Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 640: Liên thủ chi nghị


- Nhạc đạo hữu thật đúng là đánh bàn tính giỏi! Tát một cái rồi lại cho một trái táo ngọt!

Hư NHược Nguyệt đầu tiên cười thản nhiên, sau đó ngưng trọng:

- Bất quá ta xem việc này phần nhiều tổ sư sẽ không cự tuyệt......

Nhạc Vũ nói là đã đoạt số mệnh cơ duyên nàng nHưng Hư NHược Nguyệt lại vô cùng tinh tường, Nhạc Vũ chính thức xem nHư cướp đi chính là mấy trăm viên linh thạch, còn có Tử Kim Huyền Hỏa mà thôi.

Vật trước mặt nàng chính là một thủ bút cực lớn. Đừng nói là Quảng Lăng hiện giờ, cho dù là tiêu hao linh thạch của Băng Nguyệt tông hàng năm cũng đủ đạt 35 vạn linh thạch, chỗ chính thức trân quý của nó chính là ở chỗ quý hiếm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Còn có Tử Kim Huyền Hỏa, trong tông môn ngoại trừ tu luyện Tiểu thiên lôi ngục thì có thể miễn cưỡng thôi động bên ngoài, những người còn lại tu hành Băng Hệ pháp quyết, căn bản vô lực sử dụng. Mặc dù là Băng Nguyệt Tiên Tử có cảnh giới Tán Tiên cũng chỉ có thể sử dụng ra bốn năm phần uy năng.

Cho dù thế thì hai thứ có giá trị cực lớn cũng không có khả năng vượt qua mấy chỗ linh mạch nhị tam phẩm mà Cô Sơn Tông chiếm cứ cùng với 10 tỷ nhân khẩu của Ký Châu Tây Nam.

Về những thứ khác thì khối ngọc trắng và tịnh bình lam ngọc kia đối với Băng Nguyệt tông mà nói căn bản không có quá nhiều tác dụng. Còn với di thể tiên thiên, Hư NHược Nguyệt hoài nghi bản thân mặc dù có thể một ngày vấn đỉnh Đại Thừa nHưng chắc cũng không có năng lực lấy đi.

Quảng Lăng Tông hiện giờ đang lúc quật khởi, nếu nHư muốn lập căn cơ đại tông thì chắc sẽ không chỉ là vẻn vẹn tám chỗ linh mạch nhị phẩm ở Ký Châu mà thôi. Tương lai cũng sẽ dẫn phát ba mươi ba châu Trung Nguyên tiến hành sát kiếp, vị tất đã có thể chân chính có thể đại Hưng.

Chờ đợi Quảng Lăng tông tự nhiên vẫn lạc cũng là biện pháp tốt. NHưng vấn đề là Băng Nguyệt tông hiện giờ căn bản không thể đợi được, cũng không thể đánh bạc.

Nguyên nhân vẫn là ở tại Nhạc Vũ, chỉ cần người này vấn đỉnh Đại Thừa, mấy trăm năm sau Quảng Lăng tông cũng sẽ không lo vẫn lạc.

Hư NHược Nguyệt thậm chí dám khẳng định, nếu nHư Băng Nguyệt tông một khi có ý cự tuyệt thì với kẻ tâm ngoan thủ lạt nHư Nhạc Vũ chắc chắn sẽ sinh sát cơ. Một khi thật sự xuôi nam đến Ký Châu, tương lai cũng không cho phép Băng Nguyệt tông được lựa chọn. Thực lực tông môn phân hai nơi, nếu nHư muốn giữ vững bản sơn không mất thì nhất định phải nhờ lực của Quảng Lăng.

Cho dù đầu nhập những đại tông môn phía nam cũng không có khả năng đạt được tín nhiệm, sau đó càng cần đề phòng hành động qua sông chặt cầu.

Nhạc Vũ tất nhiên biết được trong nội tâm Hư NHược Nguyệt bây giờ đang suy tính thế nào. Hắn cũng không muốn quá phận, sau khi nghe vậy thì chỉ cười nhẹ:

- NHư thế cũng tốt! Đến lúc đó còn cần Hư đạo hữu chuyển lời.


Hư NHược Nguyệt lại oán thầm, thầm nghĩ nếu lúc này nàng không đáp ứng thì sợ là đợi đến khi Nhạc Vũ vấn đỉnh Đại Thừa chắc chắn sẽ lần nữa trảm sát Băng Nguyệt tông. Thậm chí dứt khoát trước lúc Băng Liên Tiên tử Độ Kiếp sẽ giở thủ đoạn quỷ quái gì đó.

Hừ lạnh kín đáo một tiếng, sắc mặt Hư NHược Nguyệt liền khôi phục bình thường, những gì cần nói cũng đã nói xong, quan hệ minh hữu cũng đã xác định. Vừa mới khôi phục tự nhiên được mấy phần thì nàng nghĩ tới một màn vừa rồi ở Quy KHư Bí Cảnh, lập tức tái mặt hỏi dò:

- Nhạc huynh, vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì ở nội cung Quy Khư?

Nhạc Vũ nhíu mày sau đó hờ hững nói:

- Đơn giản là tiên trận cấm chế các loại! Ở nơi này chỉ cần động tĩnh hơi lớn chắc chắn sẽ dẫn phát. Ta xem xét qua những thi hài kia đối chiếu với những thi thể Linh Tiên Tiên Thiên bị một kích mà chết thì cũng không sai khác nhiều lắm. Hơn nữa nếu ta sở liệu không sai, cấm chế này chắc qua mỗi thời gian ngắn sẽ khởi động một lần. Cho nên nói, vận khí của Hư đạo hữu thật đúng là không giống như bình thường.

Hư NHược Nguyệt nhíu mày, mấy ngày mặc dù nàng đều tìm kiếm ở ngoại vi, bất quá nếu đặt mình vào trong hiểm cảnh mà vẫn bình yên có thu hoạch, quả thật có thể nói là vận khí tốt.

Ngay sau đó, liền nghe Nhạc Vũ cười khẽ: - Theo ta thấy, chỗ Tiên cung Bí Cảnh này chắc vẫn có tu sĩ khác có thể tiến vào. Hơn nữa tu vi ít nhất cũng là trên Đại Thừa tu sĩ. Có thể lấy được di vật của mấy trăm tiên nhân là nhân vật tài hùng thế đại bậc nào. Chỉ bằng Băng Nguyệt tông các ngươi tuyệt nuốt không nổi Bí Cảnh này!

Hư NHược Nguyệt lại khẽ giật mình, tuy nói trong lòng có chút không thoải mái, nhưng cũng không thể không thừa nhận lời của Nhạc Vũ là chính xác.

Vô luận là những cấm chế linh trận ẩn tàng hay bạch quang ngập trời vừa rồi hay rất nhiều di thể tiên nhân đều khiến nàng đến giờ vẫn còn sợ hãi. Nói không chừng tương lai không lấy được thứ gì lại phải bồi táng thêm mấy mạng của Băng Nguyệt tông.

Tiếp đó Nhạc Vũ cũng không nhiều lời, thoáng điều tức rồi lấy ra Chu Tước hỉ hình phù rồi dùng pháp lực phi độn từ hầm băng mà ra.

Ngay sau đó, hắn thôi động Thập PHương Môn tiến thẳng đến Quảng Lăng. Lần này trong số tiên đan lấy được có hơn mười viên có thể khôi phục linh lực, đã được hắn sớm phân loại.

Vào lúc pháp lực sắp tiêu hao hết, Nhạc Vũ liền thăm dò phục dụng một viên rồi sau đó liền thầm kêu không tốt. Hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể phảng phất như biển lửa, pháp lực cung ứng cuồn cuộn không dứt, tựa như sông lớn tuôn trào, dược lực mạnh mẽ cơ hồ khiến kinh mạch của hắn không thể trụ vững.

Nhạc Vũ cũng không dám đình trệ, vội vàng thôi động Thập PHương Môn xuyên thẳng qua không gian, tế thêm mấy thứ pháp bảo tiên binh không ngừng tiêu hao pháp lực trong cơ thể. Đợi một lúc lâu sau khi dược lực trong tiên đan tiêu hao không còn thì khoảng cách tới Quảng Lăng sơn chỉ còn chưa đầy ngàn dặm.

Nhạc Vũ vẫn còn cảm thấy sợ hãi, thầm nghĩ đan dược tiên gia quả nhiên khác biệt với linh đan của thường nhân, hiệu dụng cách nhau một trời một vực. Ngay sau đó hắn cũng không tiến thẳng vào Quảng Lăng sơn mà đi vào thị trấn bên núi.

Có thể do nguyên nhân hiện giờ thanh thế của Quảng lăng tông đại chấn mà bên trong thị trấn phồn hoa hơn mấy năm trước không ít, dòng người ra vào tăng thêm đến ba thành.

Lúc hắn tiến vào thì cũng không tận lực che giấu bộ dạng, sau đó không lâu thì cảm giác mấy vị Kim Đan tu sĩ trấn thủ nơi đây đang nhanh chóng chạy đến nghênh đón. Nhạc Vũ vội vàng dùng hồn niệm ngăn cản lệnh cho cả bọn lui về, sau đó trong nháy mắt phát hiện ra có hơn mười người khác đang lạnh lùng nhìn mình.


Nhạc Vũ thoáng phân biệt một phen rồi dứt khoát buông tha, trong những người này có đầy đủ thế lực khắp nơi. Quảng Lăng tông bỗng nhiên bộc phát, tự nhiên sẽ dẫn tới có người nhìn vào. Hắn thân là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ thứ tư thì hiển nhiên không thiếu thế lực lớn chú ý.

Bất quá trong những người này rõ ràng cũng có Vạn Bảo lâu tu sĩ khiến hắn không khỏi hơi nghi ngại, ngay sau đó cười lạnh. Cái chết của Trư Niên đã bị hắn dùng điên đảo thiên cơ che lấp, chỉ cần Cổ Thủ Ý cùng Tiết Vạn Kiếm không nói thì người khác tuyệt không có khả năng biết được. Vạn Bảo lâu hôm nay cũng chỉ là cận kề hoài nghi mà thôi.

Hơn nữa mặc dù là biết được thì thế nào, trừ phi là mấy vị Tán Tiên đứng sau Vạn Bảo lâu ra tay, người khác tuyệt không thể làm gì hắn. Hơn nữa nói ra thì chuyện năm đó là Trư Niên đuối lý đầu tiên.

Nhạc Vũ không chút để ý, mang theo Hư NHược Nguyệt cùng Chiến Tuyết tiến vào trong Bắc Hải Tàng Trân Các. Vừa bước vào cửa thì thấy một người quen. PHượng Tam?

Nhạc Vũ khẽ nhướng mày, cảm thấy hơi có chút kinh ngạc. Hiện giờ hắn cũng đã biết chủ nhân sau lưng Tàng Trân Các cũng là hai vị Tán Tiên, dĩ vãng cũng chiếu cố cho Quảng Lăng tông khá nhiều nên trong lòng hắn có thêm vài phần thân cận. Lần này tới đây gặp được người trước kia đã từng giúp đỡ hắn một lần khiến lòng cũng thêm vui vẻ.

PHượng Tam cũng có cảm giác, nghi hoặc nhìn về phía cửa. Nhìn thấy Nhạc Vũ bị Long Tỏa cô áp chế ở cảnh giới Kim Đan thì khó hiểu một hồi rồi lập tức tỉnh ngộ, vội vàng tiến tới cúi người cười nói:

- Nhạc Trưởng lão, hồi lâu không thấy! Còn chưa chúc mừng Trưởng lão, mấy ngày trước ở Băng Nguyệt Thiên Hồ khiêu chiến Băng Liên Tiên Tử vẫn toàn thân trở ra, hôm nay thật có thể nói là là danh chấn Bắc Hoang. Ngày sau Tàng Trân Các chúng ta còn phải mong Trưởng lão chiếu cố nhiều.

Nhạc Vũ cười khẽ, thầm nghĩ tin tức của Tàng Trân Các lâu quả thật linh thông. Hư NHược Nguyệt bên cạnh hắn lại cực kỳ , nHưng lại nghe được cực không thoải mái. Lại chỉ có thể là khuôn mặt huy hàn, lạnh lùng không nói.

PHượng Tam thấy thế khẽ giật mình, lập tức liền đã đoán biết được thân phận Hư NHược Nguyệt. Bất quá cho dù nàng thiên tư xuất chúng, Băng Nguyệt cũng xưng hùng một phương nhưng so với Nhạc Vũ thì quá không có ý nghĩa.

Hắn chỉ cười nhạt rồi ra vẻ bồi tội hướng Hư NHược Nguyệt thi lễ, sau đó hỏi dò:

- Nhạc Trưởng lão chính là Đa Bảo đồng tử, trong tay xưa nay không thiếu pháp bảo linh đan các loại. Lần này tới Tàng Trân Các không biết để mua vật gì.

Nhạc Vũ không vội trả lời mà nhìn phục sức của PHượng Tam hiện giờ thì biết địa vị của hắn trong Bắc Hải Tàng Trân Các đã không thấp nên xuất ra một đạo pháp lực, lại dùng CHướng Nhãn pháp nói :

- Không biết quý các có sưu tầm được công quyết đại thần thông thổ hệ không?

Kinh lịch qua 1080 loại kiếp lôi chỉ cần vài năm nữa sẽ hoàn thành. Bất quá nếu hắn muốn vấn đỉnh Đại Thừa hoàn hảo thì còn cần bổ toàn Ngũ Hành.

Vốn Nhạc Vũ chuẩn bị tùy duyên nhưng nếu như hôm nay đã có được Địa Tâm Huyết Tủy thì có thể học cấp tốc công quyết. Hắn cũng thêm vài phần chờ mong nên chủ động tìm kiếm công pháp đại thần thông thổ hệ.

PHượng Tam nghe vậy thì ra vẻ khó khăn. Phàm công quyết xếp vào hàng thần thông thì nếu không phải là trân bảo của tông phái thì cũng là bí truyền. Nếu những tán tu có được cũng không dám đơn giản bày ra trước người khác.

Tàng Trân Các nội tuy cũng có mấy đại thần thông, chỉ cần được giá là có thể lấy đi, nhưng tuyệt không có thổ hệ.

Trầm ngâm một hồi, PHượng Tam cười khổ thi lễ:

- Cái này thật đúng là không có, Tàng Trân Các chúng ta chỉ có thể hết sức thay Trưởng lão thu thập. Bất quá hai năm sau chúng ta sẽ chuẩn bị mở đại hội dị bảo, tụ tập đầy đủ Bắc Hoang Bắc Hải, còn có Tán Tiên mấy châu phương Bắc, khí đó Trưởng lão có thể sở đắc.

Nhạc Vũ đầu tiên thất vọng, sau khi nghe xong lại hơi sáng mắt.