Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 697: Ngũ sắc thập giai


Lần này từ trong hư không xuyên ra là một tiểu tán ( dù nhỏ) màu đen. Đồng dạng vừa tiếp xúc với gió liền trướng lên, thân tán biến ảo thành vạn trượng. Sau khi mở ra, vững vàng che phủ phương viên mười mấy vạn trượng quanh ma quật. Chẳng những hoàn toàn ngăn cách được ánh nắng, cũng đem thiên địa linh lực chung quanh toàn bộ loại bỏ.

Chỉ trong nháy mắt, hai trương Chu Tước Chân Hình tiên phù hóa thành hai hư ảnh Chu Tước bay lên bầu trời oanh kích tới.

Một tiếng ầm ầm nổ vang, chiếc dù khổng lồ trên bầu trời lay động kịch liệt, trên mặt tán vô số phù triện liền hỏng mất. Tiếp theo co rút lại kịch liệt, khôi phục lại hình dạng ban đầu khi vừa xuất hiện.

Nhưng chỉ qua một lát, mười tám thanh phi kiếm bị Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận vây khốn liền thừa dịp khe hở thoát thân ra, gây dựng lại kiếm trận.

Chỉ trong nháy mắt bên trong không trung lại có mười phù triện phá không bay ra. Sau khi dẫn phát biến thành mười hỏa hồng sắc giao long quanh quẩn vũ động, chiếm cứ gần nửa bầu trời.

- Độc Tiêm Giao Long Hồn? Nguyên lai là Nam Hải tu sĩ!

Nhìn những hỏa long giương nanh múa vuốt trên không trung, trong mắt Nhạc Vũ bộc phát ra một đoàn quang mang.

Bên trong mười trương Viêm Long Chân Hình Phù, rõ ràng phong ấn linh hồn của giao long mười một cấp, khiến cho uy năng của nó chỉ thua kém Kỳ Lân Chân Hình tiên phù một chút mà thôi.

Có thể săn bắt được Độc Tiêm Giao Long mười một cấp, ngoại trừ Nam Hải Nguyệt Hỏa Uyên, không còn nơi nào khác!

Cả Đông Thắng đại lục, địa phương có thể làm được như vậy Nhạc Vũ biết chỉ có một chỗ mà thôi. Có thể lấy được hồn phách của giao long, cũng chỉ có mấy vị tán tu đỉnh cấp nơi đó.

Cũng khó trách người này vừa ra tay đã có nhiều trọng bảo đỉnh cấp đến như vậy!

Lạnh giọng cười một tiếng, mấy trăm đạo kiếm quang bên người Nhạc Vũ liền xếp vào vị trí của mình, vẽ ra một đường quỹ tích huyền ảo, vừa lúc bày ra Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận hắn mới tìm hiểu được chưa bao lâu. Vô số canh kim kiếm khí tung hoành giao nhau, kích động bắn ra, lại lần nữa triền đấu cùng mười tám thanh nhất phẩm huyền binh, chỉ trong một kích liền làm kiếm trận kia hỏng mất thêm lần nữa.

Ngay sau đó hơn mười đạo kiếm quang đao khí quét lên bầu trời, chỉ trong khoảng cách liền đem mười trương Viêm Long Chân Hình Phù chém chết bốn con. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Vẻ mặt Nhạc Vũ ngẩn ngơ, Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận là lần đầu tiên hắn thử diễn trong thực chiến. Giờ phút này có thể sử dụng bộ kiếm trận này bình thường hay không trong nội tâm hắn cũng không dám nắm chắc, thật sự không hề nghĩ tới uy năng của bộ kiếm trận này lại mạnh mẽ tới như thế.

Sau thoáng ngạc nhiên, khóe môi Nhạc Vũ liền nhếch lên. Vô luận nhân phẩm của Liễu Tuệ rốt cục như thế nào, nữ nhân này đưa đồ giải kiếm trận cho hắn đúng là đã cho hắn một nỗi vui mừng, giúp hắn rất lớn.

Hôm nay hắn lại có thêm một lá bài tẩy hữu dụng ngoài dự tính.

Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ từ bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ lấy ra vài thanh siêu phẩm phi kiếm, ngay tiếp theo là Tam Dương Tru Thần kiếm trận, Tứ Tượng Tinh Tú kiếm trận, Đông Hoàng Đại Nhật kiếm trận, mấy trăm lưỡi phi kiếm bên trong đều lấy ra, cùng Thiên Ý Kiếm và Nghịch Thiên Đao hai thanh tiên binh, sắp xếp thành một kiếm trận mới.

Chỉ một thoáng, kích thước của Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận khuếch trương hơn mấy lần, kiếm khí hội tụ phá không dựng lên, đem không gian vạn trượng chỉ một thoáng cắt rách thành vô số mảnh nhỏ không gian. Đem sáu con viêm long còn lại hoàn toàn cắn nát. Nhưng khi nhìn thấy một màn này, suy ngẫm chốc lát Nhạc Vũ lại thu hồi toàn bộ năm trăm thanh phi kiếm bên trong.

Số lượng huyền binh không phải càng nhiều thì càng tốt, hắn hiểu biết về Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận vẫn còn chưa đầy đủ thành thục.


Sau khi đơn giản cải biến kiếm trận, có thể dung nạp được huyền binh có hạn, lấy tình hình vừa rồi mà nói, ba trăm thanh huyền binh nhị phẩm trở lên đã xem như cực hạn.

Đáng tiếc chính là giờ phút này hắn không cách nào dùng pháp lực thúc giục, nếu không uy năng sẽ càng tăng lên. Giờ phút này Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận càng nhiều chỉ dựa vào uy năng của bản thân ba trăm thanh huyền binh mà thôi.

Đánh nát Viêm Long Chân Hình Phù, tia kiếm khí liền hướng quanh thân càn quét.

Mười tám thanh nhất phẩm huyền binh chỉ ngăn cản được chốc lát đã biến thành quang mang ảm đạm, ngay lúc này, lại có sáu thanh phi kiếm mang theo quang mang rực rỡ từ trên trời giáng xuống, phân ra sáu phương, cùng mười tám thanh phi kiếm hợp chung một chỗ, đang chống cự công kích của Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận.

- Tiên binh?

Cảm giác bên trên phi kiếm mang theo vài phần tiên khí, trong nội tâm Nhạc Vũ chợt nhảy mạnh theo bản năng, chỉ trong chốc lát liền phát giác không phải, sáu thanh huyền binh kia cũng đã thức tỉnh khí linh, bước dần tới cánh cửa tiên binh. Nhưng trên phẩm chất vẫn còn kém hơn một bậc, vẫn không cách nào chống lại hai thanh tiên binh Thiên Ý Kiếm cùng Nghịch Thiên Đao.

Chẳng qua vào giờ khắc này trong lòng Nhạc Vũ vẫn cảm thấy thất kinh, người này có nhiều bảo vật không thua kém hắn, thần thông mạnh mẽ hơn một bậc.

Đổi lại là mấy năm trước, khi hắn mới từ trong Tử Vân tiên phủ đi ra ngoài, nếu chính diện giao chiến bản thân hắn tuyệt không có phần thắng, cũng may lúc ban đầu hắn cũng chưa từng làm ra chuyện vọng động.

Trong tay kết ấn, đánh ra Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Ngũ Luân Ấn, Nhạc Vũ xa xa khống chế kiếm trận ngăn địch, lại tiếp tục ngưng tụ Ngũ Hành phù triện bên trong người.

Giờ phút này trong tay hắn vẫn còn vài món trọng bảo chưa sử dụng, nhưng Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa cần tiêu hao quá nhiều pháp lực mới có thể thúc giục ra được uy năng căn bản của nó.

Giờ phút này là thời khắc trùng quan khẩn yếu, có thể không cần dùng thì không dùng sẽ tốt hơn.

Trong cơ thể lại ngưng kết ra vài tổ phù triện, trong mắt Nhạc Vũ mơ hồ lóe lên tinh mang, hắn mơ hồ cảm giác được người nọ đã vào U Châu, mang theo ý niệm đầy sát cơ muốn giết cho được hắn!

Hắn còn có loại trực giác lần này chỉ sợ ngay cả Thôn Tinh cùng Đông Hoa cũng không thể cứu được hắn.

Từ khi người kia chuẩn bị động thủ, liền có vô số thế lực, ít nhất có hơn mười vị tu sĩ đỉnh cấp đã dính dấp vào bên trong.

Thần hồn linh giác của hắn thậm chí có thể mơ hồ cảm ứng ở trên Đông Thắng đại lục có mấy chỗ đang đại chiến, dẫn dắt liên lụy triều tịch linh lực dị thường trên toàn ba mươi ba châu Trung Nguyên.

Dù Thôn Tinh không chút cố kỵ, dùng bản năng cắn nuốt cũng không nhất định kịp thời chạy tới nơi này.

- Đây là chuẩn bị nắm bắt cơ hội cuối cùng đó sao?

Nhạc Vũ như có điều suy nghĩ nhìn lên bầu trời, chỉ trong thoáng chốc đã có tiên bảo đem mười vạn dặm không gian nơi đây vững vàng phong tỏa.


Hai khắc trước đó hắn không lựa chọn rời đi, đã bỏ qua cơ hội đào tẩu.

Giờ khắc này cho dù hắn ngừng việc thăng cấp cho Ngũ Sắc Thần Quang, bỏ chạy về tông môn cũng không thể được, nếu không thể tránh né, phải cùng người này liều mạng một lần.

Với tốc độ di chuyển của người kia, nhiều nhất trong vài vài phút sẽ chạy tới, mà giờ phút này bên trong đan điền của hắn vẫn còn lại hai tổ phù triện cuối cùng chưa ngưng kết.

Trong vào ba phút thời gian, phù thành thì thắng, nếu không thì không xong. Cho dù không chết, nhưng nhất định phải bị thương nặng.

Trong thiên hạ số mệnh mười mấy tông môn tiêu tan hay trướng cao, khởi nguyên sát kiếp cũng đều quan hệ đến cuộc chiến hôm nay!

Bất quá Nhạc Vũ sở dĩ chọn nơi này thăng cấp Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ chín, ngoại trừ muốn trấn áp ma quật, không phải là vì muốn dẫn dụ người này đi ra hay sao?

Khi tiểu tán màu đen kia lui về, chỉ trong chốc lát lại mở ra lần nữa. Như một tấm màn đen che giấu phía chân trời, khiến phương viên hơn ngàn dặm liền âm u không chút ánh sáng. Mà những phù triện bị tổn hại trên mặt tán không ngờ lại khôi phục lại như lúc ban đầu thêm lần nữa.

Mất đi linh lực chống đỡ, Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận không khỏi ngừng lại, khiến cho Tứ Long Kim Quang Tráo trên không trung liền trầm xuống.

Nhạc Vũ không chút hoang mang, tiếp tục ngưng tụ ngũ sắc phù triện bên trong đan điền. Mười năm thời gian hắn đã trăm ngàn lần tính toán cùng nghiên cứu những ngũ hành phù triện này, với hắn không còn bất kỳ ảo diệu nào, cũng không còn khó khăn nan giải, lấy hồn lực tinh thuần vượt xa ngũ kiếp Tán Tiên, hắn rất dễ dàng điều khiển ngưng tụ.

Giờ khắc này Nhạc Vũ vô cùng trấn tĩnh, tay phải lật ra, lại có hai đạo Kỳ Lân Chân Hình tiên phù lại oanh kích lên chiếc tán khổng lồ trên bầu trời, đồng dạng đánh tan phù triện trên mặt tán, khiến cho nó co rút về bộ dạng ban đầu.

Không phải hắn không đành lòng sử dụng thêm càng nhiều tiên phù, nhưng giờ phút này trong cơ thể chỉ có thể vận dụng được pháp lực dẫn động hai trương tiên phù mà thôi.

Ngay trong nháy mắt chiếc tán co rụt lại như ban đầu, ngoài mười dặm lại có một đạo thất sắc quang mang mạnh mẽ bắn ra, tiếp theo là một thanh cự kiếm lớn hơn mười trượng lôi cuốn hỏa hồng sắc lôi điện từ trên cao đánh xuống.

Nhạc Vũ khẽ cau mày, chủ động cởi bỏ không gian độc lập quanh người, đem trận bàn Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận, Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ cùng Hồng Ngọc Mộc Hồn kỳ và Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận toàn bộ tụ tập chung một chỗ.

Chỉ một lát sau, tòa đại trận đã bị hoàn toàn xé mở một bên, cự kiếm hóa thành một đạo hồng sắc quang mang dùng tốc độ nhanh tới mức mắt thường không thể phân biệt mạnh mẽ đánh xuống.

Sau Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận là mấy trăm thanh phi kiếm tụ tập thành Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận. Một đạo kiếm quang lớn chừng mười trượng phóng lên cao, chạm vào mũi cự kiếm, ngay sau đó chỉ giằng co một thoáng đã đánh tan lôi quang màu đỏ, mạnh mẽ đánh nát.

Lúc này Nghịch Thiên Đao cùng Thiên Ý Kiếm lại trồi lên long hồn hư ảnh, lộ ra ý tứ mãnh liệt bất cam.

Quanh người Nhạc Vũ là Long Lân Kim Thuẫn quanh quẩn kết trận, lại chỉ ngăn cản được trong chốc lát liền có hai mặt bị chém thành nát bấy hoàn toàn.

Nhưng ngay khi cự kiếm muốn xuyên thấu qua thủy lam huyền quy hư ảnh quanh người hắn, liền bị một cự đỉnh vững vàng chụp tới.

- Khanh!

Một tiếng kêu bén nhọn chói tai, cự kiếm bắn ngược trở về, một tia kiếm khí đột phá Tử Thụ Tiên Y cùng Long Lân Kim Giáp, từ trước ngực xuyên vào trong cơ thể hắn, sau đó chợt bộc phát ra, trùng kích khắp nơi.

Trong miệng Nhạc Vũ đầy máu, đè nén cảm giác đau đớn, chuyên tâm đem tổ phù triện cuối cùng ngưng kết.

Chỉ trong một thoáng, ngũ sắc phù trận bên trong đan điền lại lần nữa co rụt lại thể tích, chỉ lớn hơn tầng thứ tám một vòng, mà Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực trong cơ thể càng thêm dày đặc. Một tia nguyên lực tinh thuần từ tận sâu trong cơ thể bộc phát, khiến thương thế hồi phục lại mấy phần.

- Cường độ pháp lực đã gia tăng hai thành! Tổng số cũng gia tăng không ít.

Nhạc Vũ híp mắt, cảm giác giờ phút này bản thân tinh lực dồi dào, chiến ý dày đặc chưa từng có trước đó.

Sau đó theo bản năng hắn chợt ngẩng đầu lên.