Huyền Tĩnh thoáng chút chấn động, lần đầu lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Hắn nhẩm tính một hồi lâu cũng không được, cuối cùng bất giác chau mày:
- Ngươi tính vào lúc nào, đại kiếp nạn này phát sinh ở đâu?
- Hai tháng trước! Về phần phương nào, bản thân cũng không cách nào xác định. Nếu ta tính toán không sai, Yêu tộc nếu gặp phiền toái thì nhất thời cũng không tìm ta gây phiền toái
Nói đến chỗ này, Không Kiếm lại nghiêm nghị hỏi:
- Không biết Huyền Tĩnh đạo hữu định như thế nào? Ngày động thủ vào nửa năm sau, khi đó chuyện ta suy đoán đã có ứng nghiệm, tái nhập Tử Vân Tiên Phủ sẽ không có phong hiểm.
- Không có phong hiểm?
Huyền Tĩnh cười lạnh, sau đó ánh mắt sắc bén như đao nhìn về phía đạo nhân áo trắng đối diện:
- Ngươi cũng biết như vậy sẽ chọc ra bao nhiêu tai họa? Chỉ sợ ngày sau Thính Vân Tông ta chắc gì đã có thể thoát được tai kiếp! Ngươi cũng biết mới vừa rồi ta đã có ý định giết ngươi tại đây!
- Ta tự nhiên sẽ hiểu!
Không Kiếm không hề sợ hãi, ngược lại cười ha hả:
- Bảo vật trên thế gian này đều có định số, cái gọi là thiên ý thuộc về ai chỉ là các thế gia thiên hạ sau khi kiềm chế lẫn nhau phân phối mà thôi, ngẫu nhiên tiểu loạn còn có thể không việc gì nhưng nếu phân phối quá thiên lệch sẽ dẫn phát chư tông thiên hạ, thậm chí Yêu tộc tranh đấu. Tranh đấu khởi lên thì thiên cơ loạn. Cái gọi là sát kiếp là chỉ sau khi hồng hoang rạn vỡ, qua năm vạn năm mỗi khi có đại tông môn quật khởi, tất nhiên sẽ dẫn phát gió tanh mưa máu, từ mấy chục cho đến trăm Đại Thừa tu sĩ vẫn lạc. Vào lúc Thính Vân Tông các ngươi cũng như Tịnh Hải tông năm đó đều là như vậy. Còn Kỳ Hoàng tông chẳng phải vì làm việc quá phận, tụ tập trong bảo thiên hạ vì một tông môn nên mới dẫn phát chư tông kháng cự?
- Ngươi đã biết việc này, vì sao còn muốn làm chuyện vô vị đối địch chư tông thiên hạ? Muốn thật sự dẫn phát sát kiếp trên Đông Thắng đại lục sao?.
Huyền Tĩnh hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía ngoài lan can:
- Việc này ngày sau không ai được nhắc tới!
- Nhưng hôm nay thiên cơ đã loạn rồi!
Thấy Huyền Tĩnh khẽ động dung, Không Kiếm cũng cười nói:
- Còn có một chuyện ta chưa từng nói cho Tông chủ. Vào tháng trước ta từng bái phỏng qua Thiết Kiên đạo nhân, hắn đã đồng ý điều động đệ tử tông môn cùng đi với ta!
- Hạo Dương Thiết Kiên?
Huyền Tĩnh nhíu mày, sau đó lại lâm vào suy ngẫm.
- Đúng vậy! Không Kiếm tiến lên mấy bước sóng vai với Huyền Tĩnh, ánh mắt lập lòe:
- Sát kiếp này cố nhiên là tránh được nên tránh, nhưng hôm nay lại có chút bất đồng. Bên trong chư tông cũng không có quá nhiều tranh đấu, vừa lúc thiên cơ hỗn loạn. Hơn nữa theo ta được biết, Thính Vân Tông là nơi đầu tiên thụ hại. Nguyên Dương đao luân vốn thuộc về các ngươi. Kết quả cho tới bây giờ, chẳng những đệ tử ngươi chết thảm trong Thần Mộ mà tiên binh kia cũng không thấy bóng dáng, càng kết thù oán với Tử Nghiễn Tông.
Sắc mặt Huyền Tĩnh xanh tím một hồi, Không Kiếm thấy cũng không chút nào ngoài ý muốn, dừng lại một chút rồi chuyển ngữ khí:
- Kính xin Tông chủ cân nhắc, thiên cơ hiện giờ hỗn loạn,
bảo vật kia nếu ngươi không lấy sẽ có người khác ra tay cướp đi. Nếu như sát kiếp đến cũng có bảo vật chống đỡ!
Khuôn mặt Huyền Tĩnh thoáng ấm áp, đến cuối cùng lộ ra nụ cười:
- Khá lắm, hay cho một Không Kiếm đạo nhân! Lần này ta bị ngươi động tâm rồi. Cũng có thể lấy trước mấy thứ trong Tử Vân Tiên Phủ. Bất quá người nào thì không biết lai lịch Tử Vân đạo nhân, ngược lại ngươi có dám nắm chắc có biện pháp phá vỡ đại trận tiên gia kia?.
- Nếu không vài phần nắm chắc sao dám trù tính việc này? Tiên trận dù lợi hại thì đã trải qua mấy vạn năm, hiện giờ cũng đã giảm mấy cấp độ, cũng không phải không có cách vào.
Cuối cùng cũng nghe được câu này của đối phương, thần sắc Không Kiếm cũng nhẹ đi, bình thản nói:
- Nếu Tông chủ chịu đáp ứng, sau đây ta sẽ tới Bắc Hoang một chuyến tới ngoài Tử Vân Tiên Phủ làm chút ít chuẩn bị. Một khi kiếp nạn Yêu tộc ứng nghiệm thì đồng loạt động thủ phá Tiên Phủ.
Vừa nghe được một nửa, Huyền Tĩnh đã nhíu mày nhưng vẫn nhẫn nại nghe xong mới mở miệng nói:
- Nói đến Bắc Hoang, ta còn có một chuyện muốn xin nhờ Không Kiếm đạo hữu chỉ giáo.
- Quảng Lăng tông? Đạo thống mà Quảng Lăng tán nhân lưu lại?
Không Kiếm hơi dừng lại rồi sau đó hơi chần chừ:
- Người khác không biết nhưng Huyền Tĩnh ngươi chắc tinh tường. Quảng Lăng tông nhìn như cực nhưng thực ra không phải vậy, vẫn không nên trêu chọc mới thỏa đáng! Sau lưng tông môn này có mấy vị cao nhân vạn năm trước âm thầm bảo vệ. Thậm chí Tịnh Hải tông cũng có uyên nguyên.
- Cái này tự nhiên ta hiểu, chỉ là Quảng Lăng tông không tra không được!
Huyền Tĩnh khẽ lắc đầu:
- Sự tình Nguyên Dương đao luân lần trước, Không Kiếm ngươi tai mắt linh thông nên dĩ nhiên biết được rồi?
- Biết rõ một ít! Nghe đồn đệ tử Thiết Li của ngươi tiến vào chỗ ẩn tàng của thân ngoại hóa thân Vu Thần, kết quả gặp phải hai đệ tử của Tử Nghiễn tông. Kết quả tranh đấu khiến hai đệ tử kia trọng thương còn đệ tử của ngươi vẫn lạc!
Không Kiếm đạo nhân cũng không hiểu rõ, chỉ thuật lại những gì nghe được.
- Ta cũng không cách nào xác định! Thiên cơ lẫn lộn, thật sự tính toán không ra
Huyền Tĩnh khẽ thở dài, trong mắt lộ ra thêm vài phần sát cơ:
- Bất quá về sau ta đã từng hỏi qua một tán tu lúc ấy tiến vào trong đó, người này từng liên thủ với Phong Bạch của Linh Đài tông, có tranh đấu với một đệ tử tên là Nhạc Vũ của Quảng Lăng tông, kết quả đại bại quay về. Người này chưa bao giờ ở trong diễn toán thiên cơ của ta. Sau khi tiến hành thôi toán thì lại phát hiện thiên cơ đã bị giấu kín. Tuy là tính ra một ít nhưng lại có cảm giác không đúng, ta hoài nghi là có cao nhân thay hắn che lấp làm giả!
- Ce lấp làm giả?
Không Kiếm nhịn không được cười lên:
- Bổn sự này mặc dù Thái Ất Chân Tiên cũng không có! Là Thái Thanh Huyền Tiên hay là Đại La Kim Tiên? Quảng Lăng tán nhân lợi hại thế nào cũng không có khả năng đột nhiên tới Thái Thanh Huyền Tiên
- Chỉ là suy đoán mà thôi!
Thần sắc Huyền Tĩnh ảm đạm nói:
- Kẻ này có thể đánh bại Phong Bạch, tru diệt Linh Đài tông. Nói không chừng có bản sự là đối thủ của Thiết Li. Ta điều tra qua đệ tử ta cũng chưa từng giao Biểu Lí Càn Khôn Đồ cho ai. Nhưng hiện giờ thiên cơ đã biến đổi, vốn theo như ta tính toán thì hắn không nên gặp hai đệ tử Tử Nghiễn Tông mới đúng! Đi dò xem sẽ có manh mối.
Không Kiếm nhíu mày, việc này cũng không coi là đại sự nên cũng có thể nhận lời. Bất quá lúc này hắn có cảm giác chuyện này sẽ có ảnh hưởng rất lớn trong tương lai. Nếu sát kiếp đến thì bị cuốn vào cũng không chỉ có chư tông thiên hạ mà tán tu như hắn cũng không thể đứng ngoài.
Trong Tử Vân tiên phủ, Nhạc Vũ đang lộ vẻ lo lắng.
Cảm giác bất an không hiểu sao cứ ám ảnh cả ngày trong đầu hắn.
Ngũ sắc ngọc kiếm đã được hắn xử lý hoàn tất. Dùng phép thủy luyện rót vào Ngũ Hành tinh khí, chỉ qua nửa ngày đã đem thanh huyền binh cực lớn này lên giai vị nhất phẩm, hơn nữa là cấp bậc đỉnh phong .
Bất quá tiếp đó cho dù hắn dùng Càn Khôn Dịch Hào Bàn tính toán thế nào cũng không thể thấy được Thiên Cơ.
Hắn không dám tổn hại nguyên khí suy tính, thứ nhất là cần đầy đủ tinh huyết nguyên lực tu luyện Ngũ Sắc Thần Quang. Thứ hai người có thể uy hiếp tới tính mạng hắn nhất định đều là tu sĩ ở ngoài Đại Thừa, tùy tiện tính toán chỉ khiến cho đối phương cảnh giác, thậm chí phản kích.
- Vô luận như thế nào, trong vòng nửa năm mình phải đột phá Ngũ Sắc Thần Quang lên đến tầng thứ bảy! Sử dụng Long Tước phiến tiến vào Bích Ba viên!
Trong lòng Nhạc Vũ cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, phảng phất như có một thanh kiếm cực kỳ sắc bén đang sắp rơi xuống trên đầu!
Một chút Ngũ Hành tinh khí dù hắn cùng với Diễn Thiên Châu và Tiên Thiên Hỗn Nguyên hợp lực thế nào cũng không thể giúp bản thân trong vòng nửa năm đột phá lên đến tầng thứ bảy.
Biện pháp duy nhất cũng chỉ có Vô Cực thiên đan trong tay hắn. Vốn ngày đó hắn lấy được bốn miếng, hắn dùng một miếng, đưa cho Nông Dịch Sơn phục dụng một miếng. Hai miếng còn lại hắn định chuẩn bị cho mấy người Nhiễm Lực nhưng hiện giờ xem ra không thể không dùng.
Hắn cũng kiêng kị căn cơ không ổn nên định dùng vài thập niên chậm rãi tu hành . Nhưng hiện giờ đã lấy đươc một Vân Trí linh quả nên cũng không nghĩ nhiều như vậy.
- Nếu khi đó vẫn không cách nào tiến vào Bích Ba viên, khống chế tòa Tiên Phủ này nói không chừng có thể thử tiến lên thêm trên tầng thứ bảy.
Nhạc Vũ không khỏi cười khổ, với hoàn cảnh như hắn hiện giờ không muốn cưỡng ép cũng không được.
Vừa nghĩ đến đây, Nhạc Vũ không do dự vẫy tay lấy ra ngọc bình có chứa Ngũ Hành tinh khí rồi trút cả vào miệng. Đến khi chân khí trong cơ thể đã ngưng đầy mới đóng nắp bình, sau đó từng chút rèn nhập hồn lực, ngưng tụ thành Ngũ Hành phù triện bổ sung vào ngũ sắc phù văn trong cầu trận. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lần tĩnh tọa này qua nửa tháng, đến khi Ngũ Hành tinh khí trong bình ngọc hoàn toàn bị hấp thu mới mở mắt thay thêm bình ngọc khác.
Đồng dạng cũng như lần trước, hắn phục dụng Ngũ Hành tinh khí rồi tiến hành tu luyện, rảnh được chút nào thì tiến hành đọc những đạo điển kia.
Những thứ có thể khiến cho Tử Vân đạo nhân sưu tầm đều có phẩm chất bất phàm, so ra còn cao hơn tàng thư trong Quảng Lăng tông mấy bậc.
Hơn trăm loại đạo quyết thần thông ghi lại trong tử sắc hồn ngọc tuy vô dụng với Nhạc Vũ nhưng lại khiến hắn mở rộng tầm mắt, trong đó có ba loại chân khí hắn có thể sử dụng.
Nhạc Vũ cũng chỉ ghi nhớ mà không tiến hành nghiên cứu đối với những đạo điện và tử sắc hồn ngọc này, đến khi xem hết bốn mươi vạn bộ đạo điển thì hắn tiến hành phục dụng Nguyên Trí linh quả.