần dần hình thành làn sóng cuồng nhiệt, những người chơi cổ phiếu vừa và nhỏ không đủ lý trí nhận thức được điều này.
Sau khi cổ phiếu của Hải Túc mở cửa giao dịch trở lại, giá cố phiểu liên tục tăng lên trong ba phiên giao dịch mới quay lại với biên độ nhỏ, với Hoành Tín và Tinh Điển mà nói, chỉ trong chưa tới 10 ngày, tài sản trên giấy đã tăng lên gần 200 triệu.
Có một chi tiết nho nhỏ làm đám Trương Khác và Đỗ Phi cảm thấy khó chịu là Hải Túc sau khi tiếp nhận sản nghiệp quán nét của Sáng Vực đã chiêu mộ Hồ Kim Tinh và Trần Dũng đang học năm thứ 4 vào Tân Sáng Vực, còn mang danh giám đốc thực tập.
Kiến Nghiệp vào hạ tuần tháng 9, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, đi dưới tán cây ngô đồng, dưới ánh nắng chiều tàn mác xuyên qua kẽ lá, hòa vào trong dòng người huyên náo, nhìn từng khuôn mặt xa lạ từ phía trước đi tới, Trương Khác mới dễ chìm vào thế giới suy tưởng.
Trần Phi Dung thời gian này cứ có thời gian rảnh là tới trung tâm nghiên cứu kinh tế thực tập, làm Trương Khác buổi chiều chỉ biết hoặc ru rú trong chung cư xử lý sự vụ hoặc là ra quán cả phê ngõ Học Phủ, ngồi cửa sổ nhìn dòng người qua lại.
Trương Khác đi vào quán cà phê, thấy hai tên Hồ Kim Tinh và Trần Dũng cùng một đám người ngồi mất chỗ gần cửa sổ rồi, chẳng tới mức khó chịu xoay người bỏ đi, nói tới đi thì phải là bọn chúng đi mới đúng.
Hồ Kim Tinh đang huyên hoang khoác lác gì đó, nhìn thấy Trương Khác đi vào, giọng nhỏ hơn rất nhiều, hắn biết ai là người mình không chọc vào nổi, Trương Khác là một trong số đó, những người còn lại thì không hiểu, tiếp tục nói oang oang.
Trương Khác nghe một lúc, thì ra Hồ Kim Tinh nói với bọn chúng tin tức mật, để bọn chúng mua cổ phiếu của Hải Túc trước khi treo biển ngừng giao dịch, để bọn chúng kiếm khoản lớn.
Đây là hiện thực TTCK Trung Quốc vào năm 99, giao dịch tin tức mật đã trở thành một hành vi công khai trắng trợn, có rất nhiều người chuyên môn dựa vào tin tức ngầm hoặc thật hoặc giả này để chơi cổ phiếu, ủy ban chứng giám cũng chẳng đả kích đáng kể, cho dù Hồ Kim Tin, Trần Dũng không phủ nhận tiết lộ tin tức ngầm cho người khác, thì căn bản cũng chẳng phải tội gì lớn.
Trương Khác nghe bọn chúng ba hoa cũng chỉ coi như gia vị lúc uống cà phê, mà Hồ Kim Tinh và Trần Dũng mặc dù ngán Trương Khác, nhưng không phục, cố ý khoe khoang.
Nghe bọn chúng nói, Trương Khác biết hai tên này mua lượng lớn cổ phiếu của chế dược Giang Nguyên trước khi cho Hải Túc mượn xác, tính ra giá trị đã tăng lên hơn bảy lần, nhìn cái bộ mặt vênh váo đắc ý của bọn chúng, Trương Khác thầm than:" Đúng là lũ phù phiếm, tùy tiện đem tin tức trọng yếu như thế tiết lộ cho đối thủ biết, sau này chết thế nào cũng không biết."
Trương Khác đoán ra được Lâm Tuyết, Nghiêm Văn Giới và Hồ Tôn Khánh có giao dịch quyền tuyền, nhưng loại chuyện này khó nắm được thóp, dù chúng dùng rất nhiều thủ đoạn âm hiểm đằng sau, nhưng dưới tình huống hai bên chưa hoàn toàn trở mặt, Cẩm Hồ không thể chủ động đi phá hỏng thế cân bằng chính trị ở Cẩm Hồ.
Trương Khác nghĩ Lâm Tuyết và Nghiêm Văn Giới thà nhét tiền trực tiếp vào mồm Hồ Tôn Khánh còn hơn là thông qua phương thức tiết lộ tin tức nội bộ chuyển lợi ích, dù sao thao tác ở Hải Túc rất quan trọng với bọn chúng, đặc biệt là thời kỳ đầu phải khống chế tin tức nghiêm ngặt mới đảm bảo lợi ích lớn nhất cho bọn chúng, chẳng lẽ Hồ Tôn Khánh cũng là người hưởng lợi trực tiếp?
Thời đó quan viên nắm cổ phần ở xí nghiệp là chuyện rất phổ biến, nếu Hồ Tôn Khánh nắm cổ phần ở Hải Túc, thì đó hẳn là lúc lập hạng mục khu sản nghiệp phần mềm, khi đó ông ta tỏ ra tích cực nhất. Còn Tiêu Minh Kiến? Khi đó Tiêu Minh Kiến cũng là người ủng hộ mạnh mẽ.
Muốn tra ra chứng cứ cũng khó, Hồ Tôn Khánh, Tiêu Minh Kiến không thể trực tiếp đặt cổ phần dưới tên mình, Trương Khác nhíu chặt mày, người hơi nghiêng sang, nhìn thấy trước ngực Hồ Kim Tinh kẹp biển ghi giám đốc thực tập Tân Sáng Vực, thầm nghĩ Hồ Kim Tinh liệu có nhân cơ hội này vào Hải Túc hoặc Tinh Điển công tác không, sau đó bọn chúng dùng các thủ đoạn dần dần chuyển cổ phần thuộc sở hữu của Hồ Tôn Khánh sang tên Hồ Kim Tinh?
Uống hết cà phê, rời đi, xe tới tiễn y đến sân bay đã đợi sẵn, nhìn người đi đường ngạc nhiên nhìn mình vào chiếc Mercesdes, Trương Khác nghĩ hay là mình cũng đổi sang chiếc Marserati không mấy ai biết?
Đh Hong Kong cả Trung Thu và Quốc Khánh đều có một ngày nghỉ, thêm vào 2 ngà nghỉ cuối tuần, mặc dù không thể so với tuần lễ hoàng kim trong nước cũng không tệ, Đường Thanh đi đi về về rất rắc rối, hơn nữa live show của Giang Đại Nhi cũng tổ chức vào Quốc Khánh ở Hong Kong, nên Trương Khác sang Hong Kong tụ họp với Đường Thanh, chỉ tiếc Trần Phi Dung phải về Hải Châu, không thể đi cùng cô tới Hong Kong được.
Máy bay cất cánh ở Kiến Nghiệp vào lúc 6 giờ, tới Hong Kong làm thủ tục xuất cảnh xong thì đã gần 9 giờ rồi, do Diệp Kiến Bân hôm sau bay sang Kim Sơn, Trương Khác và Đường Thanh từ sân bay đi ra, trực tiếp tới Ảnh Loan Viên, gặp mặt Diệp Kiến Bân.
Tôn Tĩnh Hương luôn ở trong căn hộ cao cấp ở Ảnh Loan Viên, Trương Khác và Đường Thanh tới thẳng clb tư của Ảnh Loan Viên tìm bọn họ, ở đó không chỉ có hai bọn họ còn có Hứa Duy, Giang Đại Nhi và Lý Nguyệt Như cũng có mặt.
Trương Khác thấy trên bàn có điểm tâm, nhón một cái nhét vào miệng, vừa nhai vừa nhồm nhoàm nói chẳng ai hiểu gì, nuốt cả miếng bánh xuống mới nói: - Hôm nay đồ ăn tối Đông Hàng phục vụ như thức ăn của chó vậy, làm khó Phó Tuấn phải ăn cả phần của tôi, tôi đói sắp chết rồi. Lại nhìn Giang Đại Nhi tay cầm ly rượu vang, cười trêu: - Trên xe tôi còn bảo với Tiểu Thanh trước buổi biểu diễn nhất định không gặp được chị, quá nửa chị khóa cửa nhốt mình trong phòng khổ luyện, chị làm tôi thất vọng quá...
Giang Đại Nhi đã uống chút rượu, mặt kiều diễm như hoa đào, lâu lắm rồi không gặp Trương Khác, bị y nhìn như thế, ánh mắt theo bản năng muốn né tránh, cô vốn định luyện giọng trong phòng thu, chỉ vì nghe thấy y tới mới đến đây uống rượu, mỉm cười dịu dàng không nói.
Chào hỏi qua loa mọi người, lại đút mấy miếng bánh vài ly rượu vào bụng, thấy âm ấp bụng rồi mới kéo Diệp Kiến Bân qua một bên nói chuyện, đem suy đoán Hồ Tôn Khánh khả năng nắm cổ phần ở khu sản nghiệp phần mềm nói ra.
- Hiện mọi người đều ở trong nước, không biết ai mặc quần, ai không mặc quần, đợi nước rút đi, những kẻ hở mông sẽ hiện nguyên hình... Diệp Kiến Bân nói rất hình tượng:
- Chỉ sợ nhữn kẻ hở mông sẽ cố gắng ngăn nước rút đi. Trương Khác hiểu ý hắn: - Thủy triều lên xuống, há phải sức người có thể ngăn cản, tôi thì hi vọng bọn chúng cố gắng chống đỡ lúc thủy triều rút, bọn chúng chống đỡ càng lâu, với chúng ta mà nói chuyện còn lại có khi càng dễ dàng...