Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 368: Mưu hoa bố trí


Ngồi yên lặng trên một đống xương cốt yêu thú, Nhạc Vũ nhíu mày nhìn về chỗ Long Linh quả cùng Kim Quan hoả xà.

Giải pháp lí trí nhất lúc này chính là lập tức thối lui, nhưng vấn đề là Long Linh quả thật sự quá mê người!

Theo lý mà nói, vật này có thể khiến cho hắn hoàn thành tích luỹ trong một năm. Hơn nữa sau khi độ kiếp thì đem cảnh giới tăng một mạch lên giai đoạn tụ thần, chính là cảnh giới trung hậu kỳ của Kim Đan.

Một thân tinh nguyên của Long tộc cấp mười hai đâu phải tầm thường? Dù là chỉ là thứ còn sót lại sau khi chết thì lực lượng tinh nguyên của nó vẫn là khổng lồ đối với tu sĩ Linh Hư cảnh.

Nhạc Vũ không muốn tu vi bản thân tiến triển quá nhanh dẫn đến cảnh giới bất ổn, càng kiêng kị trong tình huống không đủ thủ đoạn phòng ngự tâm linh lại gọi đến Thiên Ma cao cấp thâm nhập.

Bất quá nếu có vật này lại có thể khiến căn cơ của hắn vô cùng vững chắc! Theo như quan sát những di thể tu sĩ Kim Đan trong vạn tiên quật, còn có cả những linh phù trong cơ thể các tu sĩ Nguyên Anh thì đều có thể mượn lực của Long Linh hoàn thành!

Ở trong Tử Vân Tiên Phủ này dĩ nhiên không thể nào độ kiếp, nhưng chỉ cần bản thân đem tổ hợp linh phù trì hoãn đến khi rời khỏi ngưng luyện lại là có thể.

Còn về những phần mà hắn không thể sử dụng trong Long Linh Thiên đan thì có thể trợ giúp Sơ Tam trong vòng vài ngày tiến vào cấp thứ bảy. Khi đó với uy lực của Ngũ Sắc Thần Quang cùng với Đại Diệt Tuyệt Thần Châm của Sơ Tam có thể áp chế tu sĩ giả đan!

Vật mê người như thế nếu muốn Nhạc Vũ không động tâm cũng khó khăn.

"Bề mặt ngoài củ Long Thú này vẫn còn sáng bóng, chứng tỏ một thân nguyên lực đã co rút rất nhỏ. Đoán chừng giai vị của nó không chỉ là mười hai mà là mười bốn, mười lăm cũng có thể".

"Con Kim Quan hoả xà này xem như rất thông minh, xem khí tức của nó chắc là đã đạt đến cấp tám đỉnh phong từ lâu. Thân là Yêu tộc lại có thể tự mình lĩnh ngộ pháp môn áp chế thực lực tránh đi thiên kiếp, linh trí của nó quả thật bất phàm! Còn có vùng đất oán sát này, yêu thú bình thường chắc chắn không tới gần. Kim Quan hoả xà này lại có thể nhịn đau ở lại lâu như vậy, tâm chí cũng có thể nói kiên nhẫn. Nếu như lấy phương pháp của yêu thú tầm thường đến ứng phó, sợ là phải chết không nơi táng thân"

"Thần thú cấp tám có thể có vạn năm thọ nguyên, còn nếu ở trong chỗ linh lực dồi dào, ăn thêm một số linh dược thì có thể tăng gấp đôi thọ nguyên cũng không phải là không có khả năng. Thiên địch duy nhất của chúng cũng chỉ là lôi kiếp. Xem ra Kim Quan hoả xà đã chuẩn bị để ăn Long Linh quả, sở dĩ chưa phục dụng cũng chỉ là chờ đợi mà thôi. Nếu có thể chờ đến khi quả này hoàn toàn thu nạp chân nguyên long thi, sau đó mượn lực một lần đột phá cấp mười, cũng thực sự có khả năng trốn vào hư không, tìm ra một sinh cơ từ vùng đất chết này.

Nhạc Vũ càng nghĩ càng đau đầu, con Kim Quan hoả xà thấy hắn đã lâu chưa thối lui nên nhìn về phía bên này vẻ cảnh giác.

Loại thần thú có trí tuệ này so với tu sĩ nhân loại còn khó đối phó hơn rất nhiều.


Nếu như có thể đợi thêm ba bốn năm nữa thì Nhạc Vũ tự tin hạ được nó, vấn đề là thời gian không đợi người.

Hơn ba trăm người phân tán trong phạm vi ngàn dặm, nhìn qua rất ít có khả năng chạm mặt. Bất quá với lực oán sát và dao động linh lực ở đây sớm muộn sẽ dẫn bọn họ tới. Khi đó bản thân hoặc là phải hạ thủ với đệ tử chư tông hoặc phải chia sẻ Long Linh thiên đan này với mọi người.

Nếu là đệ tử bản tông thì Nhạc Vũ cũng cam lòng, nhưng nếu để cho người phái khác kiếm một chén canh thì hắn cực kỳ không tình nguyện.

Chỉ là muốn lấy được thiên đan này tuyệt không dễ dàng. Kim Đan hỏa xà có thực lực cấp tám đã rất khó đối phó, còn thêm phía sau có một tồn tại mà hắn không thể không cố kỵ.

Suy ngẫm thật lâu vẫn không thể tìm ra được biện pháp gì tốt, Nhạc Vũ dứt khoát gạt ra tạp niệm, bắt đầu đem hết toàn lực, tính toán linh lực lưu chuyển và tần suất dao động trong khu vực này. Vì không thể mở ra thần thức nên hắn cũng chỉ có thể dựa vào cảm giác cơ nhục và năng lực phân tích để tìm hiểu. Sau đó nếu như có chút không chính xác thì lợi dụng Cửu Thiên Huyền Hạo Ký để xuất ra mấy trận hình nho nhỏ để chứng thực.

Mặt trời lên mặt trời lặn, trong nháy mắt đã vượt qua hai ngày. Vào chạng vạng ngày thứ ba, Nhạc Vũ rốt cục vui mừng đứng lên.

Đầu tiên hắn chạy đến chỗ dưới gió, sau đó dùng mũi hít hà, bắt đầu dùng hệ thống trí năng để phân biệt các loại mùi, đến khi lâu sau mới liên tục đánh ra 1200 cây thiết thiêm tạo thành một trận hình to lớn nấp vào trong đó. Tiếp tục lại lấy ra từ trong nhẫn trữ vật ra hai mươi mấy loại dược liệu bắt đầu phối dược. Không bao lâu thì có một mùi hương thơm ngát đến tận phế phủ truyền ra.

Nhạc Vũ nhíu mày, lại liên tục chuyển đổi vài loại phương thuốc cho đến khi mùi thơm tương hợp với mùi trong trí nhớ của hắn mới thoả mãn thu hồi.

"Đã có tới chin phần tương tự rồi, đáng tiếc chính là dược liệu phù hợp không nhiều lắm. Bằng không có thể bắt chước đến chín thành chín. Bất quá còn Kim Quan hoả xà tuy là miệng mũi đều có thể phóng hỏa. Bất quá khứu giác lại không nhạy bén nên khó có thể nhận ra mùi thơm tiểu đồng ý, ưng thuận đều thụ ảnh hưởng, hơn phân nửa phân biệt không ra sáu cũng may mắn là vân ức mật hạ sông quả nội dược lực trói buộc cùng bảo hộ so sánh cường, bản thân mùi thuốc không đậm đặc. Nếu không có như thế, cũng khó có thể tiến hành phỏng chế một.

Nhạc Vũ cười khẽ rồi ngay sau đó lại đem này Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm thu lại, lại bắt đầu bố trí linh trận, lần này hắn vắt hết óc để suy nghĩ.

Đối với bộ khí cụ bày trận mà Xương Băng Hồng ban thưởng, hắn vẫn rất ưa thích, mỗi cây thiết thiêm đều tương đương với một khối Ngũ phẩm linh thạch, hơn nữa có thể sử dụng. Ngoài ra trên bề mặt kỳ thiêm có thể thay thế đến mấy trăm loại phù văn khiến cho Nhạc Vũ lúc bày trận có thể có càng nhiều lựa chọn và không gian phát huy.

Khuyết điểm duy nhất của chúng chính là việc tính toán cực kỳ phiền toái, nếu tu vi chưa đến Kim Đan đỉnh phong hoặc là tu sĩ Nguyên Anh, hơn nữa tạo nghệ trận pháp cao thêm thì cho dù có được vật bày trận cũng khó vận dụng. Bất quá đối với Nhạc Vũ mà nói thì hai điều kiện này không coi vào đâu. Có hệ thống trí năng tính toán, về phương diện phép tắc trận phù thì có Diễn Thiên Châu, bản thân hắn vận dụng cái này 3600 cây thiết thiêm tuyệt không thành vấn đề.

Bất quá lúc này hắn lại cảm thấy cực kỳ uỷ khuất. Bên trên có đại trận hộ phủ của Tử Vân Tiên Phủ áp chế, dưới có con Kim quan hoả xà không thể kinh động, ngoài ra không thể cảm giác chính xác thiên địa linh lực, hết thảy đều khiến Nhạc Vũ cảm thấy bó tay bó chân, mặc dù có Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm nhưng vẫn khó có thể huy sái tự nhiên, từ lúc học trận đến nay thì đây là lần đầu tiên cảm giác khó chịu như vậy.


Mãi cho đến sáng sớm hôm sau, bỏ ra gần bốn năm canh giờ, Nhạc Vũ rốt cục bố trí xong ảo trận cỡ lớn có tác dụng ẩn nấp này, sau đó đào một cái lỗ nhỏ chỉ vừa một người trong trận lẫn bố trí hoàn cảnh có thể tiềm vọng, xong xuôi đâu đó mới ngồi tĩnh toạ sâu trong lòng đất mười trượng yên lặng chờ đợi.

Kim Quan hoả xà nếu như đi vào trạng thái ngủ say thì có thể trải qua vài thập niên mà không cần săn mồi.

Bất quá Nhạc Vũ đánh cược là con hoả xà này mới vừa tỉnh lại, cần một số lượng lớn thức ăn để tích súc.

Cái gọi là trạng thái ngủ của hoả xà vừa giống trạng thái ngủ đông của dã thú, vừa lại có chút bất đồng, chẳng những có thể dùng kéo dài tuổi thọ, cũng có thể trì hoãn lôi kiếp. Nhìn dấu vết vảy bạc lưu lại trên lối đi, có thể thấy hoả xà này mấy thập niên cũng chưa từng đi ra ngoài.

Kỳ thật vào lúc này, Nhạc Vũ còn gấp gáp hơn nhiều so với Kim Quan hoả xà, nhưng đối phương chắc chắn sẽ không biết được, yêu thú dù giảo hoạt thế nào cũng không khả năng biết rõ suy nghĩ trong đầu hắn.

Quả nhiên vào rạng sáng ngày thứ ba, Kim Quan hoả xà rốt cục bắt đầu hành động. Đầu tiên nó đảo mắt nhìn khắp nơi, sau khi xác nhận không thấy hành tung của Nhạc Vũ lại bắn ra hung quang nhìn về phía ngoài, tựa hồ đã phát hiện ra điều gì đó.

Sau đó Kim Quan hoả xà cũng không rời đi săn mồi mà chờ cho qua nửa ngày mới chần chừ chuyển thân bò về phía xa.

Trong mắt Nhạc Vũ thoáng hiện qua một tia cười lạnh.

Con Kim Quan hoả xà giảo hoạt không thua nhân loại, lần này tuyệt sẽ không đi xa. Kế sách dẫn xà xuất động không chỉ nhân loại mới dùng mà yêu thú cũng có thể thi triển!

Bất quá tình hình này lại hợp ý hắn, nửa canh giờ sau, khi thân ảnh Kim Quan hoả xà đã hoàn toàn biến mất trong tầm kính, Nhạc Vũ bỗng dưng kết ấn. Sau đó cả người dung nhập vào trong tầng đất giống như trong nước, dùng tốc độ cực nhanh xông thẳng vào trung ương biển xương.

Thân hình của hắn vừa mới tiềm hành được một nửa cự ly thì đã nghe Kim Quan hoả xà điên cuồng hét lên rồi từ xa nhanh chóng trở về.

Nhạc Vũ biết là bản thân đã khởi động bí pháp cảnh báo nào đó mà con hoả xà đã bố trí ở đây. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Hắn cũng không thấy ngoài ý muốn, cả người bỗng nhiên xuyên ra tầng đất, tốc độ tăng thêm mấy lần vọt về Long Linh quả.

Khi hắn còn cách mục tiêu khoảng ngàn trượng thì một biển lửa màu trắng đột nhiên trào tới. Nhạc Vũ cười lạnh, 365 cây Tam Diệu Như Ý Lôi Châm nhất thời bắn ra, tạo thành một ma trận cảm ứng điện quanh thân, sau đó không chút do dự nhảy vào biển lửa.

Lúc đầu ngọn lửa kia chỉ nóng khoảng hơn vạn độ nhưng khi vừa tiến vào thì trong khoảnh khắc đã vọt lên hơn hai ba vạn. Ngay cả Tam Diệu Như Ý Lôi Châm cũng có dấu hiệu không chống đỡ nổi, có dấu hiệu tan chảy. Một loại pháp tắc thiên địa nào đó trong biển lửa có khả năng phá huỷ khiến cho từ trường hộ thân ở một số chỗ gần như vỡ vụn.

Nhạc Vũ âm thầm kinh ngạc, thần thông thiên phú hoả diễm của đằng xà quả thực kinh người. Bất quá hắn cũng không thấy bối rối, một tầng ngũ sắc quang mang đột nhiên bốc lên quanh người khiến cho hoả diễm kia vừa tiến vào gần thì hoá thành Ngũ Hành linh lực.

Dù sao hiện giờ cũng đang ở trong biển lửa, hồn thức không thể vận dụng nên hắn cũng không sợ người nào nhìn thấy, mãi cho đến khi sắp lao ra mới lần nữa kiềm chế.

Cùng lúc đó, Nhạc Vũ nghe được đằng sau một tiếng kiếm rít lên sắc lạnh gào thét cuộn tới!