Sau một lát, Nhiễm Lực cười khổ nói:
- Sư huynh, Băng Thiến không phải cố ý làm như thế. Chỉ là nàng luyến tiếc sư huynh mà thôi, kỳ thật ta với Lâm Trác đều là như thế…
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, phất tay ngăn lại lời nói kế tiếp của Nhiễm Lực. Trên mặt hắn đã dần dần khôi phục vẻ bình tĩnh, vừa rồi hắn chỉ muốn dọa nạt Băng Thiến, cũng không phải thực sự nổi giận với nàng.
Tâm tư của Băng Thiến hắn làm sao không biết? Nhưng lần này phi thăng lên tiên giới, thật sự hung hiểm khó lường. Ngay chính bản thân hắn còn không nửa phần nắm chắc có thể sống yên trên thượng giới hay không, thật sự không nên mang theo thêm gánh nặng.
Nhớ tới mấy năm nay cùng với tiên giới kết xuống mấy kẻ thù lớn, trên mặt Nhạc Vũ không khỏi lộ ra vài phần lo lắng.
Hắn có tự tin có thể dùng đao kiếm trong tay chém vỡ hết thảy! Không quản hắn là Thái Thanh Huyền Tiên hay Đại La Kim Tiên, hắn đều có thể nghĩ ra biện pháp ứng phó chu toàn. Nhưng hắn chỉ lo lắng không thể bảo vệ sự an toàn của người thân mình.
Lâm Trác lo lắng Nhạc Băng Thiến xảy ra sự cố nên đã rời đi tìm kiếm. Nhiễm Lực chỉ ngồi im lặng, trong lòng hắn hơi có chút ý u oán. Trước kia khi tu vi yếu ớt chỉ có thể đứng xem một mình Nhạc Vũ đi chiến đấu, khi đó còn có thể chịu được. Nhưng cho đến bây giờ khi cảnh giới không còn thua kém Nhạc Vũ quá nhiều, chẳng lẽ vẫn còn chưa thể giúp đỡ được sao?
Nhưng trong lòng hắn biết lời nói của Nhạc Vũ chính là tình hình thực tế. Mấy người bọn họ rốt cục không có được thiên tư ngộ tính như Nhạc Vũ vùa Liễu Nguyệt Như, thời gian trăm năm cộng thêm một Thất Linh Thiên Thông Quả mạnh mẽ tăng lên tới cảnh giới hiện tại đã xem như may mắn. Nếu không cẩn thận ổn định tu vi vững chắc, ngày sau còn muốn tu luyện nhất định sẽ gặp hung hiểm đến cực điểm.
Nói thêm vài câu, Nhạc Vũ liền bắt tay lo chuẩn bị độ kiếp. Nhạc Trương thị cũng không dễ dàng bỏ qua, lôi kéo tay Nhạc Vũ dặn dò thật lâu, thẳng đến giữa trưa mới chịu dừng lại. Bà biết được kiếp lôi hung hiểm, trước khi Nhạc Vũ độ kiếp nhất định cần có thời gian dưỡng khí điều tức.
Quay trở vào tĩnh thất, Nhạc Vũ thở dài, trong mắt hiện lên vẻ thẫn thờ. Nhưng chỉ giây lát sau hắn đã thu liễm tâm thần, bắt đầu tiến vào nhập định quan sát thân thể mình.
Huyết nhục khung xương cơ thể hắn giờ phút này đã sớm chuyển sang tử sắc, còn có một tia huyết sắc khí tức đang lưu chuyển không ngừng bên trong cơ thể hắn.
Đây chính là diệu dụng của Cửu Chuyển Huyền Công, bên trong huyết nhục có thể tu luyện ra chân khí, khiến cho lực lượng thân thể hơn xa tu sĩ cùng cấp.
Ngoài ra còn đủ loại thiên địa pháp tắt được khắc lục bên trong từng tế bào cơ thể.
Hơn trăm năm hắn tìm hiểu toàn bộ đại đạo chí lý, đều đã dung nhập vào trong huyết nhục thân thể hắn.
Cho dù không cần pháp lực thi triển, lúc hắn đánh ra một quyền thường thường sẽ có vô số pháp tắc lực lượng đi theo. Khi uy thế một quyền tăng lên tới mức tận cùng sẽ đạt bảy vạn thạch lực lượng, mà khi uy thế một quyền tới mức cực thịnh, lại đạt tới lực lượng trấn thế! Tu sĩ Đại Thừa bình thường cũng không chịu nổi lực lượng một quyền này!
Mà phương pháp luyện thể này tu luyện tới cực hạn càng có thể đem căn nguyên quy luật của thế giới này dung nhập vào trong thân thể mình. Dùng lực chứng đạo liền có thể chứng thành Hỗn Nguyên…
Chỉ tiếc dựa theo Chúc Long đã nói, Cửu Chuyển Huyền Công chẳng những sơ hở vô cùng, còn có hậu hoạn khó lường.
Chúc Long ước chừng sẽ không lừa dối đứa con độc nhất của mình, nhưng lời này cũng không thể hoàn toàn tin được.
Lúc Nhạc Vũ tu luyện tất nhiên càng thêm cẩn thận. Mỗi một bước đều xác minh nhiều mặt, xác định không có sai lầm mới có thể tiếp tục tu hành. Một khi có chỗ nào không đúng sẽ lập tức dừng lại, tiếp tục cẩn thận cân nhắc một phen.
Với trình độ trận phù Hư Thất Sinh Bạch cảnh giới hiện tại của hắn, hành động này có được bao nhiêu tác dụng ngay chính Nhạc Vũ cũng không hay biết.
Nhưng Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp hắn đã tu luyện tới tầng thứ ba viên mãn. Bên trong thần hồn phù lục có chữ "Đình" càng thêm chói mắt. Trước kia vẫn thường xuyên lóe ra điện quang, hiện giờ đã toàn bộ thu liễm, biến mất không còn nhìn thấy, nhưng bên trong phù lục chữ Đình súc tích lôi lực hủy diệt ngày càng tăng thêm.
Đáng tiếc vô luận là Thiên Nguyên Giới hay Hoàng Hôn Giới, thật sự khó thể tìm được Yêu Tiên. Mấy năm nay hắn thường dùng phương pháp luyện đan đưa tới đan kiếp, cũng tiến triển cực nhỏ, vì thế chỉ đem Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp tầng thứ tư tu luyện được một nửa.
Hành động này lại để lại không ít tiên đan linh dược cho Quảng Lăng Tông, cho dù ngày sau đệ tử có tăng lên sáu mươi vạn như suy đoán, cũng đủ ứng phó.
Thở nhẹ một hơi, Nhạc Vũ đem chút tạp niệm cuối cùng này đều gác sang một bên, chỉ chuyên tâm khôi phục khí huyết pháp lực, bù lại tiêu hao lúc trước giúp Liễu Nguyệt Như mở ra cánh cửa tiên giới.
Nhắm mắt nhập định, thật không biết đã trải qua bao lâu, Nhạc Vũ bỗng nhiên mở mắt, trong mắt lóe sáng rạng rỡ, tựa như ánh trăng trong đêm. Hắn vừa vươn người đứng lên, khung xương toàn thân phát ra tiếng vang răng rắc, kích thích từng đợt linh lực chấn động.
Nhạc Vũ chỉ cảm thấy bên trong kinh mạch đan điền Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực tăng thật lớn, trước kia chưa từng có. Khí huyết lưu động bên trong cơ thể cũng tuôn ồ ạt như thủy triều, vô cùng mạnh mẽ.
Mặc dù còn chưa điều tiết tới mức độ tốt nhất, nhưng muốn ứng phó kiếp lôi oanh kích đã là dư dả.
- Cuối cùng đã đến ngày này! Thật không biết kiếp lôi lần này lại tăng lên tới mấy tầng?
Nhớ tới năm đó Đông Hoa Tán Nhân độ kiếp, gặp Tứ Cửu Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi, Nhạc Vũ không khỏi bật cười. Thật không biết khi mình độ kiếp, lại gặp phải tình hình như thế nào.
Vô luận nói gì hắn đã giúp Thiên Nguyên Giới không gặp phải nguy cơ bị luyện thành Nguyên Thần Tinh Hạch. Hoặc sẽ bởi vì nhân quả này nên thiên kiếp lưu tình với mình đi?
Nhưng lực lượng của Thiên Nguyên Giới tựa hồ cũng chỉ tới mức độ như thế mà thôi.
- Bất tri bất giác đã tới giờ Thìn rồi sao?
Xem xét hệ thống trí năng phụ trợ một chút, Nhạc Vũ thở dài mang theo chút lưu luyến quét mắt nhìn quanh tĩnh thất, sau đó không chút chần chờ cất bước, liền xuất hiện trên Hợp Dương Phong.
Có thể thấy được giờ phút này vô số tu sĩ đều đang đứng nơi đây, số lượng đạt tới mấy trăm vạn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Từ Linh Hư Kim Đan, đến Nguyên Anh Đại Thừa, tất cả đều mang theo ánh mắt bình tĩnh nhìn lên bầu trời Hợp Dương Phong.
Nhạc Vũ thoáng nhíu mày, đã sớm đoán được lôi kiếp đăng tiên của mình sẽ đưa tới rất nhiều tu sĩ đến quan sát. Nhưng số lượng không khỏi quá mức khoa trương, chẳng lẽ ba đại lục còn lại trong Thiên Nguyên Giới đều tới đây tham dự hay sao?
Hắn cũng không nghĩ tiếp, thản nhiên nhìn lướt qua liền thu hồi tầm mắt. Nếu đặt ở trước kia hắn nhất định không có khả năng cho phép quá nhiều tu sĩ đi vào bên trong trọng địa sư môn.
Nhưng hôm nay căn cơ Quảng Lăng Tông lại nằm ở Quảng Lăng Thiên Cung cùng Tử Vân Tiên Phủ. Quảng Lăng sơn ngược lại đã biến thành thứ yếu. Mà lực lượng bổn tông đã đủ sức đàn áp mấy trăm vạn tu sĩ, tất nhiên không cần tỏ vẻ như lâm đại địch.
Ánh mắt của hắn thoáng dừng lại bên cạnh Hợp Dương Phong, bên trong hàng đệ tử Quảng Lăng Tông, chỉ trong thoáng chốc hắn chợt khẽ động. Sau đó chặt chẽ tập trung lên thân ảnh mặc minh hoàng đạo bào.
Giờ khắc này trong nội tâm Nhạc Vũ có vài phần dao động, chần chờ hồi lâu chợt cười tự giễu.
- Thôi! Đoạn tình nghiệt này cuối cùng cũng cần phải giải quyết.
Thân hình hắn lóe lên, ngay sau đó Nhạc Vũ chợt xuất hiện ngay trước mặt nữ tử. Nhìn kỹ lại trên mặt Đoan Mộc Hàn hiện lên vẻ bối rối không biết nên làm gì, muốn thân cận nói chuyện với hắn, nhưng lại mang theo vài phần băn khoăn, trong ánh mắt xen lẫn vài phần hận ý.
Nhạc Vũ thầm than trong lòng, lại dùng Nghịch Chuyển Hi Hoàng Quan Tâm Thuật, không hề gặp chút kháng cự quan sát thế giới nội tâm của Đoan Mộc Hàn. Sau đó hắn đem thể ngộ cùng tâm đắc về Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết truyền vào bên trong thần hồn của nàng.
Vẻ mặt Đoan Mộc Hàn giật mình, sau đó trong mắt lộ vẻ buồn bực nói:
- Ta xem ngươi không muốn sống nữa! Trước đó sao không đưa cho ta, cố tình tuyển ngay lúc này?
Nhạc Vũ mỉm cười, thúc đẩy pháp lực toàn thân, chỉ trong chốc lát gương mặt tái nhợt đã khôi phục vẻ hồng nhuận như trước.
Nghịch Chuyển Hi Hoàng Quan Tâm Thuật tiêu hao thật lớn, viễn siêu ngày thường sử dụng thần thông này gấp mười! Một khi tin tức truyền đi quá nhiều, sẽ khiến thần hồn bị hao tổn, thậm chí hỏng mất.
So sánh với phương pháp Thể Hồ Quán Đỉnh của Tây Phương Giáo trả giá cũng không kém hơn bao nhiêu, nhưng hiệu quả lại chưa đạt tới một phần ba.
Nhưng nếu chỉ có chút vô ý, người nhận phương pháp này cũng sẽ bị hồn thức hỏng mất.
Nhưng lấy tu vi hiện giờ của hắn, chút tiêu hao này chỉ trong giây lát liền có thể khôi phục. Tuy có chút ảnh hưởng trong việc độ kiếp, nhưng không cần quá mức để ý. Đối với khả năng nắm vững hồn lực trong tay, hắn cũng không quá sợ hãi.
Về phần Đoan Mộc Hàn vừa nói, chỉ là việc hắn giúp nàng mở ra cánh cửa tiên giới, tuy hắn mượn Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang cùng Huyền Minh Thần Quang để cải tiến Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, nhưng một môn đại thần thông nếu muốn hoàn thiện sao lại đơn giản đến như vậy?
Chỉ mới một ngày trước hắn mới xem như miễn cưỡng hoàn thành được đại khái. Còn lại tầng mười lăm, chỉ phải chờ lên hồng hoang bản giới mới có thể suy nghĩ tiếp theo sau.
Hai mắt bình tĩnh nhìn người ngọc trước mắt, thẳng đến khi đôi má Đoan Mộc Hàn lộ ra vẻ tức giận lẫn thẹn thùng, lại thêm vẻ nghi hoặc, Nhạc Vũ mới mở miệng nói:
- Không phải ngươi muốn biết việc kiếp trước sao? Ta đi lên tiên giới, sẽ đi tìm đồ vật tác dụng như Tam Sinh Thạch. Nếu ngày sau ngươi phi thăng tiên giới, ta sẽ giúp ngươi khôi phục trí nhớ kiếp trước…
Đoan Mộc Hàn nghe vậy nhất thời lại giật mình. Nhạc Vũ không còn lưu luyến, hóa thành một đạo hồng quang bay lên Hợp Dương Phong. Trong lòng nhất thời vô cùng chua xót, trong mấy năm nay hắn luôn luôn không dám để Đoan Mộc Hàn khôi phục lại trí nhớ kiếp trước, chỉ sợ sẽ dẫn dắt lòng oán hận thật sự của Đoan Mộc Hàn.
Nhưng nếu việc này cứ mãi kéo dài, chỉ sợ ngày sau càng làm Đoan Mộc Hàn thêm thương tâm. Sau khi tỉnh lại, rốt cục nàng sẽ lựa chọn thế nào hắn chỉ đành xuôi theo số mệnh.
Trong lòng Nhạc Vũ thở dài, thật không biết ở thế giới hồng hoang có tìm được vật gì có thể khôi phục lại trí nhớ cho nàng hay không.
Nếu không có, nói không chừng phải đi tìm Hậu Thổ mượn Tam Sinh Thạch sử dụng một lần.
Trên đỉnh Hợp Dương Phong, bên cạnh trăm tế đàn ngoại trừ Nông Dịch Sơn chỉ có Nhiễm Lực cùng Lâm Trác đang khống chế huyền binh bảo vệ hai bên.
Những tu sĩ còn lại, cho dù là hơn mười vị thái thượng trưởng lão Đại Thừa cũng đứng cách xa mấy vạn trượng xem chừng. Những tu sĩ chư tông lại đứng xa tới hơn mười vạn trượng.
Vừa nhìn thấy từ chân trời chiếu xuống một đoàn kim quang, chân mày Nhạc Vũ cau lại bước tới chỗ tế đàn. Khi thần hồn hắn vừa tản ra lập tức liền cảm giác được đại trận phức tạp bên dưới tế đàn.