Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1037: Tiến giai nhất phẩm!


- Ngu xuẩn!

Đồng dạng bên ngoài mấy vạn dặm, một tu sĩ thân mặc đạo bào màu vàng sáng vẻ mặt lạnh lùng cất tiếng hừ lạnh, nhìn hơn mười Thái Thanh Huyền Tiên tu sĩ đang lao về phía phương vị trung tâm sát trận.

- Nếu mấy món linh bảo nơi này dễ dàng lấy được như vậy, mấy vị sư trưởng trong giáo cần gì phải vất vả mưu đồ?

Nói tới đây, người này lại nhìn lên không trung, nơi đó có hai cỗ huyết hồng sắc quang hoa đang cùng cỗ bạch sắc quang mang giao kích chết sống, trong mắt lộ ra một tia kỳ quái.

Lẽ ra hai thanh kiếm phôi kia trước khi chân chính tố hình bất kể như thế nào đều không đủ sức đối kháng với Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao kia.

Nhưng xem tình hình này lại mờ mờ ảo ảo chỉ kém hơn một chút là có thể nhảy vào cảnh giới nhất phẩm.

Chuyện này trước khi tiến vào đúng là chưa từng dự liệu qua.

Nhíu mày suy ngẫm chốc lát, tu sĩ kia xoay người nhìn sang bên đồng bạn đứng xa xa ngoài ba ngàn trượng:

- Thú Bác Già tôn giả, ngươi nghĩ như thế nào?

- Thật có chút cổ quái! Nhưng kể từ trăm năm trước những tu sĩ vẫn lạc bên trong Tiên Thiên sát trận này đã có tới bảy mươi vạn người. Phía trước sát trận lại có biến hóa, hoặc là hung binh đã hấp thu khí huyết tinh nguyên của họ, chuyện này cũng thật khó nói!

Thú Bác Già đứng xa xa trên hư không khác với đồng bạn nghiêm túc lãnh khốc của mình, từ đầu tới cuối trên mặt đều hiện ra nụ cười nhẹ, nhưng khi nhắc tới chuyện ngay chính hắn cũng nghĩ không thông, ngữ khí chợt khựng lại, sau đó mang theo lãnh ý nói:

- Lần này biến số nhiều lắm, tóm lại chúng ta cứ hành sự theo hoàn cảnh là được, có phù lục của sư tôn chuẩn bị cũng không tới mức làm cho hai thanh binh khí vô duyên cớ bị người đoạt được đâu!

- Biến số sao?

Tu sĩ mặt lạnh thì thào tự nhủ, ngược lại nhìn về xa xa, chỗ Nhạc Vũ đang đứng, ngay phương vị hồ lớn:

- Ta xem chuyện biến số lớn nhất hẳn là người này! Lại có thể đối chiến với Dương Hạo, chẳng phân biệt được cao thấp. Cũng không biết Thanh Long bộ tộc từ khi nào xuất hiện một nhân vật mạnh mẽ như vậy. Có người kia ở đây, lòng ta thật sự khó thể an tâm.

- Người này huyễn pháp cao minh, cũng không biết hiện tại đang làm gì. Mấy ngàn năm nay ta luôn luôn chuyên tâm tu luyện Bàn Nhược Ba La Mật Đa Tâm Kinh, tự hỏi có thể xem thấu hết bảy thành huyễn pháp trên thế gian, lại cũng không thể xem ra! Tuy nói Vạn Vân Sâm La Pháp tu luyện tới đỉnh cấp cũng có thể dùng nhất niệm là có thể tạo ra hàng vạn hàng ngàn huyễn tưởng, nhưng Thanh Long nhất tộc có người sử dụng huyễn thuật cường đại như vậy cũng thật hiếm thấy…

Thú Bác Già mỉm cười, vẻ mặt vẫn ôn hòa ấm áp, nhưng trong hai mắt lại lộ ra lãnh ý âm hàn khắc cốt:

- Bên trong sát trận có bốn kiện tiên thiên linh bảo, ba giáo chúng ta đã sớm có ăn ý lấy theo nhu cầu. Nếu người này hiểu được thời thế, lấy được Thiên Âm Loa thì rút lui cũng không nói gì, nếu còn không thức thời vụ, giết hắn lại có ngại gì? Phương tây thế giới cực lạc, đang cần siêu giai huyết mạch thiên long như vậy để canh gác, người này đích thật là thích hợp…

Khi nói những lời này Thú Bác Già sử dụng ngữ khí thật thoải mái, nhưng đạo nhân lạnh lùng cũng không cảm thấy có gì không ổn, ngược lại còn khẽ gật đầu.


Dám nhúng chàm vật của phương tây, tự nhiên phải trừng phạt nặng để cảnh cáo thế nhân!

Ngay sau đó Thú Bác Già nhìn qua bên phải, trong mắt lộ ra lệ mang nhè nhẹ:

- Nặc Cự La Tôn Giả, nói tới ta lo lắng nhất chính là hai vị kia. Chúng ta chuẩn bị làm theo ước hẹn, nhưng chưa hẳn bọn họ chịu giữ lời. Đặc biệt thanh Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, nếu có thể cắn nuốt hai thanh tiên thiên kiếm phôi uy lực càng mạnh thêm gấp mấy lần. Dương Hạo đang cần gấp cao phẩm tiên binh, chỉ sợ sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, đến lúc đó e rằng còn có biến cố!

Nặc Cự La khẽ nhíu mày, đồng dạng lộ ra thần sắc lo lắng. Hắn ở Tây Phương Giáo tĩnh tọa La Hán vị, mà Thú Bác Già bên cạnh có danh xưng là Hào Thiện Vô Úy La Hán. Địa vị chỉ dưới mấy vị Kim Tiên Bồ Tát, đều đã tu luyện đại thần thông viên mãn cảnh giới, chính là người nổi bật bên trong nhiều Thái Ất Chân Tiên.

Nhưng nếu so sánh cùng hai người kia, thật sự không có nửa phần nắm chắc có thể chiến thắng.

Nhưng nếu đem hai người kia so sánh với vị Thanh Long hậu duệ Long Hoàng, hắn lại cảm thấy lo lắng nhiều hơn, nghĩ tới tim không ngừng đập mạnh.



Đằng Huyền vẫn nhìn chằm chằm vào trung ương sát trận, ngay khi một đạo kim hồng sắc độn quang cầm đầu vừa lao tới trung ương, liền nhìn thấy hai tiên thiên hung binh giữa không trung bỗng dưng vừa chuyển, xa xa tránh né. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Sau đó liền lượn qua hai đạo đường cong xinh đẹp rực rỡ, hai đạo huyết sắc kiếm hoa vô cùng sáng lạn hướng kim hồng sắc kiếm quang đâm thẳng tới, mà ngay bên dưới bạch quang cũng xông thẳng lên.

Ba thanh tiên binh ngược lại biến thành liên thủ, tu sĩ ngự độn quang kia nhất thời trở tay không kịp, vội vàng tế ra một quy xác giáp thuẫn chắn ngay trước người!

Lại bị canh kim khí mang xông lên xuyên thẳng, nhanh chóng tan rã hỏng mất, ngay sau đó hai thanh tiên binh một trái một phải như lưu tinh rơi thẳng xuống, xuyên nhập qua cơ thể hắn, bám theo một chùm huyết vũ.

Đằng Huyền khinh thường bĩu môi, trong mắt lộ vẻ tiếc nuối.

- Người này vận khí còn tốt, cuối cùng có thể bảo trụ bổn mệnh lạc ấn!

Hai hung binh mới sinh ra không lâu, còn chưa đủ sức gạt bỏ hồn ấn của người khác. Mà khí linh long hồn Nghịch Thiên đao cùng Thiên Ý kiếm trước mắt vẫn còn vây trong trạng thái đang ẩn núp nên cũng không cách nào làm được.

Nhưng đặc tính của hai thanh hung binh của Nhạc Vũ đều đã chuyển dời lên hai thanh tiên thiên kiếm phôi.

Sau khi xuyên thấu, liền đem khí huyết nguyên lực toàn bộ cắn nuốt, không cho tu sĩ Huyền Tiên kia nửa điểm cơ hội có thể sống lại.

Huyết quang trên hai thanh kiếm phôi tăng vọt, thanh thế càng hơn lúc trước mấy lần!

Trước sau đã có hơn mười Thái Thanh Huyền Tiên tìm đến, đều lộ ra vẻ cẩn thận, cũng không còn vẻ cuồng nhiệt như trước đó.


Bọn họ trở nên dè chừng cùng sợ hãi, cẩn thận đến cực điểm, đứng ngoài xa xa ngàn dặm dùng đủ loại linh bảo bảo vật khắp toàn thân. Sau đó thật ăn ý cùng đánh ra pháp lực hướng hai hung binh nhiếp hút kéo ra bên ngoài.

Bọn họ đều biết chỉ cần đem hai thanh hung binh lôi ra khỏi trung tâm sát trận, hai vật này xem như không còn gốc rễ, không mượn được linh lực sử dụng, tự nhiên sẽ không như vừa rồi có thể đủ uy thế chống đỡ được Thái Thanh Huyền Tiên, khi đó liền có thể tùy ý cướp đoạt.

Cuồng phong bạo tuôn, hai thanh hung binh kiếm phôi điên cuồng giãy dụa, một tia huyết sắc kiếm quang không ngừng chém đứt khí kình của những Huyền Tiên.

Dần dần vẫn không địch lại bốn mươi Huyền Tiên tu sĩ hút nhiếp, đang từ từ bị lôi ra ngoài trận.

Mà ngay khi Huyền Tiên ở bên ngoài đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, quang mang chớp động trong mắt, đang nóng lòng muốn đoạt lấy, chỉ thấy không gian dưới lòng đất bỗng nhiên lay động kịch liệt, đất bùn bên trên tuôn xuống ồ ạt, mà mọi người bên dưới đều bị dư ba đập vào, đất đá không ngừng đổ sụp xuống.

Một vực sâu không đáy đường kính chừng hơn hai ngàn vạn dặm bỗng dưng hiện ra ngay trước mắt mọi người. Bên trong khí tức sâm u, cơ hồ không có bất kỳ linh lực tồn tại, nhưng lại cho người khác bản năng vô cùng khủng bố, giống như bên trong đang dựng dục ra một tuyệt thế yêu ma.

Tiếp theo một đạo canh kim bạch quang làm lòng người sợ hãi từ trong vực sâu bỗng dưng lao ra, so với lúc trước ước chừng còn mạnh mẽ hơn mấy lần, lại càng thêm ngưng thật. Chỉ cỡ một cánh tay, lại mang theo thiên địa pháp tắc cuồn cuộn, chỉ một kích liền đem một Huyền Tiên tu sĩ trên không trung trực tiếp xuyên thủng, gạt bỏ thần hồn!

Sắc mặt những Huyền Tiên đều biến đổi, cơ hồ liền biết không ổn, pháp lực đánh ra thối lui ra ngoài thật nhanh.

Hai hung binh thanh thế phục chấn, huyết quang phụt lên hợp lực vặn xoắn, liền đem hai Huyền Tiên tu sĩ gần nhất chém thành bột mịn, lại mạnh mẽ cắn nuốt!

Sau đó thân kiếm chấn rung, lại thêm một đạo canh kim linh tinh thuần từ khắp bốn phương tám hướng sát trận hội tụ đến. Còn có một tia đang mạnh mẽ hút lấy Hỗn Độn Khí khắp nơi trong sát trận còn sót lại, rót vào trong hai hung binh, dần dần huyết quang đã hóa thành thực chất, khí tức hai thanh kiếm phôi cũng đã hoàn toàn khác hẳn.

So với lúc trước đã tăng lên gấp mười lần, trong mơ hồ còn có thể đối kháng với Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao!

Đánh lui mấy chục tu sĩ, kiếm quang trực tiếp quay về, lại một lần nữa cùng canh kim bạch mang giao đấu một chỗ, nhưng vẫn không hề rơi xuống hạ phong.

Đằng Huyền vẫn thờ ơ nhìn theo, trên miệng vẫn mang theo vẻ chê cười, lúc này lại không nhịn được siết chặt nắm tay.

- Đây là tiên thiên nhất phẩm!

Hai tiên binh kiếm phôi xa xa trên không trung giờ phút này khí tức rõ ràng đã bước vào cánh cửa kia, bước lên hàng ngũ nhất phẩm!

Những tu sĩ Huyền Tiên trên không trung đều kinh dị, tiếp theo trong mắt bắn ra kỳ quang, tham lam cuồng nhiệt.

Nhưng giờ phút này không ai có dũng khí tiếp tục tiến lên tranh đoạt.

Tiên thiên nhất phẩm tiên binh đều có sát trận tương trợ, cơ hồ có thể chống đỡ với Đại La Kim Tiên, đã siêu thoát tầng cấp Thái Thanh Huyền Tiên.

Ba thanh tiên binh liên thủ càng vô cùng khó khăn chiếm lấy, lúc này xông lên phía trước chẳng khác gì là chịu chết!

Đúng ngay lúc này Nhạc Vũ đã ngừng khắc lục phù trận, như có suy nghĩ nhìn xuống dưới vực sâu.

Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao phun ra canh kim bạch quang đã dần dần tăng mạnh tới cực hạn, bản thể vẫn náu thân bên dưới đáy vực sâu, bên dưới dĩ nhiên có vật gì trấn áp nó chặt chẽ, hiện tại cũng thoáng lộ ra một tia khí tức.

Một tia linh lực tinh thuần từ trong tràn ra, ngay cả Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực trong cơ thể Nhạc Vũ cũng lâm vào từng đợt xao động không ngớt.

Nhưng khi hắn dùng long nhãn quan sát từ xa xa lại không nhìn thấy được hình dáng của bảo vật kia, chỉ biết vật kia kém hơn Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao một bậc mà thôi, muốn lấy được phải toàn lực ứng phó, đồng thời phải kết hợp với sát trận bên dưới vực sâu mới có thể vững vàng chiếm giữ.

Nhạc Vũ lạnh lùng nhíu mày, cũng không quản tới, tiếp tục khắc lục huyết phù, long huyết đã sớm không đủ, liền dùng tinh huyết của Ngao Nhược đem ra tiếp tục khắc lục thật nhanh.

Khi huyết phù cuối cùng hoàn thành, linh trận trong phạm vi ngàn trượng hình thành, Nhạc Vũ mỉm cười, đúng lúc này chợt nghe trên không trung vang lên một tiếng chói tai!