Muốn đem Lưỡng Nghi Vân Thiên Bàn đơn giản hóa thêm lần nữa, khó khăn vượt xa sự dự liệu của Nhạc Vũ.
Lâm Đan có thể đưa ra được tài liệu thật sự quá ít, còn chưa tới được một nửa, bộ phận còn lại chỉ đành dùng những linh trân khác thay thế.
Ngoại trừ Nhạc Vũ muốn thiết kế trận đồ mới, còn cần suy nghĩ thiết kế linh trận cho Lưỡng Nghi Vân Thiên Bàn, cùng độ phù hợp của những tài liệu này khiến cho khó khăn tăng lên gấp bội.
Cũng may trong tay của hắn còn có một Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn, phần lớn đều có thể trích dẫn trận đồ bên trong.
May là như thế Nhạc Vũ vẫn phải yêu cầu thêm hai trăm vạn linh thạch từ chỗ Lâm Đan mới chịu thôi.
Tựa hồ cũng biết mình quả thật đã đuối lý, vì thế Lâm Đan cũng không tiếp tục giây dưa ở giá tiền này. Ngược lại phải trọng luyện Tru Tiên Nỗ càng thêm tận tâm tận lực, còn thêm chút tài liệu gia tăng vào bên trong.
Kể từ đó Nhạc Vũ cũng e ngại giở thủ đoạn trong trận đồ, chẳng qua bởi vì số tài liệu Lâm Đan đưa ra có quá nhiều lỗ hổng, bộ phận thay thế bổ sung cũng không hoàn toàn thích hợp, Lưỡng Nghi Vân Thiên Bàn phỏng chế mặc dù luyện thành, nhưng uy năng kém hơn Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn, cũng giống như Cửu Hào Hà Đồ Nghi, không sử dụng được quá lâu.
Mãi đến ngày mười bảy Nhạc Vũ mới hoàn thành trận đồ, nhưng bên chỗ Lâm Đan đã xong trước hắn được hai ngày. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Một lần nữa chữa trị xong Tru Tiên Nỗ, cho dù những vu văn bị hỏng hóc ở những góc cạnh cũng đều được tu bổ xong toàn bộ.
Trên thân nỗ, được phân bộ ba viên Càn Hải Hỗn Độn Châu, cùng vu trận liên tiếp với thân nỗ cũng theo thiết kế của Nhạc Vũ.
Dưới tình huống uy năng không kém hơn chân chính Tru Tiên Nỗ, có thể phát huy ra uy năng lớn nhất của Càn Hải Hỗn Độn Châu.
Ngoài ra ở trung ương thân nỗ, còn có thêm một lỗ nhỏ chuyên dùng làm vị trí đặt thần tinh, cũng có một lệnh trận mô hình nhỏ, có thể hút lấy vu lực, ngày sau không chỉ là Chiến Tuyết, mà chính hắn cũng có thể sử dụng.
Còn có dây nỗ, Đại Canh Nhuyễn Gân Tuyến cùng long gân bện chung một chỗ, sau khi tế luyện dung hợp biến thành một dây nỗ màu bạc nhàn nhạt.
Tiện tay bắn ra liền nghe được một tiếng băng vang như sấm rền, còn có âm ba nặng nề khuếch tán khắp mọi nơi, cũng có được oai lực của nhất chuyển Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao.
Cầm thần binh tứ phẩm được sửa chữa lại, nỗi vui sướng trong nội tâm Nhạc Vũ cơ hồ không thể áp chế.
Trước khi đi tới Vân Thiên Cung mật cảnh, tối đa hắn chỉ kỳ vọng có thể tìm được một tiên bảo có được uy năng mạnh hơn chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân của hắn là được. Hơn nữa hắn muốn thu thập càng nhiều thượng phẩm tiên phù giúp hắn chống đỡ Thiên Li Tông.
Hắn thật sự không nghĩ ra mình lại có thể lấy được món đại sát khí vang danh tu chân giới từ thời đại hồng hoang tới tay.
Bốn mũi Đại Thôn Diệt Tiễn đã luyện chế thêm một lần, thành tựu trận đạo của Lâm Đan tuy còn kém một chút, nhưng rốt cục không hổ là luyện khí sư vang danh cả Vân Thiên Cung mật cảnh. Có sẵn linh trận của Nhạc Vũ, cơ hồ không chút khó khăn liền hoàn toàn chữa trị xong bốn mũi Đại Thôn Diệt Tiễn. Thậm chí bởi vì hắn gia nhập một chút linh kim hiếm thế, uy năng ước chừng đã tương đương mười hai thành so với trước kia.
Bất quá theo Nhạc Vũ làm như vậy cũng thật vô cùng lãng phí. Nếu do hắn tự mình thiết kế, tăng thêm linh kim cấu tạo trận đồ, có thể đem uy lực của Đại Thôn Diệt Tiễn tăng lên gấp năm sáu thành. Dùng tài liệu giá trị gần trăm vạn thạch lại chỉ gia tăng được hai thành uy lực, thật sự làm cho Nhạc Vũ không biết nên nói thế nào mới đúng.
Nhưng ấn tượng của hắn đối với Lâm Đan đã có chút thay đổi, lần này tuy bị người này tính toán nhưng nếu xét ra người này xem như cũng là người phúc hậu, ít nhất chuyện hắn đã đáp ứng cũng chịu tận tâm tận lực, tuyệt không đổi ý.
Ngoại trừ Đại Thôn Diệt Tiễn, Lâm Đan cũng luyện chế thêm chín mũi tên dự bị. Vẫn dùng Ác Kim luyện thành, gia nhập thêm bộ phận khác, trong tay Lâm Đan vẻn vẹn chỉ có Đại Hoang Vân Quang Thiết, cũng cực kỳ cứng rắn, cộng thêm vu trận gia trì lại càng thêm sắc bén không đỡ nổi.
Nếu nói về lực đả thương, có lẽ yếu hơn Đại Thôn Diệt Tiễn một chút, nhưng nếu bàn về lực xuyên thấu, cũng không kém chút nào, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Đem tên nỏ toàn bộ thu vào trong tu di không gian, Nhạc Vũ cũng không hề có ý tiếp tục dừng lại, đem trận đồ giao ra, lại đem ngàn vạn linh thạch thu vào tay, liền vội vã rời khỏi, hướng Linh Diệu Các đi tới.
Nhưng sau thoáng mừng rỡ, hắn lại cảm giác u sầu.
- Nếu lần này những người kia có thể lấy được tiên thiên linh bảo bên trong Huyền Linh Giới thì thôi, nếu tìm không được, chỉ sợ hơn phân nửa sẽ phải dính líu tới mình…
Nghĩ tới lời nói lúc trước của Lâm Đan, bên trong hồng hoang có hơn phân nửa tông sư trận đạo đều bị chư tông trong Xiển Giáo cùng Tiệt Giáo toàn bộ khống chế, Nhạc Vũ không khỏi thoáng cau mày.
Có thể đoạt bảo thành công, chuyện này tự nhiên đến đây là chấm dứt. Nhưng nếu xảy ra biến cố, người ủy thác luyện chế hai loại tiên bảo sớm muộn sẽ nghĩ tới người thiết kế trận đồ của hai tiên bảo này.
Hắn cũng không phải không tin tưởng lời thề của Lâm Đan, chẳng qua thủ đoạn mà tu sĩ có thể sử dụng thực sự quá nhiều, khó bảo toàn bọn hắn sẽ không tra được dấu vết.
Cũng may cho dù ở trước mặt Lâm Đan hắn vẫn dùng Huyễn Linh Châu che giấu tướng mạo hình dáng, muốn tra tới nền tảng của hắn tuyệt không dễ dàng. Hắn vốn thoát ra ngoài thiên cơ, tự nhiên không sợ hãi bị người khác thôi diễn ra số mệnh. Chỉ cần ngày sau nếu không tiếp tục đi tới Vân Thiên Cung mật cảnh, như vậy sẽ được bảo đảm an toàn.
Bên trong Linh Diệu Các vẫn thật phồn hoa, Nhạc Vũ đi vào bên trong, tìm được vị trung niên tu sĩ lúc trước từng bán Thiên Thanh Huyền Đằng, lúc trước còn chưa biết tên họ, sau mới hiểu người này họ Chân, chính là chấp sự chưởng các của chi nhánh Linh Diệu Các. Ngoại trừ bổn sự buôn bán rất tốt, cũng là một trong những Thiên Tiên tu sĩ nổi danh bên trong Vân Thiên Cung mật cảnh.
Nhìn thấy Nhạc Vũ, người này cũng thoáng lộ vẻ ngoài ý muốn, hình như không nghĩ tới thanh niên huyền bí này vì bán ra Thiên Thanh Huyền Đằng, suýt chút nữa chọc ra tai họa lại dám quay trở về.
Ngay khi Nhạc Vũ dứt khoát hỏi về Nguyên Trí Linh Quả, tu sĩ họ Chân nhếch môi trả lời:
- Tiểu hữu tới thật kịp lúc! Chỗ của ta chỉ còn một linh quả cuối cùng. Vốn đã có người xuống tiền đặt cọc, nhưng kế tiếp sẽ có thêm hai Nguyên Trí Linh Quả được điều động tới đây, vì vậy linh quả kia bán trước cho tiểu hữu cũng được. Chẳng qua giá tiền hơi đắt hơi chút ít, một ngàn bốn trăm năm mươi vạn tiên thạch thế nào?
Nhạc Vũ nghe vậy hơi cau mày, hắn nhớ được ở một tháng trước trong Hồn Ngọc ghi chép linh quả này chỉ là một ngàn một trăm vạn tiên thạch một quả, làm sao chỉ hai mươi mấy ngày đã tăng lên tới một ngàn bốn trăm năm mươi vạn?
Tu sĩ họ Chân tựa hồ hiểu được suy nghĩ của hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Thật ra nếu đổi lại là ngày thường, một Nguyên Trí Linh Quả tối đa chỉ có giá năm trăm vạn tiên thạch mà thôi. Nhưng gần đây giá thị trường có chút bất đồng, tiểu hữu có biết chuyện trong Huyền Linh Cảnh?
Nhạc Vũ cười khổ, hắn hiểu được đối phương muốn nói tới tiên thiên linh bảo bên trong Huyền Linh Cảnh.
Thật ra hắn đã sớm đoán trước với sự trân quý của tiên thiên linh bảo, chư tông trong Xiển Giáo cùng Tiệt Giáo làm sao không đi đánh chủ ý với Nguyên Trí Linh Quả? Sở dĩ hắn vội vàng chạy tới nơi này chính là vì e ngại Nguyên Trí Linh Quả bị bán hết.
Với tình thế hôm nay, giá tiền tăng vọt cũng là chuyện đương nhiên.
Tu sĩ họ Chân thấy hắn hiểu được, chỉ cười nhẹ, không nói thêm lời nào. Nhạc Vũ thoáng chút do dự, hôm nay cho dù hắn cộng thêm tiền thù lao của Lâm Đan trả cho, toàn bộ tài sản bất quá chỉ có một ngàn năm trăm vạn tiên thạch mà thôi.
Nếu dốc hết tất cả thu mua một linh quả giá tiền gấp ba bình thường, có đáng giá hay không?
Chỉ thoáng trầm ngâm một lúc, trong nội tâm Nhạc Vũ đã có quyết định. Đã biết sau hôm nay giá tiền của vật này sẽ càng lúc càng cao, cho dù Huyền Linh Cảnh bình ổn được phong ba, Nguyên Trí Linh Quả trong Hồng Hoang Giới cũng sẽ lâm vào thời kỳ khan hiếm, lần này không mua chưa chắc lần sau sẽ tìm được cơ hội.
Đã quyết định chuyện này, Nhạc Vũ lại mua thêm sáu mươi trương ngũ phẩm tiên phù, do Ngọc Tiên chế luyện, uy năng không kém. Cứ như vậy hắn đã dùng hết số tiên thạch trong túi mình.
Ngay khi Nhạc Vũ lấy ra hơn một ngàn năm trăm vạn tiên thạch giao tới, tu sĩ họ Chân thoáng cau mày, hình như hắn không hề ngờ tới Nhạc Vũ lại có đủ tiền để chi trả.
Tuy trên mặt hắn không tỏ vẻ gì, lại lấy ra một viên Thất Huyền Thanh Linh Ngọc giao qua.
Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, không chút khách khí thu vào trong tay. Thân phận khách quý tam cực, phàm mua bán đều được hưởng bốn thành ưu đãi, cũng tiết kiệm được cho hắn mười mấy vạn tiên thạch.
Cầm Nguyên Trí Linh Quả trong tay, Nhạc Vũ khôi phục lại vẻ thong dong như trước. Lúc trước hắn dùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn suy tính qua, trong mười mấy ngày Hoàng Hôn Giới sẽ không xảy ra việc gì, tâm linh hắn cũng không hề có báo động, mặc dù có trở về chậm hơn một chút cũng không sao.
Hắn đi dạo trong Vân Thiên Cung mật cảnh thêm nửa ngày, quả nhiên trong lúc mơ hồ nhận thấy ở phía sau có cảm giác, liền trực tiếp đi vào bên trong động phủ tạm thời. Hắn dùng thời không thông đạo ở đây, lắc mình đã đi ra ngoại giới không gian, sau đó hướng Hoàng Hôn Giới bỏ chạy.
Nhưng khi mới đi được nửa đường, liền có đạo khí tức từ phía sau đuổi theo, cơ hồ không có chút nào che giấu, sát cơ lạnh thấu xương, khí thế ngập trời. Tuy còn mấy chục lần hô hấp mới có thể đuổi kịp, lại có vô số thời không phong bạo cách trở, nhưng Nhạc Vũ vẫn cảm thấy lông tóc dựng đứng, thần hồn cảm thấy đau nhói.
Cười khẽ một tiếng, Nhạc Vũ cũng không hề cảm thấy kinh hãi, khẽ rung tay áo, Tru Tiên Thần Nỗ đã bay vào trong tay, thần tinh cấp tám đã sớm gài vào, dây cung trương đầy, một mũi Đại Thôn Diệt Tiễn nằm sẵn bên trên. Ba viên Càn Hải Hỗn Độn Châu ngay lập tức đem ngũ hành linh lực hỗn tạp quanh thân toàn bộ hấp thu chuyển hóa thành hỗn độn lực, truyền vào bên trên thần nỗ.
Dần dần, một cỗ khí tức nguy hiểm kinh khủng chấn thẳng sâu trong lòng người từ trên thần nỗ lan tràn ra ngoài.
Thiên Tiên tu sĩ đuổi theo phía xa tựa hồ cũng cảm thấy không ổn, ngay lập tức liền bỏ chạy.
Nhạc Vũ cười lạnh khấu vào cơ quan, một luồng hắc tuyến phá không bay đi, chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua mấy chục vạn mảnh nhỏ không gian, ngay khi Thiên Tiên tu sĩ vừa nảy sinh ý niệm tránh né đã ngay mặt kích thẳng lên người hắn.