Khoảng cách từ Bắc hải đến Bắc Mã Nguyên là hơn trăm vạn dặm! Với tốc độ của Đoan Mộc Hàn và Nhạc Vũ hiện giờ tuy một nhịp hô hấp cũng đã đi được hơn mười trượng, ngày mấy vạn dặm thì muốn tới đó cũng cần phải mười mấy hai mươi ngày.
Dọc theo đường đi, Đoan Mộc Hàn tựa hồ sợ ở cùng một chỗ với hắn nên giữ khoảng cách thật xa. Bất quá điều này cũng vừa hợp ý Nhạc Vũ vì hắn có thể thừa dịp này tránh đi tầm mắt của Đoan Mộc Hàn xử lý chiến lợi phẩm lần này.
Vì thế trong mỗi ngày, Nhạc Vũ cũng chỉ điều khiển Xuyên Vân Toa bay cách một khoảng vừa đủ sau Đoan Mộc Hàn, bản thân thì ngồi bên trong nghiên cứu tinh hạch và hình người màu vàng kia.
- Vật này vu lực chi nguyên, thần minh chi
Liên tục trong bốn ngày, cuối cùng Nhạc Vũ cũng hoàn thành nhiệm vụ phân tích tinh hạch kia. Bất quá cái gọi là hoàn thành cũng chỉ là tương đối mà thôi, thật ra thì bên trong đại khái còn tám mươi phần trăm thành phần, Nhạc Vũ vẫn không hiểu. Những thứ hắn phân tích bao gồm những phân bố của linh phù, sau đó coi đây là cơ sở để suy đoán tác dụng.
Nếu như Nhạc Vũ đoán không lầm thì Mị hương bát trảo chương ngư thông qua vật này để điều khiển **
Suy tư chốc lát, Nhạc Vũ triệu xuất Chiến Tuyết rồi chuyển tinh hạch kia cho nàng.
Chiến Tuyết mừng rỡ cầm lấy tinh hạch kia trong tay, nhắm mắt tĩnh tọa một lúc rồi Nhạc Vũ thấy tinh hạch kia rút nhỏ đi chỉ còn lại một phần. Sau đó Chiến Tuyết cũng thôi không hấp nạp nữa mà đem trả lại cho Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ thấy thế cũng không chú ý, biết Chiến Tuyết đã hấp nạp xong những phần có ích, phần còn lại cũng không có tác dụng gì với nàng.
- Theo truyền thuyết của thời thượng cổ thì Thập Nhị Vu Thần lúc mạnh nhất chỉ chưởng quản một vài thứ. Ví dụ như Chúc Dung là Thủy thần và Hỏa thần. Đế Giang chính là Phong Thần, chưởng quản đất đai và sinh trưởng cỏ cây.
Huyền Minh am hiểu nhất chính là hàn lực. Hiển nhiên đạo Vu thần này mặc dù cũng không nhất định là càng chuyên tinh càng cường đại, chỉ cần không quá mức pha tạp là được. Chiến Tuyết cũng không biết thế nào là sở trường, tuy nhiên với thiên tính của nàng chắc là sẽ chọn lựa như vậy
Nghĩ đến điểm này, Nhạc Vũ cầm tay Chiến Tuyết bắt đầu phân tích lần nữa quả nhiên thấy khác trước. Nhạc Vũ có thể thấy ở gần chỗ Định minh châu đã sắp kết thành tinh hạch màu bạc.
Nếu có thể tiến thêm một bước thì còn có thể phân tích bên trong tổ hợp linh phù, bất quá việc này hiện giờ cũng không phải là cấp bách.
Thả tay Chiến Tuyết, Nhạc Vũ lấy ra cái hình người màu vàng giơ trước mặt nàng. Lần này thì Chiến Tuyết lắc đầu quầy quậy không chịu nhận, sau đó đưa tay chỉ vào Nhạc Vũ, ra hiệu cái này để cho hắn dùng.
Nhạc Vũ cười một tiếng, cũng không kiên trì. Ước chừng vật này đối với tu sĩ như hắn mà nói là vật khó nhưng đối với Chiến Tuyết thì có thể thông qua tín ngưỡng đạt được.
Để cho Chiến Tuyết khống chế Xuyên Vân Toa, Nhạc Vũ lấy ra Vân Văn Đỉnh. Đầu tiên là đem hình người màu vàng kia để vào trong đỉnh rồi lại đổ vào Ngọc Ly Chân Thủy mà hắc y nhân kia tặng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Ước chừng qua mười phút, hình người màu vàng bên trong đỉnh đã dần dần hóa thành một đoàn chất lỏng. Sau đó một luồng hơi nước mang theo một lượng lớn vật chất không rõ bay lên. Trong đó đại bộ phận đã được hắn giám định qua là có ích với thân thể đều áp chế trong đỉnh.
- Nghe nói Ngọc Ly Chân Thủy này có thể cọ rửa tạp chất của vạn vật, là một trong những thủ đoạn rèn luyện linh dược cùng với tài liệu luyện khí tốt nhất ngoài Tam Muội Chân Hỏa, hiện giờ nhìn thấy quả là vật bất phàm! Không trách vật này trước kia đến giờ vẫn được coi là tam phẩm trở lên, là vật phải có trong luyện đan luyện khí phải có. Hắc y nhân kia đối với mình cũng rất hào phóng
Sau mấy chục nhịp thở, trong Vân Văn Đỉnh chỉ còn lại một dung dịch thuần khiết màu vàng tán xuất linh lực ra bốn phía.
Nhìn dưới đáy đỉnh, Nhạc Vũ khẽ do dự nhưng vẫn đưa tay ra thu nạp chất lỏng này vào cơ thể.
Mấy ngày trước Đoan Mộc Hàn đã từng nói với hắn, vật này cần tu sĩ Kim Đan tinh thông thuật luyện đan xuất thủ chiết xuất mới có thể sử dụng.
Thật ra thì cho dù là những nhân vật đan tông sư nhất lưu cũng chưa chắc có thể đem vật này ép đến tận cùng như hắn. Bởi vì trước đó hắn đã thử thu nạp qua một lần, có sự trợ giúp của hệ thống trí năng khiến hắn hiểu rõ chất nào có hại, chất nào có lợi.
Cảm giác hoàn toàn bất động khi uống thuốc, khi dịch thể này tiến vào cơ thể thì Nhạc Vũ cảm thấy toàn thân sảng khoái. Nếu không phải xác nhận không phải bản thân sinh ra ảo giác thì thiếu chút nữa còn cho là mình hít thuốc phiện,
Sau đó ước chừng hai phút thì các tế bào trong cơ thể hắn lại sinh ra biến hóa. Kết cấu bên trong vật chất từ từ thay đổi, bên trong cơ nhân cũng sin ra không ít linh phù. Điều này khác với khi Nhạc Vũ tiến hành tôi thể trước kia, khi đó đầu tiên cần phải lấy dược lực hoặc nội tức đánh sâu vào tâm những tế bào này sau đó mới trải qua một quá trình trọng tân đau đớn.
Chút biến hóa này vẫn kéo dài ước chừng năm ngày năm đêm. Lúc này trong cơ thể Nhạc Vũ không chỉ là cốt tủy huyết dịch mới thoáng hiện ánh sáng màu bạc mãnh liệt mà toàn thân đều như thế, cơ nhục đều cực kỳ rắn chắc và kiên cố!
Đến tia huyết dịch màu vàng cuối cùng bị thân thể hắn hút lấy, Nhạc Vũ rốt cục mở mắt, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên.
- Không ngờ kim thân Vu thần này lại có chỗ tốt như vậy, vượt xa tưởng tượng của mình.
Trong lòng khẽ động, hắn nắm lấy tay Chiến Tuyết rồi ra lệnh cho nàng siết chặt.
Ngay lập tức, Nhạc Vũ cảm giác cổ tay mình như bị một chiếc kìm lớn bóp chặt. Chẳng qua là nếu như trước kia chỉ cần Chiến Tuyết hơi dùng lực thì hắn đã bại lui, bây giờ mặc dù Chiến Tuyết toàn lực ứng phó thì hắn cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ!
- Nếu như Chiến Tuyết không dùng vu lực và chiến sát chân khí thì lực lượng chừng 160 Thạch lực. Mình có thể nỗ lực ứng phó vậy ít nhất cũng là trên 120 thạch lực, nhiều hơn trước kia hơn hai mươi Thạch lực. Chỉ qua năm ngày năm đêm mà bằng cả mình dùng dược dịch tẩy luyện một năm!
- Mức độ này đã tương đương với tu sĩ Kim Đan, gấp đôi tu ĩ Linh Hư kỳ!
Lực lượng của Tu sĩ Tiên Thiên dẫn khí nhập thể ước chừng là mười sáu Thạch lực đến hai mươi Thạch lực, còn Linh Hư cảnh đỉnh phong thì ước chừng là bảy mươi Thạch lực. Đến khi thành công kết đan, vượt qua lôi kiếp vậy thì bạo tăng lên đến 120 Thạch lực.
Cực khổ tu luyện mấy năm rốt cuộc đã đạt được một bản lĩnh có thể sánh vai với tu sĩ Kim Đan, trong lòng Nhạc Vũ dĩ nhiên là vui mừng. Nếu không phải bây giờ đang đứng trong Xuyên Vân Toa thì Nhạc Vũ chắc đã hú dài một tiếng rồi đánh ra một bộ quyền pháp để phát tiết vui sướng trong lòng, hoặc là đánh một quyền vào vào những ngọn núi lớn kia để xem rốt cuộc bản thân có bao nhiêu chiến lực.
Con số 120 Thạch lực nhìn như không nhiều lắm, song đây cũng là căn cơ tu sĩ. Nếu quán nhập pháp lực vào thì có thể dễ dàng tăng lên mấy lần.
- Quả nhiên vật này đối với tu sĩ như mình là bảo vật khó được, không chỉ là tăng lên hiệu dụng lớn, thời gian hấp thu nhanh mà không đau đớn! Trọng yếu hơn là không sợ bất kỳ hậu hoạn nào. Nếu phục dụng dược vật thì sau đó sẽ lưu lại chút cặn, nhưng hiện giờ trong cơ thể hoàn toàn không có chút gì. Nói cách khác, những gì mà vừa rồi mình hấp thu không phải chân chính là vật chất mà như linh phù, vì vậy mới có thể trực tiếp cường hóa thân thể.
Nhạc Vũ hiện giờ chỉ hận trong tay có nhiều thêm vài cái kim thần Vu thần như vậy, nếu có thì lực lượng chẳng phải là một bước ngang hàng với tu sĩ Nguyên Anh?
Nếu như Thái Huyền tông cùng Phù Sơn Tông dùng phương pháp này để kiềm chế Quảng Lăng Tông thì bố trí chắc chắn không chỉ một mình Hải Thánh Chân Quân!
Bất quá nghĩ lại thì Nhạc Vũ cũng đành cời khổ, biết đây chỉ là ảo tưởng của mình mà thôi.
- Nhân tài trong tông môn đông đảo, không thể nào toàn bộ chỗ tốt đều để cho mình dùng? Hơn nữa nếu như phương pháp này có thể nhanh chóng tôi luyện thân thể như vậy thì sao những tu sĩ Kim Đan không có nhiều? Chắc chắn là có cái gì đó hạn chế, không đơn giản là cứ thu nạp kim thân Vu lực là có thể cường hóa thân thể. Nếu không Thái Huyền tông nuôi dưỡng chương ngư cũng không chỉ để kiềm chế Quảng Lăng Tông mà thôi.
Nhạc Vũ nghĩ vậy rồi cũng dứt khoát thôi không mơ mộng, nắm lấy quyền điều khiển Xuyên Vân Toa tăng tốc đuổi theo Đoan Mộc Hàn.
Thật ra thì chiến lợi phẩm bên trong nhẫn trữ vật còn có hai mảnh Huyền thủy quy giáp. Chẳng qua vật này tuy là tam phẩm nhưng hắn lại không thể xử lý. Mặc dù mời người luyện chế cũng không cách nào phát huy uy lực của nó, vì vậy đành gác lại sau này hoặc bán luôn cho tông môn lấy linh thạch.
Điều khiến Nhạc Vũ bất ngờ là khi hắn điều khiển Xuyên Vân Toa vừa nhích tới gần thì Đoan Mộc Hàn lại tăng tốc vượt lên, cứ như thế lặp lại mấy lần đến khi Xuyên Vân Toa phi độn đến độ cực hạn.
Nhạc Vũ thấy vậy thầm kinh ngạc:
- Chẳng lẽ sư phụ mình qua mười ngày còn xấu hổ như thế? Hắc! Đích thị là như thế, không ngờ da mặt nàng cũng mỏng quá chứ.
Hắn hiểu như vậy nên tiếp tục giữ tốc độ không nhanh không chậm theo sau. Còn Đoan Mộc Hàn tựa hồ cũng thoái mái nên giảm tốc độ lại, nhiều lần Nhạc Vũ còn thấy nàng len lén nhìn lại.
Lúc bắt đầu Nhạc Vũ còn thầm cảm thấy buồn cười, bất quá vài ngày sau cũng không còn tâm tư để ý đến điều này mà trong lòng tràn đầy tình cảm phức tạp nhìn về Bắc Mã Nguyên trước đó không xa.