Ngao Tuệ nhìn thoáng qua bốn phía, trầm mặc một lát, mới lắc đầu nói:
- Ta xem những người này tựa hồ không phải đệ tử của La Linh tông.
Nhạc Vũ nhếch miệng, đâu chỉ không phải là đệ tử của La Linh tông mà thôi, những tu sĩ này căn bản xuất từ trong Thiên Thủy quốc.
Tuy không phải là đệ tử của Hoa Diễm Tông cùng Cửu Linh tông nhưng lại rất có liên quan đến vương thất.
Huống chi linh mạch bậc này theo lệ cũ sẽ do đệ tử tam tông trông giữ nhưng xem bộ dạng những người này không hề kiêng nể, hơn nữa thần niệm của hắn quét tới 500 vạn trượng cũng không phát giác ra bóng dáng của đệ tử Cửu Linh tông.
Nhạc Vũ phất tay, liên tục đánh ra mấy ngàn viên tiên thạch vùi sâu vào tầng đất liên kết nhất thể với pháp trận dưới đáy hồ nhưng hết sức kín đáo.
Ngao Tuệ hiểu ý cười cười, tất nhiên biết Nhạc Vũ động tay động chân như vậy chẳng những khiến cho đại trận này không có tác dụng mà khi đấu pháp sẽ có hiệu quả ngược lại.
Trong lòng nàng thất kinh, Nhạc Vũ có được bản chép tay Hà Đồ Lạc Thư mới chỉ mấy tháng nhưng lực tính toán đã đại tăng.
Một tòa linh trận quy mô trung đẳng chỉ cần dùng một lát đã có thể tìm được cách phá giải.
Bố trí thỏa đáng, Nhạc Vũ cũng không để ý tới mấy kẻ bày trận mà phi độn tới một linh mạch thủy hệ khác.
Qua hơn mười linh mạch, ánh mắt Ngao Tuệ càng phát quái dị:
- Hoạn bên ngoài, lo bên trong, phu quân thật rất không dễ dàng . Trong Thiên Thủy quốc ngoại trừ Hoa Diễm Tông còn có chút rụt rè, đám người còn lại ai cũng mong Thủy Vân tông ngã xuống. Chỉ sợ ngày sau còn có dây dưa, duy trì thân phận này phiền toái như thế thì cần gì phải lưu luyến?
Nhạc Vũ khẽ thở dài, hắn đã sớm hối hận. Nếu không phải là còn thiếu nợ nhân quả Thủy Vân tông, hơn nữa ngọn nguồn tai họa là do mình thì đã sớm bứt ra rời đi.
Còn thêm lời ủy thác của Tử Vân đạo nhân nên hắn càng không muốn làm trái.
Tuy hắn vẫn không muốn quan hệ với Thủy Vân tông nhưng bất tri bất giác đã cột vào cùng một chỗ.
Cục diện trước mắt dù khó khăn nhưng cũng chỉ biết ngênh đón.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ tiện tay vung thanh Sương Thạch Kiếm trong tay, trên mặt thoáng vẻ trêu chọc hiếm thấy ròi cười nói: - Thật có chút phiền toái, bất quá chuyện vẫn có tương lai, Thủy Vân tông cũng không phải không có sinh cơ. Nương tử, để xem phu quân ta phúc vũ phiên vân.
Ngao Tuệ sững sờ, yên lặng nhìn phía Nhạc Vũ thấy thần thái hắn tràn ngập vẻ tự tin.
Kỳ thật nếu không dùng thân phận Uyên Minh thì với thực lực mấy người đủ để đem trảm sát sạch sẽ tu sĩ cả vài quốc gia.
Nhưng vấn đề là Nhạc Vũ hết lần này tới lần khác không muốn dùng thân phận thực, chỉ muốn dừng lại ở tu vi ngọc tiên.
Bất quá khí thế kia khiến trong mắt nàng lóe dị trạch, rõ ràng vẫn là dung mạo thanh tú cũ nhưng khí chất chợt biến đổi trầm ổn lại có thêm vài phần lăng lệ ác liệt như cự sơn, phảng phất trên thế gian không gì ngăn cản được kiếm trong tay hắn.
Khuôn mặt bất giác đỏ lên, Ngao Tuệ vội vàng quay đầu nói:
- Ta sẽ chờ thủ đoạn của phu quân, dù sao lần này ta cùng với Tuyết Nhi tỷ chỉ sợ không thể giúp ngươi.
Dứt lời nàng liền chui tọt vào trong Diễn Thiên Châu.
Nhạc Vũ thấy thế hơi kỳ quái nhưng cũng không để ý, chỉ một mạch xử lý thỏa đáng chuyện linh mạch rồi trở về Khống Vân Phong thay thế thân ngoại hóa thân.
Dùng hồn niệm xuyên thấu qua Huyền Vũ Thiên Nguyên trận rồi lan tràn khắp nơi dò xét đầu cuối những linh mạch thủy hệ kia thì đều không hề thấy bóng dáng linh trận, Nhạc Vũ không khỏi thở dài một tiếng.
Điều này cũng không phải không thể nào do thám mà có cao nhân thay bọn họ che lấp.
Hắn cười lạnh rồi nhắm mắt tĩnh tu, lấy từ trong tay áo ra một chút Ngũ Hành tinh hoa hút vào đến trong cơ thể chuyển hóa thành Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực.
Không thể không bội phục vị Tân Độ La của Tây Phương Giáo kia, Ngũ Hành tinh hoa của hắn quả thực vô cùng tinh thuần. Sau khi hắn trở về Thiên Thủy quốc thì dùng số linh tinh trong mấy bình ngọc chỉ mấy tháng đã có đột phá trong Ngũ Hành phù trận.
Mặc dù không cách nào hiệu quả như lần đầu song tu với Ngao Tuệ Chiến Tuyết nhưng cũng đã ngưng luyện ra ba thành phù lục Ngũ Hành tầng thứ mười lăm.
Đoán chừng tối đa chỉ cần một năm nữa hắn sẽ có đột phá, đến khi tầng thứ mười lăm viên mãn thì hắn cũng chân chính tiến vào Ngọc Tiên.
Nhạc Vũ ít nhiều mong chờ chuyện này nhưng vẫn không nắm chắc một lần đem bản mạng hồn ấn đột phá lên Thái Thanh Huyền Tiên.
Vốn hắn rất tự tin nhưng khi trông thấy Chiến Tuyết gian nan như vậy thì không khỏi chột dạ.
Thở dài một tiếng, Nhạc Vũ lại đem bạch cốt chuông cầm trong tay, bắt đầu dốc lòng cảm ứng pháp tắc thời không bên trong.
Luận phẩm giai vật này kỳ thật thua xa Diễn Thiên Châu, chỉ dựa vào mười hai viên Định Hải Thần Châu xây nên thế giới trung tiên, pháp tắc cấu thành tương đối thô lậu.
Nhưng cũng vi đơn giản nên mới dễ dàng phân tích hơn, kết cấu Diễn Thiên Châu dần càng trở nên phức tạp, tuy hắn là chủ nhân nhưng cũng không thể nào hiểu rõ từng thứ.
Hắn cướp đoạt trấn hồn chung có tới một nửa nguyên nhân là muốn nhờ nó một lần trùng kích hồn ấn Thái Thanh Huyền Tiên.
Quả chuông này tụ từ ức vạn cốt cách yêu thú, lại dùng âm hồn huyết tế mà thành, nhiễm vô số nhân quả sát khí.
Chẳng qua hiện giờ nó đã đổi chủ, Nhạc Vũ cũng không phải là người tế luyện nên không cần để ý, hồn niệm càng không sợ sát khí trùng kích, trực tiếp đem thần niệm thăm dò vào hạch tâm.
Vốn lần trước hắn cướp được chỉ thăm dò giản lược nhưng lần này hắn cẩn thận phân tích hấp thu từng pháp tắc một.
Hắn trầm nhập vào bên trong hoàn toàn không biết thời gian trôi qua, đến một ngày chợt cảm giác được từ xa có một đạo thần niệm cường hoành đang nhanh chóng phi độn tới Khống Vân Phong.
Thần sắc Nhạc Vũ khẽ động, phân ra một đạo thần niệm chiếu xem phương xa.
- Là Cực Hoán?
Nhạc Vũ mở mắt kinh ngạc nhìn về phía xa, thấy đúng là Cực Hoán chân nhân đang ngự không đi tới.
Cũng không biết là vì tình thế Thủy Vân tông không ổn hay không mà khí sắc Cực Hoán càng thêm khó coi so với một năm trước.
Nhạc Vũ định đứng dậy hành lễ nhưng Cực Hoán phất tay ý bảo hắn ngồi yên:
- Hôm nay ngươi còn gánh vác trọng trách nên không thể sơ suất, cũng không cần đa lễ. Sư bá tới vì một chuyện.
Cực Hoán nói đến đây thì xuất ra từ tay áo bốn điểm lam quang đánh về Nhạc Vũ nói: - Ba trong bốn viên này vốn cất trong tàng khố tông ta, một viên khác là tông môn tìm kiếm trong hai năm qua có được, chắc là có thể giúp ngươi một tay!
Nhạc Vũ cau mày tiếp vào tay, chỉ thấy bốn điểm sáng tán đi lam quang , trông lại chính là Huyền Thủy Thiên Linh Châu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Còn chưa kịp kinh ngạc thì hắn đã nghe Cực Hoán thở dài:
- Hiện giờ cũng chỉ có thể tận nhân lực nghe thiên mệnh mà thôi, ta cũng biết bốn viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu chắc không có trợ lực quá lớn với ngươi. Chuyện đấu pháp mấy ngày sau ngươi chỉ cần hết sức chú ý là được. Nếu không thành, ta cũng sẽ không trách ngươi! Chỉ trách Thủy Vân tông ta thời vận bất lực.
Nói xong những lời này, Cực Hoán si ngốc nhìn phía Thủy Vân Phong, cũng không biết suy nghĩ cái gì hồi lâu mới cười thảm:
- Năm đó lúc sư tôn vẫn lạc thì Cực Hoán ta từng có huyết thệ sẽ làm vinh dự đạo thống của lão nhân gia. Không ngờ đến cuối cùng lại gần như rơi vào cảnh diệt tông, cả đời xấu hổ khi gặp lại ngài. Uyên Minh ngươi là hảo hài tử, không cần chôn cùng Thủy Vân tông ta. Nếu là thật sự không cách nào hãy tự mình đào thoát đến Vạn Thọ sơn tìm Trấn Nguyên Đại Tiên phù hộ. Coi như là lưu lại cho Thủy Vân nhất mạch một tuyến sinh cơ!
Lão nhân kia phảng phất giống như giao phó cho Nhạc Vũ một phen rồi cũng không để hắn lên tiếng vội vàng phi độn ly khai.
Nhạc Vũ đứng sững một hồi rồi cũng không lên tiếng gọi Cực Hoán lại, nếu nói hắn có tự tin lấy thực lực ngọc tiên vượt qua mấy vị Thái Ất Chân Tiên hợp lực thì dù sao Cực Hoán cũng không tin.
- Vạn Thọ sơn, Trấn Nguyên Đại Tiên sao?
Trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, tiếp đó lại khẽ lắc đầu, mượn cơ hội này tiến vào đó quả thậ có cơ hội lấy được quả nhân sâm nhưng lại không hợp với tính cách của hắn.
Bản thân gây phiền toái, tự mình giải quyết, vào kiếp trước hắn vốn ghét cay ghét đắng chuyện vứt bỏ đồng đội, kiếp này cũng đồng dạng.
Tiếp đó hắn nhìn sang bốn viên lam châu trong tay, không chút do dự đem tế luyện rồi đánh vào Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận nhưng không thôi động sinh ra linh mạch thủy hệ mà chỉ định ở trong trận.
- Đáng tiếc, chỉ có hai mươi tám viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu.
Nếu đủ ba mươi sáu viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu thì sẽ tiến nhất giai, thành Tam phẩm Tiên Thiên linh bảo nhưng hiện giờ còn thiếu tám viên.
Bất quá Nhạc Vũ cũng không có hi vọng, linh vật như vậy không phải cứ muốn là tìm được.
Bị Cực Hoán không lý do quấy nhiễu một phen, Nhạc Vũ nhất thời cũng không còn tâm tư tìm hiểu pháp tắc thời không, mượn thủy linh lực nơi đây tham ngộ Thủy Vân tứ kiếm nhưng chưa kịp bắt đầu thì đằng xa đã có một đạo phi phù truyền tin bay đến.
Nhạc Vũ nhướng mày tiếp lấy thì là mấy lời thăm hỏi của hai đồ đệ mà hắn cơ hồ quên lãng.
Nhạc Vũ cười nhẹ, từ đây có thể thấy bên trong Thủy Vân tông lúc này loạn ra sao, hắn cũng không để ý hủy đi hai đạo phù.
Sau một khắc, bên dưới Huyền Vũ Thiên Nguyên trận phát ra một tiếng ngân nhẹ.
Nhạc Vũ nheo mắt, biết Triều Thác cuối cùng đã động thủ.