Bị Nữ Oa nhìn gần, Nhạc Vũ không hề để ý, bình thản ngồi đối diện, xem như không thấyánh mắt sâm lãnh, đưa mắt vẻ hiếu kỳ đáng giá bốn phía.
Thần sắc Nữ Oa càng lạnh lẽo, trầm mặc hồi lâu thấy Nhạc Vũ thủy chung không mở miệng mới hừ nói:
- Bệ hạ tới Oa Hoàng Cung chẳng lẽ chỉ để nhìn đông tây hay sao? Oa Hoàng Cung tuy là không tệ nhưng cũng không có gì thần kỳ, vẫn không so được với Bắc Nhạc Hằng Sơn do một tay bệ hạ tạo dựng..
Nhạc Vũ cười thầm nhưng trên mặt vẫn thản nhiên:
- Dĩ nhiên là không phải. Nhạc Vũ tới đây chỉ hỏi một chuyện. Hôm nay Côn Bằng đã vong, Bắc Câu Lô Châu tính cả này Bắc Minh, tất cả Yêu tộc đều do trẫm quản hạt, ngày sau nương nương chuẩn bị như thế nào? Là cùng trẫm đối nghịch đến cùng hay vì yêu tộc một con đường sống.
Nữ Oa lập tức yên lặng, thần sắc không thay đổi nhưng trong mắt ẩn ước có phong bạo tụ tập.
Vừa khéo lúc này có hai đội nữ hầu trước sau bước vào trong điện, vẻ nổ giận cơ hồ lộ ra mặt của Nữ Oa mới cuối cùng cưỡng ép áp chế.
Nữ hầu bày ra trước mặt Nhạc Vũ cùng Nữ Oa tiên tửu và tiên quả.
Nhạc Vũ vốn không thèm để ý nhưng khi một tiên quả được một nữ tiên bày lên án thì trong lòng khẽ động nhìn vào mắt nàng, thấy dung mạo kiều mị dị thường.
Nhạc Vũ đã gặp nhiều mỹ nữ, như Liễu Nguyệt Như, Cửu Thiên Huyền Nữ đều là thế gian tuyệt đỉnh mỹ mạo, chỉ là những người này tuy tướng mạo không thua kém nhưng khí chất lại không quyến rũ như người trước mặt, ngay cả hắn cũng thấy rung động, suy ngẫm chốc lát liền hỏi:
- Ngươi tên gì?,.
Bị hỏi đột ngột, nữ tiên quyến rũ này cả kinh lui về phía sau mấy bước, cẩn thận nhìn Nữ Oa chỗ thủ tọa rồi mới khẽ thi lễ:
, - Khởi bẩm Bệ Hạ tiểu tiên Cửu Vĩ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
, - Cửu Vĩ?..
Nhạc Vũ giật mình, khai mở long nhãn nhìn nàng, lập tức thấy rõ nguyên hình là một hồ ly bạch sắc, chín cái đuôi sau lưng lay động không ngớt, tuy là hình thú nhưng đáng yêu đến cực điểm.
Một Thái Thanh Huyền Tiên, chỉ cách Kim Tiên một bước ngắn nhưng chỉ có thể làm một nữ hầu tại đây mà thôi.
Nhạc Vũ cũng chỉ thoáng kinh dị, lại là cười cười:,
- Danh tự không tốt! Ta đặt tên khác cho ngươi, Tô Đát Kỷ được chứ? .
Nữ tiên tên Cửu Vĩ không khỏi lần nữa cả kinh, ngay cả Nữ Oa cũng nhướng mày vẻ khó hiểu, sau mấy nhịp thở nữ tiên mới tỉnh ngộ, thi lễ nói:
, - Đa tạ Bệ Hạ ban tên cho .
Nhạc Vũ lại không để ý, hơi phất tay áo, mấy nữ tiên bên cạnh đều hiểu ý lui ra, trong cung điện chỉ còn hai người.
Sau một khắc, khí tức Nữ Oa lập tức bộc phát chuyển thành cuồng bạo vô cùng:,
- Cho Yêu tộc ta chọn một con đường sống, khẩu khí Bệ Hạ nthật lớn!..
Một ý niệm như cuồng triều bỗng dưng mãnh liệt ập đến, tay áo Nhạc Vũ phất phới nhưng vẫn cưỡng chế không lộ nửa điểm dị sắc, ném một quả tươi vào trong miệng, khẽ lắc đầu nói:
- Hôm nay tình thế Hồng Hoang thế nào, chắc nương nương biết rõ ràng. Nếu nương nương như trước muốn cùng trẫm là địch, trẫm cũng sẽ không lưu thủ! Nếu trẫm chưa từng leo lên Thiên Đế vị thì cũng thôi đi. Một khi có một ngày trẫm có thể khống chế thiên hạ Hồng Hoang, cho dù mất bao nhiêu thời gian, ngàn năm vạn năm trẫm cũng nhất định cho Yêu tộc triệt để diệt sạch .
Nữ Oa dĩ nhiên giận dữ, trên mặt hơi có vẻ xanh trắng, khí tức ngược lại bình tĩnh, lẳng lặng ngồi trên thượng thủ, ánh mắt lập loè bất định.
Nhạc Vũ phối hợp uống vào một ngụm tiên tửu, thấy rượu này vô cùng thuần hậu ngọt ngào làm người thư thái, thương thế bên trong cũng thoáng có chỗ khôi phục, không khỏi thầm khen, quả nhiên là rượu do thánh nhân cất, chắc chắn bất phàm.
Buông chén rượu xuống, Nhạc Vũ lại cười cười:
, - Rượu này không tệ, không biết nương nương có chịu bỏ ra một ít? Hành cung đế đình ta nhìn xem hoa lệ nhưng bên trong trống rỗng. Lần trước Mạnh Chương thần quân cùng Lục Áp đến tìm không ra thứ gì đãi khách!..
Ánh mắt Nữ Oa không khỏi một lần nữa như kiếm nhìn tới, không đợi nàng lên tiếng, Nhạc Vũ đã tiếp tục:
- Ta biết nương nương trăm phương ngàn kế muốn bảo vệ Yêu tộc, tuyệt sẽ không nông cạn bảo hộ những thái cổ tinh linh kia mà thôi? Nương nương lo lắng nhân tộc cũng như Yêu tộc Vu Thần cũng sẽ chợt thịnh chợt vong.
Lần này Nữ Oa chính thức nhướng máy, mắt hiện kinh ngạc.
Thiếu niên gầy yếu trước mắt nói năng chậm rãi, cười nói tự nhiên, dù trực diện Thánh Nhân nhưng không chút hoang mang, từ đầu đến cuối trầm ổn tự nhiên, khí độ thật khiến người ta khâm phục, bất quá chính vậy lại khiến nàng căm tức lẫn kinh dị.
, - Tính tình nương nương bất đồng mấy vị đạo tổ, càng thêm cẩn thận. Thái Thượng nguyên thủy Thánh Nhân làm việc quả quyết, muốn mượn tay trẫm để đảo loạn thiên địa vì ba sư huynh đệ hắn tìm một đường sinh cơ. Tây Phương nhị tổ cũng có ý định đồng dạng, duy chỉ có nương nương, không tin trẫm có thể đem thiên địa lật lên, không tin chúng ta có thể thắng được Hồng Quân.
Nhạc Vũ nói đến đây lại nhìn thẳng vào mắt Nữ Oa:
- Nói đến nói đi, ý nương nương đơn giản là bốn chữ sợ đầu sợ đuôi mà thôi! Nương nương cho rằng chuyện năm đó Đế Tuấn làm không được, trẫm saocó thể, cũng không thể Dĩ Lực Chứng Đạo? Một khi sự không thành, Yêu tộc chỉ sớm suy bại, không cách nào tiến lên, nhân tộc chúng ta không chừng mấy vạn năm sau cũng sẽ suy vong đúng không?
- Đúng thế thì như thế nào?
Nữ Oa sắc mặt trầm tĩnh, cười lạnh:
- Chẳng lẽ Nhạc Vũ ngươi tự hỏi có thể so sánh lực của Đế Tuấn Thái Nhất liên thủ?
Nhạc Vũ cũng không tranh luận, tiếp tục nói:
- Mấy vị Thánh Nhân sẽ không để ý tồn vong Yêu tộc, hưng suy Nhân tộc hưng suy. Chỉ là thiên đạo ngày càng siết chặt, sớm muộn có một ngày sẽ làm cho người thở dốc không được, vì vậy không muốn buông tha hết thảy cơ hội. Nguyên nhân chân chính của nương nương là xem quá nặng nên càng thêm cẩn trọng, tình nguyện trì hoãn tử cục cũng không muốn đơn giản mạo hiểm, trong trường hợp trước mắt, nương nương còn có dư địa lựa chọn?
Nữ Oa lại khẽ giật mình, bản thân hôm nay có thể lựa chọn như thế nào? Sau một khắc lại mỉa mai:
- Nữ Oa làm việc như thế nào còn chưa tới phiên Huyền thánh Đại Đế ngươi giáo huấn chỉ điểm
- Giáo huấn chỉ điểm? Nhạc Vũ nào dám có ý đó? Nương nương là thánh mẫu Nhân Tộc, nói ra xem như trẫm cũng là cốt nhục nương nương, đối địch với nương có chút bất đắc dĩ, không có lựa chọn
Thấy dung nhan Nữ Oa hơi mờ mọt, Nhạc Vũ mỉm cười, tay phải tùy ý chiêu lấy, sau một khắc liền có một viên ngọc châu bạch sắc:
- Đây là Linh Châu Tử đạo huynh, bị ta bắt ở Các Linh sơn, trả lại cho nương nương!
Hắn búng hạt châu ra hướng đối diện. Nữ Oa vươn tay tiếp nhận, đầu ngón tay điểm một chút khiến một giọt linh thủy hoàng sắc rót vào trong đó, một vị đạo nhân phong thái như ngọc lập tức hiện ra, chính là Linh Châu Tử đã khôi phục hình dạng, cười khổ khẽ thi lễ với Nhạc Vũ:
- Linh Châu Tử thật sự bội phục thủ đoạn bệ hạ!
Nữ Oa thần sắc phức tạp, nhìn qua Nhạc Vũ, mắt hàm thâm ý nói:
- Ngươi tới Ly Sơn ta lần này tuyệt sẽ không chỉ nói lời này, đem Linh Châu Tử đưa về, rốt cuộc muốn như thế nào?
Nhạc Vũ khẽ nhếch môi, tinh mang trong mắt chớp lên:
- Đến thỉnh nương nương giúp ta! Thỉnh một đạo phù chiếu khiến chư thánh Bắc Hoang hiệu lực cho đế đình!
Phảng phất nghe được chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, Nữ Oa bất giác trợn mắt không dám tin, sau một lát lại như có điều suy nghĩ lâm vào trầm ngâm, vẻ kính phục trên mặt Linh Châu Tử lại càng nồng đậm.
Nhạc Vũ yên lặng chờ đợi.
Oa Hoàng tuy là một trong sáu vị đạo tổ nhưng là người yếu nhất, bản thân căn cơ bất ổn, lại có chút khúc mắc chuyện thời thượng cổ nhưng rốt cuộc vẫn là thánh nhân một phương, dù nhất thời bị tâm ma mê hoặc nhưng lúc này cũng nên tỉnh ngộ, dù hắn nói êm tai thế nào cũng không có khả năng dao động tới tâm chí.
Với trí tuệ của nàng dĩ nhiên có thể nghĩ thông thấu tất cả lợi hại trong đó, cũng dĩ nhiên biết lựa chọn thế nào là tốt nhất.
Quả nhiên chỉ qua chốc lát, Nữ Oa thở dài một tiếng, thần sắc nhìn về Nhạc Vũ vẻ cực kỳ phức tạp.
- Bệ Hạ ngươi đã hao hết tâm cơ cũng muốn tru sát Côn Bằng là để triệt đường lui của ta?
Nhạc Vũ cười mà không nói, nếu như Côn Bằng chưa chết, thánh mẫu nhân tộc còn có quân cờ có thể dùng, còn có lựa chọn khác, hôm nay nhất định hắn sẽ không dám đơn giản tới đây.
Nữ Oa cũng không cần biết đáp án, hừ nhẹ: - Giỏi tính toán. Giỏi mưu lược! Mà thôi! Nếu ngươi nhất định phải liều một lần muốn đem bản cung bức vào tuyệt cảnh thì ta bồi tiếp ngươi là được!
Trong tay nàng đột nhiên đánh ra một đạo tử kim phù bay về phía Nhạc Vũ.
- Có phù chiếu này, hơn mười vị Yêu Thánh Bắc Câu Lô Châu đều nghe ngươi hiệu lệnh! Hơn nữa đệ tử này của ta…
Nữ Oa nhìn sang Linh Châu Tử, sau đó nói giọng kiên quyết:
- Sẽ cùng hiệu lực dưới trướng ngươi!
Nữ Oa còn chưa dứt lời, khí mang tử kim quanh người Nhạc Vũ vốn bị hắn dùng pháp lực thu liễm lại đằng không vọt lên, chín đầu cự long tử kim không bị khống chế gào thét giữa thiên địa.
Nhạc Vũ Nữ Oa không hề để ý, Linh Châu Tử không nhịn được, ánh mắt co rút lại, ngẩng đầu nhìn lên thấy Huyền thánh Tinh Cung vốn đã chiếm non nửa tinh không phương bắc lại lần nữa khuếch trương!
Hơn mười ngôi sao sáng chói bắt đầu từ ngoại vi vây lấy đế tinh, tuy không phải chân chính được nạp vào tinh cung nhưng cũng đã chịu ảnh hưởng tử sắc của đế tinh.
Trong đó càng có một ngôi sao đã tiến thẳng vào Tinh Cung, lơ lửng bên cạnh đế tinh Huyền Thánh Đế, Linh Châu Tử cảm ứng biết ngôi sao này chính là đối ứng với mình.