Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1005: Thiên địa danh vị


Nhạc Vũ yên lặng dùng hồn niệm cảm ứng, chỉ cảm thấy một bộ phận thần hồn của mình đang cùng bổn nguyên linh địa gắt gao kết hợp thành một khối.

Đồng dạng ở tầng thứ năm bổn nguyên sâu trong, tuy không phải hồn ấn nhưng cũng có công hiệu tương tự.

- Đây chính là thiên địa danh vị đi!

Hạo Thiên thượng đế là Thiên Đế vị, địa vị sau vài vị Đạo tổ. Tam Hoàng Ngũ Đế, từ sau khi Nhân Hoàng vị lui ra, Tam Hoàng có thể được đánh đồng với Thiên Đế. Ngũ Đế có thể so với Đại La Kim Tiên. Đều có đại khí vận bảo hộ, tu sĩ bình thường đều không dám dễ dàng tổn thương.

Hôm nay trên danh nghĩa hắn cũng đã cùng một trình tự với Ngũ Đế. Nhưng địa vực dân cư quản hạt thật sự quá ít, tín ngưỡng lực tích súc cũng không đủ, không thể phá được chướng ngại tầng thứ năm kia.

Trước đây tuy bởi vì phù chiếu của Đạo tổ nhậm chức phương bắc đại đế, nhưng chưa được liệt vào giữa thiên địa danh vị.

Cho tới giờ khắc này, khi thừa nhận thân phận Uyên Minh, như vậy xem như đã chân chính được chính danh thừa nhận.

Mà từ sau khi hắn nguyện ý gánh vác hết thảy nhân quả nguyện vọng của Uyên Minh, Uyên Minh lẫn Nhạc Vũ đã hòa thành một người.

Vì vậy hồn niệm cũng có thể cảm ứng.

- Đáng tiếc! Danh vị này tuy là phương pháp cấp tốc, nhưng đến tột cùng cũng giống như tín ngưỡng lực, chỉ là lực lượng ngoài thân, không thể so sánh với lực lượng do chính mình tu hành!

Cảm giác khí vận bao bọc quanh thân, tẩy rửa toàn thân trên dưới, làm cho thương thế giống như đã khỏi hẳn. Tu hành Cửu Chuyển Nguyên Công cùng Tứ Cửu Huyền Công lưu lại một ít tai họa ngầm xung đột cũng đều được bù đắp. Trong mắt Nhạc Vũ cuối cùng đã hiện ra một tia vui mừng.

Chỉ nháy mắt sau hắn liền thu lại.

Nhạc Vũ phất phất tay, ý bảo mọi người đứng dậy, tiếp theo quét mắt quan sát mọi người bên dưới:

- Hai ngày nay là người phương nào chủ trì chữa trị An Thiên hành cung?

Ngự Thiên Giám giám chính Vi Minh Tử chợt dao động, từ trong đông đảo tiên quan đi ra nói:

- Là vi thần, thần thấy đại thành quá hoang tàn không ra thể thống gì, vì vậy đã phái đi bộ hạ của Tả Long Vũ Quân đô úy đem hành cung chữa trị. Có chỗ vượt quyền xin đại đế hãy thứ tội!

- Khó được ngươi tận tâm như thế!

Nhạc Vũ tán thưởng gật đầu, tiếp theo suy ngẫm chốc lát liền kiên quyết nói:

- Nếu là như vậy ngươi tạm thời tiếp nhận chức vị đế đình Hữu Thừa! Kiêm lĩnh Ngự Thiên Giám giám chính phụ trách việc chữa trị hành cung!

Vi Minh Tử mừng rỡ như điên, lại cúi người bái xuống. Chức vị Hữu Thừa cùng Ngự Thiên Giám giám chính kết hợp ở bên trong đế đình có thể xem là quyền thế ngập trời. Giờ phút này còn chưa có Tả Thừa, có thể nói là dưới một người mà trên vạn người!

Nhạc Vũ cũng không để ý tới, đế đình không giống như nhân gian, cần phải đề phòng thủ hạ phản bội. Hết thảy đều lấy thực lực làm chủ, chỉ cần tu vi pháp lực mạnh mẽ liền có thể trấn áp được, không sợ lòng người nảy sinh hiểm độc. Khi đó chỉ cần tùy tiện một đạo ý chỉ liền có thể giải quyết người này.

Tiếp theo hắn lại nhìn qua Cự Linh Thần:


- Cự Linh Thần, hôm nay ngươi theo ta xuất chiến có công. Tiếp tục thăng ngươi nhất giai chức quan, thăng thành chính nhị phẩm Quảng Vũ tướng quân, đảm nhiệm Long Vũ Quân. Có thể nhanh chóng chọn lựa hai mươi vạn tướng sĩ tinh nhuệ làm thân vệ cho ta!

Đang nói hắn bỗng nhiên chuyển sang nhìn Cái Văn nói tiếp:

- Cực Linh Phá Quân Thần Tướng Cái Văn, hôm nay theo ta mở màn trận chiến, xem như tận lực! Chính là trước đó phạm tội, ngươi còn cần thêm cố gắng. Có thể chọn lựa tinh nhuệ thay ta đóng quân tại Thượng Vân sơn. Nếu như có ai không phù hợp quy tắc, vi phạm mệnh lệnh của ta, ngươi phải xuất binh thảo phạt!

Cự Linh Thần cùng Cái Văn đều vui vẻ, đều tự khom người tuân lệnh. Đám người còn lại trong điện đều hâm mộ cùng đố kỵ.

Cái Văn thì cũng thôi, chỉ có thêm được một tòa nhất phẩm tiên sơn, chức vị bản thân cũng chưa có biến động.

Nhưng Cự Linh Thần lấy thân thể Thiên Tiên nhỏ bé, mới vài ngày thời gian đã thăng tới mấy cấp, lên tới nhị phẩm Quảng Vũ tướng quân, thật sự làm kẻ khác cực kỳ hâm mộ.

Chỉ cách với chức vị của ba mươi sáu lộ thần tướng một đường ranh nhỏ, mà thực quyền trong tay cũng đã không kém gì các thần tướng.

Chỉ tiếc người này chỉ có Thiên Tiên tu vi, nếu không như thế bằng vào khả năng liền có thể đạt được thêm nhiều tín ngưỡng lực. Chỉ cần bước vào Thái Ất Chân Tiên cảnh giới thực lực đã đủ so sánh với Thái Thanh Huyền Tiên.

Cũng không đợi mọi người kịp tỉnh hồn, Nhạc Vũ vẫn chuyên quyền độc đoán liên tục đưa ra hai đạo chỉ lệnh:

- Đế đình nhân tài thiếu thốn, có thể chiêu cáo Chinh Hiền Lệnh! Vô luận nhân tộc yêu tu, trên Đại Thừa cảnh, chỉ cần có chút bổn sự đều có thể hưởng ứng lệnh triệu tập! Nhất định sẽ không đối xử lạnh nhạt! Ngoài ra bên trên hồ lớn này, vận khí quá nhỏ, ngày mai đế đình hành cung sẽ dời qua Các Linh sơn.

Chinh Hiền Lệnh đã được quảng bá từ lâu, nhưng hiệu quả không mạnh, mọi người đều không quan tâm nhiều tới nó. Về phần đế đình hành cung dời qua Các Linh sơn, mặc dù thấy kỳ quái nhưng không có người nào phản đối.

Chỉ có Cái Văn hiểu được một phần nguyên do, Hắc Thủy Huyền Linh đại trận cùng Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận trong phù không đại thành nếu kết hợp sẽ càng tăng thêm uy lực, có thể giúp uy lực của linh trận nhân đôi. So với thủy mạch hồ lớn bên dưới càng thêm thích hợp. Nguồn: https://truyenfull.vn

Bàn giao dặn dò công việc thêm một lúc, liền đem toàn bộ sự việc trong đế đình an bài thỏa đáng. Về phần những việc nhỏ không đáng kể, đều sẽ có tiên quan xử trí. Nhạc Vũ không muốn đi quản, chỉ tùy tiện giao phó vài câu liền nhìn xuống phía sau đông đảo tiên quan cùng thiên tướng.

Chỉ thấy phía sau có hơn một ngàn người vẻ mặt nghiêm túc đứng yên, mỗi người đều thần sắc kính cẩn. Có chút người mặc đạo bào, có chút người mặc quan phục, đủ loại đủ kiểu, thứ gì cũng có. Phần lớn có tu vi, nhưng cũng có một ít không hề có chút pháp lực.

Khóe môi Nhạc Vũ nhếch lên, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ trêu chọc:

- Những người đứng phía sau trong điện lai lịch ra sao? Vì sao đến tận đây?

Hơn ngàn người đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết nên làm sao trả lời. Đúng lúc này bên trong tiên quan đi ra một người nói:

- Đây là đặc sứ các nước bên dưới phương bắc đế đình quản hạt, còn có sứ giả các tông phái tới đây tham kiến đại đế!

Nhạc Vũ gật gật đầu, biết được người kia là Lễ Bộ Thị Lang dưới quyền đế đình, tựa hồ tên là Ngụy Thanh, một trong những tử bào quan văn dưới trướng của hắn.

Về phần lai lịch của những người kia, trong lòng hắn cũng hiểu rõ. Giờ phút này bên ngoài phù không thành bày đầy những cỗ xe do thiên mã kéo xe, bên trong xe có vô số tiên thạch cùng cống phẩm, chính do những người này mang đến.

Tính tổng số cũng phải có tám ngàn vạn tiên thạch, chữa trị phù không đại thành cũng dư dả.

Càng có thêm nhiều xe giờ phút này đang trên đường chạy tới.


Chỉ cần thêm vài lần liền có thể chữa trị cả hai tòa phù không thành còn lại.

Mà giờ khắc này thời gian hắn bức lui Hỏa Nghê đại thánh cùng chém giết Xa Linh và Thanh Không chỉ hơn một ngày thời gian.

Tin tức của những người này quả thật xem như khá linh thông.

- Thì ra là thế, cũng xem như bọn hắn có tâm!

Mặc dù Nhạc Vũ khá vừa lòng, nhưng cũng không nguyện cấp cho những kẻ a dua kia sắc mặt tốt. Hắn thuận miệng khen một câu, sau đó lại nói:

- Ngươi là Lễ Bộ Thị Lang, việc này toàn bộ giao cho ngươi xử trí! Quyết định năm cung cấp, định thân sơ các nước, đều do ngươi tới thương định với họ. Trong vòng mười năm, nếu có thể tụ tập được cho ta mười triệu tín ngưỡng lực, có thể thăng cho ngươi siêu phẩm quan chức! Ngoài ra chư tông bên dưới, các tông môn tu chân, hàng năm cũng cần phái nhân thủ gia nhập đế đình đảm nhiệm chức vụ!

Hắn cũng không tiếp tục để ý tới sắc mặt khó xem của những người đứng phía sau, Nhạc Vũ cười lạnh một tiếng nói:

- Ta biết được trong dĩ vãng các ngươi chỉ bằng mặt không bằng lòng đối với đế đình. Hiện giờ do ta trị vì, trong mắt ta cũng không chấp nhận được nửa điểm cát bụi. Chuyện khác ta không quản, nợ cũ còn thiếu phải giao ra, người nào cản trở đế đình thu nhận tín đồ, diệt trừ nước đó, hủy diệt tông môn!

Nói xong Nhạc Vũ cũng không tiếp tục ở lại, trực tiếp rời đi, quay về trong tẩm cung đã chữa trị của hắn.

Tâm niệm chợt động, hắn lấy ra Long Hoàng An Thiên Tỳ.

Trước kia khi nhận mọi người lạy chầu, hắn đã cảm giác ngọc tỳ có biến hóa. Khí vận cũng chưa gia tăng thêm bao nhiêu, nhưng lại càng thêm củng cố ổn định.

Mà cách xử trí mới vừa rồi, chỉ khiến cho tử kim sắc hoàng đế khí bên trong ấn tỳ gia thăng thêm một ít mà thôi.

Phía trước đó luân phiên tăng mạnh nhìn qua như thật nhanh, kỳ thật chỉ giúp địa vị củng cố. Khí tượng như vậy vốn là bản thân hắn nên đạt được.

Về sau còn muốn tăng trưởng, cũng phải tận tâm hành sự mới có thể đạt tới.

Hậu Thổ nói nếu hắn có thể tụ tập khí vận nguyện lực của phương bắc đế đình, đủ chống cự Đại La Kim Tiên, lời này cũng không phải giả dối. Nhưng nếu muốn làm được tới bậc này, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Đặt qua một bên, Nhạc Vũ bắt đầu chuyên tâm điều trị thương thế của mình. Chỉ phân ra một đạo hồn niệm thao tác hành cung đại thành, hướng Các Linh sơn di chuyển.

Sau nửa tháng, cả tòa thành truyền ra tiếng ầm ầm nổ vang, tòa đại thành phạm vi ngàn vạn trượng đã đi tới đỉnh Các Linh sơn.

Nhạc Vũ mở mắt, đem hai linh trận thoáng sửa chữa, lúc này mới thi triển ra pháp lực khiến tòa thành chậm rãi rớt xuống.

Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận cùng Hắc Thủy Huyền Linh đại trận bên dưới đã kết nối, một đợt thủy linh lực triều tịch làm lòng người sợ hãi rung chuyển cuối chân trời.

Ngay sau đó liền chặt chẽ hòa lẫn vào cùng một chỗ.

Nhạc Vũ vẫn chưa bỏ qua, một đạo Dung Vũ Hóa Vân chân khí hướng dưới đất đánh xuống, chỉ một lát liền có một đạo hỏa diễm băng lam từ trong lòng đất bị hắn mạnh mẽ nhiếp ra.

Đem hỏa môn bố trí xong, lại lấy Vạn Diễm Dung Linh Đỉnh đặt lên trên cửa, lúc này hắn mới phân ra tâm thần quan sát băng lam hỏa diễm.

Tiên Thiên Băng Tâm Linh Diễm ở trong thiên hạ được xếp trước hai mươi. Mặc dù không sánh bằng Du Suất, nhưng cũng là hỏa chủng đỉnh cấp trong thiên hạ, nhất là dùng luyện chế linh bảo thủy hệ vô cùng tuyệt hảo.

Hắn đem hành cung của mình dời qua nơi này ngoại trừ vừa ý Hắc Thủy Huyền Linh trận, còn vì Tiên Thiên hỏa diễm kia có thể trợ giúp hắn luyện khí.

Lấy hắc tiên cướp được từ tay Xa Linh, tiếp theo là máu rắn da rắn, nửa xương rắn, cùng yêu đan thần hồn Xa Linh toàn bộ bỏ vào Vạn Diễm Dung Linh Đỉnh.

Cự tiên là do Xa Linh lấy da rắn bản thân khi lột xác luyện chế thành bổn mạng tiên bảo. Chỉ thiếu chút nữa bước vào hậu thiên nhị phẩm. Mà giờ phút này điều Nhạc Vũ cần làm là đem yêu đan thần hồn dung nhập vào bên trong đề thăng phẩm chất.

Đánh ra ấn quyết, trông chừng hỏa lực, qua gần ba mươi ngày bên trong Dung Linh Đỉnh chấn động, một ngày cao hơn một ngày.

Tiếp theo khống chế hồn niệm gợi lên Tiên Thiên Băng Tâm Linh Diễm ở trên cự tiên khắc lục một ít phù văn mới, lần này dùng chừng nửa tháng, khi mở đỉnh bên trong vang lên tiếng rít chói tai như tiếng rắn tê minh.

Đợi đến khi Nhạc Vũ lấy ra cầm trong tay, chỉ thấy một hắc tiên cực lớn giống như rắn du động xoay quanh trên không trung.