Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1213: Chiến ý dâng trào!


Hai cỗ hóa thân vẻ mặt đều đờ đẫn lạnh cứng, trên người mặc thanh sam, hoàn toàn giống Nhạc Vũ y như đúc.

Chỉ riêng vẻ mặt Cực Lan tràn đầy kinh ngạc, có chút khó hiểu quét mắt nhìn quanh bốn phía.

Nhạc Vũ cũng không giải thích, vung tay đánh ra ba đạo tam sắc quang hoa về hướng hai cỗ hóa thân.

Ngũ sắc bảo quang rơi vào trong tay một cỗ hóa thân, chính là Ngũ Hành kiếm trận cùng trận đồ.

Mà hai bảo quang còn lại một là Trấn Thế Chung, một là Long Hoàng An Thiên Tỳ.

Nhạc Vũ hiện ra nguyên lai tướng mạo, vẻ mặt thận trọng hướng hai cỗ hóa thân chắp tay thi lễ:

- Hai vị đạo huynh, lần này xin nhờ!

Vẻ mặt hai cỗ hóa thân vốn đều là đờ đẫn lạnh lùng, giờ phút này nghe vậy bên trong thần hồn mới nổi lên tia gợn sóng.

Tuy sắc mặt vẫn luôn ngưng trọng, nhưng lại mơ hồ có thêm vài phần sinh khí, cả hai đều gật đầu nói:

- Ta và ngươi vốn là một thể, tự nhiên toàn lực ứng phó!

Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh hai người liền bước vào hư không, chỉ trong nháy mắt đã biến mất vô tung.

Chỉ còn lại Cực Lan đứng ngẩn ra khó hiểu.

Nhạc Vũ lại cúi người thi lễ nói:

- Sư huynh! Khi đại chiến Nhạc Vũ không thể phân tâm thao túng bộ Tứ Ngạo Tuyệt Kiếm này. Xin sư huynh hãy thay ta chủ trì. Trận chiến này tuy không phải liên quan tới sinh tử của Hồng Vân nhất mạch chúng ta, nhưng cũng rất trọng yếu. Nhạc Vũ thỉnh sư huynh hãy làm hết sức!

Hắn lại đánh ra mấy đạo kiếm quang dừng ngay trước người Cực Lan, là bốn thanh kiếm khí sắc bén bức người, cùng một trương trận đồ phiêu phù phía trước, từng đạo phù văn gia trì vào bên trong thân kiếm, tràn đầy khí thế thô bạo, sát khí xông lên tận trời!

- Hậu thiên chí thánh!

Trên mặt Cực Lan hiện lên vẻ kinh dị, cho dù là trận chiến tại Long mộ mấy chục năm trước lúc đối mặt Hạo Thiên, hắn cũng chưa thấy sư đệ phải trịnh trọng nhờ vả như thế.

Thoáng cau mày, đem bốn thanh kiếm cùng trận đồ, dùng pháp môn tu di giới lui lại thành ba tấc, sau đó hút nhiếp vào trong tay, vẻ mặt Cực Lan tràn đầy nghi hoặc liếc mắt nhìn phía đối diện, muốn nói lại thôi.

Nhạc Vũ thấy thế không khỏi mỉm cười:

- Hai lần trước là vì bảo mệnh, Nhạc Vũ nhiều ít có chút nắm chắc. Lần này thì khác, Nhạc Vũ cả gan muốn làm cho hai vị Hỗn Độn Kim Tiên phải thân vẫn!

Sắc mặt Cực Lan nhất thời khẽ biến, trong lòng lại kinh hãi khó hiểu, cơ hồ còn cho rằng mình đã nghe lầm.

Hai vị Hỗn Độn Kim Tiên, nhân vật Chuẩn Thánh vẫn lạc hôm nay? Chẳng lẽ sư đệ đang nói đùa hay sao?

Cho dù Nhạc Vũ có thiên tư tuyệt đại, còn chưa thăng lên cảnh giới Chuẩn Thánh đã biết nắm giữ nhân quả pháp tắc, sinh tử pháp tắc. Nhưng vẫn còn kém cỏi hơn Hỗn Độn Kim Tiên chân chính mấy lần!

Hắn đang muốn hỏi lại, Nhạc Vũ chắp tay thi lễ nói:

- Tình hình cụ thể như thế nào, sau này sư huynh cũng sẽ biết! Thời gian không còn nhiều lắm, thỉnh sư huynh nên sớm chuẩn bị…

Sau khi nói xong, hắn cũng không chờ đợi Cực Lan mở miệng đáp ứng, trực tiếp khởi động pháp lực đem thân hình Cực Lan giấu vào bên trong Thai Tàng Hư Không kiếm trận.

Nhạc Vũ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhìn lên Chúc Long Nhãn, giờ phút này mọi sự đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng.


- Chúc Dương Thần Chiếu đại pháp quả nhiên danh bất hư truyền! Sau khi vẫn lạc vẫn còn giữ nguyên khí thế cuồn cuộn như vậy, thật không biết lúc toàn thịnh lại mạnh mẽ tới bực nào? Nhưng diễm lực hôm nay trẫm cảm giác vẫn còn yếu…

Sắc mặt hiện lên ý cười khó hiểu, ngay sau đó trong tay Nhạc Vũ đánh ra một trương kim sắc đạo phù.

Chỉ thấy một đoàn kim quang phủ xuống, bay ra ngoài hai trăm năm mươi vạn trượng đột nhiên nổ tung.

Ngay lập tức một đợt cương kình chấn động, ở trên bầu trời nhấc lên vô số sóng gợn hình tròn kim sắc, tiếng nổ uyển như tiếng sấm, khiến núi lay địa chấn.

Chỉ trong chốc lát trên bầu trời sơn cốc liền có vô số ti tuyến cấm chế bị xúc động nổ ra.

Vô số tinh tú bên trong Chu Thiên Tinh Đấu đại trận nhất tề bộc phát tinh mang.

Chúc Long Nhãn càng tụ tập thêm nhiều diễm lực, tích súc như chờ phát động. Mà ở bên kia hiện ra một đoàn hồng quang, ngay sau đó lại giống như con mắt còn lại cũng mở tung, một đoàn liệt dương không chút thua kém chậm rãi hiện ra trước mặt Nhạc Vũ.

Lập tức thăng lên cao, giống như có hai luồng liệt dương vô cùng mãnh liệt.

Nhạc Vũ phiêu phù trên hư không, đứng ngay trung ương sơn cốc, dù phong bạo càn quét tàn khốc hắn vẫn đứng vững như núi, bất động không cách nào lay chuyển.

Tam Viên Chân Kinh giống như tử sắc ngọc bích bay ra, tế lên đỉnh đầu, từng đạo tử kim sắc phù văn buông rủ xuống như bức rèm, làm cả thân hình Nhạc Vũ đều nhuộm thành màu tím.

Chỉ trong chốc lát hai cố hồn niệm chẳng kém thiên uy liền hướng nơi này tràn tới.

Vô tận sát ý tích súc bên trong, hồn niệm áp bách tràn ngập đem phạm vi trăm vạn dặm nơi này đều chặt chẽ tập trung phong tỏa, thanh thế thật lớn không cho hắn nửa phần cơ hội chạy trốn!

Nhạc Vũ hừ lạnh, Hồng Mông kiếm ý dâng lên đầy trời, hồn niệm kiên ngưng vững như bàn thạch, lù lù bất động.

- Các ngươi xem ra thật tự tại, nghĩ rằng nhất định sẽ thắng. Lại không biết trẫm cũng chỉ xem các ngươi như con mồi…

Thì thầm một tiếng, Nhạc Vũ đưa mắt nhìn về nơi xa, chỉ sau một hơi thở, hai đạo hồng bạch quang hoa lục tục giáng xuống sơn cốc.

Khi độn quang hạ xuống, hiện ra thân hình liền thấy rõ chính là hai người bị quan chiếu bên trong Côn Luân Kính vừa rồi.

Nhưng khi nhìn thấy Nhạc Vũ đứng thẳng trong sơn cốc, khí tức Đương Đồ cùng Chư Kiền nhất thời liền cứng lại.

Hai người chỉ cảm thấy khí tức thật âm trầm, sát khí lạnh thấu xương, ngũ hành pháp lực bàng bạc không chút nào che giấu bao bọc bên ngoài cơ thể, phảng phất như thượng cổ yêu ma hiện trên thế gian!

Khiến người khác chỉ cảm thấy có một trận hàn khí xâm nhập thân thể, trong lòng lạnh giá.

Chư Kiền theo bản năng chợt cảm thấy vô cùng nguy hiểm, hai mắt híp lại, trong mắt lộ vẻ cảnh giác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đương Đồ chân quân đứng bên cạnh đồng dạng biến ảo một đôi bàn tay khổng lồ, duỗi ra vô số lam sắc mộc đằng, nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ nghi hoặc.

- Ngươi là người phương nào?

Hắn chỉ cảm thấy khí tức của người trước mắt có chút quen thuộc lại có vẻ xa lạ. Pháp lực khổng lồ rõ ràng đã đạt tới Đại La Kim Tiên đỉnh phong cảnh giới, lại cho người ta loại cảm giác nhìn không thấu hư thật bản thân.

Từ người kia lộ ra vài phần khí tức huyết tinh, rõ ràng cho thấy từng giết người vô số, sát khí lệ ý không chút kiêng nể xuyên thẳng thần hồn! Cho dù mạnh mẽ như hắn cũng cảm giác tràn ngập âm hàn.

Bên trong hồng hoang từ khi nào xuất hiện nhân vật hung hoành đến như vậy?

Hắn nhớ rõ trước đó rõ ràng chỉ cảm ứng được Uyên Minh cùng một yêu tu tiến vào nơi đây. Mà hỏa pháp thần thông lại khác xa với người trước mặt.

Chẳng lẽ chính mình cảm ứng sai lầm? Hoặc là người này đã tiến vào trước cả An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương?


Gương mặt có thể bắt chước, nhưng một thân ngũ hành pháp lực vô cùng tinh thuần cơ hồ làm cho hắn nghĩ chính bản thân Khổng Dật thân lâm. Cho dù Uyên Minh huyễn pháp thông thiên, cũng thật khó khăn phỏng chế được giống y như đúc.

Nhạc Vũ căn bản không muốn trả lời, tình cảnh của Đằng Huyền hung hiểm khó lường, không có khả năng hoàn toàn không lưu ý tới. Bên ngoài động thiên hóa thân Thanh Long cũng tuyệt đối khó thể ngăn cản được Côn Bằng quá lâu.

Lấy khả năng Chuẩn Thánh cần truy tìm tòa động thiên đã hiện hình thế này cũng thật nhẹ nhàng mà thôi…

Hắn ngẩng đầu nhìn trời, đã thấy đoàn liệt dương thứ hai hoàn toàn mở ra, vô số tinh tú trên không trung cũng đã hoàn toàn thức tỉnh.

Chiến ý trong lòng Nhạc Vũ đã dần dần tăng cao tới cực hạn.

- Chiến giáp!

Thanh âm cất lên, phù văn buông phủ như bức rèm chung quanh người nhất thời tụ tập lại, quấn quanh thân Nhạc Vũ, tựa như một bộ tử sắc chiến giáp dán chặt trên người.

Kim mang chói mắt làm hai người trong cốc đều cau chặt mày.

- Là tiên thiên siêu phẩm!

Tuy chỉ dùng phù văn tinh thuần ngưng tụ, nhưng xem xét khí tượng rõ ràng đã bước vào cánh cửa tiên thiên siêu phẩm!

Mà lúc này Nhạc Vũ lại quát nhẹ thêm một tiếng.

- Long Biến!

Toàn thân hắn hiện ra kim hoàng sắc lân giáp, giữa ấn đường ẩn hiện long văn. Một đôi kim đồng dựng thẳng, vô số phù văn huyền ảo hiện lên bên trong. Các đốt ngón tay đều đâm ra những cốt nhận không kém hơn hậu thiên siêu phẩm.

Tử kim phù văn quấn quanh, khiến mũi cốt nhận lộ ra kim chúc sáng bóng, sắc bén không sao chịu nổi!

- Không biết sống chết!

Đương Đồ chân quân trực tiếp hừ nhẹ một tiếng, lúc này bỗng dưng nghĩ tới điều gì, thân hình chợt biến ảo một phân thành hai, vô luận là khí cơ sắc mặt thậm chí diện mạo đều hoàn toàn giống nhau như đúc.

Trong đó có một khối phân thân vẻ mặt chợt biến thành âm trầm như nước:

- Ngươi là Huyết Lục thiên quân Nhạc Vũ!

Chư Kiền đột nhiên nổ tung, khi hắn cảm giác được địch ý của người trước mặt lộ ra, trong lòng đã dâng lên sát ý thâm trầm.

Giờ phút này thân hình hắn đã hoàn toàn hóa thú, hiện ra thiên địa pháp tướng!

Thân thể hắn có hai đầu, một đầu giống như liệp báo, thú đầu dữ tợn rủ xuống trước ngực, ngoài ra còn một đầu người, diện mạo lại cực kỳ xấu xa, đôi chi trước biến thành thanh sắc đao nhận vô cùng sắc bén.

Một vầng huyết sắc đao luân cao cao bay lên, lờ mờ có thể thấy được đao nhận trên đao luân đều do móng vuốt của Chư Kiền biến thành, sắc bén tuyệt luân. Khí tức cực lớn, trong lúc mơ hồ còn vượt qua Tam Viên Chân Kinh.

Trong ánh mắt tràn đầy lệ ý cuồng loạn.

Nhạc Vũ đứng đối diện không hề lưu ý tới, thân hình long hóa, ngũ hành pháp lực tràn ngập toàn thân càng phát ra mãnh liệt mênh mông cuồn cuộn! Tựa như hỏa diễm bốc cao tận trời, dâng lên tới hơn trăm vạn trượng, đồng dạng thanh thế ngập trời.

- Thần lực!

Mười tám thủy lam phù văn quang luân tầng tầng triển khai sau lưng hắn, vầng đao luân nhỏ nhất có phạm vi khoảng hơn một trượng, vầng lớn nhất phải lên tới mười vạn trượng.

Chính phản quang luân chuyển động, toàn bộ phù văn đều đạt tới mức độ hoàn mỹ!

Ba người đối diện tính cả Chư Kiền bên trong, vẻ mặt đều chợt ngẩn ra, trong mắt hoàn toàn ngây ngẩn.

Đây là thần lực Thủy Thần, vô cùng tinh thuần, thần lực Thủy Thần cao tới mười tám cấp!

Giờ phút này lại cùng ngũ hành pháp lực của người trước mặt hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ!

Trong đầu Đương Đồ chân quân nhất thời lóe lên linh quang, mà trong mắt Chư Kiền kỳ quang chợt lóe.

- Ngươi không phải Nhạc Vũ, ngươi là Uyên Minh! Không đúng, hai người đều là…

Lời còn chưa dứt, liền bị cắt đứt. Nhạc Vũ bỗng dưng mở mắt nhìn lên, trong kim đồng bỗng dưng mạnh mẽ hiện ra một trận quang mang.

- Thiên Hữu!

Tử kim khí trụ tràn ra phía chân trời. Chín đầu tử kim cự long quay quanh thân thể Nhạc Vũ.

Cộng thêm thân thể Tổ Long của chính hắn, mười đầu cự long giao nhau, hội tụ thành một đầu kim long khổng lồ bá tuyệt hạo hãn, trôi nổi ngay trên bầu trời!