" Thành công chính là kiên nhẫn", những lời này là một vị huấn luyện viên đã nói với Nhạc Vũ lúc mới vào quân doanh. Từ đó về sau, Nhạc Vũ vẫn tuân thủ theo câu nói đó, cho đến khi thực hiện nhiệm vụ thất bại đi tới thế giới này, hầu như chưa từng nghỉ ngơi một ngày.
Ngay cả bản thân Nhạc Vũ cũng không rõ ràng lắm tại sao mình có thể điên cuồng như vậy, có thể kiên nhẫn như vậy. Vào thời gian cuối cùng trong quân doanh của hắn không chỉ đơn thuần là khát vọng truy cầu tối cường mà cơ hồ là một loại bản năng của thân thể.
Sau khi đến thế giới này, có một cảm giác nguy cơ lạnh như băng vẫn luôn theo sát phía sau khiến hắn không ngừng chạy về phía trước. Cảm giác nếu mình chỉ cần hơi dừng lại thì sẽ bị bóng tối cắn nuốt.
Tới bây giờ, Nhạc Vũ đã không chỉ là đối với mình hung ác mà thôi, dùng hai chữ tàn nhẫn có lẽ thích hợp hơn.
Không cần nghe đến tiếng rạn vỡ từ tứ chi truyền đến, cả hệ thống phụ trợ trí năng cũng không thể che giấu tín hiệu đau đớn. Nhạc Vũ cưỡng ép mình đứng lên sau đó tiếp tục đánh ra thức thứ nhất "Hạc sĩ đan triển" của Thái Ất Trường Sinh Quyền rồi đến "Liễm phong tàng ngạc"! "Thiết tý giá lương"! "Chỉ thiên địa"! "Long hình lục diệp"!
Khó khăn lắm mới đến thức thứ bảy, Nhạc Vũ bỗng dưng phun ra một búng máu, lần nữa quỳ xuống nền bể, cảm giác hai lá phổi của mình dưới tác dụng của dược lực đã hoàn toàn bị xuyên qua, sau đó lại được chữa trị.
Nhạc Vũ dứt khoát đem vọt tới trong miệng máu khối thịt tất cả đều phun ra, sau đó ý thức không rõ cười hắc hắc, vừa lảo đảo đứng lên, lần nữa một lần nữa bắt đầu,
Trong đầu hiện giờ chỉ còn một ý niệm là hoàn thành bộ Thái Ất Trường Sinh Quyền này! Cũng không cầu thành công hay không, có giúp được hắn rèn luyện thân thể hay không. Tóm lại hắn phải đánh ra toàn bộ bộ quyền pháp này!
Trời chiều bóng dần ngả về tây, cũng không biết qua bao lâu, thất bại bao nhiêu lần. Đầu óc của Nhạc Vũ dần dần trầm xuống, tuy có cảm giác đau nhưng không có phản ứng, các cảm xúc sợ hãi, phiền não cũng dần biến mất.
Hắn chỉ nhớ rõ mình hết ngã lại đứng dậy, chấp niệm hoàn thành Thái Ất Trường Sinh Quyền lại càng quật cường!
Sơ Tam thấy vậy nôn nóng dị thường, giang rộng hai cánh bay lượn trên bể dược không ngừng kêu lên lo lắng, có lòng xông vào trong ao để cứu chủ nhân ra nhưng chỉ cần nhúc nhích tới gần thì bị Chiến Tuyết dùng Thiên Ti Tuyết Kiếm cuốn lấy rồi ném ra một bên.
Trong những sợi tơ màu bạc kia bao phủ một loại lực lượng kỳ diệu mà ngay cả Ngũ Sắc Thần Quang cũng chỉ có thể hóa giải non nửa mà thôi.
Chiến Tuyết cũng tuôn ra hai dòng nước mắt, không ngừng đưa tay lau mặt. Mấy lần nàng đã nhịn không được muốn phá hủy cái bể nhưng cuối cùng lại không thể làm trái ý Nhạc Vũ. Điều duy nhất có thể là vận dụng tối đa lực lượng trong ánh sánh màu bạc để chữa trị thân thể Nhạc Vũ .
Nhưng tới lúc này thì ngay cả sự giúp đỡ nho nhỏ đó, nàng cũng không thể làm cho chủ nhân. Quyền thế của Nhạc Vũ mang theo cương kình, kéo dược dịch không ngừng quay cuồng kích động. Một luồng cự lực hung mãnh đánh ra bốn phía, căn bản không phải là vách bể chế tạo từ kim khí bát phẩm đủ loại này có thể chịu được.
Nhiệm vụ của nàng lúc này chính là hết sức duy trì không để cái bể này bị hủy đi.
Lúc bắt đầu coi như dễ dàng, nhưng theo Thái Ất Trường Sinh Quyền của Nhạc Vũ gần hoàn thành, thì vũng xoáy dược dịch trong bể càng mãnh liệt hơn. Một luồng quyền kình mạnh mẽ dung nạp vào trong đó khiến bất kỳ chất liệu nào không phải bát phẩm lọt vào đều nát bét!
Mồ hôi đã nhỏ ra trên cánh mũi của Chiến Tuyết, lực lượng đang duy trì vách bể gần như cạn kiệt. Cho dù là có kia mấy chục vạn đạo tín ngưỡng không ngừng bổ sung lực lượng thì nàng cũng phải dốc toàn lực.
- Lần này thiếu gia lại sắp hoàn thành.
Cảm thụ được lực lượng cuồng bạo trong bể dược dịch, Chiến Tuyết nhìn vào Nhạc Vũ vẻ không thể tin được.
Ý niệm điên cuồng trong mắt Nhạc Vũ đã dần lui xuống, lộ ra vài phần tỉnh táo, lực đạo bắt đầu có mấy phần kiềm chế. Tuy là quyền thế của Thái Ất Trường Sinh Quyền đã đến giai đoạn cuối uy lực mạnh nhất nhưng Chiến Tuyết lại cảm thấy áp lực giảm đi.
Bất quá những thứ này chỉ khiến nàng càng thêm kinh dị. Nàng rất hiểu rõ loại rèn luyện dược dịch đau đớn này. Tuy Nhạc Vũ đã cải tiến làm dược tính khá thấp nhưng lượng tăng lên gấp mười thì sự hung hiểm và mức độ khó khăn còn vượt xa nàng lúc trước.
Nhạc Vũ có thể kiên trì đánh xong một bộ Thái Ất Trường Sinh Quyền, còn có thể chú ý không để quyền kình phá hư vách bể, trong mắt nàng quả thực khó hiểu.
Nhạc Vũ lúc này thậm chí có phần nhàn hạ gật đầu với Chiến Tuyết vừa dùng thần thức liên lạc với Sơ Tam đang nôn nóng bay lượn trên đầu.
Nỗi đau đớn vẫn còn tồn tại, hơn nữa hành hạ làm hắn sắp phát điên. Nhưng càng đau đớn, khóe môi của Nhạc Vũ lại càng nhếch lên điên cuồng.
Sự đau đớn cực hạn này rất có lợi đối với ma luyện ý chí của hắn. Hắn không biết khái niệm "đạo tâm" cực kỳ trừu tượng trong sách ngoại trừ nghị lực cùng dục niệm thì còn có gì khác. Nhưng tin tưởng sau ngày hôm may không gì có thể làm hắn cảm thấy khiếp sợ nữa.
Ngoài ra còn có hồn thức của hắn, vào thời điểm ý thức của hắn từ từ tỉnh táo lại thì những phân tử hồn lực cũng dày đặc thêm không ít.
Bất quá bây giờ hắn cũng không biết nên vui hay hận. Hồn lực có tiến bộ cố nhiên là đáng giá vui mừng nhưng bởi vì nguyên nhân thần hồn kiên cường mà hắn không cách nào tiến vào đến trạng thái hôn mê, , phải thừa nhận loại cực hình giống như bị thiên đao vạn quả này.
Thái Ất Trường Sinh Quyền tổng cộng có ba bộ, bộ thứ nhất dành cho đệ tử ngoại môn học tập, chỉ có hai mươi bốn thức. Bộ thứ hai dành cho đệ tử nội môn bao gồm bốn mươi chín thức. Bộ thứ ba là bộ đầy đủ nhất, tổng cộng là tám mươi mốt thức.
Thức cuối cùng là "Điểu tận cung tàng", khi hắn vừa sử ra thì cả bể nước dâng lên sóng lớn ngập trời.
Cả vách bể kim khí cũng vang lên tiếng răng rắc liên tục rồi hiện ra vô số vết nứt.
Sắc mặt Chiến Tuyết hơi tái đi. Nếu như trong chiến đấu nàng có thể một quyền đánh gục Nhạc Vũ nhưng lúc này muốn duy trì cái bể này không vỡ còn khó khăn hơn cả chiến đấu với những tu sĩ Linh Hư cảnh đỉnh cấp.
Nàng nỗ lực duy trì , lấy lực lượng thần bí kia chữa trị từng vết nứt, cuối cùng tuy dược dịch vẫn có thấm ra nhưng vách bể vẫn không vỡ ra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Nhạc Vũ giống như chưa tỉnh, sau khi thu thế không lâu, vừa bình ổn hô hấp thì tiếp tục đánh ra một quyền. Theo khí huyết cuồn cuộn thì linh khí dược lực tiếp tục rót vào từng góc trong cơ thể hắn, cảm giác đau đớn cũng theo đó mà đến.
Lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư.
Từ từ, Nhạc Vũ bắt đầu vật ngã lưỡng vong. Sự đau đớn mặc dù vẫn tồn tại nhưng không hề ảnh hưởng đến hắn. Vào lúc đánh ra Thái Ất Trường Sinh Quyền tới lần thứ hai mươi thì dược lực trong bể cuối cùng đã hết. Nhạc Vũ chợt gầm lên một tiếng rồi đột nhiên phát lực hồi thân thu quyền, kích kích khởi một trận đầy trời sóng nước.
Chiến Tuyết đứng bảo vệ bên cạnh rên lên một tiếng rồi ngã vật ra từ trên vách bể. Vách bể mất đi lực duy trì trong nháy mắt vỡ vụn.
Nhạc Vũ vung tay, hất đi mấy mảng dược dịch đen thối đang bám vào người ra. Sau đó tiến đến tiện tay đánh ra một quyền làm vỡ nát một bên vách bể còn chưa đổ xuống.
- Một quyền này đã có lực lượng gần sáu mươi sáu Thạch lực. Mới vừa rồi rèn luyện trong dược dịch lại có thể tăng thêm một thạch lực!
Nhạc Vũ vô cùng hưng phấn, lần mạo hiểm này tuy chỉ có hiệu quả bằng một nửa của lần đầu sử dụng dược dịch nhưng khó khăn hoàn toàn bất đồng. Ba thạch lực vào một năm trước, nếu bây giờ dùng phương pháp bình thường thì mất ba đến bốn mươi ngày chưa hẳn có thể thành công!
Sau đó hắn dò xét trong cơ thể rồi dùng cơ nhục để hấp nạp năng lượng tư do trong thiên địa để khôi phục thể lực.
Việc hắn đang làm hiện giờ, trong cảnh giới Linh Hư gọi là giai đoạn Ích Cốc, khai mở thân thể đến từng góc nhỏ trong kinh mạch để tăng cường tỷ lệ thu nạp năng lượng tư do trong thiên địa. Đồng thời cũng khiến cho kinh mạch bản thân liên lạc chặt chẽ hơn với linh lực thiên địa.
Bất quá một bước này, Nhạc Vũ cũng đã từng bước hoàn thành trong giai đoạn tôi thể. Bởi vì hắn dựa theo đồ hình thân thể của những tu sĩ Kim Đan nên một bước này của hắn có thể nói tốt hơn bất kỳ tu sĩ Linh Hư cảnh nào.
- Vẫn còn vấp phải vấn đề chân khí không đủ, nếu không hôm nay có thể trực tiếp đột phá đến giai đoạn Linh Hư động tâm cảnh. Đáng tiếc là không có thời gian nếu không cũng thật sự muốn chạy đến xem bên trong Quảng Lăng Tông rốt cuộc có nhân vật kiệt xuất gì
Nhạc Vũ nghĩ xong một hồi rồi mới nhìn sang bốn phía. Chỉ thấy bể kim khí đựng dược dịch mà hắn chế tạo đã sớm rách nát là không thành bộ dạng, tụ linh trận bên cạnh cũng đã bị hủy đi.
Nhạc Vũ thấy thế bất giác nhíu mày, lúc trước hắn chuẩn bị những thứ này thật sự mất không ít thời gian, muốn sửa cũng phải mất hai ba ngày.
Phiền não chỉ mới được một lát thì Sơ Tam đã bay đến bên cạnh, thân mật cọ đầu vào người hắn. Chiến Tuyết cũng đã hồi phục xong, chẳng qua trên mặt vẫn còn nét sợ hãi:
- Thiếu gia làm ta sợ hãi quá, nếu thiếu gia thật sự có gì bất trắc, Tuyết nhi làm sao bây giờ? Sau này thiếu gia đừng mạo hiểm như vậy nữa.
- Nàng vừa nói đến đây thì đã khóc nức nở, đôi tay nhỏ bé không ngừng lau nước mắt.
Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, đang muốn nói chuyện thì trong đầu cảm thấy choáng váng, sau đó cảnh vật trước mắt tối sầm lại.