Bên Perth đã thu mua công ty khai thác mỏ công nghiệp Úc Khắc Cát, là công ty quặng sắt đã đưa ra thị trường của tây Australia, Úc Khắc Cát là công ty nhỏ không đáng để mắt tới. Khi bị thương vụ Cẩm Hồ thu mua, giá mỗi cổ phiếu chỉ có 4 cent, cũng thông qua Úc Khắc Cát xin Chính phủ tây Australia quyền tìm mỏ tại địa khu Pilbara khoảng chừng 80.000 km².
Mặc dù địa khu Pilbara là khu quặng sắt nổi tiếng nhất ở tây Australia, nhưng bởi tính lũng đoạn của hai tập đoàn khai khoáng lớn thứ 2 và thứ 3 thế giới là Rio Tinto cùng BHP Billiton tại khu vực Pilbara đã đặt chân 40 năm, trong ngành đều tin tưởng quặng sắt có giá trị nhất của khu vực này đều đã bị hai tập đoàn này chiếm đi, khu vực còn lại cũng bị hai tập đoàn này sơ khám qua một lần (những cơ quan nghiên cứu này hoàn toàn không suy nghĩ đến tính trơ cùng thói quan liêu của kẻ lũng đoạn là khá kinh khủng), lại thêm chính sách gần đây của chính phủ Australia hấp dẫn, cổ vũ người Hoa di dân đến Australia đi học, cư trú cùng đầu tư, thông qua Úc Khắc Cát tại khu vực này xin giấy phép tìm mỏ với diện tích lớn, cũng không phải đối mặt với trắc trở quá lớn.
Công tác khảo sát chân chính còn phải đợi công ty khảo sát dưới cờ tập đoàn luyện kim Trung Quốc cùng công ty khảo sát khoáng sản tại địa phương tây Australia đăng kí thành lập công ty hợp doanh khảo sát, sau đó mới có thể triển khai. Trong công ty khảo sát hợp doanh, thương vụ Cẩm Hồ cũng sẽ nắm giữ tỉ lệ cổ phần nhất định, sẽ không nhiều lắm, chỉ cần bảo trì lực ảnh hưởng nhất định là đủ rồi. Nhưng còn phải đợi một đoạn thời gian mới có tiến triển thực tế.
Trong khoảng thời gian này, hải vận Nam Dương đã mở đường biển hải vận khoáng sản từ tây Australia đến cảng Văn Châu. Lượng vận tải của đường biển lúc này còn rất có hạn. Một chiếc thuyền khoáng sản 10 vạn tấn, hàng năm cũng chỉ có lượng vận chuyển 40 vạn tấn. Cũng chỉ có quy mô lớn như vậy rồi, muốn chen vào hệ thống vận chuyển dưới sự khống chế nghiêm mật của tài phiệt Nhật hệ cùng với hai tập đoàn khoáng sản Rio Tinto cùng BHP Billiton cũng hết sức trắc trở, lượng vận chuyển 300.000 tấn cũng mất nhiều sức, then chốt vẫn là đầu tư vốn lớn thành lập hệ thống vận chuyển từ khu vực khai thác mỏ đến hải cảng, mới có thể đại quy mô vận chuyển quặng sắt từ tây Australia trở về trong nước.
Lúc này chỉ là sơ bộ thành lập đường biển, không chỉ muốn tại Perth thành lập chi nhánh công ty hàng vận, còn muốn thành lập một số công ty đầu tư sản nghiệp khác, chậm rãi tại Perth hình thành quy mô với thế lực nhất định, lại tiến hành hoạt động lớn bước tiếp theo, trở lực sẽ nhỏ hơn.
Việc này, tại quốc nội Trương Khác đương nhiên cũng đều nhận được báo cáo, chỉ không hề nói đến việc này, đến Perth không phải thành thuần yêu đương vụng trộm rồi?
Một lát sau, Vệ Lan cầm khăn mặt lau tóc xuống lầu, cô thấy Địch Đan Thanh cùng Trương Khác đang ngồi trên ghế sofa cầm giấy bút viết cái gì, liền thò đầu qua nhìn, quả thật đang bàn việc công. Cô làm mặt quỷ: - Tôi sấy khô tóc sẽ ngủ trước, mặc kệ hai người.
Nhìn Vệ Lan lên lầu, nghe được tiếng đóng cửa, Trương Khác liền ném bút lên bàn trà, cười hì hì nhìn Địch Đan Thanh.
- Trên mặt tôi có gì hả? - Địch Đan Thanh hỏi, nhưng cô vẫn chột dạ đỏ mặt.
- Chúng ta cũng lên lầu đi? - Trương Khác vội vã hỏi.
- Vệ Lan sẽ nghe thấy, ở chỗ này đi, nhỏ giọng chút.
Địch Đan Thanh nói, nhìn bàn tay Trương Khác thò qua cầm má mình, tim cũng muốn tan chảy rồi.
Trương Khác hôn lên môi Địch Đan Thanh, ngậm lấy đầu lưỡi mềm mại của cô, hôn đến đắm đuối, tình dục tựa như con sóng vỡ đê lan tràn, rất nhanh lòng nóng tình nhiệt cởi xuống y phục của cô, ngay tại phòng khách kéo xuống chiếc quần lót mê người bằng tơ đến mắt cá chân, để cho cô đỡ lấy ghế sofa, đứng đưa lưng về phía mình, lộ ra cặp mông tròn trịa trắng như ngọc...
- A, đúng rồi, còn có một việc quên nói với hai người...
Vệ Lan mặc váy ngủ tung tăng đi xuống lầu.
-------------------- "..." Vệ Lan vừa mới xuống góc thang lầu, ánh đèn ở phòng khách dưới lầu không rõ, chỉ thấy Trương Khác đứng hai tay đỡ lấy mông Địch Đan Thanh. Hai người trần truồng lỏa thân.
Lần trước thấy được Trương Khác đè Địch Đan Thanh lên cửa hôn vú của cô, tràng cảnh trước mắt càng kích thích hơn. Vệ Lan còn nửa câu nói còn nhét trong cổ họng thế nào cũng không tuôn ra được, cũng quên phải dừng chân, cô đạp hụt hai bậc thang, vô ý thức nắm lấy tay vịn, thiếu chút nữa lăn xuống cầu thang.
Địch Đan Thanh xoay người ngồi lên ghế sofa, cầm lấy y phục che lên người. Thấy Trương Khác còn lõa lồ phía dưới, Vệ Lan thì ngây ngốc nhìn chằm chằm nơi đó, - "Xấu thế không biết!" Cô cười vội vàng cầm áo sơ mi che đi nơi đó, nhưng không rút ra được cái tay đang che ngực mình, liền dí dỏm đem áo cổ áo sơmi móc lên trên đó, mới rút tay cầm y phục che ngực.
- Lại lên lẹo rồi. Vệ Lan đứng ở cầu thang, lúc này mới đỏ mặt lấy tay bịt mắt lại, lại vừa bực mình vừa buồn cười nói: - Cái nhà to như thế mà phải bắt tôi trốn đồ khốn khiếp hai người, thật không có thiên lý mà... Rồi cô chạy như trốn lên lầu.
Địch Đan Thanh cũng cảm thấy buồn cười, vừa rồi thực sự là gấp gáp quá, chí ít cũng phải đợi Vệ Lan ngủ rồi hãy làm. Cô buông tay ra, cười nói với Trương Khác: - Cẩn thận không được sao! Rồi cô cầm lấy quần áo, muốn mặc vào.
- Hiện tại chị ấy chắc không ra nữa đâu, chúng ta tiếp tục đi...
Trương Khác ngồi tới gần ôm lấy Địch Đan Thanh kéo vào lòng, tay với qua eo sờ xuống phía dưới.
Địch Đan Thanh bị cắt đứt giữa chừng, hăng hái hơi giảm sút, vừa bị Trương Khác vuốt ve, người lại vô ý thức căng cứng lên, trở nên nóng hôi hổi, lại bắt đầu hứng khởi, thuận theo ngồi vào trên đùi Trương Khác, từ đỉnh đầu đến chân, toàn thân đều bị một loại mẫn cảm cực hạn thắt sít lại.
- Ôi...
Để đến nơi sâu nhất, Địch Đan Thanh cũng nhịn không được khẽ rên ra tiếng, tay chống bắp đùi Trương Khác, thích ứng một lúc mới từ từ ngồi hẳn xuống, chỗ kín co rút lại, và cứ thế ngồi xuống.
- Chị chủ động đi...
Trương Khác ngồi trở lại trên ghế sofa, phần lưng không có chỗ dựa, tay ôm bờ mông đẩy đà của Địch Đan Thanh, không thể vận động quá cố sức. Địch Đan Thanh ôm thắt lưng Trương Khác, cặp đùi của cô dài căng, trắng nõn, kẹp lấy thắt lưng Trương Khác, thường ngày cô thích lạnh lùng, bên trong lại rất kiên cường, lúc này tuy thở gấp rên rỉ nhưng vẫn rất yểu điệu, chẳng mấy chốc thì ôm sát thắt lưng Trương Khác không động đậy nổi nữa.
Trương Khác nhìn vẻ mặt mê man phức tạp trên mặt Địch Đan Thanh, sắc mặt hồng hào, sống mũi cao thấm mồ hôi hột, con mắt khẽ híp tỏa ra vẻ mê ly hấp dẫn tới cực điểm. Trương Khác nhẹ nhàng hôn lên đôi môi cô, những cái nút lưỡi bạo bùng, đợi hạ thể cô bớt co quắp hơn, mới đẩy ngã cô nằm lên ghế sofa.
Địch Đan Thanh lại ôm chặt thắt lưng Trương Khác không cho y nhúc nhích, Trương Khác tay ôm eo cô -- đột nhiên Địch Đan Thanh tay chống ngực Trương Khác muốn đứng lên.
- Sao thế? - Trương Khác hỏi.
Địch Đan Thanh tay che giữa hai chân vội vàng chạy vào nhà vệ sinh. Trương Khác chạy theo, nhìn Địch Đan Thanh lõa thân ngồi trên bồn cầu, bên dưới truyền đến tiếng nước chảy xiết.
- Đi ra ngoài đi...