Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 490: Bạch Đế tấn cấp


Tại một động phủ kín đáo trên vách núi bên ngoài phía đông Hoang Nguyên trấn.

Một nam tử tuấn mỹ trên mi tâm có khảm bảo châu nhìn qua đạo nhân thanh tú trước mặt có chút hả hê.

Lí Không Liên lúc này không có gì khác mấy ngày trước. Bất quá chỉcó tu sĩ đồng dạng Nguyên Anh đại viên mãn mới có thể nhìn ra thương thế trầm trọng trong cơ thể hắn.

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt, Lí Không Liên ra vẻ hơi tức giận:

- Cười cái gì? Nếu là do ngươi ứng phó mấy tên kia thì chưa chắc có thể tốt hơn bao nhiêu. Hắc! Lần này thật sự là lỗ vốn, tưởng rằng có thể tạm thời vây khốn những tán tu kia trong tiên phủ, không ngờ lại xảy ra biến cố. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Một lần độc chiến thập tam vị Nguyên Anh quả thật khó khăn, đặc biệt là Cổ Thủ Ý, ta cũng không nắm chắc thắng!

Nam tử tuấn mỹ không để ý, vẫn cười nhẹ: - Nói như vậy lần này đã diệt khẩu rồi hả?

- Thế thì chưa, có chín người biết rõ không thể trêu vào chúng ta nên dùng nguyên thần huyết thệ, sau đó ta đã cho bọn chúng một đường sinh cơ. Về phần mấy người khác thì chết dưới kiếm ta. Trong mười ba người tuy không có ai đạt tới Nguyên Anh Phân Thần nhưng nếu hợp lực thì ta đánh bại đã khó nhưng muốn giết thì đúng là càng khó!

Thuận miệng giải thích một câu, Lí Không Liên ngay sau đó nhíu mày, tựa hồ thương thế bên trong cơ thể có dấu hiệu áp chế không nổi, sau đó một lát mới khôi phục bình tĩnh nói:

- Hôm nay mặc dù còn có khả năng để lộ tin tức, bất quá vậy cũng không cách nào. Không thể giết Cổ Thủ Ý, cũng khó thắng hắn. Cùng lắm thì để cho Lăng Thiên kiếm phái kiếm một chén canh, nếu là hắn chết ở trong thần mộ thì cũng không trách được ta và ngươi. Ngược lại Chương Dục bên chỗ ngươi thế nào?

- Người này cực kỳ cơ cảnh, tu vi cũng rất cao minh, còn có pháp bảo xuyên toa không gian. Bất quá tốn thời gian ba ngày thì cũng bắt giữ được hắn. Lúc này ta đang để hắn tìm hiểu mười Vu trận kia, bất quá tình hình có chút không tốt.

Nói đến đây, nam tử tuấn mỹ bỗng nhiên ngưng mày:

- Nghe nói ngươi đã đem Hiên Viên Phá trận lục lẫn những hình ảnh vu trận cho tên tiểu tử kia!

Lí Không Liên cười nhạt một tiếng:

- Ta dùng hồn thức thác ấn Tàn Thiên mà thôi, Nguyên Trí linh quảcũng chỉ có một quả, ta đoạt lại không được nên cũng chỉ có thểdùng cách này lưu một đường hi vọng. Hiện giờ có thể tìm hiểu bíẩn trong đó cũng chỉ có một mình hắn mà thôi. Hiệu dụng của linh quả này nếu bản thân người phục dụng có học thức trí tuệ càng cao thì hiệu quả càng lớn. Nhạc Vũ so với Chương Dục còn đáng hi vọng hơn.


- Thì ra là thế! Nghe nói Yêu Vương Thương Ngô gần đây có phần không an phận, đã mời mấy nhân vật đồng cấp, chắc là muốn tới Bắc Hoang một chuyến để rửa nhục. Quảng Lăng tông nếu nhưmuốn chống cự thì phải hết sức tăng lên chiến lực. Kẻ kia không thể cự tuyệt chỗ đó, đặc biệt là sau khi phục dụng Nguyên Trí linh quả.

Nam tử tuấn mỹ nghĩ một chút đã hiểu rõ, Nhạc Vũ đã có thể ở trong vòng mười năm đạt được thành tựu trận đạo vượt lên Chương Dục một bậc, vậy thì trí tuệ cao thấp giữa song phương không nói cũng biết.

Xác suất Nhạc Vũ tìm hiểu được Hiên Viên Phá trận lục còn cao hơn Chương Dục rất nhiều,

Bất quá khi nghĩ đến đây, hắn bất giác cười nhẹ:

- Bất quá nói trở lại, ngươi thực nghĩ có thể khống chế được hắn? Ta và ngươi trăm năm tương giao, ta còn chưa thấy ngươi chịu thiệt thảm hại như vậy, tổn thất một Nguyên Trí linh quả không nói, Tiên Phủ tùy thân hiện giờ cũng đã vô pháp chữa trị, càng bịthương nặng đến cần bế quan dưỡng thương. Lúc hắn chưa cần phục dụng linh quả đã có thể khiến ngươi kinh ngạc, sau khi tìm hiểu xong Hiên Viên Phá trận lục sợ là càng thêm khó chơi.

Lí Không Liên không nói, sắc mặt âm trầm cực điểm, lồng ngực phập phồng như cố nén, sau một lát lại bình thản:

- Lần này tuy là ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta nhưng không tổn hại đại cục. Về phần một điểm thiệt hại nho nhỏ khi cócơ hội sẽ trả lại

Nam tử tuấn mỹ nghe vậy chỉ hơi trợn mắt, hắn nghe ra ngữ khí đối phương lạnh nhạt nhưng chỉ cần hiểu rõ Lí Không Liên thì biết người này đã phẫn nộ đến cực hạn!

Sau bảy ngày bảy đêm, Nhạc Vũ tỉnh lại. Trong bảy ngày qua, hắn đều thôi diễn Vu trận trong hồn ngọc. Giữa lúc còn hiệu quảNguyên Trí linh quả và không còn có khác biệt cực lớn. Nếu nhưmười hai canh giờ trước thì hắn chỉ cần vài phút đã có thể thăm dòrõ ràng kết cấu và cách phá giải của những linh trận này, thậm chícả phép bày trận.

Nhưng sau khi dược hiệu biến mất, hắn cần đến mấy ngày mới cóthể thôi diễn rõ ràng.

Kỳ thật đến bây giờ thì Nhạc Vũ vẫn chưa hiểu ngọn ngành toàn bộ, chỉ là vô thức cảm giác được một nguy cơ mãnh liệt sắp ập xuống.

Đến khi hắn dứt bỏ suy nghĩ thì trong mắt đột nhiên lóe lên.

Sâu trong Thông U châu, hắn cảm giác được ý thức của Chiến Tuyết đang liên lạc.

- Hồn lực quá mạnh! Chẳng lẽ Chiến Tuyết đã triệt để hoàn thành tấn chức? Hắc! Thời gian vừa khéo.

Nếu như nói trước kia, Nhạc Vũ trao đổi hồn thức khi Chiến Tuyết đang ở trong thần quốc khá mơ hồ thì bây giờ đã có thể rõ ràng như giáp mặt nói chuyện.

Nhạc Vũ phát ra một tia vui mừng, theo hồn niệm hắn vừa động thìthân ảnh màu trắng yểu điệu của Chiến Tuyết cũng phá không bayra trước mặt. Nhạc Vũ cảm thụ đầu tiên không phải là sự cường đại mà chính là sự thu liễm của nàng!


Mặc dù có thân phận chủ nhân, hắn cũng không thể nhận ra nửa điểm vu lực trên người Chiến Tuyết. Hồn lực đặc trưng của nàng cũng không thấy dấu vết, nhì qua không khác một nữ tu bình thường, chỉ có vẻ xinh đẹp là khiến người ta chú ý.

Nếu phải nhận xét thì bây giờ trên người Chiến Tuyết tóa ra một khíchất thánh khiết khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Ngược lại thanh Bạch Đế kiếm trên tay nàng lúc này đang ngưng tụ vu lực vượt xa lúc trước.

Phẩm chất của Bạch Đế kiếm cũng đã phát sinh biến hóa, mờ mờảo ảo có một cảm giác uy áp.

- Kiếm này đã vượt qua nhất phẩm, cách siêu phẩm không xa.

Nhạc Vũ thầm hoảng sợ, nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu. Những mảnh kim loại vỡ trong đó ngay cả Phong Nha kiếm cũng khó gây thương tổn. Nếu không phải là "ác kim" mà tu sĩ không thểnào dung nạp thì nhất định là cả thiên hạ đã tranh đoạt, phẩm chất thanh kiếm tăng lên cũng là bình thường.

Bất quá Nhạc Vũ lại có chút phiền muộn, Bạch Đế kiếm này được luyện chế theo kiếm quyết bí truyền của Hiên Viên. Mặc dù nó sinh ra linh trí, cũng có thể khống chế , nhưng hiện giờ đã thu nạp tàn phiến di binh của Vu Thần, nếu đột phá thêm cũng sẽ thành một Vu Thần mới:

- Thiếu gia không cần lo lắng, Tuyết Nhi biết rõ phân lượng.

Chiến Tuyết nhìn vẻ đăm chiêu của Nhạc Vũ thì biết lo lắng của hắn nên khai mở Huyền sát Chiến Ma chân khí, biểu hiện vu lực mênh mông bên trong.

Khí chất thánh khiết hòa với khí sát phạt lập tức đậm đặc thêm vài phần. Trên thân thể Chiến Tuyết lại khiến cho Nhạc Vũ cảm giác như yêu thú cấp bậc ngang với Lệ Bi Hồi, có thể cộng hưởng với linh lực thiên địa.

Nhạc Vũ hơi kinh hãi, biết rõ đẳng cấp Huyền sát Chiến Ma chân khícủa Chiến Tuyết hiện giờ tuy vẫn ở tầng thứ mười nhưng thần lực đã vượt qua hắn một bậc, không kém hơn Nguyên Anh tu sĩ.

Nhạc Vũ nhìn lại Bạch Đế kiếm, phát giác những sợ tơ tín ngưỡng đều bị hấp thụ vào tinh hạch trong đầu Chiến Tuyết rồi lại chảy ngược trở về trong kiếm.

Nhạc Vũ lập tức buông lỏng, biết Chiến Tuyết hiện giờ đã có thểcướp lấy lực lượng tín ngưỡng từ Bạch Đế kiếm, trải qua một lần trunng chuyển rồi do nàng triệt để khống chế.

Mắt thấy linh lực trong tĩnh thất đã dao động khó có thể chế trụ, Nhạc Vũ vội vàng bảo Chiến Tuyết thu liễm rồi đem nàng trở lại hưkhông.

Đến khi hắn thu hồi Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, bước ra khỏi tĩnh thất thì thấy ba vị Nguyên Anh tu sĩ vẫn hộ pháp ngoài cửa.

Nhạc Vũ thầm cảm thán, đánh giá về Vạn Bảo Lâu cao thêm một bậc.

Hắn cúi người thi lễ thật sâu để tỏ lòng biết ơn. Sau đó lão nhân khô gầy tên gọi Trư Niên kia đi ra tươi cười nói:

- Không cần như thế, Lí Không Liên sớm đã thanh toán phí tổn hộ pháp.

Vừa nói đến đây, Trư Niên lộ vẻ cả kinh, sau đó ngưng trọng nói:

- Chúc mừng Nhạc đạo hữu, căn cơ thâm hậu như thế, quả thực Trư Niên ta thấy lần đầu!